Tuyệt Sắc Đan Tôn

Chương 62


“Không cần để ý đến ta, mau đuổi theo nàng!”
Bạch Tử Du nghiến răng hô lên một tiếng, kém chút tức giận đến thổ huyết, hắn vất vả ngăn chặn yêu thú, thậm chí ngay cả một chiêu bảo mệnh cũng dùng vậy mà cuối cùng lại bị người khác cướp đoạt Tinh quả.

Nếu không phải còn có sư đệ cùng sư muội đi theo hắn đã sớm xông lên liều mạng.

Nghe thấy Bạch Tử Du quát lớn, đám người lập tức đồng thời đuổi theo nữ tử bí ẩn, nhưng còn chưa rời đi được nửa bước Xích Văn Yêu Mãng đã dùng cái đuôi của nó đánh tới, sau đó cái miệng lớn hướng về Bạch Tử Du cắn xuống, hiển nhiên nó muốn đem toàn bộ người ở đây lưu lại.

Bạch Tử Du sau khi trúng phải một đòn của Xích Văn Yêu Mãng, tức khắc liền phun ra một ngụm máu, không biết do yêu thú làm trọng thương hay vẫn là bị Phượng Nguyệt Hi khí đến thổ huyết.

Mà ở một nơi khác, Phượng Nguyệt Hi sau khi lấy được Tinh quả nàng liền nhanh chóng rời đi, nhìn xem Tinh quả nằm trong tay gương mặt hiện rõ vẻ đắc ý.

“Nha đầu lần này không tồi, nhìn xem sắc mặt của bọn họ ta thật sự nhịn không được bật cười.


” Tần Hỏa thanh âm đột nhiên truyền tới, trong đó còn phảng phất vài phần chế nhạo.

Phượng Nguyệt Hi khóe miệng khẽ giương lên, việc này không thể trách được nàng, Tinh quả lại không phải của bọn họ, nàng ra tay cướp đoạt cũng là chuyện rất bình thường, có trách chỉ trách bọn họ đen đủi mà thôi.

Tuy nhiên còn chưa để nàng đắc ý được lâu, từ đằng sau truyền đến một tiếng rống của yêu thú lập tức khiến cho sắc mặt Phượng Nguyệt Hi biến đổi.

Nàng quay lại phía sau thì bắt gặp một đầu yêu thú đang đuổi theo mình, đầu Hắc Ảnh Báo này xem ra không hề có ý định buông tha Tinh quả.

Nhìn xem vết thương trên người Hắc Ảnh Báo, Phượng Nguyệt Hi cảm thấy vô cùng nhức đầu, tuy trên người nó có không ít vết thương nhưng với thực lực của nàng bây giờ muốn đối đầu với nó xác thực là quá miễn cưỡng, vì vậy chỉ còn cách bỏ chạy.

Quyết định xong, Phượng Nguyệt Hi không dám có một tia chậm chễ, linh khí vận chuyển, cước bộ càng lúc càng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một đạo tàn ảnh.

Tuy nhiên tốc độ của Hắc Ảnh Báo lại không thể xem thường, cho dù Phượng Nguyệt Hi có thi triển Thôi Yến Lăng Ba nhưng lại không thể chạy thoát được nó, mơ hồ khoảng cách còn gần hơn trước.

Phượng Nguyệt Hi nhướn mày, nếu tiếp tục chỉ sợ Hắc Ảnh Báo sớm muộn cũng bắt được mình.

Không để cho nàng được suy nghĩ, Hắc Ảnh Báo thân hình đột nhiên xảy ra biến hóa, cả người hóa thành một đạo quang mang tức khắc liền xuất hiện đến bên người Phượng Nguyệt Hi.

Phượng Nguyệt Hi đôi đồng tử mở lớn, nén không được một tia kinh sợ, nàng nhanh chóng nhảy lên cành cây, may mắn tránh được một đòn công kích của nó, nhưng Hắc Ảnh Báo lại không có ý định ngừng lại, xác định Phượng Nguyệt Hi ở phía trên, móng vuốt giơ lên tiếp tục đánh về phía nàng.


Mặc dù công kích Hắc Ảnh Báo không lớn, nhưng tốc độ của nó lại vô cùng đáng sợ, chỉ trong thời gian ngắn đã khiến cho Phượng Nguyệt Hi chật vật tránh né, nếu không phải Thôi Yến Lăng Ba có nhiều tiến bộ chỉ sợ nàng đã sớm nằm dưới móng vuốt của Hắc Ảnh Báo.

Một hồi sau cả người Phượng Nguyệt Hi đều có một tầng mồ hôi lạnh, lúc này quần áo trên người xuất hiện không ít vết rách mơ hồ còn trộn lẫn huyết nhục.

Phượng Nguyệt Hi nhìn xem Hắc Ảnh Báo ngay trước mặt mình, nàng lấy ra Vân Thiển, âm thầm vận chuyển linh khí, chuẩn bị đánh cược một lần.

Hắc Ảnh Báo dường như phát hiện dị thường, cả người biến thành quang ảnh, nhảy vọt lên trên, miệng to như chậu máu mở ra, ý định đem cả người Phượng Nguyệt Hi cùng Tinh quả nuốt xuống.

Lần này nếu để Hắc Ảnh Báo cắn trúng, Phượng Nguyệt Hi phải chết không thể nghi ngờ.

Đợi đến khi Hắc Ảnh Báo còn cách khoảng chừng hơn chục thước, Phượng Nguyệt Hi hai bàn tay đặt trên dây đàn, khí tức biến hóa, trong chớp mắt đã đánh ra năm đạo cao tần, cao tần vừa ra liền hóa thành năm đạo thủy nhận.

Lúc này một màn kỳ dị xuất hiện, năm đạo thủy nhận đột nhiên hóa thành quang ảnh, mang theo tiếng rít gào của vũ bão phóng thẳng về phía Hắc Ảnh Báo.

Nhìn xem một màn phát sinh trước mặt, Phượng Nguyệt Hi thần sắc hiện rõ vẻ mừng rỡ.


Thành công! Thủy Nhận Đao của nàng rốt cuộc cũng có đột phá.

Hắc Ảnh Báo trong mắt xuất hiện kiêng dè, thân thể to lớn cực kỳ linh hoạt, ở không trung làm ra tránh né, tuy nhiên tốc độ của Thủy Nhận Đao lại vô cùng đáng sợ, một đòn đánh ra trực tiếp rơi trên người.

Rống!
Hắc Ảnh Báo kêu lên một tiếng, bị đánh bay về phía xa, trên mặt đất lăn lộn vài vòng, cuối cùng va vào vách đá mới khiến nó dừng lại.

Nhân cơ hội này Phượng Nguyệt Hi liền nhanh chóng bỏ chạy, Thôi Yến Lăng Ba thi triển, ngay cả đầu cũng không dám quay lại, một chiêu vừa rồi đã coi như một chiêu mạnh nhất của nàng vậy mà không lấy được tính mạng của Hắc Ảnh Báo nếu ở lại có khác gì đi tặng mạng.

.

Bình Luận (0)
Comment