Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 883

- - Tại Tuyết Nguyệt luôn tồn tại một truyền thuyết mỹ lệ.

Ngày xưa, ngay lúc Quân vương Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong cưới công chúa Đoàn Hân Diệp của Hoàng thất, lại phát hiện, tất cả đều là một âm mưu. Người hoàng thất muốn giết toàn bộ thân nhân bằng hữu của Lâm Phong, trong thời điểm cuối cùng, nữ nhân Lâm Phong yêu thương nhất cởi bỏ cấm kỵ, bước vào Thiên Vũ, cùng đại chiến với cường nhân kinh khủng nhất Tuyết Nguyệt lúc bấy giờ, Đoàn Nhân Hoàng, một đại hồng nhan kinh thái tuyệt diễm. Nàng thắng Đoàn Nhân Hoàng, những đánh không thắng đám cường giả Thiên Vũ vây công, cuối cùng nàng hóa thành Hồ Trung Tiên xinh đẹp, Tuyết Linh Lung. Lâm Phong trở về, nhìn thấy hồng nhan ngọc nát hương tan, dưới sự giận dữ, đọa nhập ma đạo, sát phạt vô tận, tàn sát thương thiên, chém ch.ết Đoàn Nhân Hoàng và vài vị cường giả Thiên Vũ tại chỗ, những cường giả Thiên Vũ k.hủng bố khác cũng chạy trốn dưới ma uy của người. Tuy nhiên, sau đó Lâm Phong cũng biến mất, thẳng đến gần đây, bọn họ mới nghe nói, quân Vương Tuyết Nguyệt, Lâm Phong của họ đã trở về. Còn nghe nói, Quân vương Lâm Phong có thể một chưởng đập ch.ết Thiên Vũ. Lúc này, bóng dáng thanh niên tuấn tú phóng khoáng, đầu vai hắn lại là hồ tiên xinh đẹp, ngoại trừ Lâm Phong ra thì còn ai khác. Vừa rồi, ác ma kia chắc chắn đã nhận ra uy phong của Quân vương, biết mình không địch lại mới chạy trốn nhanh như thế!

- Sao lại thế này? Lâm Phong nhìn thấy thi thể trên mặt đất cùng vẻ phẫn hận của mọi người, lạnh lùng hỏi một tiếng.

- Quân vương, ác ma kia là súc sinh, y giết người vô số.

- Súc sinh kia nói, trong lúc chờ người tới đây, một nén nhang giết một người.

- Ác ma cường bạo vô số nữ tử, sau đó lại giết ch.ết cả nhà người ta.

- .

...... Từng thanh âm vô cùng tức giận truyền vào tai Lâm Phong, hòa vào một chỗ, khiến khí tức cả người Lâm Phong vô cùng băng hàn. Hắn theo dấu ấn linh hồn Ly Thương lưu lại trên Trấn Hồn Phiên cùng những chuyện y làm với hắn tại Thiên Nhai Hải Các liền đoán được, Ly Thương tâm thuật bất chính, lại là một cường giả Thiên Vũ, bởi vậy mới đuổi theo, hắn cũng thật không ngờ, Ly Thương biến thái như vậy, quả thực không bằng súc sinh. Phía dưới, mọi người vẫn đang không ngừng oán hận, toàn bộ bọn họ đều hận Ly Thương, quở trách Ly Thương là ác ma.

- Súc sinh!

Lâm Phong lạnh lùng lên tiếng, lập tức cưỡi Đại Bàng tiếp tục đuổi theo, tốc độ cực kỳ nhanh, thiên địa giờ chỉ còn một cơn lốc, yêu khí ngút trời, muốn đè sập những người phía dưới. Nhưng lúc này, ánh mắt mọi người đều chỉ có chờ mong mãnh liệt, trong lòng thầm cầu nguyện, Lâm Phong nhất định phải giết súc sinh, ác ma kia. Thiên yêu Đại bàng mở rộng cánh, tăng nhanh tốc độ, yêu khí cuồn cuộn, Đại bàng vốn thuộc loại thiện tốc độ, nên không cần phải nói đến độ nhanh. Lâm Phong giờ đã có thể nhìn thấy bóng người đang điên cuồng chạy trốn phía xa. Ly Thương run rẩy, trong lòng cực kỳ hối hận, ai bảo y lên mặt, dám ở đó đợi Lâm Phong, y cho rằng Lâm Phong cường đại, trưởng thành nhiều lắm cũng chỉ vừa mới bước vào Thiên Vũ, sao có thể đối phó được y. Nhưng y không ngờ, bên người hắn còn có một Thiên yêu Đại Bàng đáng sợ như thế.

- Khỏi phải chạy!

Đúng lúc này, một thanh âm rét lạnh vang lên trong đầu Ly Thương, khiến thần sắc y tái mét, y cũng biết tốc độ bản thân không thể nhanh hơn Đại Bàng, lập tức ngừng bước, xoay người lại, đối diện với Lâm Phong. Thân hình Đại Bàng ngừng giữa hư không, ánh mắt Lâm Phong lạnh như băng, sát ý lạnh thấu xương, ngưng mắt nhìn Ly Thương.

- Quả thật là Thiên Vũ cảnh tầng một.

Ly Thương không đoán sai, Lâm Phong tuy rằng trưởng thành rất k.ủng bố, nhưng vẫn còn ở Thiên Vũ cảnh tầng một, ch.ết tiệt, đều do Thiên yêu Đại Bàng nằm ngoài dự liệu của y.

- Lâm Phong, không ngờ chúng ta còn có thể gặp mặt, ngày trước từ biệt, hiện tại ngươi vậy mà đã bước vào Thiên Vũ, thiên phú mạnh mẽ khiến ta rất vui mừng.

Ly Thương cười nói, nhưng Lâm Phong sao để ý đến hắn, sát ý cường thịnh, lạnh lẽo thấu xương.

- Lâm Phong, ngươi làm gì vậy, tuy ta đi đến thế giới ngươi, nhưng chúng ta nước sông không phạm nước giếng, không nên vì mấy cái con kiến mà lưỡng bại câu thương.

Cảm nhận được sát ý kh.ủng bố trên người Lâm Phong, Ly Thương lại lên tiếng, khuôn mặt vẫn tươi cười như trước.

- Hôm nay, không cho ngươi nhận hết tr.a tấn mà ch.ết, ta không phải Quân vương Tuyết Nguyệt.

Lâm Phong băng hàn nói.

- Đại bàng, không giết hắn.

Tiếng nói vừa dứt, thân thể Đại bàng bay nhanh đánh tới Ly Thương, mà Lâm Phong lại đứng giữa hư không, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ly Thương.

- Ầm!

Cơn lốc kh.ủng bố hiện lên, thân thể Đại bàng nháy mắt hiện ra trước mặt Ly Thương, móng vuốt sắc bén móc thẳng đến hắn, mang theo một trận cuồng phong. Hai tay Ly Thương run lên, mạnh mẽ đánh ra một chưởng, thân thể cũng điên cuồng lui lại, thân thể Đại Bàng cao lớn áp bách, khiến y cảm giác hô hấp thông thuận.

- Xuy!

Cánh chim sắc bén như đao, cắt rời không gian, thân thể Ly Thương xoay vòng, chuyển hướng mà trốn, lại chỉ nghe một tiếng bịch truyền ra, hắn bị một cánh Đại Bàng đánh bay ra ngoài. Sắc mặt trở nên tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, tâm thần vừa động, trước mặt hắn xuất hiện từng cái Hồn Phiên, trên những Hồn Phiên này lộ ra từng luồng khí tức tà ác, như có vong linh đang gào thét.

- Giết!

Ly Thương giận quát một tiếng, sau đó có rất nhiều vong hồn khô lâu công kích về phía Đại Bàng, tử khí vô cùng nồng đậm, muốn ăn mòn không gian. Đại bàng ngạo nghễ đứng tại chỗ, móng vuốt sắc bén vung lên, trong miệng phun ra một cỗ hơi thở sắc bén hóa thành một kim sắc lợi kiếm rực rỡ.

- Xuy, xuy.

.. Kiếm ý đáng sợ vô cùng, xuyên thấu hết thảy, những vong hồn khô lâu đều bị chém nát trong nháy mắt. Đồng thời, thân thể cao lớn của Đại bàng lại lần nữa khẽ động, cánh chim tràn ngập quang hoa màu vàng, xẹt qua không gian, tiếng gãy răng rắc không ngừng truyền đến, những Hồn Phiên đều hóa thành sắt vụn. Ly Thương gian nan mới ngăn cản được kiếm sắc yêu dị của Đại bàng, tuy nhiên ngay sau đó, bóng dáng Đại Bàng đã giáng lâm, móng vuốt sắc bén chụp tới, tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu tươi đầm đìa, móng vuốt Đại Bàng vô cùng sắc bén, móc vào trên tay trái hắn, nếu không phải Lâm Phong nói không giết, một trảo này đã đánh tới đầu hắn.

- Vù.

..ù..ù.!! Đại bàng ném Ly Thương về phía Lâm Phong, máu tươi phiêu tán, cánh tay của hắn bị xé rách rơi trên đất, mà thân thể hắn lại rơi trước mặt Lâm Phong không xa. Trên người Lâm Phong, sát ý lạnh như băng bao phủ đối phương, dường như muốn chém Ly Thương thành trăm ngàn mảnh, súc sinh này cho dù có ngũ mã phanh thây cũng ch.ết không hết tội. Ly Thương nhịn đau, liếc Lâm Phong một cái, thân thể y đột nhiên chuyển động đánh tới hắn, lòng bàn tay lộ ra sát khí đáng sợ, lạnh lùng quát.

- Ngươi thực cho mình rất lợi hại sao, chỉ là Thiên Vũ cảnh tầng một, ch.ết đi!

- Xuy.

.uy...Xuy... uy... Kiếm khí tràn ra, ánh mắt Ly Thương cứng đờ, sát khí cuồn cuộn hóa thành một lốc xoáy đáng sợ, cuốn tất cả vào trong đó, rồi mạnh mẽ đánh ra hai bên, bàn tay y lại đang bay thẳng tới Lâm Phong.

- Ầm!

Một quyền Lâm Phong đánh ra, không gian run rẩy, ầm vang một tiếng, nắm tay đáng sợ vô cùng lợi hại, tu vi Ly Thương là Thiên Vũ cảnh tầng ba, nếu muốn so chiêu với còn có thể chiến một trận, nhưng lúc này y lại muốn so lực lượng, thân thể Lâm Phong cực kỳ kh.ủng bố, còn được Ma Bồ Đề tẩy rửa, thân thể hắn giống như tường đồng vách sắt, vô cùng kiên cố, lực lượng lại càng cường thịnh vô tận.

- Ầm, tạch.

..! Tiếng nổ tung vang lên, quả đấm Lâm Phong không chỉ mang lực lượng vô cùng mà còn mang theo kiếm khí sắc bén, Ly Thương hét thảm một tiếng, cánh tay dư lại cũng gãy thành từng khúc, muốn thu cũng không được, nháy mắt đã bị cắt nhỏ rơi xuống, máu tươi đầm đìa. Thân thể Ly Thương bay nhanh, lui về phía sau, Lâm Phong thi triển Tiêu Dao bộ pháp, như hình với bóng khiến sắc mặt Ly Thương càng thêm tái nhợt.

- Một tên Thiên Vũ rác rưởi, lại còn dám phát rồ như thế!

Lâm Phong lạnh lùng châm biếm, đâm vào lòng Ly Thương.

- Ầm vang!

Một chưởng lực thật lớn đánh lên lên đầu hắn, khiến vong hồn hắn đều muốn bay lên, thiếu chút nữa bị một kích này đánh hồn bay phách lạc, cả người hoảng hốt, rơi xuống mặt đất.

- Xuy xuy!

!! Đau đớn khi bị cắt thành từng mảnh nhỏ truyền đến khiến Ly Thương thanh tỉnh, một chân y đã bị kiếm khí cắt nát. Ly Thương nhìn chằm chằm Lâm Phong, vô cùng thống khổ, y chỉ nhìn thấy một đôi mắt lạnh như băng trước mặt.
Bình Luận (0)
Comment