Edit: Diệp Lưu Nhiên
Đồng ý Tiết Quỳnh mời ăn cơm, mục đích Mộ Khinh Ca cũng không phải ăn.
Là món ăn gì, thật ra đều không sao cả.
Cho nên nàng cũng biết gật đầu lễ phép, khách khí nói: "Làm phiền Tiết tướng nhọc lòng."
Tiết Quỳnh hơi mỉm cười, cực kỳ khiêm tốn. Hắn lại nhìn về phía Khương Ly: "Cổ Vu quốc gần biển, đối với đồ ăn đều theo đuổi một chữ 'tươi'. Ngược lại tương tự với Vũ quốc."
Khương Ly lúc có mặt Mộ Khinh Ca tuy là tương đối nói nhiều. Nhưng đối với người không quen, nàng lại mang theo sự cao lãnh tận xương.
Tiết Quỳnh nói chỉ khiến nàng nhìn hắn một cái, keo kiệt đến một câu cũng chẳng muốn nói.
Cũng may, Tiết Quỳnh không để bụng. Mời hai người động đũa, rồi tự mình rót rượu cho hai người.
Một hồi hàn huyên, Tiết Quỳnh mới buông đũa xuống, tiến vào việc chính: "Không dối gạt hai vị, lúc ta rời khỏi Vũ quốc, gia tộc đã nhận được thư nhà của thất đệ Tiết Kiều. Trong thư đề cập đến hôn sự giữa hắn và cô cô của Mộ tiểu tước gia, cũng đề cập đến khi ở Cổ Vu quốc, Khương nữ hoàng đã chủ trì hôn lễ."
Khương Ly buông đũa xuống, lãnh đạm nói: "Không cần cảm tạ ta, ta xem ở mặt mũi Khinh Ca."
Tiết Quỳnh cười cười, không nói tiếp.
Hắn hiểu ý Khương Ly, nàng và Mộ Khinh Ca có giao tình đúng là không bình thường!
Mộ Khinh Ca cũng buông đũa xuống, cầm khăn gấm lên lau miệng. Nhàn nhạt nói: "Không biết Tiết gia thấy thế nào đối với cọc hôn nhân này?"
Khóe miệng Tiết Quỳnh mỉm cười, không lập tức trả lời.
Hắn im lặng một hồi, như đang cân nhắc dùng từ. Giây lát mới cười nói: "Mộ tiểu tước gia là người thông minh, ta sẽ không nói dối để qua loa lấy lệ Tiểu tước gia. Không dối gạt Tiểu tước gia, lúc ban đầu nhận được thư của thất đệ, gia phụ rất tức giận. Tuy thất đệ không thích văn, nhưng cũng là thiên tài hiếm có của Tiết gia. Gia tộc kỳ vọng vào hắn rất cao, chỉ là không ai nghĩ được hắn ra cửa du lịch một lần, đã mang về một thê tử. Mà thê tử này không chỉ đến từ tam đẳng quốc, lại còn lớn hơn hắn vài tuổi."
Tiết Quỳnh nói đến đấy, ánh mắt không dấu vết đảo qua sắc mặt Mộ Khinh Ca.
Xem mặt đoán ý là kỹ năng của quan viên, hắn hy vọng có thể nhìn ra vui buồn từ mặt Mộ Khinh Ca. Nhưng để hắn thất vọng rồi. Lần đầu tiên hoài nghi bản lĩnh của mình.
Mộ Khinh Ca chỉ rũ mắt uống trà, tựa hồ không nghe thấy lời hắn nói. Lại dường như nữ tử trong lời hắn, không phải là cô cô Mộ Khinh Ca.
Đôi mắt Tiết Quỳnh hiện lên một tia nghi hoặc, suy đoán không ra tâm trạng Mộ Khinh Ca lúc này.
Dừng một hồi, hắn mới tiếp tục nói: "Mộ tiểu tước gia chẳng lẽ không lo lắng cuộc sống sau này của cô cô mình ở Tiết gia sao?"
Mộ Khinh Ca buông chén trà xuống, ngước mắt nhìn về phía Tiết Quỳnh.
Trong chén trà dâng lên sương mù trắng, lượn lờ như khói, làm mờ khuôn mặt Mộ Khinh Ca. Nàng bình tĩnh nói: "Cô cô ta gả không phải Tiết gia, mà là Tiết Kiều."
Tiết Quỳnh sửng sốt.
Khương Ly dựa vào lưng ghế, vịn hai tay lên thành ghế, đầu ngón tay gõ nhẹ phát ra tiếng cộc. Nàng lười biếng nói: "Tiết Kiều chắc là hằng năm không ở Tiết gia đi, Liên Dung cô cô theo hắn cũng sẽ không thường xuyên ở Tiết gia. Tiết gia cho dù có bất mãn nàng thì có thể thế nào? Nói không chừng còn mất đi một nhi tử. Huống chi, Tiết Kiều đã hạ lời thề ở Cổ Vu quốc, hậu quả vi phạm thế nào, ngươi hẳn là biết rồi đi?"
Tiết Quỳnh co rụt mắt.
Vẻ khiếp sợ lộ rõ trên ngũ quan tuấn tú: "Cái gì? Tiết Kiều cư nhiên hạ lời thề ở Cổ Vu quốc?"
Khương Ly vui sướng khi người gặp họa nói: "Đúng! Hắn rất tích cực nha, cứ sợ Liên Dung cô cô chạy đi vậy. Không cản được, đã hạ lời thề rồi."
Nhắc tới chuyện này, Mộ Khinh Ca có chút đen mặt.
Cô cô hạ lời thề, Mộ Khinh Ca vẫn hơi canh cánh trong lòng.
Mà biểu tình của nàng, khiến Tiết Quỳnh càng tin tưởng lời Khương Ly. Tiết Kiều căn bản chính là mặt dày muốn cưới cô cô người ta, chứ không phải như số ít người trong gia tộc phỏng đoán, cho rằng Tiết Kiều trúng quỷ kế Mộ gia muốn trèo cao.
Huống chi khi hắn nhìn thấy Mộ Khinh Ca, nhìn nàng biểu hiện năng lực ra ngoài, cũng hoàn toàn không cần phải leo lên Tiết gia.
"Tiết tướng, ta muốn nghe xem hiện giờ Tiết gia nói thế nào." Ngữ khí Mộ Khinh Ca lãnh đạm nói Tiết Quỳnh.
Nếu đã nói, thái độ của Tiết gia đối với chuyện cô cô gả không tiếp nhận, vậy nàng cần gì phải cho sắc mặt tốt?
Gương mặt Tiết Quỳnh hiện lên một tia xấu hổ.
Gia tộc nhận được thư Tiết Kiều, rất chấn động. Nhanh chóng phái người điều tra mọi thứ quan hệ đến tam đẳng Tần quốc, quan hệ đến Mộ gia.
Không thể không nói kết quả điều tra ra, khiến gia tộc họ kinh ngạc.
Mộ phủ điêu tàn như vậy, cư nhiên có thể quấy đảo phong vân Tần quốc, lại còn cho ra một yêu nghiệt Mộ Khinh Ca.
Thậm chí có thể nói như vậy, Mộ gia chính là hoàng đế chân chính ở Tần quốc, thân phận Mộ Liên Dung cũng tương đương với công chúa một nước.
Nhưng Tiết gia là tồn tại cho dù là công chúa Vũ quốc cũng phải gả thấp, sao có thể để ý một nữ tử thế gia tam đẳng quốc? Cho dù thân phận nàng không khác gì công chúa.
Cho nên, Tiết gia đối với Mộ Liên Dung xuất hiện, rất là bài xích.
Lần này hắn đến Thánh Nguyên đế quốc, còn có một nhiệm vụ khác chính là tiếp xúc Mộ Khinh Ca.
Tự mình cảm thụ người Mộ gia, sau đó bàn bạc kỹ hơn.
"Mộ tiểu tước gia, khi ta rời khỏi Vũ quốc, thất đệ còn chưa mang lệnh cô cô về nhà. Đợi sau khi giải quyết xong chuyện ở Thánh Nguyên đế quốc, Tiết Quỳnh còn muốn mời Mộ tiểu tước gia tới Vũ quốc một chuyến, đến lúc đó Quỳnh tất làm hết lễ nghĩa chủ nhà, khoản đãi thật tốt." Tiết Quỳnh nói với Mộ Khinh Ca.
Ánh mắt Mộ Khinh Ca chợt lóe, chậm rãi mỉm cười, nói với Tiết Quỳnh: "Được. Ngày nào đó chắc chắn sẽ đến Tiết gia Vũ quốc một chuyến."
Được Mộ Khinh Ca hứa hẹn, Tiết Quỳnh đứng lên, cáo từ hai người: "Vậy Quỳnh không quấy rầy hai vị dùng cơm, trước xin cáo từ. Bữa này ta đã thanh toán, trong tiệm cơm có nhã gian nghỉ ngơi, nếu hai vị mệt mỏi có thể nghỉ ngơi ở đây một lát. Hai nhã gian liền nhau, ta đã phân phó chủ quán lưu lại."
Dứt lời, Tiết Quỳnh xoay người rời khỏi nhã gian, tựa hồ cảm thấy nếu hắn rời đi, các nàng sẽ ăn vui vẻ hơn.
Đợi hắn rời khỏi, vẻ mặt Khương Ly mờ mịt: "Lời kia của hắn là có ý gì? Gì mà kêu hai chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi, gian phòng liền nhau? Vì sao ta cứ cảm thấy hắn có ám chỉ gì đó?"
Mộ Khinh Ca liếc mắt nhìn nàng, cười nói :"Hiện tại ai không biết ngươi là nữ nhân của ta?"
Khương Ly sửng sốt, sắc mặt đau khổ, ủy khuất nói: "Mộ Khinh Ca ngươi hủy trong sạch của ta, ngươi phải phụ trách ta!"
"Phụ trách phụ trách, tương lai nếu ngươi thật sự không gả được, ta cưới ngươi thì thế nào?" Mộ Khinh Ca cười nói.
Khương Ly lại kéo ghế dựa ra, bảo trì khoảng cách với nàng, thanh âm nhút nhát: "Đừng, ngươi cách xa ta một chút. Ta không muốn chết một cách không thể hiểu nổi đâu. Ngươi chính là người của hắn, hắn muốn gϊếŧ ta mà nói chẳng phải đơn giản như chém cá à."
"Ngươi sai rồi." Mộ Khinh Ca cười đến ác liệt: "Ngươi nhiều nhất chỉ có thể hình dung thành thịt rắn."
Khương Ly ngẫm lại lời nàng nói, hiểu được. Nàng trừng mắt, giương nanh múa vuốt nhào tới Mộ Khinh Ca, cảnh cáo ra miệng: "Mộ Khinh Ca ngươi muốn chết à!"
Hai người đùa giỡn một hồi, an tĩnh lại, Khương Ly lại hỏi Mộ Khinh Ca: "Tiết Quỳnh cuối cùng mời ngươi đi Vũ quốc là có ý gì?"
Mộ Khinh Ca híp mắt, chậm rãi nói: "Từ khẩu khí của hắn, đã rõ ràng thái độ Tiết gia. Hắn muốn ta đi Tiết gia, đơn giản là muốn chống lưng cho cô cô mà thôi. Hắn dù sao cũng là người Tiết gia, có mấy lời không dễ nói bằng một người ngoài là ta."
Khương Ly nghĩ nghĩ, cũng gật đầu nói: "Xem ra, thời gian này hắn có ấn tượng không tồi với ngươi. Thậm chí cảm thấy ngươi rất có tiềm lực, cho nên không hề bài xích hôn sự này. Nhưng mà cảm thấy dùng ngôn ngữ thuyết phục người nhà quá mức yếu nhớt, cho nên ngươi đi một chuyến giải quyết dứt khoát luôn. Nói vậy là, ít nhất hắn đã tiếp nhận hôn sự này rồi."
Mộ Khinh Ca gật đầu: "Tiết Quỳnh là người quan trường, hắn không để ý cô cô và Tiết Kiều có lưỡng tình tương duyệt không. Hắn chỉ để ý sự kết hợp như vậy có mang đến ích lợi cho gia tộc không. Đương nhiên hắn coi trọng, chắc chắn là phần lớn người Tiết gia để ý. Sau khi hắn tới Thánh Nguyên đế quốc, có lẽ thấy thái độ của Nguyên hoàng với ta, rồi biết thân phận trưởng lão Dược Tháp của ta, hoặc là chuyện ở Ly cung, khiến hắn cảm thấy giá trị con người ta không ngừng tăng thêm. Thay vì nói hắn tiếp nhận cô cô, còn không bằng nói hắn nhìn trúng Mộ tiểu tước gia ta đây có khả năng mang đến lợi ích."
Mộ Khinh Ca nói chuyện, nói đến Khương Ly liên tục lắc đầu. Không phải phủ nhận Mộ Khinh Ca, mà là nàng cảm thấy cho dù Tiết Quỳnh được thế nhân truyền là thiên tài, sau khi tiến vào quan trường sẽ khó mà hoa sen không nhiễm mùi bùn được rồi.
...