Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 629

Đương nhiên, sau khi Tuyết Vô Thường nói xong không phải chỉ có một mình Lâm Phong sinh ra ý tưởng đoạt ngọc bài trong top 10 mà những người khác ở đây cũng có ý nghĩ như thế.

Cho dù bọn họ không bằng Đế Lăng và tám vị mạnh nhất, như vậy vẫn còn có hai danh ngạch, chỉ cần bọn họ hết sức tranh thủ thì vẫn còn có hy vọng giành được.

Hiện tại, sáu mươi tám người đều đã phân biệt đứng ở trong các cửa vào của hang đá Giao Long, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào trong đó, bắt đầu đợt thứ hai.

Tuyết Vô Thường lại thốt ra một giọng nói, lập tức trong đám người một đám thân thể lóe lên đi vào trong cửa vào của hang đá Giao Long, chân nguyên lực lượng trên người đã bắt đầu khởi động, chuẩn bị xông vào trong đó.

Trên thực tể, đợt thứ hai của đại hội Tuyết Vực này là chạy đua với thời gian, xem ai có thể trong thời gian ngắn nhất bước qua được hang đá Giao Long này, hiện tại bên kia hang đá Giao Long là sân khấu quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực.

Tám mươi mốt đường vào, chỉ có mười ba đường vào ở bên ngoài là không có ai, còn lại vừa đủ sáu mươi tám vị thiên tài, mỗi người một đường đều không thiếu.

Loại đại hội Tuyết Vực này, cơ hội mười năm mới có một lần ai muốn bỏ qua?

Giờ phút này, bước chân bọn họ đang trên đường truy tìm vinh quang.

- Đi vào thôi!

Tuyết Vô Thường gào lên một tiếng thật lớn, lập tức từng cổ hơi thở hùng mạnh bùng ra, đám người đều hùng hổ bước vào trong hang đá Giao Long, không người nào muốn bị chậm trể, lấy được ngọc bài bài danh phía trên, ý nghĩa là chiếm lấy quyền chủ động tuyểt đối, trong tay có thể tùy ý chọn lựa đối tượng chiến đấu, mà không phải bị người khác lựa chọn.

Lâm Phong hắn cũng không vội, ý thức mạnh mẽ chậm rãi phóng thích ra, lập tức bước chân của hắn bước vào trong hang đá Giao Long, đối với hình thức nếu phân biệt không rõ ràng thì sẽ chỉ càng chậm trễ thời gian. Lâm Phong không thể nào tin tưởng, đại hội Tuyết Vực vòng thứ hai này đơn giản chỉ là môt cuộc thi chạy, nếu thực sự là thi chạy mà nói, thì nơi này chạy đến cự ly cũng là quá ngắn.

Nếu là ở bên ngoài, bọn họ chỉ vài bước là có thể vượt đến đầu kia của hang đá Giao Long.

Tuyết Vô Thường nhìn thấy đám người đều đã bước vào trong hang đá Giao Long, ống tay áo phất lên, bước chân một bước bước ra bay thẳng vượt qua đến phía bên kia hang đá Giao Long, việc tiếp theo, ông ta chỉ cần xuất hiện ở nơi cửa ra mà chờ đợi là được.

Xem chừng đám người kia tất cả đều phóng lên cao, ở phía trên hang đá giao long hướng tới một đầu khác mà bay đến, chỉ là sau có một chút khoảng cách thời gian mà ở nơi cửa vào hang đá giao long trở nên cực kỳ vắng vẻ, toàn bộ đám người đã biến mất, nơi tiếng người ồn ào vừa rồi đã trở thành tĩnh mịch, khiến những người ngẫu nhiên đi qua đều cảm giác thấy một chút hoang mang, ở nơi này có vẻ hơi quá yên tĩnh.

Cũng không mất quá nhiều thời gian, nơi cửa ra của hang đá Giao Long, xung quanh chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, tiếng người đông đúc ồn ào, đó toàn bộ là đám người vừa đứng ở của vào, tất cả đám người đã dời khỏi cửa vào đến nơi cửa ra này, yên tĩnh chờ đợi,

- Không biết tám vị thiên tài lợi hại nhất kia, ai kỹ thuật cao nhất, ai sẽ là người thứ nhất phá tan trói buộc bước ra khỏi hang đá Giao Long, đi tới trước mặt chúng ta.

Ở trong giữa đám người có người cất tiếng nghị luận, lập tức đưa tới một không khí hưởng ứng không nhỏ, đúng vậy, đại hội Tuyết Vực mạnh nhất là tám vị thiên tài, nhưng ai sẽ là người mạnh nhất?

Hiện tại đám người vẫn chỉ là dựa vào những điều phỏng đoán chủ quan của mình để phán đoán, chỉ có thể nói là đoán lung tung, có người thì cho là Đế Lăng hùng mạnh, là người thiên tài mạnh nhất trong tám đại thiên tài, có người thì ủng hộ Đoàn Vô Đạo, những người đã nghe qua đều biết Đoàn Vô Đạo là thải tử của nước Tuyết Nguyệt, tu vi có biết bao nhiêu khủng bố, Vũ hồn phong ấn chi môn phong ấn hết thảy, tu vi mà Vũ hồn cũng có thể phong ấn, ai có thể ngăn cản?

Đương nhiên, còn có người cho rằng, người vẫn đang cố gắng duy trì khiêm tốn Mạc Quân Tích kia mới là người hùng mạnh nhất, thực sự là sâu không lường được, làm cho người ta nhìn không thấu hắn có bao nhiêu lợi hại.

Một đám thiên tài hùng mạnh này đã bắt đầu đọ sức vòng thứ hai rồi, ai có thể là người thứ nhất đi ra đây?

Mặc dù biết là không thể nhanh như vậy, nhưng ánh mắt của mọi người vẫn đều nhìn chằm chằm vào cửa hang đá Giao Long, bọn họ đang chờ mong thân ảnh đầu tiên bước ra kia, sẽ là ai?

Bước vào trong hang đá Giao Long, trước hết Lâm Phong gặp phải một cánh cửa, đây là một cánh cửa nước nghĩa là Thủy Môn, Lâm Phong nhìn thông qua Thủy Môn này, thậm chí hắn có thể thấy được rõ ràng bóng dáng của hắn.

Bước chân của Lâm Phong bước ra một bước, bay thẳng đến Thủy Môn kia, thân thể hắn xuyên thấu qua Thủy Môn, trong khoảnh khắc Thủy Môn hóa thành một vòng gợn sóng tiêu tán gấp khúc giữa động phủ, khi biến đi xung quanh Thủy Môn tản ra những vầng sáng mờ mờ, như thể là ánh sáng chân nguyên.

Thân ảnh chớp động, Lâm Phong vẫn duy trì tốc độ di động rất nhanh, đồng thời xem chừng hoàn cảnh xung quanh, rất nhanh, ở trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh, tiếng vang ầm ầm truyền ra, tảng đá to lớn di động hóa thành một bức tường lớn, ngăn cản ở ngay trước mặt Lâm Phong.

- Người!

Ánh mắt Lâm Phong hơi hơi ngưng tụ, hơn nữa, lại còn là người đá, những người đá này không ngờ lại di động, cản trở đường đi của Lâm Phong.

- Hừ!

Lâm Phong cười lạnh lùng, bước chân bước ra, chỉ là mấy tảng đá con rối mà thôi, mặc dù là được chế tác giống như người nhưng dù sao chúng nó chỉ vẫn là tảng đá con rối, dù có mạnh đi nữa làm sao có thể so sánh cùng với con người.

Ầm ầm!

Từng nắm đấm bằng đá lợi hại oanh tới hướng Lâm Phong, ngăn cản không cho Lâm Phong đi qua, xuyên thấu qua hơi thở của cỗ lực lượng kia, Lâm Phong cảm nhận được rõ ràng, lực công kích của tảng đá này rõ ràng là Huyền Vũ cảnh tầng năm.

- Giống như tu vi của ta?

Lâm Phong vọt tới phía trước bóng dáng của người đá, bàn tay đột nhiên mở ra, ở giữa bàn tay một đạo thủ ấn màu vàng ầm ầm bùng ra mang theo thánh khiết hào quang của Phật đạo, không có một cái gì kiên cố mà nó không phá nổi.

Oanh oanh!

Tảng đá bị vỡ vụn, con rồi người đá này đúng là như Lâm Phong đã nói, nó có được lực lượng phòng ngự tầng năm tu vi Huyền Vũ cảnh, nhưng mà bọn nó đối diện với Lâm Phong có đồng dạng tu vi cũng vẫn trong nháy mắt đã bị dễ dàng phá hủy.

Sau khi phá hủy con rối đá Lâm Phong tiếp tục bước lên đi về phía trước, chỉ có điều sau một lát thân thể của hắn lại một lần nữa bị ngăn cản, trước mặt hắn lại xuất hiện một cái Thủy Môn.

Đôi lông mày nhíu lại, Lâm Phong không có dừng lại một chút nào, hắn liền chuẩn bị một lần nữa vượt qua Thủy Môn, nhưng mà trong Thủy Môn kia một cái bóng chậm rãi xuất hiện khiến cho bước chân của Lâm Phong trong nháy mắt cứng ngay lại tại nơi đó.

Cái bóng dáng ở giữa Thủy Môn bước ra kia rõ ràng là chính bản thân hắn, bóng dáng đó và hắn hiện tại giống nhau như đúc, mặc dù là khuôn mặt giả kia cũng đều hoàn toàn giống nhau.

- Ây!

Đôi mày Lâm Phong gắt gao nhíu lại nhìn chăm chú bóng người trước mắt kia. Làm sao đây? Thân ảnh kia rõ ràng chính là bản thân hắn.

- Ở Thủy Môn thứ nhất kia, chẳng lẽ thời điểm khi ta xuyên qua Thủy Môn, Thủy Môn này đã đem thân thể ta phục chế hoàn chỉnh như thế này?

Lâm Phong âm thầm nói, cũng chỉ có thể giải thích như vậy, nếu không giải thích như thể, hắn thật sự không nghĩ ra được tại sao lại xuất hiện một thân thể giống hắn như đúc vậy.

- Chỉ biết hang đá Giao Long này sẽ không đơn giản, không phải chỉ có hắn, chỉ sợ rằng giờ đây nhiều người cũng đang giống như hắn, phải đồi phó với chỉnh mính, phải chiến thắng ngay chính mình, do đó đột phá chính mình, đây là một sự khiêu chiến, chiến thắng tâm tính tự khiêu chiến của ta.

Bước chân bước ra, Lâm Phong hướng tới bóng dáng giả mạo kia vọt tới, cũng cùng lúc này thân thể bóng dáng giả mạo kia cũng đồng thời triển khai và chưởng lực cũng giống với Lâm Phong như đúc, nuốt vào nhổ ra.

Oanh!

Theo tiếng động va chạm truyền ra, Lâm Phong cùng với kẻ giả mạo kia đều lui về phía sau, khoảng cách cũng hoàn toàn giống như nhau.

- Hoàn toàn giống như lực lượng của ta.

Đôi mắt của Lâm Phong hoàn toàn đọng lại, làm sao lại giống như thế này, điều này thật sự đã vượt qua phạm trù lý giải của hắn.

- Giết!

Lâm Phong vừa sải bước ra, khí sát phạt cuồn cuộn bùng ra lạnh đến thấu xương, mà cùng ở thời khắc đó bóng dáng trên người kẻ giả mạo kia đồng dạng trào ra một cổ sát ý đáng sợ, vẫn là với Lâm Phong hoàn toàn tương tự.

- Chém.

Một kiếm chém ra, tiếng bạo liệt ầm ầm truyền đi, ánh mắt Lâm Phong gắt gao nhìn về phía đối diện.

- Chém!

Lâm Phong sẽ nghĩ như vậy, một tiếng chém này cũng như vậy, trong trẻo, vang dội, hai cổ sát phạt khí trong hư không đụng vào nhau, khiến cho động phủ run rẩy, lập tức kiếm khí đều cùng nhau mai một.

- Bình tĩnh!

Đôi mắt Lâm Phong hơi hơi nhắm lại lập tức lại mở ra, khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.

Bước chân chậm rãi bước lên phía trước, Lâm Phong rất bình tĩnh, toàn thân không có bất kỳ hơi thở nào phóng thích ra, bình tĩnh đến không có một chút gợn sóng nào.

Người kia và hắn Lâm Phong cùng nhau giơ chân lên, bước đi hướng thẳng về phía đối phương, thẳng đến thân ảnh của hai người gặp nhau.

- Tạm biệt!

Thân thể Lâm Phong hơi nghiêng mà người kia hắn cũng hơi nghiêng, hai người đối mặt với nhau, thoáng qua.

Ông!

Một rung động mềm mại nhẹ nhàng truyền ra, bóng dáng Lâm Phong giả dối kia hóa thành hơi nước tan biến ngay giữa không gian, dường như chưa từng có xuất hiện bao giờ.

- Xem ra là ta đã đi vào chỗ nhầm lẫn rồi đấy, tuy nhiên chỉ sợ có rất nhiều người cũng giống như ta bước chân vào chỗ nhầm lẫn, trước tiên nghĩ đến là đột phá chính mình, chiến thắng chính mình.

Trong lòng Lâm Phong tự nói thầm, đúng như hắn đã dự đoán, giờ phút này có rất nhiều người đều đang đối kháng va chạm cùng với chính bản thân mình, bọn họ muốn chứng minh chính mình, chiến thắng chính mình, nhưng lại không biết rằng, bọn họ chiến đấu càng dũng cảm, càng ngoan cường, càng lợi hại, kỳ thật đã là thua. Thực ra đây chỉ là một ảo ảnh, hoa trong gương, trăng trong nước, để khảo nghiệm tâm tính của bọn họ mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment