Thiên tài trong các thế lực đều mắt cao hơn đầu, từ trước đến nay không thèm để đệ tử của các môn phái khác vào mắt, trải qua chuyện lần này cũng đã trưởng thành hơn, nguyện ý bỏ qua tranh chấp trong quá khứ.
"Nguyệt!!!"
Bỗng nhiên, một thanh âm hoảng sợ truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy nam nhân tóc bạc sắc mặt tái nhợt, chân tay luống cuống nhìn Mộ Như Nguyệt.
Trong mắt hắn không hề che giấu kinh hoảng và lo lắng, trên trán đẫm mồ hôi, lo lắng quá mức khiến giọng nói của nam nhân cũng run lên.
"Ngươi thế nào? Xảy ra chuyện gì?"
Mộ Như Nguyệt ôm bụng mình, dung nhan tuyệt mỹ tái nhợt, nàng ngẩng đầu nhìn Bạch Trạch, lắc lắc đầu nói: "Ta không sao!"
Tê!
Lại một trận đau đớn co rút từ bụng truyền đến, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, nàng gắt gao cắn chặt răng, không rên một tiếng.
Phó Thanh tựa hồ nghĩ đến điều gì, nhìn về phía bụng Mộ Như Nguyệt, nói: "Nàng... không phải nàng muốn sinh chứ? Nàng cũng thật là, đã mang thai mà còn tham gia đại hội tiên y làm gì!"
Tuy ngữ khí có chút trách cứ, nhưng đã không còn khinh thường như lúc đầu.
Nhưng Phó Thanh làm sao biết trong bụng Mộ Như Nguyệt không phải là hài tử bình thường? Cho nên, mặc kệ chiến đấu thế nào đều sẽ không ngã xuống....
"Sinh?" Bạch Trạch ngẩn ra một chút, khẽ cau mày, nói: "Ta giúp ngươi sinh."
"Bạch Trạch!"
Mộ Như Nguyệt bắt lấy ống tay áo Bạch Trạch, ngẩng đầu nhìn hắn.
Bạch Trạch khẽ cười nói: "Đừng quên, lúc trước ta cũng đã giúp ngươi một lần rồi, bất quá dù sao ta cũng là nam tử, có đôi khi cũng không tiện lắm, cho nên cần một nữ nhân trợ giúp, Nguyệt, ngươi yên tâm, ta sẽ không để hai mẹ con ngươi gặp bất kì chuyện gì."
Mộ Như Nguyệt chậm rãi buông tay xuống, lúc này, ngoại trừ tin tưởng hắn, nàng không còn lựa chọn nào khác...
Ba năm sau.
Trong Diêu gia, Diêu Quân cau mày, vẻ mặt lo lắng bất an.
"Gia chủ", trưởng lão áo xám sắc mặt âm trầm, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý, "Cách đây không lâu ta nhận được tin tức, Thánh Môn cũng đã bị Tiên Y Môn thâu tóm, chỉ sợ kế tiếp sẽ đến lượt Diêu gia chúng ta!"
Diêu Quân trầm mặc.
Ba năm trước, tam đại thế lực đến tham gia đại hội tiên y, nhưng tất cả đều có đi mà không có về, môn chủ Tiên Y Môn khẩn cấp gọi người đứng đầu các thế lực đến tìm hiểu tin tức.
Ai ngờ sau khi mấy người đó đến Tiên Y Môn đều bặt vô âm tín, ngay sau đó, Tiên Y Môn lập tức bắt đầu công kích tam đại thế lực.
Hiện giờ, Dược Tông, Bắc Tông và Thánh Môn đều đã bị vây hãm, một số người đã lựa chọn đầu nhập vào Tiên Y Môn, một số khác thì bị người Tiên Y Môn giết sạch, các cường giả thì bị giam giữ, mỗi ngày đều bị tra tấn khổ hình, bức bách bọn họ phải gia nhập Tiên Y Môn.
Hành vi của Tiên Y Môn khiến toàn bộ đại lục lâm vào sợ hãi...
"Ta nghe nói, vị đại nhân kia của Tiên Y Môn mang theo công tử đi đến một nơi nào đó, nếu không thì môn chủ Tiên Y Môn làm sao dám to gan như thế? Chờ đến khi vị đại nhân kia trở về, chỉ sợ mọi chuyện đã xong xuôi rồi, vị đại nhân kia có bất mãn cũng không giải quyết được gì."
Chủ nhân chân chính của Tiên Y Môn không phải Thượng Quan Lam, tứ đại thế lực đều biết rõ điều này.
Nhưng mà, vị đại nhân kia trước nay xuất quỷ nhập thần, thời gian trước lại rời khỏi Trung Châu, cho nên Thượng Quan Lam mới dám to gan như thế....