Long hộ vệ hơi vuốt cằm, ánh mắt trầm tĩnh không giận mà uy.
Rõ ràng là một khuôn mặt dễ nhìn, lại khiến người ta có lòng kính sợ.
"Đề nghị của các ngươi, ta đã biết, các ngươi muốn có vài con linh thú bậc cao phải không?" Long hộ vệ nói thẳng vào vấn đề.
Lộ Uy Kiệt nghe xong, trong lòng vui vẻ hơn, nghe giọng điệu này, dường như hợp tác sẽ không có vấn đề gì. Hắn vừa mới định mở miệng, nhưng lại thấy ánh mắt của Ninh Hinh thì ngậm miệng lại.
Ninh Hinh bước lên từng bước, nét mặt tươi cười như hoa, nói: "Phải xem các ngươi muốn đến nơi nào của rừng Linh Vũ. Thật không dám giấu giếm, bản đồ này rất quan trọng với chúng ta, thứ lỗi không thể cho các ngươi xem trực tiếp được. Các ngươi muốn đến nơi nào, chúng ta có thể đưa các ngươi đi, thù lao bao nhiêu còn tùy vào nơi các ngươi muốn đến."
Long hộ vệ trầm tĩnh nhìn Ninh Hinh, một lát sau mới nói: "Chúng ta muốn đến suối Linh Nguyệt."
Những dược liệu đó chỉ sinh trưởng ở vùng lân cận suối Linh Nguyệt.
Ninh Hinh mỉm cười.
"Năm con linh thú bậc cao."
Lông mày của Long hộ vệ hơi nhíu lại, điều kiện của cô gái này cũng quá cao rồi. Chẳng qua chỉ có một bản đồ lại kiên định muốn năm con linh thú bậc cao, phải biết rằng linh thạch của một con linh thú bậc cao đều có thể tùy tiện bán ra ngoài với giá đáng kinh ngạc.
Suy nghĩ một chút, Long hộ vệ mới nói: "Được."
Ninh Hinh cười gật đầu, trao đổi ánh mắt với Lộ Uy Kiệt. Lộ Uy Kiệt lập tức sắp xếp lại đội ngũ, đưa đội đi theo Ninh Hinh, dẫn theo đoàn người Long hộ vệ đi về phía suối Linh Nguyệt phía trước.
Đoàn người Long hộ vệ đi ở cuối đội ngũ, có vài người đàn ông thân hình cao lớn đã sớm nghe được lời nói lúc trước của Ninh Hinh, hơi bất mãn với điều kiện quá cao đó của Ninh Hinh.
"Long thiếu tướng, nhóm người này quá độc ác rồi, mở miệng nói là năm con linh thú bậc cao, đây rõ ràng là giết người mà." Một người đàn ông nhỏ giọng nói thầm.
Long hộ vệ khẽ nhíu mày, nếu dược liệu kia không quá mức khan hiếm, chỉ có ở vùng lân cận suối Linh Nguyệt trong rừng Linh Vũ thì hắn cũng sẽ không bằng lòng với yêu cầu vô lễ như vậy.
"Đây là thứ Mộ công tử cần, thứ thuốc này có tác dụng rất lớn với sự thăng cấp của Thụy Lân quân chúng ta, tạm thời để họ bẫy mình một lần thì có sao." Long hộ vệ... Chính xác mà nói, là ngụy trang thành Long Kỳ của đội thương lữ, bất đắc dĩ mở miệng nói.
Trước đó không lâu, Mộ Thần đưa theo một đám đệ tử của Nhiếp Vân phong vào Lân Vương phủ, chuyện này khiến Quân Tiển và Quân Khanh giật mình, bởi vì trước đó không lâu họ mới nhận được tin Khuynh Vân Tông bị giết. Mà điều khiến họ không ngờ chính là, Mộ Thần lại đưa theo đệ tử của mình đến nhờ cậy bọn họ, từ miệng của Mộ Thần, bọn họ mới biết được mọi chuyện đều là sắp xếp của Quân Vô Tà.
Mộ Thần gia nhập vào Lân Vương phủ, cùng đệ tử của hắn tận tâm tận lực vì toàn thể Thụy Lân quân mà tạo ra đan dược có thể nâng cao gân mạch. Số đan dược lúc trước Quân Vô Tà do dự mang cho Thụy Lân quân đã cải tạo hoàn toàn gân mạch của họ, Mộ Thần muốn giúp cho Thụy Lân quân nâng cao hơn nhưng lại có chút khó khăn.
Chẳng qua Mộ Thần đã không suy xét gì nữa, nếu đồng ý với Quân Vô Tà rồi thì sẽ hết sức ứng phó. Sau mấy tháng nghiên cứu liên tục, cuối cùng hắn cũng nghiên cứu ra một loại đan dược có thể nâng cao gân mạch, nhưng muốn tinh luyện loại đan dược này lại cần một loại dược liệu đặc biệt. Khuynh Vân Tông vốn có loại thuốc này mà lại bị Mộ Thần đưa hết đến Lân Vương phủ, nhưng số lượng của Thụy Lân quân quá nhiều, dược liệu này vốn không đủ để luyện chế cho mười vạn người dùng được.
Ngoài Khuynh Vân Tông ra, chỉ có suối Linh Nguyệt trong rừng Linh Vũ mới có loại dược liệu đó. Lần này Mộ Thần đã để ba đệ tử của mình vào rừng Linh Vũ tìm dược liệu trước, mà Quân Tiển muốn bảo đảm cho sự an nguy của những đệ tử đó nên mới phân công Long Kỳ và sáu người trong Thụy Lân quân đi cùng.