Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 943

- Thiên Trì Tuyết Sơn, tuyết trắng mênh mông phiên đãng rơi xuống, mang theo vài phần tiêu điều, còn lộ ra một chút sát khí.

Giờ phút này, cửa vào Thiên Trì, một đám người đứng trong hư không, sắc mặt giá lạnh, nhìn chằm chằm vào tuyết sơn, giống như nhìn con mồi. Tới rồi, đám người này từ Vô Ưu cổ thành tới Thiên Trì, sáu người cầm đầu đương nhiên là sáu vị cự đầu của Càn Vực. Đôi mắt thâm thúy của họ mang theo chút chờ mong, bọn họ có thể nhổ tận gốc Thiên Trì rộng lớn, khiến quái vật lớn Thiên Trì quật khởi trong mấy năm gần đây xóa tên khỏi Càn Vực. Hơn nữa, tất cả tài nguyên tu luyện của Thiên Trì sẽ thành của họ, là con mồi của bọn họ. Sau khi diệt Thiên Trì, mục tiêu kế tiếp, là Lâm Phong, dù thế nào, nhất định phải bắt được hắn.

- Người của Thiên Trì, đều là rùa rụt cổ sao? Tiêu Dao môn chủ nhìn trước mắt không có một bóng người, không khỏi lạnh lùng trào phúng.

- Tiêu Dao môn chủ nói đùa, chúng ta dẫn người Vạn Tông đại hội tới, Thiên Trì không co đầu rụt cổ lại, chẳng lẽ còn dám ứng chiến, ta chỉ sợ bọn họ bỏ chạy khỏi Thiên Trì rồi.

Long chủ thản nhiên cười, đám người đều nở nụ cười độc ác. Nếu bọn họ đã đến, Thiên Trì không có bất cứ cơ hội nào, hôm nay, Thiên Trì tất diệt.

- Đi thôi, trước diệt Thiên Trì rồi nói sau.

Cung chủ Diệt Tình dường như khẩn trương, gã hận không thể lập tức động thủ, giết sạch đám người Thiên Trì. Những người khác liếc mắt nhìn nhau, lập tức cười nhạt một tiếng, bước vào trong Tuyết Sơn mờ mịt.

- Khách nhân phương xa tới, sao không thông báo một tiếng.

Rất nhanh, một đạo âm thanh cuồn cuộn từ xa truyền đến, khiến thần sắc mọi người ngưng tụ, mắt nhìn về phương xa, bọn họ mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người trên bảy chủ Phong. Hơn nữa, chỉ có bảy ngọn chủ phong bày theo thế thất tinh là có người, những tuyết phong khác đều trống không.

- Quả nhiên hội tụ cùng nhau, nhưng hữu dụng sao? Trong lòng mọi người cười lạnh, bảy đại chủ Phong của Thiên Trì xem ra tử chiến đến cùng, nhưng như vậy thì làm sao, giết không bỏ sót.

- Nếu Thiên Trì đã biết, cần gì thông tri.

Ánh mắt Long chủ nhìn Thiên Cơ lão nhân đứng trên Thiên Cơ Phong, cao giọng nói.

- Các ngươi diệt Thần Cung, có từng nghĩ, Thiên Trì cũng có ngày bị diệt.

Cung chủ Diệt Tình không khách khí, lạnh lùng nói, trên người lộ ra sát khí như có như không.

- Thần Cung của ngươi, ta còn muốn diệt một lần nữa.

Thiên Cơ lão nhân đáp lại, thanh âm bình tĩnh mà lãnh đạm. Hoàng tử Đoan Mộc có chút kinh ngạc, nhìm đám người đứng trên bảy đại chủ Phong, có chút nghi hoặc:

- Trong tình huống này, người Thiên Trì vẫn có thể thản nhiên như thế, điều này khiến ta có chút khâm phục.

- Ta nghĩ, bọn họ biết mình sắp bị hủy diệt, nên xem thường sinh tử, dù sao bỏ chạy cũng không thoát khỏi cái ch.ết.

Tiêu Dao môn chủ phụ họa một tiếng.

- Thiên Trì, một trong những thế lực cấp bá chủ của Càn Vực, hôm nay bị diệt, là một ngày kỷ niệm đáng nhớ.

Ngay cả người ít khi lên tiếng như tông chủ Phong Đô Ma tông cũng mở miệng, con ngươi đen nhánh nhìn các ngọn Tuyết Phong, thản nhiên nói:

- Đệ tử Thiên Trì, Lâm Phong, quấy rối Vạn Tông đại hội, giờ co đầu rụt cổ ở đâu!

- Đúng, Lâm Phong, hắn ở đâu? Rất nhiều người đều chú ý vấn đề này, nếu Lâm Phong ở Thiên Trì, chuyện không thể tốt hơn rồi, miễn cho hắn bỏ chạy không biết tung tích.

Một trong những nguyên nhân quan trọng mà bọn họ tiêu diệt Thiên Trì, đó là Lâm Phong, hoặc nói vì bảo vật trên người hắn.

- Chư vị nhắc tới ta sao!

Lúc này, một thanh âm cuồn cuộn truyền đến, ánh mắt của mọi người lập tức hướng về nơi phát ra âm thanh. Bọn họ phát hiện, vị trí trung tâm bảy ngọn chủ Phong, nơi thất tinh hội tụ, một thân ảnh thanh niên tuấn tú đứng đó, ánh mắt lãnh đạm nhìn tất cả.

- Lâm Phong!

Đôi mắt mọi người ngưng tụ, lập tức rất nhiều người nở nụ cười độc ác, Lâm Phong không ngờ ở Thiên Trì, không còn gì tốt hơn, nhiều cường giả như vậy, hôm nay Lâm Phong không thể thoát được.

- Lâm Phong!

Lúc này một thanh âm cuồn cuộn truyền ra, Thiên Lâm thiếu gia tiến lên trước mọi người, ánh mắt sắc bén phá tan khoảng cách không gian, dừng trên người Lâm Phong, lạnh lùng nói:

- Là ngươi sao? Người trong miệng Thiên Lâm thiếu gia, đường nhiên là nam tử mặt vàng như nến.

- Môn đồ Hoàng Vũ? Lâm Phong cười châm chọc Thiên Lâm thiếu gia: - Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta đã sớm nói, nếu ta và ngươi cùng cảnh giới, ta giết ngươi giống như giết chó lợn, hai chữ thiên tài dùng trên người ngươi, quả thật sỉ nhục, ta rất khó tưởng tượng tên phế vật mắt cao hơn trán như ngươi, vì sao có thể hài lòng với bản thân như vậy.

- Quả nhiên là ngươi!

Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia nheo lại, vô cùng băng hàn, quả thực là hắn, khiến mình mất hết thể diện, hung hăng nhục nhã mình.

- Nói nhảm.

Tiêu Dao môn chủ lạnh như băng nói.

- Lão cẩu đừng ồn ào, ngươi xu nịnh một tên phế vật như vậy, cũng thật đáng thương.

Lâm Phong trêu tức, cố tình làm nhục hai người.

- Còn các ngươi nữa, Thần Cung, Đông Hải Long cung, Tiêu Dao môn, các thế lực bá chủ của Càn Vực, quả thực buồn cười tới cực điểm, giết vào Tuyết Nguyệt, lại toàn bộ ch.ết ở đó.

Hiện giờ, muốn tiêu diệt Thiên Trì, bắt ta, đến đây đi, ta đứng ở đây, chờ các ngươi. Lâm Phong ngang ngược, ngón tay chỉ các cường giả nói:

- Hôm nay, các ngươi và lão cẩu phế vật này không giết ch.ết ta, ngày khác ta tất tàn sát từng người các ngươi!

Nghe Lâm Phong nhục nhã, thần sắc của đám cường giả lạnh như băng, một tên Thiên Vũ, không ngờ dám nhục nhã nhân vật cự phách của Càn Vực, quả thực coi trời bằng vung.

- Không ngờ ngươi muốn ch.ết sớm như vậy, chúng ta nếu muốn giết ngươi, một ý niệm trong đầu là xong.

Tiêu Dao môn chủ châm chọc nói.

- Lão cẩu đúng là lão cẩu, chỉ biết ồn ào, Lâm Phong ta đứng ở đây, ngươi tới giết ta đi!

Lâm Phong khiêu khích nói. Một cỗ khí sát phạt từ người Tiêu Dao môn chủ phóng ra, trên người gã bắt đầu ngưng tụ sát ý, gã sẽ chơi đùa ch.ết Lâm Phong.

- Mấy ngọn chủ phong kia có chút cổ quái, các ngươi không nhìn ra, hắn đang cố ý chọc tức các ngươi sao!

Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng từ trong hư không truyền ra, khiến ánh mắt Tiêu Dao môn chủ ngưng tụ, nếu người khác dám nói chuyện như vậy với gã, gã chắc chắn tức giận, nhưng người lên tiếng là Vu Tiểu, điều này khiến đôi mắt gã hơi nhíu lại. Có cổ quái? Bọn họ cũng mơ hồ cảm thấy, Lâm Phong, dường như đang k.ích thích bọn họ. Lực lượng thần thức k.hủng bố phóng ra, cẩn thận điều tr.a bảy ngọn chủ phong, rất nhanh, thần sắc của bọn họ nghiêm trọng, thật có cổ quái. Bọn họ có nhiều cường giả như vậy giết tới, tự ám chỉ mình rằng Thiên Trì tất bị diệt, không có lưu ý, không nghĩ tới trên bảy tòa chủ phong có khí tức áo nghĩa nhàn nhạt. Ánh mắt vài vị cường giả liếc mắt nhìn nhau, xem ra hôm nay muốn tiêu diệt Thiên Trì, cần phải cẩn thận, không thể để Thiên Trì giết ngược. Ánh mắt của Lâm Phong nhìn Vu Tiểu đứng ở trong hư không hiện lên ý lạnh lùng. Người này vừa xuất hiện đã muốn giết hắn, hoàn hảo Hầu Thanh Lâm xuất thủ, đảo loạn kế hoạch Vu Tiểu. Ánh mắt nhìn qua, đám người Tiêu Dao môn chủ nhìn mọi người ở phía sau, khiến thần sắc của những người đó trì trệ.

- Các ngươi, ai đi bắt Lâm Phong? Thân thể mọi người tránh đi, nói giỡn, Lâm Phong ở vị trí giữa bảy ngọn chủ Phong, tuy khoảng cách với mỗi tòa chủ Phong đều tương đối xa, nhưng đối với Tôn giả, khoảng cách đó có thể rất nhanh sẽ đến, bọn họ muốn bắt Lâm Phong, nhất định phải đi vào vị trí trung tâm bảy tòa chủ Phong này.

Không có ai nguyện ý mạo hiểm.

- Sao vậy, không nên quên ước định của chúng ta tại Vạn Tông đại hội, nếu quyết tâm tới tiêu diệt Thiên Trì, nhất định phải nghe theo hiệu lệnh, nếu không giết!

Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng nói, khiến sắc mặt mọi người có chút khó chịu, ước định chó má, chỉ là đóng kịch, hiện giờ không dám tiến lên, lại để người khác đi ch.ết thay, ai nguyện ý?

- Môn chủ, với vị trí của Lâm Phong, nếu muốn động đến hắn, phía trước có bốn tòa chủ Phong có thể gấp rút chi viện, khó khăn quá lớn, ngươi để cho chúng ta đi, cũng là chịu ch.ết.

Có người bình tĩnh nói, lập tức rất nhiều người phụ họa theo, Thiên Trì vì Lâm Phong mà đối kháng với các thế lực lớn tại Càn Vực, không có khả năng để Lâm Phong gặp nguy hiểm. Tiêu Dao môn chủ trầm xuống, lập tức chỉ vào Thiên Tuyền Phong nói:

- Không bắt Lâm Phong cũng được, chúng ta công phá tòa chủ Phong gần nhất, ta ra lệnh cho các ngươi làm tiên phong, có vấn đề gì không? Sắc mặt mọi người khó coi, nhưng nhìn thần sắc lạnh lùng của Tiêu Dao môn chủ, cũng chỉ biết nhận mệnh.

- Môn chủ, các ngươi cần phải theo sát chúng ta, cùng tấn công ngọn chủ phong này, mở ra một lỗ hổng vào Thiên Trì!

- Yên tâm đi, chúng ta sẽ dọn sạch chướng ngại cho các ngươi.

Tiêu Dao môn chủ thản nhiên nói, gã muốn dò xét khí tức áo nghĩa trên bảy ngọn chủ Phong rốt cuộc có gì huyền diệu?
Bình Luận (0)
Comment