Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 602

Người Thái Thúc gia tộc từ xa đã thấy dị thường bên này, tự nhiên không thể để mấy người Lâm Phong bỏ chạy, thúc dục yêu thú ngự không vọt tới, truy kích mấy người Lâm Phong.

- Giết người Thái Thúc gia tộc ta, còn muốn trốn?

Một tiếng quát rét lạnh chấn động màng tai mọi người, mấy con yêu thú lấy hình quạt mà bao vây lại, tốc độ cực nhanh.

Bốn người Lâm Phong chạy như điên trên mặt đất, phía sau tạo tên một mảnh bụi mù, cảm nhận được bọn chúng rượt đuổi phía sau, Lâm Phong lớn tiếng nói:

- Đường U U, tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy thì giao cho ngươi, giết hắn trước rồi liên thủ giết đám còn lại.

- Tốt!

Đường U U trầm mặc gật đầu, đột nhiên bốn ngừng liền ngừng lại.

Lâm phong lấy ra hồ lô rượu mạnh Phần Nguyên cuối cùng, không ngừng rót vào trong miệng, chân nguyên sôi trào dâng lên, giống như không ngừng sinh sôi. Hơn nữa, theo Lý Lân liên tục chiến đấu, chân nguyên lực liên tục buông thả, tác dụng áp chế của dược lực càng ngày càng yếu. Trong quá trình này, rượu mạnh Phần Nguyên hoàn toàn bị tiêu hóa, tác dụng của rượu chính là tăng nhanh chân nguyên chuyển động.

- Giết!

Đường U U thấy đối phương cưỡi yêu thú đánh tới, thân ảnh như mộng bước ra, hóa thành một cái bóng, chưởng lực mềm mại đánh ra, dường như có vô cùng chưởng ảnh hiện lên trong hư không, từng tầng chồng nhau.

Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy hơi kinh ngạc, chân nguyên lực kinh khủng gào thét, nhưng dưới chưởng lực của Đường U U, chân nguyên của hắn liền tiêu tán trong nháy mắt, cho đến khi bàn tay mềm mại ấn lên lồng ngực, hắn mới run lên, tâm mạch bị đánh tả tơi, hắn rên lên một tiếng, hai mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt.

Một chiêu, người thiếu nữ xinh đẹp này, thiếu nữ nhỏ hơn hắn không biết bao nhiêu tuổi lại giết hắn, chỉ dùng một chiêu. Tốc độ kinh khủng, chưởng lực phiêu nhiên cùng hủy diệt, cả hai đều là thần thông võ kỹ đáng sợ, một kích tất giết.

Lâm Phong cực kỳ an tâm với thực lực của Đường U U, hắn cũng vọt tới, thân ảnh như gió, trong lòng bàn tay, một ngọn lửa mang theo lực lượng đáng sợ bùng lên. Lần này hắn không sử dụng Phật Ma Lực mà sử dụng chân nguyên, chân nguyên dương hỏa vô cùng nóng bỏng.

- Giết….

Lâm Phong gầm lên một tiếng, sát phạt chi ý phủ xuống một kẻ đang hạ xuống đánh về về phía hắn, chân nguyên dương hỏa trên người điên cuồng thiêu đốt.

- Huyền Vũ cảnh tầng ba cũng dám sính uy!

Kẻ đối mặt với Lâm Phong cảm nhận được lực lượng chân nguyên dương hỏa mãnh liệt, ánh mắt trở nên lạnh lùng, hắn cũng đấm ra một quyền, một va chạm cùng Lâm Phong.

Sau đó, trong khoảnh khắc hai nắm đấm đụng vào nhau, quả đấm của Lâm Phong khẽ lệch qua một bên, tránh ra nắm đấm của đối phương, đánh về lồng ngực của đối phương.

- Hử!?

Tên này kinh hãi, Lâm Phong đã bị hắn đánh trúng một quyền rồi mà còn muốn đánh hắn một quyền nữa?

Đã vậy thì xem lực lượng của ai mạnh hơn, lợi hại hơn. Hắn chính là Huyền Vũ cảnh tầng sáu, dù chỉ một kích tùy ý nhưng có thể phát huy ra lực lượng cường hãn của Huyền Vũ cảnh tầng sáu, Lâm Phong há có thể ngăn cản. Mà Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng ba, lực lượng không đủ đả thương hắn, lần va chạm này, căn bản không có gì đáng nói.

Rầm….

Rầm rầm….

Hai tiếng nổ trầm đục vang lên, khi quả đấm của đánh lên người Lâm Phong, hắn còn muốn nhìn Lâm Phong chết đi, nhưng một quyền này đánh trúng, thân hình Lâm Phong chỉ mạnh liệt rung lên một cái, sau đó, trên người Lâm Phong, chân nguyên dương hỏa điên cuồng chấn động, giống như một quyền này của hắn không phải đánh giết Lâm Phong mà là dẫn động lực lượng chân nguyên kinh khủng trên người Lâm Phong.

Ùng….

Một ngọn lửa đáng sợ từ trong lòng bàn tay Lâm Phong tràn ra, tên kia cảm thấy cả người đau đớn, cúi đầu liền thấy ngực mình có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Hơn nữa, rất nhanh đã lan tràn đến toàn thân hắn.

Thì ra một quyền của Lâm Phong không phải là không đụng vào hắn, chỉ là một quyền kia đã đánh cho hắn chết lặng.

- A….

Thảm thiết kêu lên, tên này cũng bị đốt chết ngọn lửa như kẻ lúc trước, bị đốt thành hư vô.

Lâm Phong đứng đó, lực lượng hỏa diễm kinh khủng lưu chuyển trên thân thể, mạnh, càng ngày càng mạnh. Cả người Lâm Phong đắm chìm trong ánh lửa, giống như là Thần lửa.

- Lực lượng chân nguyên hồi phục!

Vân Phi Dương nhìn Lâm Phong, trong mắt lóe ra phong mang, vừa rồi, hình như Lâm Phong cố ý đánh cuộc, để đối phương đánh lên ngực mình, làm cho chân nguyên chấn động. Lúc này, chân nguyên lực trên người Lâm Phong đã khôi phục tới Huyền Vũ cảnh tầng bốn, hơn nữa còn tiếp tục kéo lên.

Tâm thần khẽ động, trong hư không xuất hiện rất nhiều bình rượu, cũng là rượu mạnh Phần Nguyên mà Lâm Phong lấy từ giới chỉ trữ vật của Đường U U.

- Rốp, crốp….

Tiếng bầu rượu vỡ nát liên tiếp vang lên, một đống bầu rượu được mở ra, Lâm Phong đột nhiên mở miệng khẽ hút, nhất thời, rượu mạnh trong bình không rơi xuống mà toàn bộ đều bị Lâm Phong hút vào trong miệng. Lâm Phong giống như cái động không đáy, không ngừng cắn nuốt rượu Phần Nguyên cực mạnh này.

Rầm, rầm….

Theo rượu xuống bụng, ngọn lửa trên người Lâm Phong càng cháy càng vượng, chân nguyên cùng máu huyết trong cơ thể cũng theo rượu vào bụng mà sôi lên.

- Ngăn cản hắn, giết hắn đi!

Thấy ngọn lửa kinh khủng trên người Lâm Phong không ngừng trở nên mạnh mẽ, mấy tên Thái Thúc gia tộc điên cuồng gầm lên, vọt về phía Lâm Phong.

- Đến đây đi!

Lâm Phong hít sâu một hơi, ngọn lửa trên thân bập bùng không ngừng.

- Giết, giết, giết…

Từng bóng người đánh tới Lâm Phong, trên người Lâm Phong tràn ngập sát ý vô tận, giờ khắc này, hắn không còn cố ý che dấu khí tức, mà điên cuồng phóng ra.

Từng ngọn lửa hóa thành hỏa long bay về đám người kia, quấn lấy yêu thú, quấn lấy những tên cường giả kia. Chỉ cần bị hỏa diễm dính vào, vô luận là người hay yêu thú đều lập tức bốc cháy, cũng không cách nào dập tắt, cho đến khi toàn thân bị đốt chết, hóa thành hư vô thì ngọn lửa kia mới chậm rãi tắt đi.

- Thống khoái!!!

Hai mắt Lâm Phong vô cùng sắc bén, lửa đỏ ngập trời, khí tức hỏa diễm trên người điên cuồng dâng lên, mặt trời từ trên không chiếu xuống người hắn, giao hòa cùng thiên địa.

Khí tức trên người Lâm Phong không ngừng dâng lên, thoải mái, phi thường thoải mái.

Giống như là người bị phong ấn rất lâu, trong lúc bất chợt được phóng ra, cả người tràn đầy vô tận sức sống, lúc này Lâm Phong có cảm giác này.

Mặt trời chiếu rọi trên người, thân thể Lâm Phong được ánh sáng mặt trời tăm rửa, ánh sáng cực kỳ chói mắt, khí tức liên tục kéo lên.

Răng rắc….

Một tiếng vang như cái gì vỡ vụn, khóe miệng Lâm Phong mang theo nụ cười yếu ớt mà rực rỡ, thì ra cảnh giới của hắn đã sớm đến, sở dĩ tu vi không đột phát là vì chân nguyên bị giam cầm, phong ấn. Hôm nay dược hiệu triệt để bị kích thích, chân nguyên lực không còn bất kỳ trói buộc gì nữa, đột phá là chuyện nước chảy thành sông, rất tự nhiên, giống như điều đó vốn nên vậy.

Hơn nữa Lâm Phong cảm giác được, lần đột phát này khác với những lần trước, trước kia thiếu chút nữa bỏ mạng, sau lại bị giam cầm tu vi, hắn cảm ngộ tự nhiên trên đỉnh núi, lòng có hiểu ra. Sau này, lúc sử dụng hỏa diễm tựa hồ đã xảy ra biến chất, trước kia thì hỏa diễm của hắn không thể dễ dàng giết Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng hiện tại, chỉ cần bị ngọn lửa dính vào liền bị đốt chết, đây là Đại Nhật Phần Thiên kinh được biến chất, chân nguyên dương hỏa được lột xác.

Cảm giác khôi phục lực lượng quả nhiên sướng như tiên, giờ phút này, Lâm Phong hận không được ngửa mặt gào to một tiếng.

Cách đó không xa, Đường U U nhìn Lâm Phong, ánh mắt mở to.

- Là hắn!

Chỉ nói ra hai chữ, giờ phút này, Đường U U sao còn không hiểu được, Lâm Phong này đúng là Lâm Phong trước kia!
Bình Luận (0)
Comment