Nữ nhân luôn luôn rất mẫn cảm, Vương Trân Trân không quay đầu nhưng cũng cảm nhận được cái nhìn nóng rực từ ánh mắt Lý Vân ở trên người nàng. Không hiểu vì sao, nàng có một loại cảm xúc hưng phấn khó nói được thành lời, cả người mềm mại, vô lực. Nàng cũng rất ưa thích Lý Vân, nếu như không phải cố kỵ đến thân phận yêu tinh, nàng đã sớm cùng với hắn làm chuyện bậy rồi.
Kỳ thực mấy ngày nay nàng đã nghĩ, nếu không thì tới chùa Bạch Mã một chuyến. Hi vọng có thể từ chỗ đại sư biết được tình huống chân thực của Lý Vân. Nếu như hắn là người, thì muốn hỏi Trí Hoằng đại sư xem bọn nàng có thể hay không kết hợp? Thành quả người với yêu kết hợp có thể xuất hiện Văn Khúc tinh không?
Nàng không muốn xảy ra bi kịch gì đó.
Bản thân bi kịch nàng không lo. Quan trọng là, không thể để bởi vì ham muốn của nàng mà khiến một người con trai đơn thuần như Lý Vân cùng chịu bất hạnh.
Dưới ánh nhìn trần trụi của Lý Vân, khiến trong lòng nàng hồ ly có một cảm xúc run rẩy vui vẻ khó tả.
Trên mặt Vương Trân Trân có chút không được tự nhiên, như để che đi vẻ mặt dị thường của mình. Nói
- Nhân lúc trà còn nóng mau uống đi...!
Thân thể nàng tiến lên phía trước, đem ly trà bưng tới. Y phục Vương Trân Trân, cổ áo vốn đã thấp, lại thêm mỗi bước đi uyển chuyển, khiến Lý Vân trực tiếp nhìn thấy khe núi trước ngực của nàng, còn có áo lót màu trắng có viền tơ ôm sát lấy những đường cong nữ tính.
Mê hoặc gần trong gang tấc, làm dục hỏa của Lý Vân từ từ bùng lên. Bắt đầu có một dòng nước ấm từ vùng đan điền chạy lên như thiêu đốt. Trong nháy mắt vật dưới hạ thân dựng lên, bành trướng.
Lý Vân tiếp nhận chén trà, ánh mắt hai người trong không trung gặp nhau. Trong lúc vội vã, nhất thời cùng rơi vào trạng thái cực độ mập mờ cùng xấu hổ.
Không khí xung quanh giống như chết lặng, yên tĩnh đến mức Lý Vân có thể nghe thấy tiếng thở gấp đầy mê hoặc cùng tiếng tim đập rộn rã của cô nàng tiểu hồ ly. Trong đêm khuya như vậy, cô nam quả nữ. Sao có thể không củi khô bốc lửa.
Nếu như Lý Vân không phải yêu quái, nếu như hắn không phải tịnh tu phật pháp. Lúc này, chỉ sợ hắn đã sớm không chịu đựng nổi. Còn có một nguyên nhân, hắn cho rằng Vương Trân Trân thủy chung đều không quên được mối tình đầu. Hắn không phải cái loại nam nhân mà hạ thân đóng vai trò chủ đạo trong lối suy nghĩ, hắn không muốn chiếm đoạt một người phụ nữ không hoàn chỉnh về tâm lý, điều đó thực không có ý nghĩa.
Lần đầu tiên của hắn, tuyệt đối sẽ không qua loa.
Lý Vân yên lặng niệm Bồ Đề Tâm kinh, đáng tiếc vẫn không thể áp chế được ngọn lửa đang không ngừng dâng lên phía hạ thể. Tựa như càng lúc càng không thể khống chế.
Tình huống của Vương Trân Trân cũng không tốt hơn. Nàng vốn đối với Lý Vân có ý tứ, lúc này không khí mập mờ bao chùm khắp phòng, nàng cũng có chút động tâm. Tuy rằng trong lòng lần lượt tự cảnh cáo mình chính là yêu tinh, hai người không nên cùng nhau, thế nhưng lúc này, nàng lại không có biện pháp giữ bản thân mình được bình tĩnh.
Cứ như vậy hai người lẳng lặng ngồi. Bầu không khí mập mờ cứ thế kéo dài, tiếng thở gấp của cả hai tựa hồ như đang tố cáo nội tâm rối loạn.
Có điều hai người đều có tâm tư, ai cũng không có tiến thêm hành động nào khác.
- Tôi phải đi...!
Lý Vân cuối cùng cũng đứng lên nói, một khắc này, trong lòng Vương Trân Trân thực sự có chút thất lạc.
Ra tới cửa, Vương Trân Trân đột nhiên hỏi:
- Tiên nữ tới chỗ của cậu à?
- Đúng!
Lý Vân thoáng do dự một chút, rồi nói ra tình hình thực tế:
- Cô ấy gọi là tiên nữ Hải Quỳnh, nàng chủ động đến tìm tôi, nói là vợ chưa cưới của tôi.
- À..
Vương Trân Trân đáp một tiếng, trong lòng tự dưng xuất hiện một cảm giác gấp gáp. Vợ chưa cưới? Hải Quỳnh tiên nữ? Nàng có chút nghi hoặc, vì sao một tiên nữ lại nói những lời như vậy? Lý Vân rốt cuộc là ai? Nàng bắt đầu có chút mê man, nghi hoặc. Thử nghĩ xem, có một tiên nữ nói thích hắn. Vậy hắn còn là một người đàn ông bình thường được sao?
Đáng tiếc trước đây cửu vĩ hồ theo Thần Nông tu luyện quá mức chuyên chú, không để ý tới thế giới bên ngoài, không biết nhiều sự tình của tiên ma yêu giới. Bằng không theo lời nói của Hải Quỳnh tiên nữ, nàng đã có thể dự đoán ra thân phận của Lý Vân.
- Trân tỷ... Mấy ngày nay Hải Quỳnh tiên nữ có khả năng còn muốn tới đây, chị ngàn vạn lần đừng cùng nàng phát sinh xung đột? Còn có...
Lý Vân đang định nói mấy ngày gần đây mình cũng sẽ có chút phiền phức. Thế nhưng lời đến trên miệng, hắn lại vội vàng nuốt xuống. Việc này tốt nhất nên để hắn tự mình giải quyết.
- Được rồi!
Vẻ mặt Vương Trân Trân có chút cô đơn, nhất là khi Lý Vân dặn không nên cùng Hải Quỳnh tiên nữ phát sinh xung đột. Trong nội tâm nàng có chút khó chịu.
Tuy rằng việc giữa bọn họ vẫn còn chưa rõ ràng. Nhưng Lý Vân đã hướng về phía tiên nữ bên kia.
- Tiên nữ? Yêu nữ?
Vương Trân Trân cười khổ một tiếng, vốn liếng cạnh tranh của chính mình tựa hồ không bằng người ta a. Ít nhất chính mình xuất thân tại Thần Nông không coi là quá kém, coi như là xuất thân tại danh môn. Bằng không, Vương Trân Trân thật không dám có bất kỳ chút hy vọng xa vời nào.
…
Sáng sớm, sương mù còn bao phủ khắp cả thành phố. Trên đỉnh núi truyền đến thanh âm quát nhẹ, tựa hồ như có người đang đánh lộn. Gió nhẹ thổi qua, sương sớm chậm rãi tản đi một ít, trên đỉnh núi có một nam nhân đang cởi trần, hai tay nắm lại, các cơ trên cơ thể đều gắt gao kéo căng. Mà ở bên cạnh hắn, một tiên nữ xinh đẹp tay cầm kim sắc trường tiên lại không ngừng quất lên trên người hắn. Trên cây trường tiên trên tựa hồ có một lớp bạch sắc nhàn nhạt bao phủ, mỗi nhát đánh xuống, đều vang lên âm thanh điệt bạo. Nhìn ra được, nam hài rất đau, hắn cắn chặt hàm răng, trên trán mồ hôi lạnh giàn giụa...
Nam nhân nữa người trên trần trụi, mỹ nữ cầm trên tay roi da.
Thấy một màn như vậy, có lẽ sẽ có người suy đoán xấu xa, đây là đang chơi trò nữ vương sao? Đáp án dĩ nhiên là không phải. Hiển nhiên đây không phải là một trò chơi.
- Phanh...!
Một tiếng, trường tiên trong tay cô gái đang đánh tới bị hụt đi, làm viên đá hoa cương bên cạch nam hài ngay lập tức vỡ ra thành từng mảnh nhỏ. Có thể thấy được uy lực không nhỏ của cây trường tiên kia.
Thử nghĩ, có ai ngại mệnh dài, muốn chơi trò chơi nữ vương bá đạo như vậy?
- Vân, còn có thể kiên trì chứ?
Nữ tử dường như có chút đau lòng nói, nàng dừng tay lại, quay về phía chàng trai hỏi, trong con ngươi lộ vẻ ôn nhu cùng quan tâm.
- Không có việc gì...!
Đại nam hài chính là Lý Vân, mà nữ tử còn lại là tiên nữ Hải Quỳnh. Đây chính là cường hóa huấn luyện theo như lời tiên nữ. Trong tay nàng đang cầm chính là lục tiên tiên. Vật này ở thời kỳ viễn cổ là binh khí nổi danh của tiên tộc. Lấy thần cây mây trộn với Phong Lôi khí cô đọng mà thành. Trong lúc sử dụng, đều có tiếng sấm nổ mạnh. Lục tiên tiên vốn là một hung khí. Uy lực thập phần cường đại. Bất quá lúc này lại bị Hải Quỳnh tiên nữ dùng để quật vị hôn phu của chính mình, do muốn kích phát lực lượng có trong cơ thể hắn. Nàng hạ thủ thập phần có chừng mực.
Lục tiên suy cho cùng vẫn là hung khí, dù có chừng mực thế nào, một khi đánh xuống cũng là đau nhức tới tận tâm can.
Trong cơn gian khổ. Lý Vân cắn răng nói:
- Tiếp tục. Nàng không cần chần chờ, chỉ có biện pháp này mới có thể nhanh chóng kích phát lực lượng trong cơ thể tôi, chút thống khổ ấy không tính là gì.
- BA~...!
Một tiếng, Hải Quỳnh tiên nữ lần thứ hai dùng lục tiên quất lên mình Lý Vân, khóe miệng Lý Vân kịch liệt run rẩy một trận, giữa hàm răng nuốt vào một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy từng đợt đau nhức thấu tận tâm can. Trong cơn đau nhức này, Lý Vân lén nhịn, cắn chặt hai khớp răng không hé ra tiếng nào. Quyết không thể xấu mặt trước mặt Hải Quỳnh.