Theo yêu cầu của Quân Vô Tà, thân thể Quân Cố được lưu tại trong viện của nàng, bởi vì bản thân không thể nào tiếp xúc với Hồn Ngọc, Quân Vô Tà chỉ có thể tiến hành khiển tra thân thể Quân Cố.
Kiểm tra kết quả ngoài dự đoán của mọi người, thân thể Quân Cố giống như bị đông lại trong nháy mắt khi tử vong, các bộ vị khí quan trên thân thể đều thập phần hoàn chỉnh, không có bất luận dấu hiệu suy kiệt nào.
Mười năm, không phải mười ngày, ngoại trừ nguyên nhân từ Hồn Ngọc, Quân Vô Tà đã không thể nghĩ ra được nguyên nhân nào khác có thể khiến cho thân thể Quân Cố được bảo trì hoàn hảo vô khuyết như thế.
Từ khi Quân Vô Tà tiếp xúc cùng với Hồn Ngọc, đã hiểu Hồn Ngọc đối với linh hồn không ổn định sẽ sinh ra lực hấp dẫn thật lớn. Ngày Quân Cố tử vong, được đưa về Lân Vương phủ suốt đêm, cơ hồ là ngay sáng sớm hôm sau đã vào quan tài, nửa Hồn Ngọc kia, cũng bắt đầu kể khi đó, liền vẫn luôn đặt trên người Quân Cố.
Quân Vô Tà có lý do tin tưởng, khi đó linh hồn của Quân Cố còn chưa hoàn toàn tiêu tán, linh hồn của hắn rất có khả năng đã bị hút vào bên trong Hồn Ngọc.
Nếu như có thể tìm được linh hồn của Quân Cố, như vậy ở dưới tình huống thân thể hắn được bảo tồn hoàn hảo như thế, Quân Cố sống lại cũng không phải là sự tình không có khả năng hoàn thành.
Nhưng trước mắt, Quân Vô Tà lại gặp một vấn đề gian nan.
Nàng không thể tiếp xúc cùng Hồn Ngọc, một khi đụng chạm vào Hồn Ngọc, Hồn Ngọc liền sẽ sinh ra lực hấp dẫn đối với linh hồn của nàng, đừng nói là tra xét, ngay cả hoa văn mặt trái của Hồn Ngọc, Quân Vô Tà đều không thể biết đến.
Đối với sự thần bí của Hồn Ngọc, Quân Vô Tà chỉ có thể giương mắt nhìn, nhưng những suy đóan vẫn lượn lờ trong lòng khiến nàng không tài nào đi vào giấc ngủ.
Tiểu Bạch Liên chân đứng không vững, tung ta tung tăng chạy tới bên cạnh quan tài, hắn nhón chân nhỏ, duỗi đầu nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của Quân Cố, hắn nhìn nhìn Quân Cố, lại nhìn nhìn Quân Vô Tà, đôi mắt to tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
"Chủ nhân! Đại ca ca này lớn lên trông thật giống ngươi!"
Tiểu Bạch Liên đã gặp qua Quân Tiển, Quân Khanh cùng Quân Vô Dược, những người có cùng quan hệ huyết thống với Quân Vô Tà hắn đều gặp qua, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người tương tự như Quân Vô Tà.
Đại ca ca...... Quân Vô Tà nhìn vẻ mặt hồn nhiên của Tiểu Bạch Liên, duỗi tay xoa xoa đầu nhỏ của hắn nói: "Hắn là phụ thân ta."
Đại ca ca gì đó, thế hệ trẻ!
"Phụ thân?" Tiểu Bạch Liên nghiêng đầu.
"Nhưng phụ thân chủ nhân, vì sao lại có đồ vật của U Linh Giới chúng ta?"
Quân Vô Tà hơi sửng sốt, "Đồ vật của U Linh Giới?"
Ba chữ U Linh Giới này không phải là lần đầu tiên Quân Vô Tà nghe được từ trong miệng Tiểu Bạch Liên. Tuy rằng nàng không biết rõ đó là địa phương nào, nhưng từ trong lời nói của Tiểu Bạch Liên không khó đoán ra, U Linh Giới đại khái chính là nơi cư trú của Giới Linh.
Nơi mà Giới Linh cư trú, Quân Vô Tà chỉ nghe nói qua từ trong miệng Tiểu Bạch Liên, nàng đã từng hỏi qua Quân Tiền cùng Quân Khanh, nhưng hai người bọn họ tựa hồ chưa từng nghe qua cái gì mà u Linh Giới. Nghĩ đến cũng lò như thế, Giới Linh của người bình thường không phải là vũ khí hệ thì là thú hệ. Hai loại Giới Linh này tuy rằng có thể sinh ra càm ứng cùng chủ nhân, nhưng tuyệt đối không thể có khà nâng nói chuyện. Tiểu Bạch Liên tuy rằng là Giới Linh thực vạt hệ, nhưng hắn lại có nâng lực có thể hóa thành hình người, nâng lực hạng nhất này, có thể giúp Quân Vô Tà nghe được những gì mà người khác không nghe được, đó là âm thanh đến từ Giới Linh. "Đó không phải là Trấn Hồn Ngọc hay sao?" Tiểu Bạch Liên sử dụng bốn chân, bò tới trong quan tài, tay nhỏ chỉ vào nửa khối Hồn Ngọc trong miệng Quân cố, "Bất quá Trấn Hồn Ngọc này sao lọi bị người làm hỏng mất rồi, sao lại chỉ có một nửa?" Tiểu Bạch Liên mơ hồ gâi gãi đầu.