Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 163

Hoàng Kim Cự Sư uy phong lẫm lẫm phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, hướng tới Thụy Lân Quân ở hai bên sườn xe lăn cắn qua, may mắn thân thủ hai người kia nhanh nhẹn, mặc dù khó khăn nhưng vẫn tránh thoát, ngay sau đó cũng triệu hồi ra vũ khí hệ Giới Linh của mình nghiêm túc giao đấu.

Mặc Huyền Phỉ ác liệt nhìn Quân Vô Tà, đôi mắt tràn ngập máu điên cuồng.

Quân Vô Tà huỷ hoại hắn, hoàn toàn huỷ hoại hắn, hắn không muốn cố kỵ bất cứ cái gì nữa, hắn muốn giết Quân Vô Tà!

Không khí trong toàn bộ đại điện đột nhiên trở nên khẩn trương lên, Mặc Thiển Uyên huyễn hóa ra trường thương màu bạc, bước một bước chắn trước người Quân Vô Tà, "Đó là Hoàng Kim Cự Sư, là thú hệ Giới Linh cường đại nhất hoàng thất Thích Quốc từ trước tới nay."

"Giết nàng! Giết hắn!" Mặc Huyền Phỉ trừng mắt Quân Vô Tà, đối với Hoàng Kim Cự Sư gào rống hạ mệnh lệnh.

Hoàng đế lúc này đã kinh hãi từ trên vương vị đứng lên, đáy mắt hắn tràn ngập cảm xúc phức tạp.

Sự cường đại của Hoàng Kim Cự Sư hắn rất rõ ràng, trong toàn bộ Thích Quốc, cơ hồ tìm không ra vài loài thú hệ Giới Linh có thể đối đầu với nó, Mặc Huyền Phỉ cuối cùng là dùng phản kích để đánh cuộc!

Hoàng Kim Cự Sư gào thét hướng tới Quân Vô Tà phi qua, thân thể cao lớn tràn ngập lực lượng, móng vuốt lớn sắc bén chỉ cần vồ nhẹ nhàng một cái, liền có thể đem người xé thành muôn mảnh.

Đột nhiên, một hắc ảnh rất lớn nhào tới Hoàng Kim Cự Sư, mặc dù thân thể không cao lớn như Hoàng Kim Cự Sư nhưng áp lực của nó phát ra đầy sát khí tàn bạo.

Đó là một con cự thú màu đen, thân hình tất nhiên không khổng lồ như Hoàng Kim Cự Sư, nhưng uy áp nó phát ra tràn ngập giết chóc và cặp thú đồng tử(mắt) lại tràn ngập sát ý.

Chỉ liếc mắt một cái, Mặc Thiển Uyên đã nhận ra lai lịch của cự thú màu đen kia.

Không phải chính là tọa kỵ (thú cưỡi) của Quân Vô Tà sao?

Hai cự thú ở bên trong đại điện cắn xé lẫn nhau, rít gào rung trời làm nhân tâm kinh sợ, Giới Linh huyễn hóa ra tới thú hình là không có vết máu, mặc dù trên người bị xé rách từng đường như miệng hố, cũng không ngửi thấy một chút mùi máu tươi.

Tất cả mọi người bên trong đại điện đều mở to hai mắt để nhìn, Thụy Lân Quân canh giữ ở ngoài điện đều tràn vào bên trong đại điện, bọn họ vây quanh bảo hộ Quân Vô Tà cùng Mặc Thiển Uyên.

Hắc thú cùng hùng sư dây dưa bên nhau, dã thú rít gào tràn ngập vào tai mỗi người, điếc tai đau màng nhĩ.

"Có cần hỗ trợ hay không?" Mặc Thiển Uyên nhìn một đoàn Hắc thú chiến đấu cùng Hoàng Kim Cự Sư, thấp giọng hỏi Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà lắc lắc đầu, ngoại trừ thú hệ Giới Linh của Quân Khanh, nàng chưa bao giờ tiếp xúc qua thú hệ Giới Linh khác, nàng rất muốn biết, sức chiến đấu của tiểu hắc so với thú hệ Giới Linh trong thế giới này như thế nào.

Lại nói kiếp trước, mãnh thú hung ác nhất cũng không phải là đối thủ của tiểu hắc sau khi biến dị, nhưng ở nơi này, Quân Vô Tà cũng không thể chắc chắn.

Nàng cần phải quan sát nhiều hơn.

Hắc thú dường như là cảm ứng được ý niệm của Quân Vô Tà, nó bắt đầu điên cuồng hướng tới Hoàng Kim Cự Sư cắn xé, răng nanh thật dài không ngừng xé rách từng đạo vết nứt ở trên người Hoàng Kim Cự Sư, mặc dù không thấy máu hay miệng vết thương nhưng lại khuếch tán ra một chút ánh sáng lóng lánh.

"Rống!!" Hoàng Kim Cự Sư chưa bao giờ chiến bại lại bị vết thương chồng chất do Hắc thú lợi hại cắn xé, một vòng cổ đều bị cắn xuống một tảng lớn, nó phẫn nộ rít gào, mượn thân hình cường tráng va chạm vào Hắc thú.

Nhưng Hắc thú kia lại rất nhanh nhạy né tránh công kích của Hoàng Kim Cự Sư, phi thân nhảy lên, trực tiếp nhảy qua đỉnh đầu Hoàng Kim Cự Sư, ở giữa không trung đột nhiên xoay người một cái, lại đột nhiên đánh về phía phần lưng của Hoàng Kim Cự Sư, mở mồm to như bồn máu ra, cắn xuống yết hầu Hoàng Kim Cự Sư!

"Rống!!!" Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng Hoàng Kim Cự Sư phát ra, nó điên cuồng ném người nhích khu, muốn đem Hắc thú trên lưng vứt ra, có điều Hắc thú lại cắn yết hầu của nó chết cũng không chịu buông, móng vuốt mở ra gắt gao cấu vào da thịt nó
Bình Luận (0)
Comment