- Đồ chó cắn càn!
Ngay vào lúc này, một giọng nói nhục mạ truyền ra, làm mọi người ngây ngốc, sau đó ai cũng quay lại nhìn lên trên người Thiên Lâm thiếu gia, vị môn đồ Hoàng Vũ này rốt cục lên tiếng. Lâm Phong cũng đảo mắt nhìn về phía Thiên Lâm thiếu gia, ánh mắt co lại.
- Ngươi chửi người nào!
Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
- Ngươi cho rằng ngươi có tên lão sư kia chống lưng thì có quyền xía vào sao, một tên phế vật, lần trước không giết ngươi, ngươi còn cho rằng ta không thể giết sao!
Thiên Lâm thiếu gia ngạo nghễ nhìn Lâm Phong, trong mắt lộ sát ý:
- Hai người các ngươi ở đây là chó sủa bậy, các ngươi là thứ gì, chẳng lẽ cũng muốn làm lãnh tụ sao!
- Rầm!
Một luồng khí tức cuồng bạo đột nhiên phóng lên, thân hình Lâm Phong nhoáng lên như chớp, trong nháy mắt giết về phía Thiên Lâm thiếu gia!
- Giết!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, kim quang từ mi tâm phóng ra, thần niệm hóa thành chuông cổ, đánh về mi tâm Thiên Lâm thiếu gia. Thiên Lâm thiếu gia nheo mắt, thần niệm công kích, Lâm Phong có cảnh giới Thiên Vũ cảnh tầng một, lại có thể hiểu thần niệm công kích, hơn nữa, lực lượng thần niệm hình như phi thường lợi hại.
- Ông!
Thiên Lâm thiếu gia phóng thần niệm ra, cũng giống như Vũ Hồn của y, từ mi tâm y phóng ra mà đánh về phía Lâm Phong.
- Cút!
Lúc này Lâm Phong đã vọt tới trước mặt Thiên Lâm thiếu gia, đánh ra một chưởng, không gian mạnh mẽ chấn động, một lực lượng điên cuồng áp bách lên người Thiên Lâm thiếu gia. Một chưởng này như ẩn chứa vô tận “thế” của thiên địa, còn mang theo khí tức vô cùng sắc bén cùng với lực lượng nhục thể Lâm Phong. Toàn bộ lực lượng ép tới Thiên Lâm thiếu gia, làm y cảm giác hít thở không thông, hô hấp hơi cứng lại, trong lòng khẽ chấn kinh. Chưởng lực Lâm Phong sao lại lợi hại như thế, hắn chỉ mới Thiên Vũ tầng một thôi, nhưng một chưởng này có uy thế vượt qua Thiên Vũ tầng ba rồi.
- Ầm!
Thần niệm đột nhiên đụng vào nhau, chuông cổ phát ra tiêng ong ong, thần niệm của Thiên Lâm thiếu gia cuộn trào phong bạo, làm cho đầu y cũng khẽ rung lên. Y không kịp suy nghĩ, giơ tay đánh một chưởng về phía Lâm Phong.
- Rầm rầm… Không gian chấn động liên tục, một lực lượng cuồng bạo ấn lên người Thiên Lâm thiếu gia, dù y có cảnh giới cao hơn Lâm Phong hai cảnh giới lớn, nhưng vẫn bị lực lượng này đánh cho thân thể mạnh mẽ lùi sau, bước chân ma sát lên mặt đất, phát ra tiếng vang bén nhọn, thậm chí vì tốc độ quá nhanh mà còn phát ra tia lửa!
- Giết!
Thiên Lâm thiếu gia chưa ổn định lại thì một tiếng gầm đã cuộn trào mà lên, chuông cổ ù ù phóng lớn, như muốn trấn áp thần niệm của y, cuồng phong rít gào.
- Muốn ch.ết!
Thiên Lâm thiếu gia nổi giận gầm lên một tiếng, Vũ Hồn phóng lên, phong bạo kinh khủng xoắn nát không gian.
- Ùng ùng… Lại một chưởng k.hủng bố đập vào nhau, Vũ Hồn Thiên Lâm thiếu gia còn chưa kịp phóng ra uy lực liền bị đánh lui sau, hai chân trượt dài lên mặt đất.
Đợi tới khi thân hình y ngừng lại, Lâm Phong cũng ngừng lại, thần niệm chuông cổ vẫn phóng ra kim quang bao phủ trên người hắn, mà ánh mắt của hắn thì lạnh lùng nhìn Thiên Lâm thiếu gia:
- Môn đồ Hoàng Vũ? Chỉ là thứ phế vật!
Lại dám cuồng ngôn trước mặt ta, thật chẳng biết xấu hổ, nếu tu vi của ta là Thiên Vũ tầng ba thì ngươi đã ch.ết rồi, ta có thể dễ dàng ép ch.ết ngươi, ngươi có tư cách gì mà ngông cuồng trước mặt ta!? Những câu bá đạo của Lâm Phong vang vọng không gian, làm sắc mặt Thiên Lâm thiếu gia vô cùng khó coi, Lâm Phong đánh y hai chưởng, y hai lần lùi sau, phải biết rằng, tu vi của y là Thiên Vũ tầng ba, Lâm Phong chỉ là tầng một, cách biệt rất lớn, nếu Lâm Phong cũng là Thiên Vũ tầng ba, chẳng phải là thật sự có thể dễ dàng giết ch.ết y!?
- Gọi ta phế vật, môn đồ Hoàng Vũ, mi có cảm giác xấu hổ không? Lâm Phong tiếp tục vũ nhục Thiên Lâm thiếu gia.
Mọi người chấn động không thôi, người này không chỉ có lão sư cường đại, dám xuất thủ với môn chủ Tiêu Dao môn, đệ tử cũng có thiên phú cực mạnh, lấy tu vi Thiên Vũ tầng một đánh lui môn đồ Hoàng Vũ, Thiên Lâm thiếu gia là người có thể dễ dàng giết Thiên Vũ tầng bốn, trấn áp Thiên Vũ tầng năm nha. Đương nhiên, Lâm Phong cũng có chút may mắn, xuất thủ trong thời gian ngắn, Thiên Lâm thiếu gia chưa kịp phản ứng, nhưng không thể không thừa nhận, Lâm Phong có thực lực đáng sợ.
- Ngươi tìm mấy tên môn đồ Hoàng Vũ này, thật sự không ra cái hình dáng gì!
Trong hư không, lão nhân lại nhìn môn chủ Tiêu Dao môn, nhàn nhạt nói bồi một câu, trong lời mang theo châm chọc rõ ràng.
- Ngươi để loại môn đồ Hoàng Vũ này làm lãnh tụ, các ngươi phụ trợ, tại sao không thể để đệ tử ta làm lãnh tụ, ta tới phụ trợ!
Lão nhân cười to nói, hai thầy trò này, đều cao ngạo cười to.
- Môn chủ, đã như vậy, chúng ta theo hai thầy trò lão mà chơi một chút đi!
Lúc này Thiên Lâm thiếu gia ngẩng đầu, nhìn môn chủ Tiêu Dao môn trong hư không nói.
- Tốt!
Môn chủ Tiêu Dao môn gật đầu, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào lão nhân, y cũng muốn nhìn, hai người này tới quấy rồi, có thể tạo được chút sóng gió gì.
- Nếu ta cùng lão sư thắng, vị trí lãnh tụ này có phải do thầy trò chúng ta đảm đương hay không!
Lâm Phong ngông nghênh nói, trong mắt không người, lại không chút để ý tới Thiên Lâm thiếu gia cùng môn chủ Tiêu Dao môn.
- Hôm nay, ngươi hẳn phải ch.ết!
Thiên Lâm thiếu gia rét lạnh nói, Vũ Hồn phong bạo gào thét, khí tức xoắn nát thiên địa càng lúc càng mãnh liệt.
- Vậy sao!
Bản thân ta muốn nhìn, một tên môn đồ Hoàng Vũ như ngươi làm thế nào để giết ta! Lâm Phong cười lạnh đáp trả, hắn lại nhìn lão nhân trên hư không, cười nói:
- Lão sư, chúng ta cần phải đánh một trận sướng khoái a!
- Ừ!
Lão nhân gật đầu.
- Lão sư, đợi chút nữa ta sẽ dẫn bọn họ tới một nơi, ngài phải phối hợp ta, không cần toàn lực đánh!
Chỉ cần bảo đảm mình vô sự là được! Lâm Phong đột nhiên dùng thần niệm truyền âm cho lão nhân, làm lão nhân hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi tại sao, chỉ đáp lại mấy chữ:
- Được, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, lực lượng Vũ Hồn của kẻ này rất mạnh, hơn nữa, sợ hắn còn một vài thủ đoạn phi thường lợi hại.
- Ta hiểu!
Lâm Phong đáp, hai người dùng thần niệm truyền âm rất nhanh, người khác không nhìn được gì. Khi xoay người lại, vô luận môn chủ Tiêu Dao môn trên hư không hay Thiên Lâm thiếu gia trên mặt đất, trên người đều phóng ra hàn khí kinh khủng, hận không thể chém giết hai thầy trò này tại chỗ.
- Ta muốn nhìn một chút, ngươi có thể lớn lối tới khi nào!
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, Vũ Hồn vụt lên hư không, phóng ra uy thế khôn cùng, từng vòng phong bạo k.hủng bố khóa chặt Lâm Phong, ép về phía Lâm Phong, như muốn xé nát hết thảy. Lâm Phong nhìn từng vòng phong bạo k.hủng bố cuốn về phía mình, hắn khẽ nheo mắt, tâm thần dung nhập vào trong trời đất, trong hai tay tràn ngập chân nguyên.
- Cút ngay!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, hai chưởng vỗ tới trước, lực lượng kinh khủng làm cho phong bạo cũng chấn động, dường như muốn tản đi.
- Giết!
Thiên Lâm thiếu gia băng hàn phun ra một chữ, từng vòng Vũ Hồn phong bạo xoắn giết về phía Lâm Phong. Tại trong hư không, giữa Vũ Hồn cùng Lâm Phong, tạo thành một vùng phong bạo màu đen mang tính hủy diệt, cái gì cũng không thể thấy rõ, chỉ có trấn áp, xé rách cùng hủy diệt vô tận. Lâm Phong điên cuồng phóng ra chân nguyên lực, nhưng tất cả đều bị xoắn giết trong nháy mắt. Bước chân khẽ động, thân hình Lâm Phong như gió, thoắt ẩn thoắt hiện mà tránh né.
- Ngươi thoát sao!
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, y cũng vọt tới, tốc độ cực nhanh, y là người Tiêu Dao Thần Tông, tu luyện Tiêu Dao bộ pháp. Chiến đấu trong hư không cũng bộc phát, hơn nữa uy thế còn kinh khủng hơn. Tiêu Dao Môn chủ có cảnh giới cường đại, uy thế ngập trời, mà lão nhân không nhanh không chậm, binh tới tướng ngăn, môn chủ Tiêu Dao môn nhất thời không thể làm gì được. Cuồng phòng gào thét trên đầu mọi người, lực lượng phong bạo đáng sợ treo trên đỉnh đầu Thiên Lâm thiếu gia, đuổi giết Lâm Phong. Mà Lâm Phong lại không ngừng tránh né, lao dần về một tòa sơn mạch cuối cùng.
- Ngươi không chạy thoát đâu!
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, Vũ Hồn phong bạo trên đỉnh đầu lại phóng ra từng vòng phong bạo.
- Cút!
Lâm Phong xoay người lại, đánh ra một chưởng rồi lại tiếp tục bỏ chạy, cực kỳ nhanh chóng.
- Ồ!
Trong hư không, lão nhân đang chiến đấu cùng môn chủ Tiêu Dao môn, thấy tình huống như vậy liền khẽ nhíu mày, ông ngầm hiểu được, nên cũng lao theo về phía Lâm Phong.
- Ngươi cho rằng ngươi có thể cứu được đệ tử của ngươi sao!
Môn chủ Tiêu Dao môn cười lạnh, truy kích tới, uy hϊế͙p͙ nói.
- Nếu ngươi dám xuất thủ với môn đồ Hoàng Vũ, chúng ta chắc chắn liên thủ giết ch.ết thầy trò các ngươi!
Bốn người nhanh chóng lao đi, trong nháy mắt đã vọt ra xa tận chân trời, mọi người cũng đuổi theo, muốn biết được kết cục trận đấu này thế nào, nhưng Lâm Phong có cảnh giới hơi thấp, Thiên Lâm thiếu gia đánh thật sự sẽ vững vàng áp chế được hắn!