Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1024

- - Hiên Viên Phá Thiên trợn mắt nhìn Hầu Thanh Lâm, người này khắp nơi đối nghịch với gã, khiến gã phi thường khó chịu, cuối cùng sẽ có một ngày, gã thay thế được vị trí Hầu Thanh Lâm, trở thành đệ tử đắc ý nhất của Vũ Hoàng, biến Hầu Thanh Lâm thành đá kê chân cho gã.

Hầu Thanh Lâm nhìn thấy hàn ý trong con ngươi Hiên Viên Phá Thiên, lạnh nhạt nói rằng:

- Ngươi không cần không phục, vòng khảo hạch môn đồ Hoàng Vũ lần này, ta làm chủ.

Các ngươi đã rất nhiều người tự cao kiêu ngạo, cho rằng người khác là giun dế, ta sẽ cho các ngươi cơ hội chứng minh kiêu ngạo của bản thân, đến lúc đó, ai là giun dế tự nhiên sẽ biết.

- Y là người quyết định!

Vẻ mặt mọi người kinh ngạc, Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, không phải tự mình quyết định khảo hạch thế nào, mà giao cho mấy vị đệ tử thân truyền. Có thể thấy được sự tín nhiệm của Vũ Hoàng đối với bọn họ, đương nhiên, Vũ Hoàng là cường giả cỡ nào, tất nhiên không thể bất cứ chuyện gì bọn họ cũng tự mình làm.

- Ta rất chờ mong!

Hiên Viên Phá Thiên lạnh giọng nói. Ánh mắt Hầu Thanh Lâm đảo qua, không tiếp tục nhìn gã nữa, mà là khép hờ con ngươi, chờ đợi thang lên trời kết thúc, thời gian vừa đến, y liền bắt đầu bài khảo hạch của mình. Sau đó, lại có mấy người leo lên thang trời, đi tới bên trên Thiên Đài, nhưng mà, không có người nào có thể vượt qua tầng thứ tư, cái kia đã là cực hạn của mọi người.

- Sư huynh!

Lúc này, Khổ Hành Tăng ở phía xa, quay về bên này hô một tiếng, Hầu Thanh Lâm lập tức hiểu rõ, nói:

- Nếu đã kết thúc, trời thang đóng lại, mặt khác, đệ tiếp đón những người tới chúc mừng một phen.

- Đệ hiểu.

Khổ Hành Tăng khẽ gật đầu, nhìn đám người leo lên thang trời một chút. Tuy những người này vẫn còn rất nhiều, nhưng bọn họ nhất định phải đào thải một nhóm lớn, lần này sư tôn tuyển nhận nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, chỉ lấy tám mươi mốt vị.

- Tự cầu nhiều phúc đi!

Khổ Hành Tăng hướng đám người cười cười, lập tức xoay người. Mà Hầu Thanh Lâm liếc mắt nhìn mọi người một cái, mở miệng nói:

- Chư vị đến nơi này, đều có cơ hội trở thành môn đồ Hoàng Vũ!

Hầu Thanh Lâm nói xong, vẻ mặt mọi người liền kinh ngạc, đều có cơ hội? Không phải là người chỉ leo lên tầng thứ nhất, không có tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ sao?

- Lần này hai vị sư tôn chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, người cấp Thiên Vũ, chỉ lấy tám mươi mốt vị.

Thế nhưng, đây chỉ là nhóm môn đồ đầu tiên, hễ người bước lên cửu trọng thiên, bắt được chìa khóa hư quang, đều có thể tu luyện trên Thiên Đài này. Cho các vị thời gian một trăm ngày, sư phụ ta sẽ lại một lần nữa chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, mà các vị, là những người được cân nhắc đầu tiên, bởi vậy, chư vị đều không cần nhụt chí. Hầu Thanh Lâm giải thích một tiếng. Ánh mắt mọi người mở lớn, rất nhiều người lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. Thì ra là vậy, cửu trọng thiên kia quả nhiên có thâm ý, người có thể sải bước lên cửu trọng thiên, đều là người có thiên phú phi phàm, bọn họ mất đi tư cách trở thành nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, nhưng vẫn có cơ hội trở thành môn đồ, tuy có chút mất mát nho nhỏ, nhưng trong đau buồn có vui mừng. Đối với rất nhiều người, có thể lưu lại trên Thiên Đài, đã là một loại vinh quang.

- Mặt khác, những người đặt chân lên tầng thứ hai cùng với các tầng cao hơn, tuyệt đại đa số người trong các ngươi cũng sẽ bị đào thải, mất đi tư cách trở thành nhóm môn đồ đầu tiên, cũng giống như bọn họ, có thể ở lại Thiên Đài tu luyện, cùng với bọn họ, trở thành nhóm môn đồ tiếp theo.

Hầu Thanh Lâm lại nói lần nữa, bất quá lần này những người đó lại không quá vui mừng. Dù sao, bọn họ không giống những người chỉ đặt chân lên tầng thứ nhất, những người đó đã mất đi cơ hội trở thành nhóm môn đồ đầu tiên, bởi vậy có thể ở lại để tranh vị trí thứ hai, cũng khá cao hứng. Nhưng bọn họ, lại còn có cơ hội tranh cướp vị trí trong nhóm môn đồ đầu tiên, đương nhiên không muốn bị đào thải, không muốn bị đứng ngang hàng cùng những người chỉ bước lên tầng thứ nhất kia. Huống chi, người có thể bước lên tầng thứ hai, thiên phú cũng đã không kém, có khi là con em đại gia tộc, bọn họ sao có thể nguyện ý trở thành kẻ thất bại, trở thành môn đồ bình thường.

- Người bước lên tầng thứ hai, cùng với những tầng cao hơn, đi theo ta!

Hầu Thanh Lâm chậm rãi nói rằng, lập tức xoay người đi về chỗ sâu trong Thiên Đài. Đoàn người lập tức dồn dập đứng dậy, bước chân ra, đuổi kịp Hầu Thanh Lâm, bọn họ đều đang suy đoán, không biết cái mà Hầu Thanh Lâm gọi là vòng khảo hạch này, đến cùng kiểm tr.a cái gì. Bước chân Hầu Thanh Lâm cũng không nhanh, thậm chí nói, tốc độ y đã xem như thật chậm, nhưng mà đạp bước nơi Thiên Đài giống như tiên cung, cũng không có người có ý kiến. Đi đến chỗ sâu trong Thiên Đài, bọn họ ngắm nhìn từng toà từng toà kiến trúc cung điện mênh mông, nhìn khí tức mờ ảo kia, chỉ cảm thấy cả người khoan khoái.

- Khí thế rộng rãi, những cung điện này, không biết cho ai ở a.

Đoàn người nhìn cung điện mênh mông hai bên, thấp giọng bàn tán.

- Những cung điện này, để cho những người đặt chân lên tầng một, cùng với những người bị đào thải trong các ngươi ở lại.

Hầu Thanh Lâm nghe được âm thanh bàn tán trong đám người, lên tiếng đáp lại:

- Chỉ cần trở thành môn đồ Hoàng Vũ, trên Thiên Đài tu luyện, những cung điện này, vĩnh viễn là nhà của bọn họ, một người một toà!

Một người một toà cung điện! Vẻ mặt mọi người cứng đờ, cho dù môn đồ Hoàng Vũ bình thường nhất, cũng được nắm giữ một tòa cung điện trên Thiên Đài, chói mắt cỡ nào. Đặc biệt là Lâm Phong, trong lòng lại càng kinh ngạc, chẳng trách nhiều người muốn trở thành môn đồ Hoàng Vũ như vậy, thân phận này, quá vinh quang a.

- Sau một trăm ngày, thang trời mười tám ngàn trượng cũng sẽ liên thông với ngoại giới, Thiên Đài cùng Thiên Cảnh thành tương thông, từ đây không đóng nữa.

Người Thiên Cảnh thành, đều có thể nhìn thấy vinh quang môn đồ, nơi này, sẽ là nơi bọn họ hành hương. Hầu Thanh Lâm chậm rãi mở miệng, trong lòng khá tự hào, bút tích của hai vị sư phụ có thể nói vô cùng lớn. Thiên Cảnh thành vốn là thành trì lớn nhất Bắc hoang, nhưng mà đợi đến khi Thiên Đài liên thông cùng ngoại giới, Thiên Cảnh thành, sẽ trở thành trung tâm địa vực của Bắc hoang, mà Thiên Đài, sẽ trở thành nơi hành hương, được vô số người quỳ bái. Mặc dù y không yêu thích hư vinh danh lợi, nhưng vẫn vì sư phụ mà cảm thấy tự hào. Đoàn người tiếp tục tiến lên phía trước, xa xa có mây mù mờ ảo, bên trong tựa hồ có từng tầng từng tầng thang trời, như ẩn như hiện. Mà bên trên thang trời, lại có từng toà từng toà cung điện như thực như ảo, xuất hiện trước mắt đoàn người, cung điện trôi nổi trong mây mù, giống như tiên cung.

- Nhìn thấy nơi đó không.

Lúc này, ngón tay Hầu Thanh Lâm chỉ vào cung điện hư huyễn xa xa mờ ảo như tiên cảnh, từng toà dường như phiêu động trên hư không, đan vào nhau, từ trên xuống dưới, từ xa đến gần, tòa sau lại tôn quý hơn tòa trước.

- Tiền bối, nơi đó sẽ dùng cho người nào ở lại? Có người mở miệng hỏi.

- Cung điện nơi đó, có tổng cộng tám mươi mốt toà!

Hầu Thanh Lâm đáp lại một tiếng, trong ánh mắt mọi người lập tức hiện lên một tia sắc bén. Trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, tuyển tổng cộng tám mươi mốt người, mà cung điện hư huyễn kia, có tám mươi mốt toà.

- Hơn nữa, tám mươi mốt tòa cung điện này không giống nhau, bọn chúng sẽ căn cứ theo xếp hạng của tám mươi mốt vị môn đồ mà quyết định ai sẽ sở hữu cung điện nào.

Người xếp hạng cao, đương nhiên đạt được tòa cung điện tôn quý nhất. Lời nói Hầu Thanh Lâm khiến trong lòng mỗi người đều tràn ngập một luồng nhiệt huyết. Thế giới võ đạo, bất luận nơi nào đều có cạnh tranh, Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, có tám mươi mốt vị môn đồ Thiên Vũ, cũng xếp hạng từng người một. Mà Hiên Viên Phá Thiên, gã đã tuyên bố, muốn nắm lấy vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ. Thậm chí rất nhiều người liếc nhìn Hiên Viên Phá Thiên một chút, chỉ thấy giờ phút này trong ánh mắt gã đã lộ ra vẻ sắc bén, vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ trong môn đồ Hoàng Vũ, thuộc về gã, chỉ thuộc về gã, gã phải đạt được tòa cung điện chí tôn.

- Thời điểm các ngươi trèo lên cửu trọng thiên, cửu trọng thiên lần lượt có được chín chiếc chìa khóa hư quang khác nhau, nếu trong các ngươi có người trở thành một trong tám mươi mốt người lưu lại cuối cùng, những chiếc chìa khóa hư quang màu sắc không giống nhau, sẽ ảnh đến hưởng xếp hạng của các ngươi, cùng với toà cung điện có được.

Lời nói Hầu Thanh Lâm làm cho tâm thần người ta run lên, cái chìa khóa này có tác dụng lớn cỡ đó. Như vậy Lâm Phong, hắn đi lên tầng thứ chín, nếu hắn trở thành một trong tám mươi mốt người đó, chẳng phải sẽ trực tiếp xếp hạng nhất, được đến cung điện chí tôn hay sao? Ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên nhìn về phía Lâm Phong, trong đôi mắt lộ ra một chút sát ý! Không chỉ có gã, ánh mắt của rất nhiều người giờ phút này nhìn về phía Lâm Phong đều lộ ra ý không tốt, nhất là những người nhảy lên tầng thứ tư, nhất định phải ngăn cản Lâm Phong trở thành môn đồ. Bởi vì, trong tám mươi mốt người, nếu không có hắn, bọn họ có thể đạt được cung điện tốt hơn một chút! Lâm Phong không có gì để nói, lời nói mơ hồ không rõ này của Hầu Thanh Lâm, không phải đưa hắn đến đầu sóng ngọn gió ư! Cười khổ, hắn cũng không biết Hầu Thanh Lâm có dụng ý gì. Lúc trước, Hầu Thanh Lâm đã giúp hắn mấy lần, hẳn hướng về hắn mới đúng, thậm chí ở thời điểm Hiên Viên Phá Thiên nhục nhã hắn, Hầu Thanh Lâm còn lên tiếng vì hắn!

- Tám mươi mốt tòa cung điện này, do sư phụ ta tự mình bố trí, các ngươi tự giải quyết cho tốt!

Hầu Thanh Lâm nở nụ cười, bổ sung một tiếng, làm cho mọi người vô cùng chờ mong!
Bình Luận (0)
Comment