Edit: Diệp Lưu Nhiên
Lan Ô Thành, được coi là thành trì quy mô lớn ở Nam châu Trung Cổ Giới.
Nhưng, gia tộc khống chế tòa thành này lại chỉ có ba nhà.
Cứ cách mười năm, giữa ba nhà sẽ tiến hành tỷ thí, nhà nào thắng sẽ đạt được quyền khống chế thành trì mười năm, và những mặt ích lợi khác.
Ba gia tộc khống chế, theo thứ tự là: Tào, Lữ, Mộc.
Ngoại trừ ba gia tộc xưng bá ở Lan Ô Thành, còn có một thế lực độc lập tranh đoạt quyền lực, nhưng lại có địa vị mà cả ba nhà đều không muốn trêu chọc, chính là phân nhánh Vạn Tượng Lâu.
Mộ Khinh Ca đứng ở ngoài cửa phân nhánh Vạn Tượng Lâu, nhìn biển hiệu và cách bày trí quen thuộc.
Vạn Tượng Lâu Trung Cổ Giới và Vạn Tượng Lâu Lâm Xuyên hoàn toàn giống nhau như đúc, chỉ khác ở quy mô mà thôi. Đứng ở đây, khiến nàng có cảm giác xuyên qua thời không, phảng phất mình còn ở Lâm Xuyên, còn đứng trước Vạn Tượng Lâu Lâm Xuyên.
"Sao không đi vào?" Thanh âm Bạch Li vẫn như trẻ con.
Sau khi vào Lan Ô Thành, Mộ Khinh Ca sai Tuyết Gia dẫn theo những người khác tìm một nơi nghỉ ngơi. Nếu muốn hỏi thăm tình huống Mộc Dịch, vậy không biết còn phải trì hoãn ở Lan Ô Thành bao lâu. Ở tại khách điếm cũng không tiện, tốt nhất là thuê trạch viện an tĩnh.
Mà Bạch Li không muốn ở trong không gian, được Mộ Khinh Ca thả ra đi cùng mình tới Vạn Tượng Lâu.
Mộ Khinh Ca không trả lời câu hỏi của Bạch Li.
Bạch Li nhìn nàng, mới nói: "Chẳng lẽ ngài nhớ nhà?" Nói xong, ánh mắt nàng còn lóe kinh ngạc. Trong ấn tượng của nàng, người như Mộ Khinh Ca hẳn là sẽ không nhớ nhà, sẽ không cho mình sự ràng buộc.
Cường giả chỉ có thể liên tục đi lên trước, tuyệt sẽ không quay đầu vì bất kỳ chuyện gì, bị vướng chân bởi bất kì ai.
"Đúng vậy! Có hơi nhớ nhà." Mộ Khinh Ca trả lời làm Bạch Li bất ngờ.
Bạch Li kinh ngạc đến hé miệng nhỏ ra.
Mộ Khinh Ca đảo mắt nhìn sang nàng, cười nói: "Thế nào? Ta không thể nhớ nhà sao?"
Bạch Li cất lại kinh ngạc, nói thầm: "Ngài không giống kiểu người đa sầu đa cảm."
Mộ Khinh Ca nở nụ cười: "Đây không phải đa sầu đa cảm, có đôi khi người nhà và bằng hữu cũng là một động lực." Trong lòng có người muốn bảo vệ, tự nhiên sẽ không sợ gì cả.
Nhìn Bạch Li ngơ ra, Mộ Khinh Ca biết rất khó làm cho Cửu Tuyệt Thôn Thiên Mãng độc nhất thiên địa cảm nhận được cái gì là chân tình nhân gian.
"Đi thôi, làm chính sự trước." Mộ Khinh Ca đơn giản kết thúc đề tài này, nhấc chân bước vào cửa Vạn Tượng Lâu.
"Hai vị khách nhân có cần gì chăng?"
Mới vừa đi vào, một tham vấn đứng ở cửa cười khả ái bước lên. Đương nhiên lực chú ý của nàng ấy đặt lên Mộ Khinh Ca nhiều hơn.
(*) 咨客 (Tham vấn): dẫn đường, dẫn lối cho khách. Giải quyết vấn đề của khách hàng.
Không phải nàng ấy cảm thấy Bạch Li không đẹp, mà bởi Mộ Khinh Ca nam trang. Một nam một nữ xuất hiện, bọn họ dĩ nhiên sẽ cho rằng kim chủ là nam, mà Bạch Li chỉ là mỹ nhân lãnh diễm thôi.
"Hừ." Cảm giác đôi mắt tham vấn cơ hồ dán lên Mộ Khinh Ca, Bạch Li bất mãn hừ một tiếng, đôi tay uốn éo như rắn cuốn lấy cánh tay Mộ Khinh Ca.
Động tác tuyên bố chủ quyền, khiến tham vấn sửng sốt, hiểu chuyện thoáng lui ra sau một bước.
Mộ Khinh Ca vốn định nói mình tới giao đan dược. Nhưng nghĩ nghĩ, lại sửa miệng tức thời: "Tùy tiện đi dạo." Nếu đây là Vạn Tượng Lâu Trung Cổ Giới, nàng cũng muốn học hỏi một chút có gì khác với Vạn Tượng Lâu Lâm Xuyên.
"Vâng, xin mời hai vị." Tham vấn rất chuyên nghiệp, dẫn hai người Mộ Khinh Ca vào rồi bắt đầu giới thiệu về Vạn Tượng Lâu.
Chỉ là khi nàng ta giới thiệu, ánh mắt thi thoảng trộm ngắm Mộ Khinh Ca, hai má ửng đỏ. 'Vị công tử này đẹp quá. Tiếc là hoa đã có chủ.'
"Công tử, tiểu thư, Vạn Tượng Lâu Lan Ô Thành chúng ta giống với Vạn Tượng Lâu thành trì khác về bố cục. Tầng một đều là một số hàng hóa, dược liệu, cũng có đan dược được luyện chế tốt, và một số binh khí vân vân. Tóm lại, ngài cần thứ gì, trên cơ bản có thể tìm thấy ở Vạn Tượng Lâu chúng ta. Tầng hai là một số vật phẩm có phẩm chất tốt hơn, cũng bao gồm mọi thứ. Vạn Tượng Lâu có tổng cộng bảy tầng, tầng lầu càng cao, thương phẩm bán ra càng trân quý. Cho nên, thứ tốt đều ở trên lầu." Tham vấn giơ tay chỉ vào vị trí lầu thang.
"Chỉ là muốn lên lầu, cần phải giao tiền ký quỹ nhất định. Tầng lầu khác nhau, tiền giao ký quỹ cũng không giống nhau. Ví như, muốn lên tầng hai phải giao một khối linh thạch cấp thấp. Muốn lên tầng bảy, thì phải giao một trăm khối linh thạch cấp thấp, hoặc là một khối linh thạch trung cấp. Dù sao vật phẩm trên đó đều quý hiếm, nếu không cẩn thận hư hao, tổn thất này..." Tham vấn mỉm cười.
Mộ Khinh Ca tỏ vẻ hiểu gật đầu, lên tiếng: "Đồ vật trong Vạn Tượng Lâu bao hàm toàn diện, làm sao ta biết được đồ ta muốn tìm nằm ở tầng nào khi trả đủ tiền cọc?"
Tham vấn che miệng cười kiều mị: "Đó là công việc của tham vấn chúng ta. Khách nhân chỉ cần nói cho chúng ta biết, ngài cần gì, chúng ta sẽ dẫn ngài lên tầng lầu thích hợp nhất."
Mộ Khinh Ca gật đầu: "Đúng là bớt việc, nhưng đối với khách nhân chỉ tùy ý đi dạo không có mục tiêu, lại có chút bất tiện. Tổng không thể cứ lên một tầng, lại phải giao thêm một phần linh thạch đi? Ai có thể biết đồ vật vào mắt, nằm ở tầng nào?"
Tham vấn sửng sốt, cẩn thận nghĩ nghĩ, nói với Mộ Khinh Ca: "Nếu là chuyện này, khách nhân có thể trực tiếp giao nhập linh thạch đến tầng thứ bảy, như vậy mỗi tầng đều có thể tiến vào. Nếu sau cùng không mua được thương phẩm hợp ý, tiền ký quỹ khi giao nộp sẽ được hoàn lại. Tiền ký quỹ chỉ là một bảo đảm, không liên quan đến việc tiêu dùng của khách nhân."
"Thì ra là thế." Mộ Khinh Ca mỉm cười gật đầu.
Hỏi một lát, nàng phát hiện Vạn Tượng Lâu Trung Cổ Giới và Vạn Tượng Lâu Lâm Xuyên có chút khác nhau.
"Làm phiền." Mộ Khinh Ca ném ra một khối linh thạch trung cấp, rơi vào tay tham vấn.
Tham vấn cả kinh, lập tức mỉm cười cúi người với Mộ Khinh Ca: "Xin khách nhân chờ giây lát." Nói xong, nàng lui linh thức lại, hình như là ra bên kia đăng ký.
Sau khi nàng đi, Bạch Li nói thầm vào tai Mộ Khinh Ca: "Không phải ngài muốn làm chính sự sao? Sao lại nghĩ tới việc đi dạo vậy?"
Mộ Khinh Ca cười nói: "Dù sao ta cũng không vội, cứ đi loanh quanh thôi. Nhỡ gặp phải thứ tốt thì sao?"
Vào Vạn Tượng Lâu, trái lại nàng không nóng nảy giao đan dược.
Dù sao Địa Hoàng Đan ở trong không gian nàng, sẽ không bị mất đi.
Rất nhanh, tham vấn trở về, nói với Mộ Khinh Ca và Bạch Li: "Khách nhân, đã xong rồi. Hiện tại có muốn lên lầu luôn không?"
Mộ Khinh Ca gật đầu.
Tham vấn dẫn nàng và Bạch Li leo thang lên tầng hai.
Trong tầng hai, lượng người ít hơn tầng một, diện tích cũng nhỏ hơn một phần ba. Ba người vừa lên, tất cả người ở tầng hai đều chiếu ánh mắt nghiên cứu nhìn các nàng.
Dù gì từ tầng hai trở đi, không phải ai cũng lên được.
Khi bọn hắn thấy rõ dáng vẻ của Mộ Khinh Ca và Bạch Li, trong mắt không tự chủ kinh diễm. Phàm là nam tử sau khi kinh diễm đều chĩa ánh nhìn nóng bỏng vào Bạch Li. Mà phàm là nữ tử, đều ghen ghét liếc xéo Bạch Li, từng đôi mắt nhiệt tình đóng đinh lên người Mộ Khinh Ca.
Nam tử vừa đẹp vừa nhiều tiền, vô luận là cổ đại hay thời không khác nhau, đều là đối tượng nữ tử ái mộ.
Mộ Khinh Ca tuấn mỹ phi phàm, cẩm y hoa phục, lại dắt mỹ nhân đến, đương nhiên được coi thành 'cao phú soái' cho các nàng ngắm đến.
Bị bao con mắt nhắm vào, Bạch Li không nhịn được hừ lạnh, đánh tỉnh đám người hoa si.
Tham vấn cười xin lỗi, dẫn hai người tới một bên. Tuy các nàng rời đi, mọi người cũng khôi phục bình thường, nhưng vẫn có không ít ánh mắt cố ý vô tình nhìn các nàng.
"Công tử, tiểu thư, đan dược và binh khí trên tầng hai có phẩm chất tốt hơn chút, cộng thêm một số dược liệu trân quý..." Tham vấn tận chức giới thiệu.
Mộ Khinh Ca dẫn theo Bạch Li đại khái quét một vòng, rồi đi lên tầng ba.
Bản thân nàng là Luyện đan sư, còn là Luyện khí sư, làm sao nhìn trúng đồ ở tầng hai được? Còn lại một số tài liệu gì đó, cũng không phải thứ nàng cần, cho nên không cần trì hoãn lâu.
Lên tầng ba, số người càng ít.
Đương nhiên tới nơi này, các nàng vẫn bị chú mục.
Mộ Khinh Ca đơn giản quét một vòng, rồi lại lên lầu. Dần dần, nàng có chút hiểu biết về trình độ luyện đan ở Trung Cổ Giới, và trình độ luyện khí.
Dưới tầng năm, đan dược Vạn Tượng Lâu bán ra trên cơ bản đều là đan dược dưới Bảo cấp. Về luyện khí... Nếu dựa theo ánh mắt Mộ Khinh Ca, cơ hồ đều có tỳ vết. Tài liệu luyện khí không được phóng thích trình độ lớn nhất, có chút lãng phí.
Cảm giác này giống như chuyên nghiệp đang soi chuyên nghiệp.
Nhưng Mộ Khinh Ca biết, đó là tác dụng huyết mạch luyện khí sư trong cơ thể nàng.
"Công tử, đây là tầng sáu." Tham vấn nói với Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca gật đầu. Nói thật ra, nàng có chút thất vọng với Vạn Tượng Lâu Lan Ô Thành, nơi này không có thứ gì khiến nàng coi trọng. Cũng không biết Vạn Tượng Lâu ở nơi khác có thế không?
"Công tử, đan dược tầng này đều là đan dược Bảo cấp." Tham vấn chỉ vào mấy bình sứ thưa thớt cho Mộ Khinh Ca.
Trước bình sứ có gắn một tờ giấy, viết tên đan dược và dược hiệu.
Những đan dược Bảo cấp đó đều có chút bình thường. Tuy cấp bậc cao, nhưng dược hiệu lại rất đại trà, căn bản kém hơn Địa Hoàng Đan nàng định đưa.
Thấy Mộ Khinh Ca không mấy hứng thú, tham vấn lại dẫn nàng tới trước binh khí, nói: "Binh khí này đều xuất phát từ Tang gia Tây châu, mỗi kiện đều là tinh phẩm. Tuy không phải Thần cấp..."
"Từ đã, ngươi nói binh khí này xuất từ nơi nào?" Mộ Khinh Ca cắt ngang tham vấn.
Tham vấn có chút không hiểu ra sao, nhưng vẫn thành thật đáp: "Tây châu Tang gia."
Tây châu, Tang gia!
Tên này, không chỉ xuất hiện một lần trong sinh mệnh Mộ Khinh Ca. Lúc này đây, là tiếp xúc gần nhất.
Mộ Khinh Ca chậm rãi vươn tay, đầu ngón tay nhẹ phớt lên thân Cửu Hoàn đao. Cảm giác quen thuộc lập tức vọt tới từ huyết mạch. Nàng có thể cảm giác được rõ ràng kết cấu cây đao này. Thậm chí quá trình chế tạo, cảm nhận tất cả tài liệu dung hợp với nó.
Mộ Khinh Ca đắm chìm trong đó, mà lúc này đang có một thiếu phụ quý khí ưu nhã vận thân váy tím đi xuống từ trên tầng. Nàng đứng ở thang lầu, ánh mắt trực tiếp dừng lên người Mộ Khinh Ca...