Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 143

Bên trong hoàng cung, Mặc Huyền Phỉ khẩn trương nhìn 50 binh lính Ngự Lâm Quân đang quỳ trước mặt hắn. Bạch Vân Tiên đứng ở bên người hắn, ở phía sau nàng, vài tên cung nhân đang bưng khay, trên mỗi một cái khay đều bày mười ly rượu thuốc.

"Vân Tiên, ngươi muốn ta đưa bọn họ tới đây, để làm gì?" Mặc Huyền Phỉ mở miệng hỏi.

Bạch Vân Tiên nhìn 50 binh lính Ngự Lâm Quân quỳ gối trước mặt nàng, đáy mắt loé lên một tia cười lạnh.

"Tự nhiên là có thứ tốt muốn cho bọn họ, đây là rượu thuốc do Khuynh Vân Tông ta luyện chế. Sau khi uống xong có thể làm tốc độ tu luyện linh lực tăng nhanh hơn nhiều. Hiện giờ Thụy Lân Quân hung hăng ngang ngược như vậy, lực lượng Ngự Lâm Quân tự nhiên cũng cần phải tăng lên."

Mặc Huyền Phỉ nhìn Bạch Vân Tiên như suy tư điều gì đó, chần chờ một lát không nói thêm gì nữa.

Nhưng thật ra trên mặt một đám 50 binh lính Ngự Lâm Quân kia đều lộ ra kinh hỉ. Bọn họ đều là binh lính bình thường nhất, đột nhiên bị Nhị hoàng tử gọi tới nơi này, trong lòng đều có chút bồn chồn. Mấy ngày qua, Thụy Lân Quân phong tỏa hoàng thành, Ngự Lâm Quân căn bản không thể nhúng tay vào, chỉ có thể co đầu rút cổ trong hoàng cung.

Trong hoàng cung, hoàng đế chậm chạp không có động tác. Đêm hôm đó Thụy Lân Quân sát phạt quyết đoán làm Ngự Lâm Quân trên dưới bị dọa phá gan, bọn họ căn bản không dám cùng Thụy Lân Quân xảy ra bất luận xung đột gì.

Vốn tưởng rằng bị Nhị hoàng tử gọi tới, là có nhiệm vụ gian khổ gì đó, nhưng hiện giờ xem ra, lại là thiên đại chuyện tốt như thế này!

Đồ vật của Khuynh Vân Tông, là bảo bối bao nhiêu người tha thiết mơ ước? Bọn họ thế nhưng cũng có cơ hội được dùng!

"Các ngươi đều là những Ngự Lâm Quân xuất sắc nhất, bảo hộ bệ hạ là chức trách của các ngươi. Rượu thuốc này có thể trợ giúp các ngươi trong khoảng thời gian ngắn sẽ trở nên cường đại." Bạch Vân Tiên vẫy vẫy tay, cung nhân đứng ở phía sau nàng lập tức đem khay rượu thuốc đưa đến trước mặt Ngự Lâm Quân.

Những Ngự Lâm Quân đó đem rượu thuốc nắm trong tay thật cẩn thận, vẻ mặt đầy khát vọng.

Bạch Vân Tiên đáy mắt hiện lên một tia âm độc, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.

"Uống đi, sau khi uống xong, các ngươi sẽ có được lực lượng để bảo hộ bệ hạ." Nàng mở miệng, mê hoặc.

50 binh lính Ngự Lâm Quân, lập tức đem rượu thuốc uống xuống cổ họng. Rượu thuốc chua xót thâm nhập vào khoang bụng, làm cho thân thể bọn họ trở nên nóng như lửa. Nguyên bản màu da đang bình thường rất nhanh trở nên có chút đỏ. Trừ lần đó ra, bọn họ rõ ràng cảm giác được, linh lực trong cơ thể bắt đầu không ngừng quay cuồng, tựa hồ có xu thế bành trướng. Loại cảm giác này, làm cho bọn họ trong lòng rất vui sướng.

"Hiện tại hoàng thành đang bị Quân gia quấy nhiễu, các ngươi sẽ trở thành những anh hùng cứu vớt hoàng thành! Chờ đến buổi tối, ta sẽ phái người đem các ngươi ra khỏi hoàng cung. Nhị hoàng tử đã bí mật an bài nơi mà các ngươi sẽ an trí trong hoàng thành. Các ngươi một khi tới nơi đó rồi, nhất thiết không thể ra ngoài, cũng không thể để người khác biết thân phận các ngươi. Các ngươi chỉ cần ngốc tại trong phòng, chuyên tâm tu luyện, đợi đến ngày phát động phản kích, đó là ngày các ngươi lập công!" Bạch Vân Tiên con ngươi lạnh băng nhất nhất đảo qua những người này, cổ động nhân tâm mà nói, làm thần sắc của những Ngự Lâm Quân dâng trào.

Được uống rượu thuốc của Khuynh Vân Tông, lại nhận được trọng trách do triều đình uỷ thác, bọn họ phảng phất thấy được điều tốt đẹp đó là rất nhanh sẽ được thăng chức trong tương lai đang tới.

Cơ hồ không ai nghi ngờ lời nói của Bạch Vân Tiên, bọn họ hận không thể trực tiếp dập mấy cái vang đầu đối với Bạch Vân Tiên.

"Hiện tại, các ngươi có thể trở về nghỉ ngơi, đem chính mình hoá trang thành bộ dáng bá tánh bình thường. Các ngươi là hy vọng của triều đình, ngàn vạn lần không thể bị Thụy Lân Quân ngoài cung phát hiện ra thân phận của các ngươi. An nguy của hoàng thành đều dựa vào các ngươi." Bạch Vân Tiên mở miệng cười, trên dung nhan thanh lệ nở rộ lên một nụ cười tuyệt đẹp. Những Ngự Lâm Quân đang quỳ gối trước mặt nàng trong lúc nhất thời nhìn đến ngây ngốc, sửng sốt hồi lâu, mới nhìn thấy ánh mắt không vui của Mặc Huyền Phỉ thì run run rẩy rẩy rời đi.
Bình Luận (0)
Comment