Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 64

Vô Ngu bước vào Mộ trạch đã nghe thấy có người muốn tìm mình, hắn còn rất kì quái ai muốn tìm hắn, khi thấy dung mạo người nọ, trong lòng càng thêm hiếu kì: “Thiên Nguyên, ngươi tìm ta?”

“A?” Thiên Nguyên đại sư sửng sốt, còn không biết xảy ra chuyện gì, “Không có a, Vô Ngu đại sư, ta không có nói muốn tìm ngươi.”

Vì sao đại sư lại ở đây? Chẳng lẽ có việc gì muốn tìm mình? Xem tình hình này hình như không phải.

Vô Ngu kì quái nhìn hắn: “Vừa rồi không phải ngươi nói muốn tìm sư phụ nha đầu Như Nguyệt sao?”

“Đúng vậy, quả thật ta tìm sư phụ nàng”, Thiên Nguyên gật đầu, đột nhiên phản ứng lại, bỗng dưng trợn tròn mắt, khiếp sợ nói, “Chẳng lẽ ngươi...”

Không thể nào? Vô Ngu đại sư là sư phụ nàng? Xong rồi, giờ thì xong rồi, hắn bị tên hỗn đản Mộ gia kia hại thảm.

Cái trán Thiên Nguyên ứa ra mồ hôi lạnh, trong lòng mắng Mộ Tình một trăm lần, tên hỗn đản đáng chết này cũng không nói rõ ràng, làm sao hắn dám đoạt đồ đệ của Vô Ngu đại sư.

Còn muốn dùng địa đan cấp thấp thu mua một đan dược sư tầm thường, con mẹ nó đúng là ngại mệnh quá dài.

“Sư phụ, vừa rồi hắn muốn ta làm đồ đệ của hắn, còn nói muốn dùng một lọ địa đan thu mua ngươi.” Mộ Như Nguyệt nhún vai, mỉm cười đảo mắt qua Thiên Nguyên đại sư đang sợ tới mức run rẩy.

“Vô... Vô Ngu đại sư, ngươi nghe ta giải thích a.”

Nhìn sắc mặt âm trầm của Vô Ngu đại sư sau khi nghe lời Mộ Như Nguyệt nói, hai chân Thiên Nguyên mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống trước mặt hắn.

Hiện tại trong lòng Thiên Nguyên hối hận không thôi, vì sao không hỏi thăm rõ ràng đã tìm đến cửa?

“Đại sư, ta thật sự không biết nàng là đồ đệ của ngươi, bằng không cho ta một trăm lá gan ta cũng không dám a.” Khuôn mặt Thiên Nguyên như khóc tang, hiện giờ hắn làm gì còn bộ dáng uy phong lẫm liệt như bình thường?

“Thiên Nguyên, ngươi thật to gan”, Vô Ngu phẫn nộ trừng mắt Thiên Nguyên, rống giận, “Ngay cả đồ đệ của lão phu cũng dám đoạt, ngươi cũng không nhìn xem ngươi có chỗ nào xứng làm sư phụ nàng, còn muốn dùng địa đan cấp thấp thu mua ta? Ngươi nằm mơ! Bây giờ lão phu nói rõ ràng cho ngươi biết, đồ nhi của ta chính là thiên tài lúc trước ta tìm kiếm, ngắn ngủi mấy tháng đã đột phá lên cấp địa đan! Gia hỏa ngươi dùng hơn 20 năm mới đột phá lên địa đan, có tư cách gì đoạt đồ nhi của ta!”

Tuy đã sớm biết người Thanh Vân Môn muốn cướp đệ tử của hắn, nhưng biết thì biết, khi tận mắt nhìn thấy một màn này vẫn khiến lão gia hỏa nổi trận lôi đình, chỉ còn kém xách Thiên Nguyên ra cuồng đánh một trận.

Thiên Nguyên sợ tới mức run rẩy không ngừng.

Phế vật Mộ gia bị người ta cười nhạo chính là thiên tài mà Vô Ngu đại sư tìm kiếm? Cái yêu nghiệt có thiên phú vô sắc, tinh thần lực biến thái?

Phong Nhi rốt cuộc đã từ bỏ một nữ tử tốt mà đi chọn Mộ Đình Nhi?

Mệt hắn trước kia còn cho rằng Mộ Đình Nhi không tồi, so với nữ nhân này chính là khác biệt giữa trời và đất.

“Thiên Nguyên đại sư, đây đều là do Mộ gia châm ngòi, ta thật sự không biết nàng là đệ tử của ngươi, cầu ngươi nể tình ta không biết rõ mà tha ta một lần đi, lần sau ta không dám nữa.” Sắc mặt Thiên Nguyên tái nhợt, hận không thể lập tức giáo huấn cẩu tạp chủng Mộ gia kia.

Lần này thật là bị hắn hại thảm.

“Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, sau khi ngươi về Thanh Vân Môn liền ra cấm địa sau núi bế quan hai tháng đi, không có lệnh của ta không cho phép đi ra, mặt khác, chuyện của đồ nhi ta không hi vọng bất kì kẻ nào biết, bao gồm đồ đệ ngươi, cho nên chuyện hôm nay tốt nhất ngươi hãy quên đi.” Vô Ngu hừ lạnh một tiếng, “Nếu để ta biết ngươi lộ ra cái gì, vậy bế quan hai tháng tăng lên hai năm.”

Thiên Nguyên lại sợ tới mức run lên, nếu đi cấm địa, phỏng chừng không chết cũng lột một lớp da...
Bình Luận (0)
Comment