Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 542

Be be đại nhân? Phạm Trác càng nghi hoặc hơn.

“Đợi đã.” Sau khi lấy linh thạch ra, Quân Vô Tà chợt nói, dưới ánh mắt quan sát của hội Kiều Sở, nàng vươn tay chọn một vài viên linh thạch cao cấp ra.

“Chỗ này, ta cần.”

Linh thạch cao cấp thường hiếm có, Quân Vô Tà không định lấy chúng đi đổi ngân lượng, chỗ linh thạch này cho dù cho mấy người họ chế tạo nhẫn giới linh hay cầm đi cho Thụy Lân quân đều là lựa chọn tốt hơn.

Với hành động này của Quân Vô Tà, không có bất cứ ai trong phòng phản đối, họ mặc Quân Vô Tà chọn linh thạch, thậm chí còn giúp chọn ra mấy viên đặt ở trước mặt Quân Vô Tà.

Ngay cả một câu hỏi rằng Quân Vô Tà dự định dùng những viên linh thạch này để làm gì cũng không có.

Quân Vô Tà lựa chọn mấy viên từ trong chỗ linh thạch cấp cao đó, giao từng viên cho hội Kiều Sở.

Kiều Sở chớp chớp mắt, nhìn động tác của Quân Vô Tà, ngờ vực nói: “Tiểu Tà Tử, ngươi đang làm gì vậy?”

Chỗ này không phải thứ nàng cần sao? Sao lại trả lại cho họ?

“Nhẫn.” Quân Vô Tà nhìn chiếc nhẫn giới linh trên ngón tay Kiều Sở.

Bấy giờ Kiều Sở mới bừng tỉnh, tuy nhẫn giới linh là giới linh huyễn hóa mà thành, nhưng có thể dùng phương pháp đặc biệt tiến hành chế tạo, mà công đoạn chủ yếu nhất trong đó chính là khảm linh thạch lên trên nhẫn, từ đó nâng cao thực lực của giới linh, phương pháp này đã lưu truyền từ rất lâu rồi.

Chế tạo lại nhẫn giới linh, ngoại trừ lựa chọn linh thạch còn cần người có tài nghệ tinh xảo chế tạo, thế thì mới có thể phát huy hiệu quả kép của giới linh và linh thạch đến mức tối đa.

Chế tạo nhẫn là do thương nhân đồ trang sức bình thường tiến hành chế tạo, nhưng dù vậy hiệu quả cũng vô cùng xuất sắc.

Lúc trước, không phải hội Kiều Sở chưa từng nghĩ đến điều này, nhưng khổ nỗi túi họ rỗng tuếch, trước khi nương nhờ kim chủ Quân Vô Tà này, ngay cả quần áo họ cũng không mua được, càng đừng nói đến chuyện đi làm nhẫn, linh thạch họ có thể nghĩ cách đi săn được, nhưng tiền phí chế tạo nhẫn lại rất cao, không phải mức mà họ có thể gánh nổi, cho nên toàn bộ những viên linh thạch họ lấy được lúc trước họ đều mang đi bán lấy tiền, căn bản chưa từng nghĩ đến việc lấy ra tự dùng.

Lần này họ cũng nghĩ như vậy, tư duy theo quán tính khiến họ bất giác bỏ quên nhu cầu của bản thân.

Nhưng không ngờ rằng, Quân Vô Tà lại nghĩ đến điểm này.

Khỏi cần nói, với tình hình không một xu dính túi của họ, tiền chế tạo nhẫn đương nhiên cũng do Quân Vô Tà chi.

“Hừm, thế chúng ta nhân thời gian này tìm người chế tạo nhẫn?” Kiều Sở cảm kích trong lòng, nhưng cũng cảm thấy họ đã quen thân thế rồi, nói đa tạ nữa thì cũng quá nặng lời.

Quân Vô Tà gật đầu.

Linh thạch cấp cao có thể cung cấp sức mạnh rất lớn, trên thị thường cung cũng không đủ cầu, việc không thể tìm được một viên linh thạch cấp lãnh chủ khiến nàng hơi tiếc nuối.

Sức mạnh to lớn của linh thạch cấp lãnh chủ đã không phải thứ mà linh thạch cấp cao có thể so bì được.

“Nếu chế tạo nhẫn thì có lẽ ta có thể giúp được.” Phạm Trác vẫn một mực không lên tiếng bất chợt cười nói.

“Hả? Tiểu Trác, ngươi có cách à?” Kiều Sở nhìn Phạm Trác với vẻ đầy chờ mong.

Phạm Trác cười ôn hòa, khẽ gật đầu.

“Nếu như mọi người tin tưởng ta thì giới linh của mọi người giao cho ta chế tạo, thế nào?”

Phạm Trác vừa dứt lời, hội Kiều Sở nhất thời trợn tròn mắt.

Không phải là hắn cầm đi cho người khác chế tạo, mà là định đích thân động tay hả?

“Tiểu Trác, ngươi biết chế tạo nhẫn ư?” Kiều Sở nuốt nước bọt, quan sát cơ thể yếu ớt của Phạm Trác từ trên xuống dưới.

Cánh tay cẳng chân nhỏ bé còi cọc thế này, vung được búa ấy hả?
Bình Luận (0)
Comment