Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 893

- - Người Tuyết Nguyệt phía dưới, đến khi ma vân tiêu tan, bông tuyết không còn bay xuống nữa, nhưng tâm thần vẫn không cách nào bình tĩnh lại.

Bọn họ ngày thường ngay cả cường giả Thiên Vũ cũng không thể nhìn thấy, chưa từng gặp qua chiến đấu hoa lệ như thế, lực lượng hủy diệt như vậy, thủ đoạn thần thông đáng sợ, cuồn cuộn vô biên này khiến bọn họ không thể tưởng tượng. Lâm Phong lấy Ma kiếm phác họa một số nét, ngưng tụ chữ Sát công phạt, đây là thủ đoạn đáng sợ cỡ nào a? Còn có, vì sao lúc Tây Tuyệt Thiên muốn bỏ chạy rời đi, lại dường như không thể rời khỏi vùng bông tuyết rơi kia? Những chuyện này, bọn họ đều không thể giải thích. Bọn họ không thể giải thích được, ngay cả những cường giả Thiên Vũ của Thần cung kia cũng không rõ, Lâm Phong tại sao lại có thủ đoạn dũng mãnh như thế, hắn làm sao được? Một kích giết Tuyệt Thiên, dưới Tôn giả ai dám tranh phong. Nhưng bọn họ lại không biết, một kiếm Lâm Phong giết ch.ết Tây Tuyệt Thiên là dùng loại thủ đoạn lợi hại nào. Kiếm, chính là Ma kiếm k.hủng bố, uy lực tuyệt luân. Khắc họa thuật công phạt, là lực lượng thánh vân. Những thánh vân này là do những Tôn giả cao giai ngàn năm trước đi theo Ngọc Hoàng đích thân khắc ra, so với cường nhân Thiên Vũ không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Còn có thần thông khiến Tây Tuyệt Thiên không thể bỏ chạy, là yêu thuật hư không. Lâm Phong đạt được Linh Lung Thánh Tiên Khí mới có thể sống lại giữa mảnh đất tuyết, lĩnh ngộ vài ngày mới có thể miễn cưỡng ngưng tụ ra một mảnh hư không Tuyết Vực, yêu thuật đoạt tạo hóa thiên địa, khiến Tây Tuyệt Thiên trong lúc nhất thời không thể bỏ chạy, lập tức một kích tất sát. Nếu như hắn chậm một chút, có lẽ Tây Tuyệt Thiên có thể sẽ phá vỡ yêu thuật hư không mà bỏ chạy, dù sao hiện giờ, thực lực hắn còn quá yếu ớt, cảnh giới kém Tây Tuyệt Thiên nhiều lắm, uy lực yêu thuật hư không cũng không đủ mạnh. Ma kiếm, cộng thêm hai loại lực lượng thần thông k.hủng bố mới có thể đưa Tây Tuyệt Thiên vào chỗ ch.ết. Ánh sáng yêu dị trên người Lâm Phong hoàn toàn rút đi, chỉ thấy hắn đảo mắt nhìn đám người còn lại của Thần cung, lạnh lùng ra lệnh.

- Giết!

Lời Lâm Phong vừa dứt, yêu thú rống giận, những Thiên yêu bắt đầu sát phạt, thú huyết sôi trào, thế như chẻ tre. Mà người Tây Thần cung đã hoàn toàn mất đi chiến ý, vài người bắt đầu chạy trốn. Nhưng bọn họ có thể thoát khỏi Thiên yêu sao, chỉ có một đường ch.ết. Máu tươi không ngừng rơi xuống từ hư không, tiếng yêu thú rít gào cùng tiếng kêu thảm thiết thê lương hòa lẫn vào nhau, đây là một tàn sát máu tanh. Người Thần cung cuồn cuộn hùng dũng mà đến, nghĩ rằng dễ dàng bắt được Lâm Phong, tùy ý mà làm, rất nhiều người đều xem việc này quá hưng sư động chúng rồi, lại còn xuất động một vị cung chủ Thần cung, nhưng bởi vì coi trọng bảo vật trong Bí Cảnh, mới làm ra quyết định này. Nhưng ai lại ngờ đến, kết cục đám người Thần cung lại thê thảm đến thế, một đám người lưu mạng lại nơi này. Đây là kết quả bọn hắn chưa từng nghĩ tới, căn bản không thể tưởng tượng được. Lâm Phong chỉ là một con kiến Thiên Vũ cảnh tầng một thôi, nhưng con kiến này lại diệt sạch bọn hắn. Thời điểm người cuối cùng phía Thần cung bị Thiên yêu xé rách, đám Thiên yêu kia vây tại một chỗ, dường như còn chưa tận hứng, Yêu vốn khát máu, hiếu chiến, hôm nay được giết sảng khoái như thế, đã đốt lên thú huyết bọn chúng, trong con ngươi sắc bén của Đại Bàng vẫn còn chiến ý mãnh liệt, Hùng yêu còn đang đấm ngực rít gào, giết chưa đã a!!!

- Đủ rồi!

Lâm Phong thản nhiên nói, những yêu thú này mới yên tĩnh trở lại, Lâm Phong nhìn yêu thú lạnh lùng nói,

- Đại Bàng, đoạn thời gian này đi theo ta tận tâm tận lực, từ hôm nay, ta không lấy Tuyết Yêu tháp trói buộc tự do của ngươi, nhưng nếu có một ngày ngươi dám làm ra việc phản nghịch ta, vĩnh viễn nhốt trong Tuyết Yêu tháp.

Đại Bàng nghe Lâm Phong nói, cặp mắt cực lớn kia hiện lên chút thần thái yêu dị, thân thể biến hóa thành người, trên mặt còn có chút kim quang, yêu dị sắc bén.

- Tạ, Thiếu chủ!

Đại Bàng cũng xưng Lâm Phong như Tuyết Ưng, có thể thoát khỏi sự trói buộc của Tuyết Yêu tháp, nó đương nhiên cao hứng. Mà những yêu thú khác thì nhìn chằm chằm Đại Bàng, vô cùng hâm mộ, tự do, về sau không cần suốt ngày bị nhốt trong Tuyết Yêu tháp.

- Các ngươi cũng có cơ hội!

Lâm Phong nhìn những yêu thú khác, bàn tay vung lên, Tuyết Yêu tháp lại lần nữa hiện ra, một đám yêu thú ủ rũ, chủ động đi vào, trong lòng bọn chúng âm thầm quyết định, về sau nhất định phải biểu hiện cho thật tốt, để được giống như Đại Bàng, được Lâm Phong đại xá. Bảy Tuyết Ưng hóa thành hình người trở lại bên người Lâm Phong.

- Thiếu chủ, lần này, mặc dù diệt được người Tây Thần cung, nhưng chỉ sợ sau khi Thần cung biết sẽ có càng nhiều người mạnh xuất hiện, ta lo Thần cung xuất động Tôn giả, chúng ta có quay về Thiên Trì không? Một Tuyết Ưng trong đó nhắc nhở, Lâm Phong biểu hiện thiên phú càng rung động, bọn họ ngược lại càng để ý an nguy của hắn.

Lâm Phong cần có thời gian, hắn nhất định không thể ch.ết non, chỉ cần có thời gian, lấy thiên phú của hắn, còn không thành châu báu sao?

- Đợi đến lúc Thần cung phát hiện có lẽ đã qua một đoạn thời gian, đợi thêm mấy ngày nữa ta sẽ xem xét.

Lâm Phong đáp lời, Tuyết Ưng lo lắng không phải không có lý, cường giả Tây Thần cung nếu lại mất tích nữa, tứ đại cung trong Thần cung cũng chỉ còn lại duy nhất một cung, tất nhiên sẽ chuẩn bị xuất động Tôn giả. Lấy thực lực hiện nay của hắn, mặc dù mượn oai phong Ma kiếm, cũng không đối phó được Tôn giả. Còn một điều nữa, hắn vẫn không thể nào sử dụng Ma kiếm kia, mặc dù phong ma chính thân thể mình, nhưng vẫn bị Ma kiếm ăn mòn như trước, lực Phong Ma không thể hoàn toàn ngăn cản lực lượng ý chí ma đạo trong Ma kiếm, một khi dùng lâu dài, lực lượng Phong Ma sẽ bị ăn mòn, hắn sẽ lần nữa lại rơi vào ma đạo. Lâm Phong hắn không có thể để chuyện này phát sinh nữa, bởi vậy cơ hội của hắn không nhiều lắm, nhất định phải một kích tất sát.

- Chuyện hôm nay, mọi người coi như chưa từng phát sinh, hoàn toàn quên đi, không cần đồn đại xung quanh, gây ra nguy hiểm không cần thiết.

Người Thần cung đê tiện, mọi ngươi cũng thấy rõ, chớ bởi vì lơ đãng mà gặp phải nguy cơ. Thanh âm Lâm Phong cuồn cuộn, nói với mọi người phía dưới, cả đám đều lập tức gật đầu, không thể nói loạn, một phương thế lực của Thần cung bị giết, tự trong lòng bọn họ hiểu là được. Nếu bị Thần cung biết được qua đồn đại của họ, sau đó tr.a khảo, vậy rất nguy hiểm. Lâm Phong dứt lời, phất phất tay, bước chân rời khỏi hư không, đi về phủ đệ Quân vương trong Hoàng cung. Trong hoàng cung, phần lớn mọi người đều thấy một màn chiến đấu hoành tráng vừa rồi, nhưng tất phải chôn dấu rung động trong lòng. Thực lực Lâm Phong hiện giờ thật đáng sợ.

- Tiểu Nhã!

Lâm Phong đi đến Tiêu Nhã đang đứng bên hồ nước, hô một tiếng.

- Ca, huynh ngày càng lợi hại a!

Tiểu Nhã cười ngọt ngào, lộ ra hai má lúm đồng tiền.

- Tiểu Nhã, thời gian ta ở bên ngoài gặp nguy hiểm, gặp Tiêu lão rồi, gia gia muội đã cứu ta một mạng, ta mới biết được, thực lực ông lợi hại thế nào, muội theo Tiêu lão đi khắp thiên hạ, kiến thức hẳn rộng rãi, huynh cho muội xem một vật.

Tiểu Nhã nghe lời Lâm Phong nói cười hì hì, nàng chỉ biết, ông nội để lại trên người Lâm Phong một tầng bảo hộ, trên người nàng cũng có. Nếu nàng gặp phải nguy cơ tử vong, sẽ hiện ra, những nàng không thể tự sử dụng. Chỉ thấy Lâm Phong phất tay, một tiểu nhân màu vàng hiện ra trước người Lâm Phong.

- Đây là Tà Linh.

Ánh mắt Tiêu Nhã mở lớn, không nghĩ trên người Lâm Phong lại có Tà Linh, thứ này chỉ có thể có khi cường giả ngã xuống, linh hồn bất diệt rồi tự mình cô đọng thành Tà Linh, cực kỳ ít ỏi.

- Ừ, là Tà Linh, nó còn có thể từng bước xâm chiếm thần niệm con người, chiếm thân thể con người thành của riêng.

Lâm Phong gật gật đầu. Tiêu Nhã cũng gật nhẹ đầu:

- Bên ngoài có một loại thủ đoạn tà ác lợi hại, gọi là Đoạt Xá, người có thần niệm hùng mạnh, sau khi thân thể bị hủy diệt, nếu tu luyện tà thuật Đoạt Xá, có thể đoạt thân thể người khác, năng lực Tà Linh kỳ thật cùng một dạng với Đoạt Xá.

- Đoạt Xá!

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lập tức nhìn về phía Tà Linh.

- Nếu là ngươi chiếm cứ thân thể người khác, có thể thường xuyên thay đổi thân thể hay không? Thủ đoạn của ngươi có cái gì khác biệt với Đoạt Xá.

- Đương nhiên khác, chúng ta cướp lấy thân thể người khác, có thể xóa bỏ thần niệm đối phương, nhưng loại này khống chế thân thể con rối không mạnh, không hoàn toàn khống chế được, cho nên, bình thường chúng ta sẽ từng bước xâm chiếm.

Nhưng Đoạt Xá lại khác, nó càng thêm bá đạo, xóa bỏ thần niệm đối phương, rồi dùng thuật Đoạt Xá chậm rãi dung hợp với thân thể kia, cho đến khi hoàn toàn dung hợp. Tà Linh tuy do tàn hồn trưởng thành mà ra, nhưng kỳ thật lại giống như con người, có năng lực tư duy cùng ngôn ngữ như con người.

- Tà Linh từ từ xâm chiếm mục tiêu rồi nhưng không cần quan tâm lắm cơ thể đó như thế nào, nếu không được thì thoát ra tìm một cơ thể khác, nếu đoạt xá thì khác, thời điểm lựa chọn thân thể sẽ cực kỳ chú ý, phải chọn được mục tiêu có thân thể tốt, để hoàn toàn chiếm cứ nhục thể và dung hợp hoàn toàn với nó cũng cần một thời gian ngắn.

Cho nên, trừ phi gặp phải nguy cơ trí mạng, hoặc thân thể hoàn mỹ hơn thân thể hiện tại, nếu không, chả có ai làm đến bước này.
Bình Luận (0)
Comment