Hắc thú cõng Mặc Thiển Uyên, một đường đi theo Quân Vô Tà đến tẩm cung của Mặc Thiển Uyên. Hộ vệ trong cung và cung nhân nhìn thấy Quân Vô Tà xuất hiện, không ai dám ngăn trở, chỉ có thể rút lui, nhìn theo Quân Vô Tà mang những người khác đi vào tẩm điện.
Thương thế của Mặc Thiển Uyên thực sự nghiêm trọng, không chỉ có độc trong thân thể hắn, còn có những miệng vết thương lớn bé trên người, thực sự không dễ giải quyết.
Quân Vô Tà để Túy Liên nâng Mặc Thiển Uyên tới trên giường, sau đó lập tức lấy ra một ít đan dược mang theo tùy thân, rồi lại tìm vị trí để thi châm. Trong thời gian ngắn nhất, đâm vào mấy chỗ đại huyệt trên người Mặc Thiển Uyên.
Chỉ thấy máu đen theo ngân châm từng chút một chảy ra từ trong cơ thể. Quân Vô Tà cũng không dừng lại một lát, mà lấy ba viên đan dược bỏ vào trong miệng Mặc Thiển Uyên, giúp hắn ăn vào, sau đó bắt đầu xử lý vết thương bên ngoài của hắn.
Quân Vô Dược từ đầu chí cuối đều khoanh tay trước ngực tủm tỉm cười nhìn Quân Vô Tà cứu người.
"Miêu."
[Chủ nhân, hoàng đế bị thương thực sự rất nghiêm trọng.] {Edit & Dịch: Emily Ton}Hắc thú một đường cõng Mặc Thiển Uyên lại đây liếm liếm móng vuốt. Mới vừa rồi nó đã cảm giác được hơi thở của Mặc Thiển Uyên thập phần mỏng manh, hắn hiện giờ đã là
nỏ mạnh hết đà.
Xương cốt trên người đều bị vỡ nhiều nơi không thể kể xiết, gân mạch bị đứt đoạn, mất máu quá nhiều, các khí quan đều đã bắt đầu suy kiệt. Những miệng vết thương chưa trải qua xử lý đã bắt đầu có triệu chứng viêm, khiến Mặc Thiển Uyên sốt cao không ngừng, bắt đầu xuất hiện bệnh trạng mất nước. Hơn nữa, trong thân thể hắn có độc, người này nếu bị ném ở trên đường cái, không bao lâu sau có thể sẽ chết.
"Meooo?"
[Thật sự muốn cứu sao? Thậm chí nếu đó là ngươi, phỏng chừng cũng phải tiêu phí sức lực rất lớn, không bằng chúng ta lại nâng đỡ một hoàng đế mới có tốt hơn không?.]Quân Vô Tà nhíu nhíu mày, không để ý đến lời nhắc của Hắc thú.
Nhưng những lời Hắc thú nói, lại khiến ánh mắt nàng càng thêm âm lãnh.
Nếu không phải Khuynh Vân Tông xuống tay quá ngoan độc, sao có thể tạo thành phiền toái nhiều như vậy cho nàng.
Mặc Thiển Uyên đã bị tiên hoàng tính kế từ nhỏ, quanh năm suốt tháng ăn hoa Dạ Mạch trong Ngọc Dịch Quỳnh Tương, thân thể vốn đã yếu nhược. Nếu không phải Quân Vô Tà có lòng nện xuống vô số đan dược, còn cho hắn ăn vào hạt sen Thương Ngự Tuyết Liên, Mặc Thiển Uyên hiện giờ căn bản không thể chờ nổi đến khi nàng tới. Nhưng ngay cả khi đó là một nam tử thành niên khỏe mạnh, bị Khuynh Vân Tông lăn lộn như vậy, cũng cách cái chết không xa.
"Gia hỏa này, dường như luôn thu hút thiên tai và thảm họa." Túy Liên dựa vào mép giường, không nỡ nhìn Mặc Thiển Uyên thảm hại đang nằm ở trên giường, không khỏi cảm thấy thứ này thật đúng là bi kịch, ngay cả hắn là người hung tàn như vậy, đều sắp sửa đồng tình với hắn ta.
Chính cha mình hại chết mẹ mình cùng với gia tộc bên ngoại không nói, người cha hỗn trướng kia cư nhiên còn thông đồng với đệ đệ hỗn trướng cùng nhau độc hại hắn. Thật vất vả mới gặp được Quân Vô Tà, khổ tận cam lai, đăng cơ xưng đế, kết quả lại gặp thêm một hỗn trướng Khuynh Vân Tông, tiểu tử này có phải bát tự quá tối hay không?
"Đều câm miệng lại." Quân Vô Tà lạnh giọng quát lớn, thương thế của Mặc Thiển Uyên vốn đã rất nghiêm trọng, nàng cần phải xử lý quá nhiều vấn đề, nhưng một hoa một thú cư nhiên còn lải nhải bên tai nàng mãi không yên.
Nếu không phải thời gian không cho phép, nàng thật sự muốn cho bọn hắn hai châm phong bế á huyệt bọn họ.
Hắc thú và Túy Liên rất thành thật, nhìn tư thế này của Quân Vô Tà, xác định chắc chắn là muốn cứu Mặc Thiển Uyên.
Quân Vô Tà chuyên tâm trị liệu cho Mặc Thiển Uyên, đôi tay trắng nõn lại giống như đã được giao cho thần lực, tay nắm ngân châm bay nhanh như vũ động.
Trước hết, thanh trừ độc trong thân thể hắn, sau đó lại dùng bổ huyết đan để bổ sung máu đã mất. Tiếp theo lấy nước ấm bổ sung hơi nước, ổn định sức sống. Sau đó tiến hành chữa trị gân mạch và xương cốt đã bị gãy nát. Phần thương thế bên ngoài tạm thời không cần phải xen vào, cho đến phần xử lý cuối cùng......
Toàn bộ quy trình cứu trị, được hình thành trong đầu của Quân Vô Tà chỉ trong vài giây.