Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 352

“Năm trận chiến đấu, quả thực đều mang tính áp đảo, hơn nữa đều rất khắc chế bọn chúng. Như Hạ sơn chủ bọn họ đều là am hiểu pháp trận pháp thuật, đối phó ‘Ác ma giáp tím’ chiến đấu cận thân rất mạnh đã rất chiếm tiện nghi, càng đừng nói còn có Cổ Thụ thủ vệ cực kỳ khắc chế cận chiến.” Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận suy tư Trần Cung chủ an bài, cũng thừa nhận quả thực có trên chín phần mười nắm chắc.

“Hô, lần này hầu như điều động hơn phân nửa Bán Thần Hạ tộc, thật sự là dốc cả ổ.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm khái.

Hạ tộc Bán Thần trừ Đại Địa thần điện cùng Huyết Nhận tửu quán, tổng cộng mười bảy vị.

Lần này xuất động hơn phân nửa, dù sao những Bán Thần thực lực yếu kém kia chưa từng tham chiến.

“Nhất định phải thắng!”

“Hy vọng đừng xảy ra cái gì ngoài ý muốn!” Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng chờ đợi, hắn cũng chỉ có thể chờ đợi, trong kế hoạch chiến đấu lần này không cần hắn tham chiến, tuy hắn có thể phát huy ra thực lực rất mạnh, nhưng Trần Cung chủ cũng sợ... Dù sao Đông Bá Tuyết Ưng quá quan trọng, hiện tại đã liên tiếp lập công lao lớn, qua mấy trăm năm nữa, còn khá tới đâu?

“Ầm ~~~ “

Đông Bá Tuyết Ưng đứng trên mặt biển, đột nhiên quay đầu nhìn về một phương hướng xa xa, cảm giác được không gian dao động mơ hồ, “Chiến đấu đã bắt đầu!”

“Ầm!”

Xa xa bỗng truyền đến tiếng nổ vang ầm ầm, cảm ứng không gian dao động càng thêm mãnh liệt.

Sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng khẽ biến, lập tức cất bước thân hình vặn vẹo trực tiếp tiến vào hư giới, nhanh chóng hướng chiến trường tới gần, tốc độ phi hành của hắn nhanh như thiểm điện, rất nhanh đã thấy được một trận đại chiến đang xảy ra kia!

Trên nước biển xanh thẳm, ác ma cao lớn màu lam băng đang rống giận dốc sức chạy trốn!

“Hàn Băng Ác Ma, ngươi chạy không thoát đâu!” Một tiếng quát vang vọng thiên địa, một nữ tử áo bào bạc, trên đầu nàng đội một cái vương miện, chính là một trong hai kiện trấn cung thần khí của Hải Thần cung ‘Hải thần vương miện’! Thích hợp nhất cho Siêu Phàm pháp sư sử dụng, giờ phút này vương miện này đang tản ra vô số sợi tơ, vô số sợi tơ tràn ngập ở trong nước biển hơn ngàn dặm chung quanh.

Trong vô số nước biển mơ hồ có vô số phù văn xuất hiện, cuối cùng sợi tơ lại quấn quít lấy tên Hàn Băng Ác Ma kia.

Ở chỗ xa xôi còn có một lão giả áo bào đen Siêu Phàm pháp sư khác đang thi triển pháp thuật, trên trời cao ngưng tụ ra một quả cầu ánh sáng chói mắt, trong lúc nhất thời tựa như so với mặt trời trên bầu trời còn chói mắt hơn! Quả cầu ánh sáng này bắn ra ánh sáng loá mắt, bao phủ tên Hàn Băng Ác Ma kia, khiến lân giáp ngoài thân Hàn Băng Ác Ma rung động ‘Xẹt xẹt xẹt!’, làm hắn phát ra tiếng gào rống khổ sở.

“Ở trên biển, ngươi còn muốn yếu chạy thoát từ trước mặt Hải Thần cung chúng ta?” Tồn tại cường đại nhất toàn bộ thế giới phàm nhân ở trên biển —— Hải Thần cung Thái Thúc cung chủ đuổi giết Hàn Băng Ác Ma tốc độ cao!

“Chỉ bằng ngươi?” Ác ma cao lớn màu lam băng vẫn bỏ chạy tốc độ cao, tình huống hiện tại rất bất lợi đối với hắn, hai Siêu Phàm pháp sư kia khiến thực lực của hắn chỉ có thể phát huy ra sáu bảy thành, phải mau chóng thoát khỏi loại khốn cảnh này.

“Đúng, chỉ bằng ta! Hôm nay ngươi chỉ còn đường chết!” Thái Thúc cung chủ giờ phút này thân thể giống như dòng nước hình thành, cả người cũng mơ hồ bán trong suốt, mái tóc dài trong suốt như nước của hắn bay bay, trong đôi mắt tràn đầy sát khí, một tay đang cầm một cây trường côn màu đen, đó là thần khí mạnh nhất Hải Thần cung—— Trấn Hải Hỗn Nguyên Côn! Giờ phút này thiên địa lực lượng vạn dặm hải vực rộng lớn chung quanh đều đang không ngừng hướng Trấn Hải Hỗn Nguyên Côn này ùa tới.

“Chết!” Thái Thúc cung chủ tốc độ cực nhanh, đã đuổi kịp ác ma cao lớn màu lam băng.

Trường côn đột nhiên chọc ra, nháy mắt trường côn thậm chí hóa thành một luồng kim quang, nhanh tới khủng bố, đã đến lưng Hàn Băng Ác Ma. Hàn Băng Ác Ma lập tức xoay người vươn móng vuốt ngăn cản!

Soạt ——

Hàn khí tràn ngập, hàn khí nhanh chóng đông lại tất cả chung quanh, cũng đông lại nước biển mãnh liệt chung quanh, ngay cả không gian cũng bắt đầu bị đông lại. Mặt ngoài trường côn đâm ra cũng xuất hiện tầng băng.

“Ầm!” Móng vuốt bắt lấy trường côn, kèm theo chấn động kỳ dị.

Hàn Băng Ác Ma này lập tức trừng to mắt, thân thể chấn động run run, trong cơ thể ‘Bốp bốp!’ xương cốt gãy một trận, trong miệng lại phun ra một ngụm máu màu tím. Lỗ tai lỗ mũi đều có vết máu chảy ra.

“Bốp!” Sau khi chọc trường côn, Thái Thúc cung chủ nháy mắt hất trường côn lên!

Côn pháp của Thái Thúc cung chủ, chỉ một chữ —— nhanh!

Vẫn hóa thành một luồng kim quang.

Đầu trường côn trực tiếp hất lên vụt ở trên cằm Hàn Băng Ác Ma, ‘Phốc!’ một tiếng, cằm Hàn Băng Ác Ma liền hoàn toàn vỡ nát, đồng thời toàn thân bị vụt bay ngược về phía sau!

“Vù.” Thân thể như nước chảy đó của Thái Thúc cung chủ soạt một cái nháy mắt đuổi kịp, sau đó hai tay cầm trường côn đột nhiên giận vụt xuống!

Ầm.

Hàn Băng Ác Ma bị bổ trực tiếp ngã vào trong nước biển bên dưới.

“Côn pháp của hắn, sao lực lượng lớn như vậy!” Hàn Băng Ác Ma vạn phần sốt ruột. Thân thể hắn đang nhanh chóng khôi phục, nhưng hắn lại nôn nóng. Thuần túy đọ tốc độ hắn cũng không sợ, nhưng mình trên quy tắc ảo diệu bị pháp thuật chung quanh hoàn toàn khắc chế! Hắn nắm giữ chính là tam phẩm chân ý ‘Hàn băng không gian’, nhưng nước biển chung quanh bị thần khí Hải Thần cung khống chế, dưới thần khí trấn áp, ‘Hàn băng không gian’ của hắn không phát huy ra đủ uy lực.

Chính diện chiến đấu?

Thái Thúc cung chủ ở trên mặt biển, là có thể hoàn toàn áp chế Hạ sơn chủ, hắn chỉ ỷ vào thân thể rõ ràng chịu thiệt.

“Chẳng lẽ ta sẽ chết ở đây?” Hàn Băng Ác Ma rất nghẹn khuất, loại cảm giác hoàn toàn bị khắc chế này rất khó chịu.

“Chết.” Thái Thúc cung chủ theo đó đánh tới.

Hàn Băng Ác Ma cắn răng một cái, sắc mặt dữ tợn rốt cuộc thi triển ra thủ đoạn thiên phú của thượng vị ác ma, ầm ~~~ ngoài thân hắn bỗng quấn quýt sương mù lạnh lẽo. Sương mù lạnh như băng tràn ngập ở chung quanh ngoài thân, thậm chí ngay cả pháp thuật trấn áp cũng chặn được, hình thể Hàn Băng Ác Ma đồng thời rút nhỏ, biến thành chỉ cao một thước sáu, lân giáp trở nên càng thêm tinh mịn, khuôn mặt vốn coi như đẹp trai trở nên càng thêm tuấn tú.

“Lạp Nhĩ Phu ta là thượng vị ác ma cao quý, sao có thể chết ở thế giới phàm nhân này.” Hàn Băng Ác Ma ‘Lạp Nhĩ Phu’ sắc mặt dữ tợn nói, đối mặt một côn kia lại lần nữa bổ tới, hắn chỉ chắn bằng cánh tay phải! Dưới va chạm, thân thể Lạp Nhĩ Phu chỉ lui một bước, khóe miệng mơ hồ có một tia vết máu, nhưng gân cốt lại chưa gãy.

“Phải không?” Thái Thúc cung chủ cười lạnh, ‘Soạt!’, trên cổ tay hắn bỗng có sương mù màu xám xanh lao ra, sương mù màu xám xanh phun trào nháy mắt hoàn toàn quấn quanh Hàn Băng Ác Ma ‘Lạp Nhĩ Phu’.
Bình Luận (0)
Comment