Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 745

Lâm Phong đưa lưng về phía thanh niên chồn bào, áo bào đen phiêu động, đứng giữa Thiên Trì tuyết trắng, khí tức thật không hợp nhau, núi tuyết Thiên Trì là rét lạnh, hàn băng, mà Lâm Phong là hờ hững lạnh lùng.

- Tự mình cút.

Lâm Phong lạnh lùng cất tiếng, vừa rồi một khắc lạnh lùng kia thầm nghĩ muốn một kiếm trực tiếp gạt bỏ đối phương, nhưng mà vào thời điểm cuối cùng tâm hắn lại chùng xuống, hắn cuối cùng lựa chọn tha thứ, không có giết đối phương.

Đối với chút điểm này, thanh niên chồn bào vô cùng rõ ràng. Ở một khắc vừa rồi, hắn cảm giác được rõ ràng tử vong cách hắn gần đến thế, chỉ cần Lâm Phong nghĩ khác đi thì hiện tại hắn cũng là một cái thi thể rồi.

Bước chân một cái, thanh niên trực tiếp hạ xuống Thiên Trì, lựa chọn rời khỏi.

Đám người thì cả đám cùng nhìn Lâm Phong, trong lòng rung động. Một kiếm, Lâm Phong đối phó nam tử khoác chồn bào cũng chỉ cần một kiếm.

Thậm chí rất nhiều cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám cũng không có thể thấy rõ một kiếm này. Bọn họ chỉ cảm nhận được một kiếm này là đáng sợ, là cả người hóa thành một thanh kiếm, người và kiếm hoàn toàn tương hợp.

Lâm Phong tuyệt đối là cảnh giới của Thiên Nhân Hợp Nhất, hắn đã thỏa mãn một cái yêu cầu trọng yếu để bước vào Thiên Vũ.

Nếu là một ngày đó, hắn tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, đi vào kỳ ngộ, tâm vô tạp niệm, có thể đem tất cả chuyện thế gian hoàn toàn dứt bỏ, triệt triệt để để tương dung cùng thiên địa, khi đó, hắn liền bước vào Thiên Vũ.

Thiên Nhân Hợp Nhất, trở ngại giấc mộng Thiên Vũ của rất nhiều người.

- Người này, khó đối phó, trừ phi là Huyền Vũ cảnh tầng chín rất lợi hại, mới có thể đối phó được hắn, ý chí kiếm đạo của hắn cũng là tầng ba rồi.

Mọi người ở trong lòng thầm nhận xét Lâm Phong, không có người nào lại đứng ra chiến đấu đơn độc với Lâm Phong, rất nguy hiểm, rất có khả năng sẽ bị Lâm Phong trực tiếp đánh rớt.

- Thú vị.

Lúc này, một thanh niên trên lưng đeo một thanh kiếm cổ, khẽ cười nói. Người này cả người đều mặc hắn phục trắng, trắng như tuyết, hắn đứng ở đó thật giống như dung hợp với mảnh thiên địa toàn tuyết này. Mà ngay cả một đầu ba nghìn tóc cũng là màu trắng, tuyền một màu như tuyết từ trên xuống dưới, thuần trắng như tuyết.

- Bách Lý Hề!

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía người thanh niên cả người trắng như tuyết này, ánh mắt xoay chuyển. Nếu là Bách Lý Hề ra tay, nhất định có thể đối phó được Lâm Phong đi, nhưng mà lấy uy danh của Bách Lý Hề, hắn sẽ không thể nào ra tay với Lâm Phong đâu. Bách Lý Hề lĩnh ngộ ý chí của tuyết và ý chí kiếm đạo, tu vi là Huyền Vũ cảnh tầng chín, thực lực cực đáng sợ, là người trẻ tuổi nổi bật nhất Đế quốc Thiên Trì, rất nhiều người đều biết đến hắn.

Tám vị trí lần này, chắc chắn có tên của Bách Lý Hề.

Ngoại trừ Bách Lý Hề, đế quốc Thiên Trì còn có mấy người được cho là chắc chắn sẽ đoạt được vị trí trong top 8. Ví dụ như Ngọc diện thư sinh Hàn Thu Vũ, người này cũng là sử dụng kiếm, nhưng không phải là kiếm tu, Vũ hồn của hắn cũng cực kỳ kỳ lạ, chính là loại Vũ hồn dị chủng, Thư Vũ hồn, rất hiếm thấy. Bên trong Thư Vũ hồn này nghe nói ghi lại rất nhiều điển tịch của Nho đạo, trong sách cũng có thiên địa, nắm trong tay năng lực rất cường đại, cực kỳ lợi hại, chưa có người nào là đối thủ của hắn.

Nhưng mà Hàn Thu Vũ này, tính tình ôn hòa, bình thường thì không tranh đấu với ai, giống như thư sinh hiền lành, nhìn Thiên Trì Tuyết cũng không có biểu hiện ái mộ quá mức, bởi vậy hắn cũng không thể nào sẽ đi đối phó Lâm Phong.

Trừ Thiên Trì Tuyết, Bách Lý Hề, cùng với Hàn Thu Vũ, còn có đôi huynh muội Bích Lạc Hoàng Tuyền, thực lực vô cùng lợi hại, xuống tay lại càng khủng bố.

Năm người này, toàn bộ đều là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng chín, được cho là thí sinh tốt nhất để bước vào Bí Cảnh.

Còn có người thứ sáu, tên là Thiên Diệp Châm, tu vi người này thì không bằng năm người trước, chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, nhưng hắn am hiểu nhất lại là châm, cực kỳ nhỏ, Vũ hồn cũng là châm, cực kỳ hiếm thấy, giết người không thấy máu, vô cùng nguy hiểm, hắn cũng được người xem trọng.

Hơn nữa người này, hắn nhìn Thiên Trì Tuyết, có ý ái mộ, cho nên, hắn bị coi là người có khả năng nhất sẽ đi đối phó Lâm Phong cùng Hoàng Phủ Long.

Ngoại trừ sáu người này, những người khác danh tiếng không quá lớn nhưng có khả năng cũng sẽ đi tranh đoạt hai vị trí còn lại. Đương nhiên, cũng có thể xuất hiện người hùng mạnh có thể đem sáu người kia đánh rớt khỏi Thiên Trì.

- Lâm Phong cũng đã khiến cho Bách Lý Hề chú ý rồi, không biết Thiên Diệp Châm có ra tay với Lâm Phong hay không.

Ánh mắt đám người chậm rãi đảo qua, dừng lại trên một thanh niên thân thể gầy yếu, sắc mặt hơi có vài phần lãnh đạm, khuôn mặt nhọn, trên người hắn lại tản ra chút khí tức nguy hiểm, người này chính là Thiên Diệp Châm.

Nhưng mà Thiên Diệp Châm lại như thể không nhận thấy ánh mắt của mọi người, không có bất kỳ phản ứng gì. Đôi mắt bình tĩnh kia, khiến cho người khác cũng không thể từ trong mắt hắn lấy được cái tin tức gì.

- Có lẽ, người này có thể trở thành một trong số top 8.

Đám người phía dưới nhìn lên phần đông cường giả phía trên Thiên Trì, trong ánh mắt lộ ra vài phần chờ mong. Ở đâu đột nhiên nhảy ra một “hắc mã” có thể một kiếm loại bỏ cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín, rất có thể sẽ thăng cấp, hộ tống Thiên Trì Tuyết cùng nhau bước vào trong Bí Cảnh.

Những người vừa mới rồi la hét muốn đối phó Lâm Phong, sắc mặt không được tốt, ngơ ngác nhìn nhau. Vừa mời rồi, bọn họ chính là kêu gào cực kỳ kịch liệt, hiện tại đối mặt với thực lực rung động của Lâm Phong, bọn họ cũng là trầm mặc, không biết nên làm thế nào cho phải.

- Chúng ta đồng loạt động thủ, hắn cho dù có lợi hại, chỉ cần chúng ta mỗi người một kích là có thể đánh rớt hắn, không tin hắn có thể tránh thoát.

Có người đột nhiên lạnh lùng mở miệng, trên mặt người này lộ ra vài phần hơi thở âm trầm, hắn phát hiện, Lâm Phong là một uy hiếp rất lớn, cho dù lúc trước hắn không bất kính với Thiên Trì Tuyết, cũng phải đánh hắn rớt khỏi Thiên Trì mới tốt.

Lúc này, tu vi của Lâm Phong đã khiến cho đám người nổi lòng ghen tị, muốn đào thải hắn, thậm chí còn có người sinh ra sát ý.

Lâm Phong quay người nhìn qua, hàn quang lạnh như băng nhìn chằm chằm người vừa mới mở miệng nói chuyện kia, muốn liên kết với nhau để giết chết hắn?

Trong chớp mắt này, một luồng lạnh lùng chi ý từ trong lòng Lâm Phong nháy mắt chui ra. Ai muốn giết hắn, nhất định phải chết. Vừa rồi còn có một tia thương hại, sau khi nghe thấy lời nói đầy sát ý của đối phương thì tia thương hại cuối cùng cũng biến mất.

Bị Ma kiếm trong người khốn nhiễu, tâm Lâm Phong rất không ổn định, lời của đối phương không thể nghi ngờ là kích thích lửa ma trong cơ thể Lâm Phong.

- Đúng, mọi người cùng nhau ra tay, một lần công kích cũng đủ để đánh chết hắn rơi xuống.

- Đúng, liên kết giết hắn.

Thanh âm từng người từng người vang lên, tâm Lâm Phong càng ngày càng lạnh, trong đầu lại hiện lên mọi chuyện phát sinh ở Tuyết Nguyệt, từng màn đổ máu.

Thế giới vô tình, nhân tâm là ác độc nhất.

- Không tốt.

Đường U U nhìn thấy Lâm Phong trong người đang bị ma ý dẫn dắt. Đám người kia thật là quá đáng, Lâm Phong cũng chưa có làm cái chuyện gì khiến người người oán trách đi, hiện tại ngay cả người ghen tị Lâm Phong cũng muốn mượn mấy cái cớ vớ vẩn này diệt trừ Lâm Phong, quá ác độc.

- Các ngươi, muốn chết.

Lâm Phong thốt lên một thanh âm băng hàn, cặp đồng tử hắc ám nhìn quét qua đám người, ánh sáng ma đạo lưu chuyển trên thân. Trong khoảnh khắc chạm đến đôi mắt Lâm Phong, mọi người đều cảm giác được một cỗ lạnh lùng lạnh đến thấu xương.

Bước chân ra, thân thể Lâm Phong triển khai, nhảy tới cái người khai mào muốn nói giết hắn.

Người nọ hoảng sợ, hô lên:

- Cùng nhau giết hắn.

Tiếng nói vừa dứt, hắn dẫn đầu đánh ra một đạo công kích, đánh tới hướng Lâm Phong, mặt khác cũng rất nhiều người bắt đầu triển khai công kích, lực chân nguyên gào thét, cùng nhau đánh tới Lâm Phong. Trên Thiên Trì toàn bộ đều là lực chân nguyên tàn sát bừa bãi, rất đáng sợ, dường như muốn đem thân thể Lâm Phong xé rách.

Ầm!

Một công kích hùng mạnh đánh vào người Lâm Phong, nhưng mà cảnh tượng khiến người ta rung động đã xuất hiện. Lâm Phong động cũng không động, ngăn cản cũng không, cứng rắn chống đỡ một đạo công kích đó, thân thể lù lù bất động, tiếp tục bước tiến lên phía trước. Đôi con ngươi lạnh như băng kia nhìn chằm chằm cái người la hét muốn giết hắn đầu tiên, khiến thân thể của đối phương cũng phải run rẩy.

- Ầm ầm ầm!

Từng đạo công kích đánh vào trên người Lâm Phong, cũng đánh vào trong lòng Lâm Phong, khiến tâm hắn càng ngày càng lạnh.

- Giết!

Lâm Phong giận quát một tiếng, khí tức ma đạo khủng bố đột nhiên tuôn trào ra, trường bào màu đen điên cuồng bay, bàn tay hóa thành ma chưởng đen như mực, bay thẳng đến trước mặt người đó, chộp lấy.

Người nọ bước chân khựng lại, liên tiếp lùi về phía sau, nhưng mà bàn tay kia nhìn như chậm rãi, nhưng trong nháy mắt đã tiến đến, giữ ở cổ họng hắn.

- Bỏ qua cho ta.

Thân thể run nhè nhẹ, trong đôi mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi. Giờ phút này Lâm Phong lạnh quá, thật đáng sợ, giống như ma vậy.

Điên rồi, người này muốn điên, muốn hóa ma rồi.

- Ngươi muốn ta chết, lại muốn ta bỏ qua cho ngươi!

Lâm Phong rét lạnh thốt lên, thanh âm lạnh thấu xương, bàn tay khẽ động, tiếng răng rắc vang lên, đầu người nọ nghiêng một cái, chết!

Sau khi giết hắn, ánh mắt Lâm Phong đảo qua, con ngươi băng hàn nhìn một đám người muốn dồn hắn vào chỗ chết, khí tức ma đạo, tàn sát bừa bãi!
Bình Luận (0)
Comment