Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 793

Kim gia...

Trong lòng Thư Ninh mặc niệm hai chữ này, hít sâu một hơi, nói: "Trong Kim gia, người trẻ tuổi mà đã có thành tựu như vậy chỉ có một người, chính là Kim Khải!"

Giống như để nghiệm chứng lời Thư Ninh nói, lúc này, nữ tử bên cạnh Kim Khải thân mật ôm cánh tay hắn, nở nụ cười động lòng người.

"Kim Khải ca ca, nếu chúng ta có thể lấy được cỗ lực lượng kia, vậy có phải sẽ làm thực lực càng cường đại hơn không?"

Không biết vì sao, lúc nhìn nữ tử kia, Mộ Như Nguyệt rõ ràng cảm nhận được trên người Thư Ninh dần tản ra một cỗ hơi thở không cách nào ngăn lại được.

Nàng khẽ cau mày, đáy mắt có chút nghi hoặc.

Thư Ninh luôn khiến người ta cảm thấy an tĩnh, đạm mạc, vì sao lúc nhìn thấy nữ tử kia lại có biểu hiện như vậy?

Mộ Như Nguyệt nhíu mày, rồi giãn ra, cầm lấy tay Thư Ninh. Phảng phất như cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp, Thư Ninh chậm rãi thu hồi khí thế...

"Ân."

Kim Khải lạnh nhạt gật đầu, ánh mắt cao ngạo đảo qua đám người Mộ Như Nguyệt, cũng không dừng lại, giống như không đặt bọn họ vào mắt.

"Uy!" Thiếu nữ tuyệt sắc nhìn thấy đám người Mộ Như Nguyệt, hơi bất mãn nhíu mày, "Cái hang động này thuộc sở hữu của chúng ta, các ngươi ra ngoài đi."

Bộ dáng nàng kiêu căng ngạo mạn, tựa như đám người Mộ Như Nguyệt còn phải cảm thấy vinh hạnh khi nhường bọn họ cái hang động này...

"Ra ngoài?" Thư Ninh cười lạnh, "Ngươi là cái thá gì? Tại sao chúng ta phải đi ra! Lập tức cút ra ngoài cho ta, nếu không, đừng trách ta không khách khí!"

Trong mắt Thư Ninh xẹt qua lãnh ý, thần sắc lạnh băng nhìn đám người trước mặt.

"Thư Ninh..."

An Thiến sửng sốt, ngây ngốc nhìn nữ tử tản ra hàn ý phía trước.

Không biết vì sao, Thư Ninh lúc này lại làm nàng cảm thấy thật xa lạ...

"Ngươi..." Thiếu nữ tuyệt sắc đỏ mặt, hung hăng trừng mắt Thư Ninh, hai mắt rưng rưng nhìn nam tử bên cạnh, "Kim Khải ca ca, ngươi xem nàng...."

Kim Khải cau mày, tựa hồ có chút bất mãn, thiếu nữ kia sợ tới mức ngậm chặt miệng, đôi mắt to long lanh ủy khuất.

Nhìn vẻ mặt thiếu nữ như thế, mấy nam nhân khác đều cảm thấy không đành lòng, nhưng Kim Khải lại không có bất kì biểu tình gì, ánh mắt vẫn nhìn về phía Thư Ninh.

"Chúng ta biết nhau?" Kim Khải ngẩng đầu chăm chú nhìn Thư Ninh, lạnh lùng nói.

"Không quen biết." Thư Ninh chậm rãi nở một nụ cười mỉa, nói: "Ta chỉ không muốn rời khỏi nơi này thôi..."

Kim Khải khẽ cau mày, ánh mắt của Thư Ninh vừa rồi, rõ ràng có quen biết hắn....

"Kim Khải ca ca."

Thiếu nữ tuyệt sắc hung hăng dậm chân, phẫn nộ trừng mắt Thư Ninh.

Nếu ánh mắt có thể giết người, nữ nhân này tuyệt đối sẽ bị nàng lăng trì ngàn vạn lần...

"Nha đầu!"

Đúng lúc này, trong linh hồn Mộ Như Nguyệt truyền đến một thanh âm: "Ta cảm nhận được ở đây có một cỗ lực lượng, hình như là ta bỏ quên ở đây, nếu có thể lấy lại lực lượng này, thực lực của ta có thể tiếp tục đột phá."

Thanh âm Viêm Tẫn từ tính mang theo chút kích động, cũng khiến lòng Mộ Như Nguyệt khẽ run lên.

"Xin lỗi, nơi này, các ngươi không thể vào!"

Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn đám người phía trước, nhàn nhạt nói.
Bình Luận (0)
Comment