Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 899

Edit: Diệp Lưu Nhiên

Răng rắc!

Ầm ầm ầm!!!

Mây đen ùn ùn, nặng nề phủ xuống.

Mộ Khinh Ca ngửa đầu nhìn tia sét du tẩu giữa đám mây, thầm chửi CMN. Không ai nói cho nàng biết, luyện chế ra Thần khí sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy.

"Binh khí chủ về sát phạt. Một thanh Thần khí xuất thế, đồng nghĩa sẽ có bao nhiêu sinh linh đồ thán? Vì vậy mỗi khi có Thần khí xuất thế sẽ phải bị thiên lôi rửa tội. Cái gọi là lễ rửa tội, kỳ thật chính là muốn cọ rửa sát khí. Nhưng nếu có thể chịu đựng qua lễ rửa tội thiên lôi, vậy đồng nghĩa cấp bậc thanh Thần khí sẽ càng cao! Ta từng chứng kiến Thần khí xuất thế, tối đa chỉ chịu được ba đạo kiếp lôi." Thanh âm Nhị Thái Thượng trưởng lão chậm rãi.

Tức là đang nói cho người Tang tộc biết, cho Mộ Khinh Ca biết nguồn gốc thiên lôi rửa tội.

"Vậy chỉ cần thừa nhận là sẽ không sao." Mộ Khinh Ca ngưng mắt.

Nàng nhìn vào binh khí được Thái Sơ Cấp Hỏa bao bọc. Ánh lửa nóng rực vẫn bao quanh nó nên không nhìn thấy gì. Ngoại trừ Mộ Khinh Ca, không ai nhìn rõ hình dáng thực sự của Thần khí.

Răng rắc!

Đạo kiếp lôi thứ nhất bổ xuống, chém thẳng vào Thái Sơ Cấp Hỏa.

Lôi điện đan xen khiến Thái Sơ Cấp Hỏa mãnh liệt bừng sáng. Chói mắt đến mức không thể nhìn thẳng. Đám đông ngồi khán đài và mấy người ngồi ở bàn giám khảo đều giơ tay che mắt.

Mộ Khinh Ca đứng gần nhất, đương nhiên chịu ảnh hưởng lớn nhất. Trong nháy mắt quang mang b4n r4, nàng nhắm mắt quay đầu đi, nâng tay lợi dụng ống tay áo che đôi mắt mình.

"Ca nhi..." Tang Lam Nhược che ánh sáng mạnh, lo lắng đứng lên.

Mộ Dực Trần lanh lẹ bắt lấy tay bà, nhanh chóng an ủi: "Nương, người đừng lo lắng. Lão đại sẽ không sao."

"Ca nhi đứng quá gần, sẽ bị ảnh hưởng." Tang Lam Nhược vẫn không yên tâm.

Mộ Tuyết Vũ kịp thời nói: "Nương, bản lĩnh lão đại rất lớn. Kiếp lôi kia chỉ hướng về Thần khí, lão đại sẽ không xảy ra chuyện."

Tang Lam Nhược lắc đầu: "Chính bởi vì hướng đến Thần khí, ta mới lo lắng. Lấy tính tình Ca nhi, tất nhiên sẽ không để mặc kiếp lôi phá hủy Thần khí của nó!"

Mộ Dực Trần và Mộ Tuyết Vũ nghe vậy trầm mặc.

Bọn họ không thể không thừa nhận mẫu thân lo lắng có lý. Nhưng tình huống hiện giờ muốn Mộ Khinh Ca an toàn thối lui hiển nhiên là chuyện không thể.

Bất đắc dĩ, Mộ Tuyết Vũ đành phải khuyên mẫu thân: "Nương, lão đại tự có chừng mực. Chúng ta phải tin tưởng."

Lo lắng trong mắt Tang Lam Nhược dao động, bà mâu thuẫn một lúc rồi mới chậm rãi ngồi xuống, thất thần lẩm bẩm: "Đúng rồi, Ca nhi đã sớm không còn là hài tử cần được mẫu thân bảo vệ."

Bà rất đau lòng, đau lòng hài tử mình phải tự lập quá sớm, gặp chuyện chỉ dựa vào mình.

Bà thực sự rất xin lỗi hài tử, bà không bằng hài tử.

Quang mang chói mắt chung quy tan đi, Thần khí được Thái Sơ Cấp Hỏa bảo vệ kín kẽ, không bị chút tổn thương. Nhưng ánh sáng vây chung quanh lại trở nên ảm đạm mấy phần.

Vốn là ngọn lửa sáng chói, bây giờ lại lúc sáng lúc tối.

Mộ Khinh Ca thả tay xuống, sắc mặt hơi trầm xuống.

Răng rắc!!!

Bầu trời lại vang lên tiếng kiếp lôi giáng xuống. Lúc này cơn giận lôi đình xen lẫn càng kinh khủng, phảng phất vì kiếp lôi thứ nhất thất bại mà phẫn nộ.

"Thái Sơ Cấp Hỏa sẽ không chịu nổi một kích này!" Mộ Khinh Ca đột nhiên co rụt tròng mắt.

Nàng vừa nghĩ vậy, lập tức nhìn thấy một đạo thiểm điện trực tiếp bổ vào Thái Sơ Cấp Hỏa. Quả cầu hình thành từ Thái Sơ Cấp Hỏa giãy giụa, giăng kín vết rách rồi nổ vỡ vụn.

Ngọn lửa vỡ vụn bay loạn lung tung về các hướng khác nhau.

Nguyên Nguyên vội vung tay thu hồi những ngọn lửa mất khống chế đó. Mộ Khinh Ca đứng tại chỗ, trước mặt nàng xuất hiện bức tường lửa màu trắng, chặn Thái Sơ Cấp Hỏa bắn vào nàng.

Cảnh tượng này khiến nhiều người cả kinh nín thở, khẩn trương nhìn về hướng Mộ Khinh Ca.

Thái Sơ Cấp Hỏa bị kiếp lôi đánh tan, kiếp lôi biến mất vô hình. Mộ Khinh Ca vung tay lên tiêu trừ tường lửa trước mặt, tròng mắt nhìn thẳng vào Thần khí bại lộ ra ngoài.

Thần khí vẫn không nhìn rõ hình dáng, chỉ có thể miễn cưỡng miêu tả.

Nó đang phát ra tiếng động vù vù, phảng phất bị kiếp lôi chọc giận, muốn nổi dậy phản kháng.

Trong mắt Mộ Khinh Ca phát ra tinh quang. Khi kiếp lôi thứ ba bổ xuống, nàng nhanh chóng bấm quyết, vô số trận pháp nhập vào Thần khí.

Mang trận pháp cấm chế hòa vào luyện khí, là phương pháp do nàng sáng tạo ra.

Động tác của nàng khiến mọi người chú ý.

"Hắn đang làm gì?"

"Làm gì vậy? Sao ta không nhìn thấy rõ?"

"Đây cũng là bước luyện khí sao? Sao ta không biết!"

"Đây là thuật luyện khí Tang tộc chúng ta sao?"

Vô số tiếng xì xào nổi lên, Mộ Khinh Ca như không nghe thấy, tay bấm quyết càng lúc càng nhanh, trận pháp cấm chế nhập vào ngày càng nhiều. Những trận pháp đó khi nhập vào Thần khí, mỗi trận pháp đều đang tăng cường lực lượng cho nó, khiến ánh sáng quanh thân càng sáng hơn.

"Đây là... trận pháp cấm chế!" Trong đám đông có Nhị Thái Thượng trưởng lão sống lâu nhất, khiếp sợ thất thanh.

Ông nhận ra Mộ Khinh Ca đang làm gì, không thể tưởng được nàng cư nhiên đặt trận pháp cấm chế dùng cho binh khí. Nếu tiếp tục sẽ sinh ra hiệu quả gì, ông cũng cảm thấy tò mò.

"Ý nghĩ hay! Ý nghĩ hay!" Nhị Thái Thượng trưởng lão kích động đến đôi tay run rẩy, phảng phất hành động của Mộ Khinh Ca đã mở ra cánh cửa mới cho ông. Khiến ông bỗng nhận ra một con đường khác trong thuật luyện khí.

"Thái Thượng trưởng lão, trận pháp cấm chế là gì?" Tam trưởng lão tò mò hỏi.

Nhị Thái Thượng trưởng lão hít sâu một hơi, đôi mắt lấp lánh tinh quang nhìn chăm chú Mộ Khinh Ca, nhanh chóng giải thích: "Có một loại người am hiểu trận pháp cấm chế, họ có thể lợi dụng trận pháp cấm chế tiến hành cải biến trong một khu vực, gia tăng công năng công kích hoặc phòng ngự. Vô luận là công kích hay phòng ngự đều biến hóa khôn lường. Nhưng chưa từng có ai sử dụng cách này vào binh khí. Các ngươi ngẫm lại, mỗi món binh khí đều mang theo công năng trận pháp, vậy sẽ cường đại đến mức nào!"

Ba người Tang Thuấn Vương chấn động.

Họ không hẹn mà cùng nhìn về phía Mộ Khinh Ca, chấn động thủ thế biến ảo của nàng.

Trận pháp cấm chế...

Thuật pháp cổ xưa sớm đã thất truyền trong dòng sông lịch sử, sao nàng học được? Mà hiện tại nàng định nhập trận pháp cấm chế gì vào Thần khí xuất thế?

"... Cái thứ tám mươi mốt!" Mộ Khinh Ca thầm tính nhẩm số lượng trận pháp.

Nàng học được trận pháp cấm chế từ sách cổ Manh Manh đưa, sau đó lại học hỏi được một ít từ Tư Mạch.

Giờ phút này nàng ấn trận pháp cấm chế vào Thần khí, chính là lợi dụng sức mạnh thiên lôi rửa tội dung hợp vào Thần khí.

Đây là cơ hội hiếm có, nàng sao có thể bỏ lỡ!

Đôi mắt Mộ Khinh Ca ngày càng sáng ngời, đôi tay đánh ra trận pháp cấm chế ngày càng nhiều.

Nàng cứ liên tục tăng phúc cho uy lực Thần khí, như muốn chọc giận kiếp lôi. Sau khi chúng ấp ủ dồn nén, cư nhiên giáng xuống hai đạo kiếp lôi!

Răng rắc răng rắc!

Ầm ầm ầm oanh!!!

Hai đạo tia chớp đồng thời bổ xuống Thần khí chưa xuất thế.

Kiếp lôi rõ ràng muốn hủy diệt tâm huyết của mình. Ánh mắt Mộ Khinh Ca lạnh xuống, mím chặt môi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Tốc độ bấm quyết càng nhanh hơn, liên tục có phù văn trận pháp nhập vào Thần khí.

Kiếp lôi bổ xuống!

Mộ Khinh Ca nheo mắt, đang định ra chắn kiếp lôi, không ngờ Thần khí còn chưa xuất thế đã nhanh hơn nàng, trực tiếp xông lên nghênh đón kiếp lôi.

Khương Ly đột ngột đứng lên, mắt đẹp ánh sáng chiếu rọi, cong môi chậm rãi nói: "Chủ động nghênh chiến, ta thích Thần khí này rồi!" Đây là Thần khí do Mộ Khinh Ca chế tạo vì nàng, nàng không thể ngồi không!

Khương Ly nhảy xuống từ khán đài. Thân ảnh nhoáng lên bay vào không trung.

Một đạo kiếp lôi bổ trúng Thần khí. Nó run rẩy kêu lên ong ong, vài trận pháp cấm chế chưa kịp dung hợp đã bị kiếp lôi đánh nát.

Sau lưng Khương Ly xuất hiện xà ảnh, rống giận phóng tới một kiếp lôi khác.

Nàng quay đầu nhìn Mộ Khinh Ca: "Ngươi an tâm luyện khí, còn lại giao cho ta."

Ánh mắt Mộ Khinh Ca cùng nàng giao nhau, nhẹ gật đầu. Tập trung tinh thần tiếp tục nhập trận pháp cấm chế vào Thần khí.

Hai đạo kiếp lôi nổ vang không trung, cảnh tượng hoa mỹ khiến mọi người cả kinh sôi nổi đứng lên.

Có rất nhiều người trong bọn họ lần đầu tiên chứng kiến trường hợp này. Chấn động vào đáy lòng, chung quy khó tan đi.

Lại có thêm hai đạo kiếp lôi bổ xuống, vẫn bị Khương Ly và Thần khí chắn được.

Kiếp lôi liên tiếp bị chắn, mây đen nặng trĩu phảng phất truyền ra thanh âm viễn cổ hung thú.

Nó phẫn nộ, tụ tập sát ý nồng đậm!

Đột nhiên, ba đạo kiếp lôi đồng thời bổ xuống ba phương hướng là Thần khí, Khương Ly và Mộ Khinh Ca!

Khương Ly trừng mắt đẹp, kích hoạt huyết mạch Tu Xà trong cơ thể, hóa thân thành mỹ nhân yêu dã thân người đuôi rắn. Lợi dụng huyết mạch viễn cổ chống cự sét đánh.

"Một tia cuối cùng!" Mộ Khinh Ca khẽ nhẩm. Bàn tay đánh ra trận pháp cấm chế cuối cùng, bay vụt nhập vào Thần khí.

Trận pháp cấm chế cuối cùng nhập vào, Thần khí chợt thu liễm quang mang sắp hiển lộ chân thân. Kiếp lôi bổ xuống, nó không tránh tia chớp này, lập tức toàn thân bị bao vây bởi sấm sét. Kết nối với lôi điện trên trời khiến toàn bộ không trung đều giăng kín lôi điện.

Mà lúc này, một kiếp lôi bổ xuống Mộ Khinh Ca cũng đã bức bách tới trước mắt nàng.

Mắt thấy Mộ Khinh Ca sắp bị lôi điện bổ trúng. Dưới ánh nhìn hoảng sợ của mọi người, nàng nắm tay thành đấm, dựa vào thân thể va đụng vào đạo thiểm điện kia...

Ầm vang!

Một tiếng vang lớn, nắm đấm Mộ Khinh Ca va chạm kiếp lôi, bùng lên ánh sáng mãnh liệt.

"Ca nhi!!!"

"Khinh Ca!!!"

"Lão đại!!!"

"Đứa nhỏ này sao lại lỗ mã.ng như thế? Tay không tiếp kiếp lôi, không phải tìm ch3t sao?" Nhị Thái Thượng trưởng lão lòng nóng như lửa đốt, bây giờ muốn lên cứu cũng đã chậm.

Chủ yếu là không ai đoán được Mộ Khinh Ca cư nhiên cứ vậy tay trần đón kiếp lôi, căn bản không hề tránh né!

"Ca nhi!!!" Tang Lam Nhược đau đớn kêu lên, muốn chạy ra, nhưng lại bị Mộ Dực Trần và Mộ Tuyết Vũ giữ chặt lại.

Với tu vi của bà muốn thoát khỏi hai đứa nhỏ thực ra không khó. Nhưng do trước đó bà bị trọng thương, tu vi căn bản không dư thừa nhiều, không thẳng nổi đôi song sinh.

"Nương à, người bình tĩnh đi. Lão đại làm vậy chắc chắn là có nắm chắc, lão đại không phải muốn chịu ch3t!" Mộ Dực Trần nhanh chóng nói.

Điện quang lập lòe, rốt cuộc tiêu tán.

Mây đen trên bầu trời cuối cùng từ bỏ việc phá hủy Thần khí, dần dần tản ra. Không trung bắt đầu khôi phục sáng sủa.

Sương khói tản đi, mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm hướng Mộ Khinh Ca.

Dần dần, một bóng người xuất hiện.

Mộ Khinh Ca vẫn đứng chắp tay thẳng lưng như thế. Một kích kiếp lôi đụng vào nàng đã sớm tiêu tán sạch sẽ, mà nàng chỉ bị hư hỏng phần tay áo một chút, ngoài ra không bị bất kỳ thương tổn gì.

"Trời má! Sét đánh không ch3t! Mạnh mẽ vậy!"

"Thân thể đó còn cứng rắn hơn cả linh thú, cư nhiên dám chính diện chống cự kiếp lôi!"

"Bội phục! Hoàn toàn phục!"

"Đây còn là người sao? Yêu nghiệt xuất hiện như vậy chính là để đả kích người khác!"

"Thiên phú cao, huyết mạch nồng, một lần luyện thành công Thần khí. Đây còn chưa tính, thân thể lại cường hãn thế kia, rốt cuộc là quái vật từ nơi nào!"

"Yêu nghiệt như vậy, quả thực khiến người ta không phục không được!"

"Thân thể hắn rốt cuộc làm bằng gì?"

Vô số người bàn tán. Họ kinh ngạc Mộ Khinh Ca có thể tay không đón kiếp lôi, nhưng không biết đây không phải lần đầu tiên nàng bị sét đánh.

Không chỉ thường xuyên tu luyện trong Lôi Trì ở không gian, mà còn từng giúp Ngân Trần đương đầu với kiếp lôi huyết mạch hung hãn.

Huống chi bản thân nàng chính là dị năng lôi hệ, sao có thể sợ bị sét đánh ch3t?

Hôm nay nàng tay trần kháng lôi, cũng không phải không có nguyên nhân.

"Ca nhi..." Nhìn thấy Mộ Khinh Ca không sao, Tang Lam Nhược ngã ngồi xuống ghế. Sương phủ mờ đôi mắt.

Tang Thuấn Vương cũng thầm thở phào, trách cứ nha đầu quá liều lĩnh!

"Gia chủ, ngươi có một cháu ngoại tốt đấy!" Nhị Thái Thượng trưởng lão rất là cảm thán: "Ngay cả ta cũng không dám trực diện tiếp kiếp lôi, nó tuổi còn nhỏ đã có can đảm và dũng khí như vậy, lão già chúng ta không phục không được."

Tang Thuấn Vương cười vui mừng, tự hào nói: "Nhị Thái Thượng trưởng lão quá khen, đứa nhỏ Ca nhi này lá gan lớn. May là năng lực tương xứng với lá gan, chưa gây ra rắc rối nào."

"Gia chủ, cháu ngoại huynh cũng không phải là chưa gây ra rắc rối nào. Nó đã hút sạch sẽ tinh huyết trong huyết trì gia tộc chúng ta rồi đấy thây!" Nhị trưởng lão cười nói.

Tang Thuấn Vương sửng sốt, ba người nhìn nhau cười ha hả.

Nhị Thái Thượng trưởng lão cảm thán lẩm bẩm: "Mười đạo kiếp lôi... trước giờ chưa từng gặp..."

Trải qua kiếp vân, có nghĩa là Thần khí xuất thế, Tang gia bọn họ lại có thêm một Luyện khí sư Thần cấp.

Đây là chuyện vui đáng được ăn mừng!

Tất cả dần yên tĩnh lại, Thần khí thần bí rốt cuộc công khai hình dáng trước mặt mọi người.

Quang hoa bao bọc rút đi, lộ ra hình ảnh kinh diễm thế nhân...

Màu sắc đen vàng, phần thân uốn cong, hai đầu đều có mũi nhọn sắc bén. Lưỡi kiếm cong điểm màu đỏ trang trí cực kỳ kiều diễm.

Đây là Thần khí tổ hợp, nó có thể tách ra làm hai để hai tay cầm. Cũng có thể hợp lại làm trường binh, đầu đuôi gi3t địch.

Trên lưỡi đao có ba vòng tròn ám khí. Ném ra có thể làm vũ khí sắc bén gi3t người từ xa, rồi tự bay trở về.

Xung quanh binh khí được quấn bởi sợi dây mỏng hình thân rắn, phía đuôi treo lục lạc đầu rắn. Chỉ cần lay động sẽ phát ra thanh âm mê hoặc, làm chậm tốc độ và phản ứng của địch thủ.

Mộ Khinh Ca không trang trí rườm rà gì lên binh khí, mỗi thiết kế đều vô cùng tinh xảo và có tác dụng riêng.

Nhìn Thần khí đầu tiên do mình chế tạo, Mộ Khinh Ca cũng thấy ngạc nhiên.

Thần khí chậm rãi hạ xuống mang theo uy thế.

Trước mặt nó, binh khí trong tay người Tang tộc đều vù vù thần phục.

Mộ Khinh Ca nhìn Khương Ly bị ngốc lăng bởi Thần khí xinh đẹp, nở nụ cười hô: "Còn đợi cái gì? Mau lấy Thần khí thuộc về ngươi đi!"

Khương Ly bị đánh thức, sáng mắt cười rộ tuyệt mỹ, nhảy lên không trung đón lấy Thần khí.

Lúc tới gần, nàng nhỏ giọt máu mình lên Thần khí. Lập tức Thần khí run rẩy, tiếng động vù vù lảnh lót. Xung quanh nó chiếu sáng tinh quang, hình dáng nhanh chóng thu nhỏ hóa thành chiếc vòng tay yêu dã màu vàng đỏ xen kẽ, bay tới Khương Ly.

Khương Ly giơ tay. Vòng tay tự động điều chỉnh theo kích cỡ cổ tay trắng nõn của nàng, ánh sáng chợt lóe rồi an tĩnh lại.

Nàng yêu thích không rời nhìn mình có thêm vòng tay, mắt cong cong vô cùng mừng rỡ.

Đám đông xung quanh đều hâm mộ nhìn nàng.

Đúng vậy, hâm mộ.

Ai bảo Tang tộc có quy định, Luyện khí sư luyện ra binh khí có quyền sở hữu đầu tiên chứ! Cho dù gia tộc muốn thu đi, cũng phải trả giá lớn.

Cho nên họ chỉ đành trơ mắt nhìn Mộ Khinh Ca tặng Thần khí hiếm có như vậy cho Khương Ly.

Huống chi Mộ Khinh Ca luyện ra Thần khí, từ đây chính là Luyện khí sư Thần cấp. Họ phải cúi đầu trước nàng, ai dám can thiệp vào quyết định của nàng?

"Hắn vậy mà luyện ra Thần khí!" Tang Chỉ Lan thì thào.

Sự cam lòng và khuất nhục trước kia đều ở một giây này, hóa thành tro bụi. Nàng ta biết từ đây về sau, Mộ Khinh Ca có đủ tư cách khinh thường phớt lờ nàng ta, thậm chí hạ nhục nàng ta!

"Ta đặt tên cho Thần khí này là Tru Tà. Hy vọng sau này nó có thể làm bạn cùng ngươi tiêu diệt hết thảy âm tà." Mộ Khinh Ca mỉm cười nhìn Khương Ly.

"Tru Tà?" Khương Ly thì thầm, tươi cười: "Tên hay!"

...

Trung châu, Thần Điện.

Chỉ có số ít người biết trong tòa Thần Điện có một nơi cực kỳ quan trọng, có thể câu thông đến đại lục Thần Ma, nhận được thần tin từ đại lục Thần Ma.

Cung điện trắng ngọc không tì vết trôi nổi trên không trung, thỉnh thoảng sẽ có mấy con phi hành thú bay qua. Tất cả như nơi thế ngoại, xuất trần không nhiễm, thánh khiết không thể khinh nhờn.

Một thân ảnh yểu điệu thướt tha chậm rãi đi đến.

Nàng mặc cung y tuyết sắc, đuôi váy kéo thật dài khiến bóng dáng nàng trông thánh khiết mà cao quý.

Tóc dài như mực chỉ búi lên đơn giản, phần còn lại xõa xuống tận đầu gối.

Sau lưng nàng là sáu thị nữ mỹ lệ chia ra thành hai bên, cúi đầu khiêm tốn.

Các nàng băng qua cây cầu, bước trên hành lang. Đi một hồi rốt cuộc bước lên đài cao, đứng dưới tòa tháp cao lớn.

Tòa tháp màu trắng, phiếm ngân quang, tiên khí lượn lờ thánh khiết.

Nó rất cao, ngửa đầu nhìn không thấy điểm cuối.

Nghe nói đây là Thần tháp câu thông với đại lục Thần Ma. Nếu Thần ở đại lục Thần Ma muốn truyền thần tin xuống, sẽ được tòa tháp này tiếp thu.

Nàng dẫn tỳ nữ tới nơi này, tầm mắt không nhìn ở thần tháp, mà nhìn người đứng trước thần tháp đang quay lưng với nàng.
Bình Luận (0)
Comment