Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 28

Hiện tại, lấy tu vi và thực lực của hắn, muốn chém giết Lâm Thần thực sự dễ như ăn cháo. Tuy rằng trong lòng hắn xem thường nhưng vẫn cứ vận dụng sáu phần mười chân khí trong cở thể, không có ý định lãng phí thời gian với Lâm Thần.

Lâm Thần cũng bày ra tư thế, đấm ra một quyền, cũng là muốn dùng nắm đấm liều mạng với hắn.

Thấy tình hình như vậy, tên võ giả này không khỏi khịt mũi xem thường, trên người tiểu tử này có một thanh kiếm, rõ ràng là người tu luyện kiếm pháp, nhưng giờ khắc này hắn lại không rút kiếm, trái lại dùng nắm đấm chống trả quả thực là muốn chết mà. 

Nhưng mà một khắc sau đó, nắm đấm của Lâm Thần cùng với võ giả này đồng thời chạm nhau, võ giả này lập tức biến sắc, cùng lúc đó thân thể hắn liền lùi về sau hơn mười bước, khóe miệng phun ra một tia máu tươi.

- Làm sao có khả năng?

Tên võ giả khó tin nhìn Lâm Thần. 

Hắn vận dụng sáu thành chân khí trong cơ thể, không những không chém giết được Lâm Thần, trái lại còn bị Lâm Thần kích thương.

Hắn không biết rằng hắn vận dụng sáu thành chân khí nhưng Lâm Thần cũng chưa sử dụng toàn lực. Vừa nãy Lâm Thần triển khai cú đấm kia chỉ là sử dụng để thăm dò, thông qua cú đấm này, lâm Thần cũng đại khái đoán được thực lực của tên võ giả này.

- Muốn chết! dám đả thương ta, hôm nay ta không giết tiểu tử ngươi, ta thề không làm người. 

Tên võ giả này rất nhanh tỉnh lại từ trong khiếp sợ, vẻ mặt tức giận rít gào, cho rằng vừa rồi là chính mình bất cẩn khinh địch, thực lực người trước mặt này không kém, nhưng vẫn không phải là đối thủ của hắn.

- Đi chết đi cho ta.

Chân khí trong người tuôn ra, hai con mắt đỏ kè, dưới sự tức giận hắn liên tục hướng Lâm Thần đánh ra ba quyền, quát lên từng trận cuồng phong. Đương nhiên lần này là hắn vận dụng hết mười phần chân khí. 

Nhìn thấy người này công kích như phát điên, trong lòng Lâm Thần không khỏi hơi động. Cổ Đồng luyện thể quyết tầng thứ ba đồng nát trọng sinh, cần phải mạnh mẽ đánh nát cơ thể đồng, sau đó sẽ dung hợp lại cùng nhau, làm cho càng thêm tinh khiết, cứng rắn, tại sao chính mình không lợi dụng cơ hội nầy tu luyện Cổ Đồng luyện thể quyết tầng thứ ba?

Lâm Thần quay đầu nhìn tiểu Bạo Hùng một cái, thấy tiểu Bạo Hùng đang cùng hai võ giả kia giằng co không xong, cũng không có dấu hiệu đấu không lại, hắn tạm thời yên tâm.

- Hay là dùng ngươi là ma đao thạch. 

Cười lạnh một tiếng, thân thể Lâm Thần chấn động, trên da nhất thời hiện ra nhàn nhạt màu cổ đồng, sau đó hắn liên tục đánh ra ba quyền, cùng liều mạng với tên này.

Rầm... rầm... rầm...

Nhất thời,  trong rừng rậm vang lên tiếng va chạm nặng nề của nắm đấm. 

Lâm Thần càng đánh càng khoan khoái, chỉ cảm thấy trong cơ thể đồng mạnh mẽ ngày càng cô đọng, chỉ cần cô đọng đến mức nhất định sẽ bị phá nát, đến lúc đó Lâm Thần sẽ đột phá Cổ Đồng luyện thể quyết lên tầng thứ ba đồng nát trọng sinh.

Vừa vặn ngược lại với Lâm Thần, tên võ giả này càng đánh cáng khó chịu. Mặc dù hắn là võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ, chân khí cơ thể hùng hậu nhưng là không chịu nổi sự điên cuồng như vậy của Lâm Thần.

Làm cho hắn khó chịu nhất, vẫn là Lâm Thần cùng hắn liều mạng, lông tóc cũng không bị tổn hại, hơn nữa ngày càng có tinh thần, căn bản là không có dấu hiệu thua cuộc. 

- A...

Trong lòng tức giận, tên võ giả này hơi bất cẩn bị Lâm Thần liên tục mấy đòn đánh trúng ngực, kêu thảm một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra sau mấy trượng, chết tại chỗ.

Lâm Thần có hơi tiếc nuối, chợt nhìn về phái hai người kia. 

Mặt khác, hai võ giả kia nhìn thấy Lâm Thần đánh chết đồng bọn của họ, không khỏi sợ hết hồn.

- Này, lão Lâm bị tên tiểu tử kia đánh chết rồi.

- Đáng chết, tiểu tử này là quái thai sao, lão Lâm là Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy cũng không phải đối thủ của hắn. Chúng ta đi gọi người báo thù cho lão Lâm. 

Hai người tức giận mắng một tiếng, trong lòng định rút lui, lấy thực lực hai người bọn họ đối phó với yêu thú cấp ba bậc cao tiểu Bạo Hùng vốn dĩ đã là rất miễn cưỡng, hiện tại Lâm Thần còn chém chết tên còn lại, nếu tiếp tục thì bọn họ không phải là đối thủ.

Rống...

Chỉ là lúc này, tiểu Bạo Hùng đột nhiên giơ trảo lên, một trảo chộp vào võ giả phía sau lưng. Người võ giả này không ngờ tới tiểu Bạo Hùng lại đột nhiên tập kích hắn, lúc này muốn tránh né thì đã muộn, bị tiểu Bạo Hùng một trảo bắt trúng, không kịp rên một tiếng, chết tại chỗ. 

- Khốn nạn. Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi, sau này chớ có để ta bắt gặp, nếu không ta sẽ giết chết ngươi.

Tên cuối cùng kinh hãi đến biến sắc, nổi giận gầm lên một tiếng, không nói hai lời thi triển bộ pháp muốn đào tẩu.

Thấy vậy, lâm Thần cười lạnh một tiếng, chân đạp Thanh Vân bộ, chớp mắt xuất hiện tại trăm thước bên ngoài, rút ra tinh cương kiếm, một kiếm đánh xuống. 

Cái gọi là trả thảo bất trừ căn, gió xuân thổi lại xảy ra. Nếu như hiện tại để hắn ta chạy thoát, như vậy chính là tự mình tìm phiền phức. Hướng chi tên này đã nói rõ là muốn báo thù.

Bộ pháp đại thành.

Cuối cùng, tên này không ngờ tới lâm Thần có một bộ pháp như thế, trong chớp mắt liền đuổi theo hắn, giơ trường kiếm lên muốn chống trả, nhưng trường kiếm của hắn chưa được nâng lên liền nghe được loảng xoảng một tiếng, tinh cương kiếm của Lâm Thần đã cho vào vỏ. 

- Nhanh...

Tên võ giả này chỉ nhìn thấy trên không trung có mấy đạo kiếm tàn ảnh thì đã bỏ mình.

Rống... rống... 

Tiểu Bạo Hùng nhìn thấy tên võ giả cuối cùng đã chết, nhất thời hưng phấn gầm nhẹ, nó lẻn đến bên người Lâm Thần, hai cái lợi trảo ở giữa không trung không ngừng lắc lư.

- Ngươi nói trên người ba tên này có bảo bối?

Lâm Thần nhìn một hồi hỏi. 

Tiểu Bạo Hùng lập tức gật đầu.

- Được rồi được rồi, ta ngược lại muốn xem xem trên người ba tên này có bảo bối gì có thể làm cho ngươi nhớ như vậy.

Lâm Thần gật đấu, bước nhanh tới bên cạnh thi thể ba người, tìm thấy ba cái nạp giới, dùng ý niệm thăm dò vào trong. Bên trong nạp giới có tổng cộng hơn chín trăm khối linh thạch hạ phẩm, một số vật liệu yêu thú, mười chín viên Tụ Khí đan. 

Ngoài ra còn có năm cái linh hộp.

Linh hộp là hộp gỗ đựng linh thảo a.

Hộp gỗ có thể phòng ngừa khí tiết của linh thảo phát ra ngoài. Tâm ý Lâm Thần hơi động, năm cái linh hộp nhất thời xuất hiện ở trong tay hắn. 

Lâm Thần mở nắp hộp ra, một mùi hương thơm ngát từ trong bay ra.

- Ngọc Lan thảo!

Lâm Thần sững sờ, bất ngờ hô lên. Ngọc Lan thảo là tài liệu luyện đan cực kỳ quý hiếm, có tẩy tủy phạt cốt, có tác dụng tăng cường chân khí trong cơ thể. 

Lâm Thần hiện tại đã là Luyện Thể cảnh tầng thứ năm đỉnh cao, có Ngọc Lan thảo, lên Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu sơ kỳ dễ như trở bàn tay.

Đúng lúc này, tiểu Bạo Hùng gầm nhẹ một tiếng, hai cái lợi taor trên không trung quơ qua quơ lại, đồng thời vẻ mặt mong đợi cực kỳ.

Lâm Thần nhìn một hồi lâu, mới hiểu ra ý tứ của tiểu Bạo Hùng. 

Nguyên lai, tiểu Bạo Hùng rời đi khỏi sơn động, trong cơn tức giận lao nhanh hơn mười dặm, vừa vặn lúc này gặp phải ba người võ giả đang chờ Ngọc Lan thảo trưởng thành. Ngay tại thời khắc Ngọc Lan thảo trưởng thành, tiểu Bạo Hùng hưng phấn xông tới, cướp đi một cây nuốt vào tại chỗ.

Ba người này đợi nửa ngày mới đợi được Ngọc Lan thảo trưởng thành, ai ngờ bị tiểu Bạo Hùng cướp mất một cây, ba người tức giận điên cuồng truy sát tiểu Bạo Hùng, Có điều tiểu Bạo Hùng là yêu thú cấp ba bậc cao, ba người này trong thời gian ngắn không thể chém giết tiểu Bạo Hùng, trái lại tiểu Bạo Hùng còn trốn được ra ngoài. Ba người một đường điên cuồng đuổi theo tiểu Bạo Hùng, lúc này mới gặp Lâm Thần.

- Được rồi, được rồi... sau này đừng có cướp giật bất cứ thứ gì của võ giả nữa. 

Lâm Thần nói:

- Tiểu tử, nơi này có năm cây Ngọc Lan thảo, ta muốn ba cây, cho ngươi hai cây.

Lâm Thần đưa cho tiểu Bạo Hùng hai cây Ngọc Lan thảo, tiểu Bạo Hùng không có tranh luận, dù sao thì trước đó nó cũng đã nuốt một cây Ngọc Lan thảo, hơn nữa nếu không có Lâm Thần giúp e là nó đã chết dưới tay ba võ giả kia rồi. 

Tiểu Bạo Hùng cầm hai cây Ngọc Lan thảo, quay về phía Lâm Thần nở nụ cười, nhảy một cái vào trong rừng rậm, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

Lâm Thần lắc đầu cười cười, hít sâu một hơi: "Bây giờ là thời điểm đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu rồi."

Lần thứ hai đi vào sơn động, tìm một chỗ bằng phẳng, khoanh chân ngồi xuống. 

Lâm Thần tay cần một cây Ngọc Lan thảo, tinh tế đánh giá một lát, hít một hơi, há miệng nuốt cây Ngọc Lan thảo này vào.

Nuốt Ngọc Lan thảo xong, Lâm Thần lập tức nhắm chặt hai mắt, thi triển Thanh Minh Huyền Dương công, bắt đầu vây quanh các đại kinh mạch trong cơ thể, làm thành mười hai cái vòng tuần hoàn lớn.

Vòng thứ nhất. 

Vòng thứ hai.

...

Theo vòng tuần hoàn lớn số lần càng tăng nhanh, chân khí trong cơ thể Lâm Thần ngày càng đậm, càng hùng hậu, nhưng mà rõ ràng Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đang ở trước mắt lại chậm chạp không thể nhảy tới. 

"Còn chưa đủ sao?" Lâm Thần biết, nguyên nhân chính là chân khí không đủ sung túc. Hắn đưa tay lấy thêm một cây Ngọc Lan thảo, há mồm nuốt xuống.

Bắt đầu đại tuần hoàn lần thứ hai.

Sau mười hai vòng, chân khí trong cơ thể Lâm Thần ngưng tụ tới cực điểm, cự ly đột phá chỉ thiếu một ít nữa. Dĩ nhiên đây là nữa bước vào võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu. 

Có điều lúc này bởi vì chân khí trong cơ thể kịch liệt bành trướng làm cho sắc mặt Lâm Thần đỏ cực kỳ.

"Lúc này không đột phá, sau này muốn đột phá liền khó khăn hơn rất nhiều. Bước cuối cùng này, ta nhất định phải nhảy tới." Lâm Thần cắn răng một cái, cố nén lại sự khó chịu trong cơ thể, nuốt thêm một cây Ngọc Lan thảo cuối cùng. Sau đó hắn lập tức nhắm mắt thực hiện vòng tuần hoàn.

Vòng thứ nhất. 

Vòng thứ hai.

Vòng thứ ba.

...

Làm như vậy được năm vòng, cơ thể lâm Thần đột nhiên vang lên một tiếng trầm thấp, chân khí ở đan điền đột nhiên khuếch tán, nhanh chóng hòa vào huyết dịch trong cơ thể.

Cùng lúc đó, khí thế trên người Lâm Thần đột nhiên tăng mạnh.

"Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu rốt cuộc cũng đột phá." Lâm Thần mở hai mắt, hiện lên một tia hưng phấn. 

Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu là cảnh giới luyện huyết dịch, chân khí trong cơ thể bất kể là số lượng hay chất lượng so với tầng thứ năm mạnh hơn rất nhiều. Lâm Thần hơi nhắm mắt, nhất thời có thể cảm nhận được chân khí ở các đại kinh mạch trong cơ thể cứ ầm ầm mà chảy qua.

Lầm Thần dọn dẹp cơ thể một hồi, thu thập đồ vật xong xuôi, trực tiếp hướng rừng rậm đi tới.

Hai ngày sau. 

Bên dưới ngọn núi Thiên Cực tông chỗ lối vào chợ.

Đoàn người ở bốn phía vang lên ồn ào, từng người từng người trợn mắt há miệng nhìn Lâm Thần cõng một cái túi to lớn.

Chợ này nằm sát Mặc Liên sơn, mỗi ngày đều có võ giả cõng gói hàng chứa đầy yêu thú từ bên trong sơn mạch đi ra, nhưng gói hàng lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. 

- Ôi trời ơi, nhiều vật liệu yêu thú như vậy, tiểu tử này làm sao làm được vậy?

- Ta không có nhìn lầm a, tiểu tử này mới là Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu sơ kỳ a, hơn nữa nhìn khí thế trên người hắn, giống như là vừa mới đột phá không lâu a.

Một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh cao nhìn tu vi của Lâm Thần, thất thanh kêu lên. 

Người võ giả này nhất thời thu hút được sự chú ý của rất nhiều võ giả, tu vi Lâm Thần mới chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu sơ kỳ, hơn nữa còn là một người...

Không ít võ giả lộ ra ánh mắt tham lam, nhìn tới gói hàng trên lưng Lâm Thần. Có điều phần lớn võ giả đều là khiếp sợ, Lâm Thần một mình cõng một cái bao lớn như vậy, hoàn hảo không có tổn hại gì từ trong Mặc Liên sơn đi ra.

Những võ giả này đều hiểu rất rõ, bên trong Mặc Liên sơn không có quy tắc, chỉ có cường giả vi tôn, tùng lâm pháp tắc, nói như vậy, lưu lại bên trong Mặc Liên sơn càng lâu, nguy hiểm lại càng lớn. Lâm Thần thu thập một bao lớn vật liệu yêu thú như vậy, tất nhiên là hao tổn không ít thời gian, nhưng mà hắn lại đi ra an toàn, vậy thực lực của hắn mạnh bao nhiêu? 

Những võ giả này trong lòng đều khiếp sợ.

Vẻ mặt Lâm Thần không có cảm xúc, trực tiếp hướng vào bên trong cửa hàng đan dược đi tới.
Bình Luận (0)
Comment