Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 732

“Đáng chết, Đông Bá Tuyết Ưng này thực lực sao lại mạnh như vậy. Hắn mạnh như vậy, ta làm sao bắt được hắn? Đừng nói bắt, ngay cả giết hắn cũng không làm được.” Thương Ung quốc chủ liếc nữ tử tóc bạc áo trắng xa xa một cái, “Vị Huyền Nữ điện hạ này nay còn duy trì một người Thần cấp, chưa có giới thần lĩnh vực, chỉ dựa vào bí thuật chiến đấu với ta. Đông Bá Tuyết Ưng cũng là tân tấn tam trọng thiên, ỷ vào tuyệt học cùng một thương pháp này... Hai người bọn họ đều yếu hơn ta một chút. Một chọi một, nhắm chừng hao phí chút thời gian còn có hi vọng. Nhưng hiện tại hai người bọn họ liên thủ, dù chiến đấu một canh giờ cũng không thắng được.”

“Huyền Nữ điện hạ sao lại toát ra? Còn khéo như vậy ngay tại Đông Vực thành?” Thương Ung quốc chủ nói thầm.

Bỗng nhiên.

Thương Ung quốc chủ biến sắc nhìn phía sau, chỗ tinh không xa xôi xuất hiện một chiếc phi thuyền tinh vực, đầu phi thuyền tinh vực chính là một lão giả nhìn như hòa ái, nhưng lão giả này mặc dù xa xa nhìn, lại tản ra uy thế khủng bố thổi quét vô tận tinh không. Thậm chí trong tinh không mênh mông mơ hồ có một cái hư ảnh đầu rồng khổng lồ hiện ra.

“An Hải phủ chủ!” Trong lòng Thương Ung quốc chủ run lên.

Hắn tuy tiềm lực cực lớn, nhưng chung quy là trẻ tuổi.

An Hải phủ chủ, đó là kẻ sống cực kỳ lâu, tuổi thọ thậm chí so sánh Ma Tuyết quốc chủ. Có thể sống lâu như vậy còn chưa phát điên, còn chưa đi đầu thai, là có thể thấy được thực lực của hắn. Hắn được công nhận tồn tại thực lực hẳn là gần như đại năng! Hắn duy nhất kém Ma Tuyết quốc chủ... Chính là chưa có chiến tích thật sự giao thủ với đại năng giả mà bất bại.

Nhưng mặc kệ như thế nào, cũng không phải Thương Ung quốc chủ hắn địch nổi.

“Có Huyền Nữ điện hạ giúp Đông Bá Tuyết Ưng, cho dù không có An Hải phủ chủ ta cũng không có hy vọng, đi!” Thương Ung quốc chủ không chút do dự quay đầu bỏ đi. Hắn vốn chiếm chủ động, hơn nữa pháp trận chung quanh bố trí lại chịu hắn khống chế, nói đi là đi, nhanh chóng rút lui, hơn nữa khống chế một chiếc phi thuyền tinh vực còn thu hồi trận bàn, lúc này mới tiến vào thời không thông đạo rời đi.

“Đông Bá điện hạ, Thương Ung ta một thời gian nữa đến nhận lỗi, lão long này rất khó chơi, ta đi trước.” Thanh âm Thương Ung quốc chủ vang lên ở trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng ngẩn ra.

Chịu nhận lỗi?

Mình ở trước mặt Thương Ung quốc chủ cũng là ở cửa dưới, còn chịu nhận lỗi?

“Tham Đột giới thần bị ta diệt sát, vì phân thân của một thủ hạ liền tự mình đánh đến, ta vốn đã cảm thấy cổ quái. Hiện tại không thắng được còn chịu nhận lỗi? Chẳng lẽ có việc cần nhờ?” Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi nghĩ tới mình đạt được quả cầu màu đen thần bí kia, “Hừ hừ, đến lúc đó gặp chiêu đỡ chiêu đi.”

Chỉ cần thực lực của mình củng cố thêm đôi chút, thì cũng không sợ Thương Ung kia nữa.

“Đông Bá.” An Hải phủ chủ cười bay tới.

“Soạt.”

Xa xa, nữ tử tóc bạc áo trắng lại nháy mắt hạ xuống Đông Vực thành phía dưới, sau đó liền biến mất không thấy.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn, liền nghênh đón An Hải phủ chủ trước: “Phủ chủ.”

“Ngươi thế mà đã thành giới thần tam trọng thiên?” An Hải phủ chủ thu phi thuyền tinh vực, than thở, “Tính toán, ngươi tu hành đến nay hẳn là còn chưa đủ bốn vạn năm nhỉ.”

“Ba vạn chín ngàn năm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Thời gian tăng tốc, cũng không tính ở bên trong.

Thời gian tăng tốc chủ yếu là cân nhắc bí thuật bí kỹ, thật sự thể ngộ thiên địa là ở dưới tốc độ thời gian trôi bình thường.

“Thật lợi hại, trong lịch sử toàn bộ thần giới thâm uyên, thành giới thần tam trọng thiên nhanh nhất là Phi Tuyết trang chủ, hắn hao phí năm vạn ba ngàn năm.” An Hải phủ chủ than thở, “Ngươi lại chỉ ba vạn chín ngàn năm, rất giỏi rất giỏi.”

Có thể sáng tạo kỷ lục, đều rất bất phàm.

Đông Bá Tuyết Ưng lại nói: “Cũng có chút vận khí.”

Thứ nhất thế giới, hỗn động, cực điểm ba cái này, là phương hướng mình ở lúc Siêu Phàm đã kiêm tu, mình lúc Siêu Phàm chính là Hư Giới Chân Ý, Tinh Thần Chân Ý cùng Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý. Cho nên ba cái này tu hành đều khá dễ dàng. Mình ở phương diện ‘Thời không’ rõ ràng yếu kém hơn rất nhiều. Nhắm chừng muốn luyện thành, phải cần rất rất lâu.

Một điểm khác cũng là bởi vì vừa vặn nhận được quả cầu màu đen, nếu không tuy đạt tới bình cảnh chỉ thiếu chút nữa, nhưng một điểm này khiến mình bị kẹt hai ba vạn năm cũng rất bình thường. Quả cầu màu đen hiện ra trận đồ huyền diệu vô song, khiến mình chịu các loại xúc động, lúc này mới đột phá bình cảnh, sáng tạo kỷ lục.

“Có thể sáng tạo kỳ tích, ai không có chút vận khí.” An Hải phủ chủ tán thưởng, “Thần giới thành giới thần nhất trọng thiên, thành nhị trọng thiên... Thậm chí thành tứ trọng thiên, thành đại năng giả, đều có kỷ lục! Bất cứ một người nào sáng tạo kỷ lục đều rất khá. Tin tức này một khi truyền ra, ha ha, tên Đông Bá ngươi, sợ sẽ truyền khắp thần giới thâm uyên.”

...

Đông Bá Tuyết Ưng và An Hải phủ chủ hàn huyên thời gian chén trà nhỏ, lập tức An Hải phủ chủ cũng rời khỏi, chỉ là rõ ràng phủ chủ đã thân cận hơn rất nhiều.

Thật sự là có thể sáng tạo kỷ lục, trong quá khứ lịch sử đều rất kinh diễm.

Quá khứ sáng tạo kỷ lục giới thần, Thanh Quân, Tuyệt Diệt đế quân, Phi Tuyết trang chủ, Thời Không đảo chủ. Chỉ có Tuyệt Diệt đế quân quá mức điên khùng chết sớm, kẻ khác yếu nhất chính là Phi Tuyết trang chủ, đó cũng là tầng cấp tam tổ. Nay kỷ lục của Phi Tuyết trang chủ bị Đông Bá Tuyết Ưng phá, ai cũng phải cân nhắc một chút, Đông Bá Tuyết Ưng này về sau sẽ đi đến một bước nào, đây cũng là nguyên nhân cuối cùng Thương Ung quốc chủ nói năng nhũn nhặn.

Bởi vì nếu chỉ Đông Bá Tuyết Ưng thực lực khá mạnh, Thương Ung quốc chủ hoàn toàn có thể mời trợ thủ đến vây công một lần! Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng thành giới thần tam trọng thiên sáng tạo kỷ lục của thần giới thâm uyên, hắn chỉ sợ mời trợ thủ cũng không mời được, chính hắn cũng không muốn đắc tội Đông Bá Tuyết Ưng quá mức.

“Hô.”

Sau khi tách ra với phủ chủ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng đáp xuống phủ đệ giám sát sứ.

“Đều giải tán đi.” Đông Bá Tuyết Ưng không để ý Mạc quân chủ xa xa muốn đến nịnh hót, cũng không để ý tới các thủ hạ của mình, chỉ là phân phó thủ hạ một tiếng, liền trực tiếp buông xuống vào trong phủ đệ của mình.

Trong phủ đệ giám sát sứ, cạnh hồ nước rộng lớn.

Đông Bá Tuyết Ưng hạ xuống.

Hắn nhìn về phía hành lang cách đó không xa, Dư Tĩnh Thu áo bào màu lam đậm dọc theo hành lang đi tới, mặt mang ý cười: “Tuyết Ưng.”

“Vừa rồi chiến đấu thấy rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

“Ừm.” Dư Tĩnh Thu tựa như rất vui vẻ, “Toàn bộ phủ đều đang thảo luận ầm ầm.”

Đông Bá Tuyết Ưng bỗng đưa tay nắm tay thê tử.

Dư Tĩnh Thu sửng sốt.

“Chúng ta dọc theo bên hồ đi một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ừm.” Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu.

Vợ chồng hai người đi dọc theo bên hồ, Đông Bá Tuyết Ưng lại không nói gì. Giờ phút này tâm tình hắn rất phập phồng phức tạp, Dư Tĩnh Thu cũng mơ hồ có chút cảm ứng.

Nhìn xa xa một con chim lao vào trong hồ nước cắp lên một con cá, sinh ra từng vòng gợn sóng, Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới quay đầu nhìn về phía thê tử bên cạnh: “Tĩnh Thu, nữ tử tóc bạc đó, là nàng à!”
Bình Luận (0)
Comment