- Đi rồi? Ánh mắt mọi người đều kinh ngạc, ngọn lửa kia mang theo thanh niên ma đạo nháy mắt đã biến mất không thấy nữa, tốc độ ánh mắt không thể đuổi kịp, nhanh đến không thể tin nổi, thứ bọn họ có thể thấy cũng chỉ là một tia ánh sáng lưu lại trên hư không.
- Ầm vang!
Chưởng lực đánh lên trên ngọn núi phát ra tiếng nổ ầm vang thật lớn, núi đá văng tung tóe, nhưng ánh mắt Tiêu Dao môn chủ lại kinh hoảng, đứng sững tại đó, biến mất? Ngọn lửa kia thật sự cắn nuốt hết Nghiệp Hư Chi Viêm, hơn nữa còn ngay trước mặt bọn họ biến mất, không thấy nửa điểm bóng dáng, bọn họ còn tưởng rằng dựa vào sự cường đại của bản thân, có thể dễ dàng chặn giết người ta, nhưng lại tuyệt đối không ngờ, ngay thời điểm bọn hắn do dự, người đó đã chạy thoát.
- Đuổi theo!
Mạnh mẽ tỉnh táo lại, Tiêu Dao môn chủ thi triển Tiêu Dao bộ pháp, thân thể nhanh như tia chớp, đuổi theo ngọn lửa, nhưng làm sao có thể đuổi kịp, bóng dáng đối phương sớm đã không thấy nữa, tàn ảnh của ngọn lửa nửa đường bị một cỗ hàn khí cắt đứt, hoàn toàn mất tăm mất tích. Sắc mặt Thiên Lâm thiếu gia cùng đám người môn đồ Hoàng Vũ cực kỳ khó coi, đối phương một người chiến với bốn người họ, đáng lẽ chỉ một người đã đủ giữ quan ải, tu vi bản thân còn mạnh hơn đối phương, nhưng bốn người bọn họ lại không ai có thể đến gần người ta dù chỉ một chút, bị đối phương hung hăng nhục mạ một hồi. Thiên tài, thiên tài cái quái gì? Hơn nữa, đối phương cướp Nghiệp Hư Chi Viêm trước mặt tất cả cường giả, đường đường chính chính rời đi, biến mất tại nơi này, làm bọn họ có ý nghĩ kích động muốn điên. Rất nhanh, Tiêu Dao môn chủ đã trở về, Thiên Lâm thiếu gia nhìn hắn cùng đám cường giả kế bên, sắc mặt khó coi, tức giận nói:
- Tốt, tốt lắm.
.. Sắc mặt ai nấy đều cực kỳ khó coi, bọn họ sao không mất mặt, đối phương nói mấy câu đã hù dọa được bọn họ rồi chạy trốn.
- Là người nào!
Lúc này, Tiêu Dao môn chủ giận quát lớn, ánh mắt lạnh như băng quét về phía đám người, rốt cuộc là ai giữa đường nhảy ra phá hoại, lấy lực lượng áo nghĩa hùng mạnh đóng băng cả không gian, cắt đứt đường đi của họ. Không có người đáp trả, uy thế đáng sợ đóng băng thiên địa vừa rồi đã sớm không còn sót lại chút gì, không thể tìm ra người vừa ra tay.
- Hiện tại hỏi ai có ý nghĩa sao? Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, gã giờ muốn trút tất cả tức giận lên đầu Tiêu Dao môn chủ, toàn thân gã đang nghẹn một cục tức to lớn, cực kỳ khó chịu.
Môn đồ Hoàng Vũ, đi vào Càn Vực, không ngờ lại bị nghẹn khuất, Nghiệp Hư Chi Viêm cũng bị người ta cướp đi.
- Chắc chắn do người Thiên Trì trà trộn vào chúng ta quấy rối, cường giả Thiên Trì am hiểu lực lượng băng phách nhất.
Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, rất có thể người Thiên Trì giữa đường gây khó dễ.
Cung chủ Diệt Tình gật đầu phụ họa, y căm giận Thiên Trì thấu xương, giờ có cơ hội tính khoản sổ sách này lên đầu Thiên Trì, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
- Thiên Trì.
Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia rét lạnh, quét mắt qua đám người, lạnh lùng hỏi:
- Thiên Trì ở Càn Vực rất mạnh sao? - Thực lực phi thường mạnh, nếu không cũng sẽ không cần triệu tập Vạn Tông đại hội đến thảo phạt, Thần Cung ở Càn Vực cũng là một thế lực đáng sợ, nhưng bị người Thiên Trì đánh lén, tiêu diệt.
Môn chủ Tiêu Dao môn đáp.
- Được, Vạn Tông đại hội này bảy ngày sau triệu tập, ta sẽ mời sư huynh ta đến chủ trì nơi này, xóa sổ Thiên Trì khỏi Càn Vực.
Thần sắc Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng, hắn dường như muốn vớt vát lại chút mặt mũi, đồng thời hủy diệt Thiên Trì, xem xem có thể có cơ hội tìm được tên đã cướp đi Nghiệp Hư Chi Viêm hay không. Trong lòng đám người khẽ run khi nghe lời gã. Bảy ngày sau Vạn Tông đại hội lại triệu tập, gã còn muốn mời sư huynh mình đích thân đến đây? Thiên Lâm thiếu gia chính là môn đồ Hoàng Vũ, như vậy sư huynh gã phải chăng cũng là môn đồ Hoàng Vũ? Hơn nữa, là loại môn đồ có thực lực cực kỳ đáng sợ.
- Bảy ngày sau, cũng tại địa điểm này, triệu tập Vạn Tông đại hội.
Thiên Lâm thiếu gia vung ống tay áo, bước chân bước ra, biến mất không thấy nữa. Ánh mắt những môn đồ khác cũng lóe lên, tựa hồ như suy nghĩ gì đó, cũng nối đuôi nhau rời đi.
- Vậy, chư vị liền ở Vô Ưu sơn trang này đi, bảy ngày sau lại tập hợp, đến lúc đó Vạn Tông đại hội sẽ có môn đồ Hoàng Vũ cực kỳ lợi hại gia nhập, Thiên Trì chắc chắn bị diệt.
Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng lên tiếng, nhưng trong lòng cười thầm, như vậy đối với y vừa hay, những môn đồ Hoàng Vũ đó khẳng định là người Tiêu Dao Thần Tông, diệt Thiên Trì, Tiêu Dao môn của y tự nhiên lấy được ưu đãi lớn nhất. Giữa đám người, sắc mặt Tuyết Tôn giả không được tốt cho lắm, những tên tiểu nhân khốn khiếp này, bản thân không được, liền muốn xuất động lực lượng môn đồ Hoàng Vũ, cứ như vậy, Thiên Trì lại nguy hiểm hơn rồi.
- Không biết Tiểu Phong đoạt được Nghiệp Hư Chi Viêm thế nào.
Tuyết Tôn giả thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi lão ra tay trợ giúp Lâm Phong, Lâm Phong hóa thân thành thanh niên ma đạo ra mặt, chiến lực kinh người, ngạo tiếu đương không, lão cũng bị chấn động đến câm nín, lão cũng không ngờ đệ tử mình còn có con bài chưa lật đáng sợ đến thế, vẫn giấu kín, nếu không đối phó với Thiên Lâm thiếu gia dễ như chơi. Đám người cũng không biết, sau khi Lâm Phong biến mất rời đi, lại hóa thanh thanh niên bệnh trạng, lặng yên trở lại, dưới đài cao, lực lượng Thánh vân sát phạt còn chưa dẫn động, nếu Vạn Tông đại hội còn muốn tiếp tục, hắn cũng không ngại giết thêm lần nữa. Tuy nhiên, sau khi trở về hắn lại biết được Vạn Tông đại hội đổi đến bảy ngày sau mới tập hợp, vì thế lại lần nữa lặng yên đi tới dãy núi Hỏa Diệm sơn liên miên kia. Hiện giờ, mảnh dãy núi trong hư không đã trở thành dãy núi hiện thực, rất nhiều tu sĩ hỏa hệ đều tu luyện trong này. Lâm Phong tìm được một động phủ, phong ấn lại tất cả khí tức trong động phủ, rồi thả Cùng Kỳ ra ngoài. Lúc này, Cùng Kỳ vẫn không nhúc nhích, nằm gục ở đó, trên người một đám lửa đang điên cuồng lượn lờ, Lâm Phong cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nóng cháy.
- Người này nhập vào thân Huyền yêu vậy mà còn có thể cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm đến Tôn giả cũng không dám động vào, quả nhiên thủ đoạn thông thiên, kiểu gì cũng kêu nó cho mình một chút ưu đãi mới được.
Trong lòng Lâm Phong âm thầm tính toán, nói thế nào, hắn đã giúp đối phương một đại ân. Khoanh chân ngồi xuống, Lâm Phong cũng nhắm mắt tu luyện, đám người đều sẽ không nghĩ tới, người cướp đi Nghiệp Hư Chi Viêm vẫn còn ở giữa dãy Hỏa Diệm sơn này, hơn nữa còn công khai tu luyện trong động phủ. Ánh lửa lượn lờ trên người Cùng Kỳ, từng chút từng chút trở nên yếu dần, dường như đang bị cắn nuốt, khí tức trên thân Cùng Kỳ đang không ngừng thay đổi, càng cường đại ơn. Không giống với võ tu như Lâm Phong, Cùng Kỳ thân thể yêu thú, có thần thức Đại Đế, bởi vậy khi lên cảnh giới, nó không tồn tại bất kỳ chướng ngại gì, tất cả thủ đoạn có thể dùng để đề thăng tu vi đều không vấn đề, có thể dùng thủ đoạn mau lẹ nhất nâng cao thực lực bản thân, tốc độ tu luyện của nó vô cùng đáng sợ. Ba ngày sau, trong động phủ, một cỗ khí tức nóng cháy đáng sợ khiến Lâm Phong bừng tỉnh, ánh mắt hắn nhìn Cùng Kỳ. Lúc này, ngọn lửa bao trùm trên người nó đã yếu đi rất nhiều, nhưng khí tức nó cũng trở nên vô cùng đáng sợ, tiếp cận tới Thiên Vũ.
- Người này muốn đột phá thành Thiên yêu? Ánh mắt Lâm Phong trợn trừng, khoảng cách này có chút quá lớn đi, khiến hắn vừa ngạc nhiên vui mừng, lại vừa buồn bực.
Hắn muốn nâng cao cảnh giới đều vất vả cực khổ, mỗi cảnh giới đều là một cái hào lớn, cần vững bước mới tiến lên, nhưng Cùng Kỳ chỉ cần cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm rồi bước thẳng lên vài cảnh giới lớn. Tuy nhiên, nghĩ tới thân phận Đại Đế của tên này cùng Nghiệp Hư Chi Viêm đáng sợ kia, Lâm Phong liền thoải mái. Nghiệp Hư Chi Viêm ngay cả Tôn giả cũng kiêng kỵ vạn phần, Cùng Kỳ nếu có thể nuốt nó rồi dần dần luyện hóa, đương nhiên sẽ có biện pháp khiến tu vi tăng vọt. Viêm Đế sao có thể không am hiểu lửa, có lẽ tên này ngày xưa là một tổ tông đùa lửa ý chứ.
- Muốn đột phá thật hả? Ánh mắt Lâm Phong mở lớn, cảm nhận được khí tức còn tiếp tục tăng lên, thân thể hắn hơi lui về sau, đưa không gian lại cho Cùng Kỳ.
Thân thể Cùng Kỳ giờ trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, một cỗ yêu khí đáng sợ cùng khí tức hỏa diễm đang điên cuồng tản ra, thân thể nó dần dần trở nên khổng lồ, yêu thú trưởng thành, thân thể cũng trưởng thành theo.
- Ầm!
Một ngọn lửa nóng bỏng ngút trời, cực kỳ đáng sợ, khiến Lâm Phong có loại cảm giác hít thở không thông, may mắn là hắn đã phong kín động phủ, nếu không sẽ bị đám cường giả ngoài kia cảm nhận được. Dương hỏa chân nguyên lưu chuyển quanh thân, Lâm Phong tự bao phủ bản thân mình, lúc này mới cảm giác dễ chịu hơn một chút.
- Ầm!
Lại thêm một ngọn lửa ngút trời nữa, một luồng hỏa quang được hình thành, tia sáng do hai ngọn lửa tạo thành trôi nổi trong hư không.
- Ầm ầm, ầm ầm.
.. Khí tức đáng sợ nở rộ, hỏa quang điên cuồng tản ra, trên người Cùng Kỳ xuất hiện chín tia hỏa quang, xông lên động phủ, tạo ra dấu ấn hình ngọn lửa kh.ủng bố đáng sợ.