Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 655

- Vẫn là Huyền Vũ cảnh tầng năm mà thôi.

Những người khác nhìn thấy tu vi của Lâm Phong đều lộ ra một chút vẻ khinh thường, mới bảy ngày mà thôi, cho dù nguyên khí thiên địa có nồng đậm như thế nào, cũng chỉ tương đương với mấy chục ngày tu luyện. Hơn nữa, tới Huyền Vũ cảnh tầng năm rồi, nâng cao tu vi cũng không phải dễ dàng như vậy, nguyên khí chưa tụ, cảnh giới đi trước, không có cảnh giới chống đỡ, tu vi của Lâm Phong có thể vĩnh viễn kẹt tại Huyền Vũ cảnh tầng năm, tối đa cũng chỉ đến tầng năm đỉnh phong.

- Đệ nhất Giới vực, dùng trên người ngươi thực sự lãng phí.

Vũ Mặc lãnh đạm nói, bảy ngày, hắn không tin Lâm Phong Huyền Vũ cảnh tầng năm trước kia, bây giờ có thể trở nên mạnh hơn bao nhiêu. Nếu là hắn ở tại đệ nhất Giới vực, nhất định có thể phát huy tác dụng lớn hơn.

Vũ Mặc, hắn bước vào chính là thứ bảy Giới vực, nhưng mà ở bên trong, hắn chỉ dừng lại không đến bốn ngày liền đi ra, Giới vực không thể duy trì ổn định, mà ở bên trong, hắn thậm chí có thể cảm nhận được tu vi của mình đột phá Thiên Vũ, liền ngạo mạn không chịu nổi. Chân chính cảm nhận được uy lực cường đại của Thiên Vũ cảnh, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng tám cũng trở nên vững chắc thêm rất nhiều, bước vào Huyền Vũ cảnh tầng tám đỉnh cao

Hắn tin tưởng, dựa vào bốn ngày cảm ngộ này, về sau hắn tu luyện sẽ thông thuận hơn rất nhiều. Giới vực kia dường như vì tu luyện của hắn chỉ rõ phương hướng, chính là phương hướng Thiên Vũ.

Lâm Phong nghe thấy Vũ Mặc châm chọc, khẽ nhìn thoáng qua, khóe miệng hiện chút cười thản nhiên. Hắn không có đi cãi cọ với Vũ Mặc, cãi nhau cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, tất cả gặp trên chiến đài.

- Tuy nói, đại hội Tuyết Vực là muốn cử hành vào hôm này, nhưng nếu là chư vị nguyện ý ở Thần cung ta đây củng cố tu vi một phen, đại hội Tuyết Vực có thể chậm lại một hai ngày.

Cung chủ Bắc Thần cung hướng mọi người chậm rãi nói, khiến ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn. Tuy nhiên không ai lên tiếng trả lời, dự tính đại hội Tuyết Vực không phải là hứa hẹn của mọi người.

- Cung chủ, vẫn là cử hành đúng hẹn đi.

Đế Lăng bình tĩnh nói, hiển nhiên hắn không muốn

- Đúng, đại hội Tuyết Vực hôm này chính là quyết chiến cuối cùng, điểm ấy mọi người đều đã biết. Nếu chậm lại có thể không tốt, vậy liền cử hành hôm này đi.

Vũ Mặc cũng lên tiếng, đại hội Tuyết Vực lúc trước hắn cũng không quá thuận lợi. Vòng thứ nhất, bước vào Đọa Thiên Ma Vực, hắn lại bị Lâm Phong làm bị thương, hơn nữa không có được chí bảo chân chính.

Đợt thứ hai, là vào Giao Long thạch, hắn vốn định chứng minh bản thân một phen, lấy danh hiệu đệ nhất chìa khoá ngọc. Nhưng ở trong Giao Long thạch, hắn đụng phải Huyết Sát, không chiếm được tiện nghi, lại đi ngang chỗ phát sinh xung đột của Quân Mạc Tích, bị đối phương tùy thời đánh một chưởng tới, cuối cùng chỉ lấy được xếp hạng thứ bảy chìa khoá ngọc.

Điều này khiến Vũ Mặc rất không thoải mái. Hiện giờ, hắn muốn phải nhanh một chút, dùng quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực để hắn chứng minh thực lực của chính mình, chứng minh danh thiên tài của Vũ Mặc hắn.

- Cũng tốt.

Cung chủ Bắc Thần cung cũng chỉ là tùy ý nói một tiếng, nhìn thấy mọi người tựa hồ cũng là sẵn sàng, liền định như vậy.

- Các ngươi, bồi chư vị xuất khỏi Thần cung một chuyến đi.

Cung chủ Bắc Thần cung nói với những thanh niên của Thần cung. Những người đó lập tức gật đầu, cung chủ để cho bọn họ đi tiễn những người này, hiển nhiên là vì để kéo gần mối quan hệ, nếu có thể bắt lấy mấy người này thì còn tốt hơn.

- Thanh Thiền, ngươi không phải vẫn muốn đi ra nhìn bên ngoài Thần cung sao. Lần này, ta cho phép ngươi đi xem đại hội Tuyết Vực lần này.

Ánh mắt cung chủ Bắc Thần cung rơi vào trên người Thanh Thiền, khiến ánh mắt Thanh Thiền hơi sững lại, ngay sau đó, ánh mắt thanh tú trong vô ý liếc nhìn Lâm Phong một cái, khẽ gật đầu. Nàng đương nhiên hiểu rõ cung chủ là có ý gì, để cho các nàng đi đón những thiên tài này, làm sao lại muốn nàng đi ra ngoài Thần cung, rõ ràng là vì Lâm Phong để cho nàng đi tranh thủ.

- Tốt lắm, chư vị đều là thiên tài tuấn kiệt ưu tú nhất Tuyết Vực. Lần này, thắng bại không cần để trong lòng, chỉ cầu trong lần đại hội này nắm chắc bản thân hơn, làm cho lực lượng võ đạo của mình tiến thêm một bước.

Cung chủ Bắc Thần cung sang sảng nói:

- Tốt lắm, chư vị cũng đi đi.

- Cáo từ.

- Cung chủ, cáo từ.

Từng người lên tiếng cáo từ cùng cung chủ Bắc Thần cung. Dù sao Thần cung này để cho bọn họ bước vào Giới vực, khiến cho tu vi càng thêm tinh tiến, chỉ với điểm này, bọn họ liền nhìn Thần cung với cặp mắt khác xưa, lại càng không cần nói tu vi bản thân của vị cung chủ Bắc Thần cung này, cùng cỗ lực lượng hùng mạnh của Thần cung.

Một hàng người, hùng dũng oai nghiêm rời khỏi, hướng những hướng ngược nhau mà đi.

Lúc này, Lâm Phong ngự không mà đi, một thân ảnh lặng yên đi tới bên cạnh, chính là nữ tử cùng hắn nói chuyện phiếm trước kia.

Ánh mắt Thanh Thiền nhìn Lâm Phong, cười khổ:

- Không nghĩ tới, lại bị ngươi lừa, thiên phú của người thật lợi hại. Có được đệ nhất chìa khoá ngọc, bước vào trong Giới vực đệ nhất tu luyện. Giới vực đệ nhất kia một năm vẻn vẹn mở ra có một lần, cho dù là ta ở trong Bắc Thần cung, từ trước tới giờ cũng chỉ có thiên tài ưu tú nhất mới có thể bước vào trong đó tiến hành tu luyện. Vậy mà người lại chiếm được cơ hội cực kỳ hiếm hoi này.

- Ngươi vừa rồi không có hỏi ta, như thế nào lừa ngươi.

Lâm Phong ngự không, đồng thời giang tay ra, trong lòng có chút bất ngờ. Giới vực đệ nhất này, một năm chỉ mở một lần, hơn nữa từ trước tới giờ chỉ là thiên tài ưu tứ nhất Thần cung mở ra. Còn lần này, mười sáu Giới vực, bao gồm cả Giới vực đệ nhất, lại mở ra cho mấy người tham dự đại hội Tuyết Vực, để cho bọn họ bước vào trong đó tu luyện, chuyện này không biết là vì sao?

Chẳng lẽ, bọn họ tham gia đại hội Tuyết Vực là người ngoài, nếu so với cao thủ thiên tài Bắc Thần cung tự mình bồi dưỡng ra thì quan trọng hơn? Này dường như không thực tế, bất kể bọn họ thiên phú hùng mạnh cỡ nào, vẫn là thế lực Tuyết Vực, mà không phải là lực lượng bản thân của Thần cung. Lấy địa vị của Thần cung làm sao có thể so sánh cùng thiên tài của Thần cung.

- Đúng.

Thanh Thiền gật đầu nói:

- Lâm Phong, ngươi có biết tại sao ta đến không?

- Bởi vì trùng hợp, ta với ngươi hàn huyên vài câu, cung chủ nghĩ ta và ngươi hợp ý, để cho ta đuổi theo ngươi, hy vọng có thể đem ngươi kéo vào trong thế lực của Thần cung ta.

Lâm Phong còn chưa trả lời, Thanh Thiền liền tự nói, Lâm Phong khẽ gật đầu:

- Ta đã đoán ra rồi.

Thanh Thiền lập tức cười yếu ớt, sau đó ánh mắt nàng nhìn mây mù mờ ảo phía trước, dùng giọng nói rất thấp nói:

- Vậy ngươi sẽ đồng ý sao?

- Sẽ không.

Lâm Phong lắc đầu nói.

Thanh Thiên bĩu môi, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, cười khổi nói:

- Ngươi trả lời thật dứt khoát, một chút đường sống cũng không lưu, tốt xấu gì cũng phải lưu lại cho ta vài phần mặt mũi chứ.

- Nếu ta gặp ngươi mấy năm trước, trong lòng không có vướng bận, lấy vẻ đẹp cũng sự khéo léo hiểu lòng người của ngươi, ta sẽ thích ngươi, có thể kích động một lần.

Lâm Phong khẽ cười nói.

- Vậy ý của ngươi là hiện tại ngươi gặp ta, một chút cũng không thích.

Thanh Thiền vui đùa phản bác một câu, khiến Lâm Phong ngây người, cười khổ bĩu môi, sau đó chính là một trận im lặng.

- Gia nhập Thần cung đối với ngươi mà nói, cũng không phải là chuyện gì xấu. Lấy tư chất của ngươi, thêm sự bồi dưỡng của Thần cung, bước tiến võ đạo có lẽ sẽ nhanh hơn.

Ánh mắt mờ ảo, Thanh Thiền cũng không có nhìn Lâm Phong, mà là nói nhỏ một câu.

- Trong lòng không muốn, sẽ trở thành một loại trói buộc.

Lâm Phong nhẹ nhàng lắc đầu, Thần cung này, vừa nhìn đã thấy đó là đẳng cấp sâm nghiêm, thế lực cường đại cực kỳ nghiêm khắc. Hắn gia nhập vào trong đó, có lẽ trên con đường võ đạo có thể đi đường tắt, nhưng hắn có thể sẽ mất đi tự do, cái gì cũng đều nghe theo chỉ bảo của Thần cung, đây không phải là mong ước của Lâm Phong, hắn không thích bị trói buộc.

Thanh Thiền cái hiểu cái không, không có khuyên Lâm Phong nữa, lập tức vừa nói vừa cười:

- Bất kể ngươi có đáp ứng hay không, còn có thích ta hay không, nhưng ta vẫn cùng ngươi bước ra khỏi Thần cung đấy.

- Ừ.

Lâm Phong gật đầu, đây là giao phó của cung chủ Bắc Thần cung đối với Thanh Thiền, nàng đương nhiên phải vâng theo.

Một hàng người rất nhanh đã rời khỏi Thần cung, lại một lần nữa về tới mảnh bầu trời quen thuộc kia. Tuy nhiên, lúc này vào lúc này, nguyên khí thiên địa đột nhiên trở nên loãng hơn, ngược lại khiến bọn họ cảm giác có vài phần không quen.

Mười lăm cao thủ, mang theo vài vị người Thần cung, hùng dũng oai nghiêm, đi tới chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực.

Mà lúc này, tại chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, trùng trùng điệp điệp, so với bảy ngày trước còn đông hơn, ồn ào hơn, người ta tấp nập, người xung quanh vô số. Toàn bộ đầu là hướng về phía đại hội Tuyết Vực này.

- Đến rồi.

Đúng lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phương xa, nhìn thấy một hàng người hùng dũng oai nghiêm bay tới, trong lòng lại là một trận kinh hãi.

Cuối cùng cũng về, quyết chiến cuối cùng giữa mười lăm cao thủ, lúc này đây, ai có thể tiếu ngạo đỉnh cao!
Bình Luận (0)
Comment