[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)

Chương 49

Lần trước từ núi Goat Rock trở về được 1 khoảng thời gian, trong đầu Harry gần như không lúc nào ngừng nhớ lại những phép thuật đã học ở kiếp trước.

Khi chiến đấu với ma cà rồng mới sinh khiến cậu ý thức được trong mười bảy năm qua mình đã hoang phế không chỉ là kinh nghiệm chiến đấu, sau khi sống lại cậu nghĩ mình sẽ là 1 người bình cho đến hết đời, nên không tiếp tục quan tâm tới phép thuật nữa... Trước đó không lâu lại ngẫu nhiên được Carlisle tặng nhẫn, phép thuật dao động rốt cục ổn định lại, cũng làm cho cậu gần như là đắc ý vênh váo.

Nhưng trên thực tế, khả năng khống chế phép thuật của Harry vẫn phải dựa vào ngoại lực mới duy trì được sự khống chế bên trong. Một khi tháo nhẫn xuống, phép thuật lập tức sẽ bạo phát trên phạm vi lớn. Không có đũa phép, những câu thần chú vô thanh thường thức thì vẫn không có vấn đề gì, nhưng khi chiến đấu thì kém xa.

Lần trước trên đường trở về, Harry cũng biết không ít những chuyện xa xưa, đa số có quan hệ tới khiếu thưởng thức của ma cà rồng.

Mấy vấn đề này trước kia Edward cũng chưa nói cho cậu biết. Hoặc nên nói, anh không muốn khiến cậu vướn quá sâu vào chủng tộc ma cà rồng nguy hiểm.

Tuy rằng Edward chưa nói, nhưng Harry vẫn biết ý nghĩ của anh. Đó là ở bên cạnh người mình yêu cả đời, cho đến ngày người đó già và chết đi. Trong lúc này để cậu rời xa nguy hiểm, chính là thế giới ma cà rồng của mình.

Nhưng sự việc vào buổi trưa hôm đó, đã thay đổi ý nghĩ của Edward. Vì thế Harry nghe được rất nhiều bí mật chưa từng biết đến từ miệng Edward và Carlisle.

Ví dụ như, trên thế giới này đại đa số ma cà rồng đều có mắt màu đỏ, bọn họ hút máu người. Còn gia tộc có mắt màu vàng như gia đình Cullen thường được gọi là “Người ăn chay”, chỉ hút máu động vật. Thì chỉ có gia tộc thân thiết với Carlisle —— gia tộc Tanya.

Nhưng màu mắt của những ma cà rồng khác cũng không phải không thay đổi, bởi vì hút máu người nên trong 1 thời gian tương đối dài không cần hút máu, màu đỏ trong mắt bọn họ sẽ nhạt dần đi, mà người theo chủ nghĩa ăn chay một khi bắt đầu hút máu người, màu mắt sẽ biến trở lại màu đỏ.

Còn cả một vài chuyện về ma cà rồng mới sinh. Những ma cà rồng mới sinh thường thiếu sự tự chủ rất nghiêm trọng, dễ dàng vì đói khát cảm mà trở thành điên cuồng. Thêm vào đó họ vừa mới biến thành ma cà rồng, trong cơ thể còn thành phần máu người, cho nên mạnh hơn ma cà rồng bình thường. Những ma cà rồng mới sinh không có người giám hộ, thường xuyên vì không biết kiềm chết ham muốn giết chóc mà khiến cho Đội Chấp Pháp của gia tộc Volturi, thực hiện hành động tiêu hủy họn họ.

Mà điều khiến Harry cảm thấy hứng thú nhất chính là, Carlisle nói cho cậu biết một chút chuyện có quan hệ với gia tộc Volturi, chẳng những vì gia tộc này có thể đang nắm giữ lịch sử phù thủy, còn bởi vì bọn họ có lẽ là mối uy hiếp với gia đình Cullen.

Đương nhiên, chỉ là giới thiệu giản lược, như là gia tộc Volturi có ba vị thủ lĩnh, chín thành viên có thiên phú đặc biệt làm hộ vệ cố định. Khiến Harry giật mình hơn là 1 trong 3 thủ lĩnh của họ, Aro, lại có khả năng đặc biệt khá giống Edward, tuy nhiên ông ta nhất định phải thông qua tiếp xúc thân thể mới có thể đọc được suy nghĩ của người khác, mỗi lần chỉ có thể nhằm vào một người, không giống Edward có thể cùng một lúc nghe được toàn bộ suy nghĩ chung quanh. Nhưng ông ta có thể đọc được nhiều hơn Edward, nói cách khác, chỉ cần cho ông ta đủ thời gian tiếp xúc, ông ta sẽ biết toàn bộ trí nhớ của người đó từ nhỏ đến lớn.

Cho nên lần trước khi Carlisle tới gia tộc Volturi tìm kiếm tư liệu đã rất cẩn thận, cố gắng tránh tiếp xúc với Aro, để phòng hờ ông ta từ trên người ông biết được chuyện có liên quan tới thân phận của Harry, nhưng Carlisle lo lắng chuyện này có khiến Aro nghi ngờ gì hay không.

Harry cảm thấy so với thiên phú của Edward, năng lực của Aro càng giống thuật Chiết Tâm Trí của phù thủy hơn.

Tuy rằng Carlisle chỉ giản lược nói cho cậu biết 1 chút chuyện cũ của gia tộc Volturi, nhưng cậu đối với gia tộc ma cà rồng này cũng đã có một chút hiểu biết sơ lược.

Xa xưa, cường đại, giữ gìn truyền thống, miệt thị con người, ham muốn khống chế rất mạnh liệt, còn có 1 Đội Chấp Pháp tao nhã lãnh khốc...

Càng nghe càng thấy sao mà giống Slytherin đến thế! Harry bất đắc dĩ thở dài nói.

Ngày đó lúc về đến nhà, Harry vừa vượt qua bữa tối.

Sau khi trị vết thương trên mặt, tiếp tục đối với chính mình dùng Úm ba la chà rửa! và Sửa chữa!, bộ dáng của cậu đã không còn giống như vừa trải qua một trận ác chiến, ít ra Charles và Bella lần này không hề phát hiện.

Bất quá, vết thương đã ổn không có nghĩa chưa xảy ra việc gì.

Sáng ngày thứ hai, những hậu quả khi ngã trên mặt đất bắt đầu biểu hiện ra. Harry xoa phần eo yếu ớt đang bị đau, từ phòng ngủ đi ra, bị em gái song sinh cau mày liếc mắt nhìn.

Từ khi Bella quyết định thay thế Charles và Renee thực hiện vai trò giám hộ cậu trong chuyện tình yêu, thì rất nghiêm túc với chức trách. Harry bất đắc dĩ nhìn ánh mắt nghi ngờ của em gái mình, lựa chọn sáng suốt im lặng không nói.

May mắn chính là, loại đau đớn này chỉ duy trì ba ngày rồi hoàn toàn biến mất. Sau đó, Harry vẫn không ngừng hoài niệm cảm giác bàn tay lạnh lẽo của Edward khi xoa bóp phần eo của mình.

“Harry...”

“Harry!”

Harry lập tức phục hồi tinh thần lại, cau mày xoa nhẹ cái lỗ tai than thở nói: “Này, Justine, lỗ tai của tôi sắp điếc rồi!”

“Cậu ngẩn ngơ ở đây làm gì thế hả? Harry, cậu có đi xem vịnh hay không?” Justine đứng bên cạnh Christy chỉ chỉ bờ biển gần rừng cây.

“Không, tôi không có hứng thú với nơi đó.” Harry cự tuyệt đề nghị của Justine.

Cái vịnh đó là nơi lần trước Harry đã thấy dã thú, nên cậu đã xem qua rồi.

So với cái vịnh kia, cậu cảm thấy hứng thú với người sói hơn.

“A, tôi cũng không muốn đi, nghe nói tới đó có hơi xa. Mà tôi...” Anna đi tới chỗ bọn họ, cúi đầu nhìn nhìn dép của mình, bất đắc dĩ thở dài, “Nhưng, Harry, ‘Giáo sư dạy kèm ở nhà’ của cậu đâu? Bình thường 2 người không phải luôn ở cùng nhau sao?”

Harry biết cô đang nói tới chàng bạn trai ma cà rồng của mình, bởi vì Edward trên danh nghĩa là người phụ đạo môn hoá học cho cậu.

“Cả nhà họ lại đi xa rồi, cậu cũng biết sở thích của gia đình Cullen mà.” Harry làm bộ như không thèm để ý, nhún nhún vai nói, “Các cậu còn nhớ chiếc xe màu đỏ Chevrolet của tôi không? Đó là của 1 người bạn da đỏ của Charles. Làng của họ ở gần đây, lát nữa tôi muốn đi thăm ông ấy, chỉ sợ sẽ không tới chỗ vịnh được.”

Những học sinh của trung học Forks mấy tuần trước đã bắt đầu tổ chức buổi dã ngoại vào cuối tuần ở La Push. Bởi vì trước đó không lâu mới vừa cùng Jacob tới đây, hơn nữa cả gia đình Cullen và người La Push cũng có hiệp ước không thể vượt qua biên giới La Push, Harry ngay từ đầu cũng không có ý định tới đây. Nhưng vì đi cùng Bella, cậu vẫn đổi ý.

Quay đầu lại nhìn lên, em gái song sinh Bella của mình đang bị Mike và Taylor kẹp ở giữa, bộ dạng buồn rầu. Phía sau Bella còn có 1 cô gái khá quen mặt đang nhìn bọn họ chằm chằm, trong ánh mắt tràn đầy bất mãn và ghen tị. Harry nhớ ra tên cô ấy là Lorene, hình như rất thích Taylor.

Được rồi, thời thanh xuân trung học tốt đẹp!

Chỉ chớp mắt, em gái cùng mình từ nhỏ đến lớn đã không còn là cô bé luôn đi theo phía sau mình nữa... Harry nhìn thấy em gái bị 1 nhóm con trai vây quanh, bỗng nhiên nảy sinh cảm giác làm cha.

Cảm nhận được ánh mắt của anh trai, Bella quay đầu.

“Các nhóc con, tránh ra một chút.” Harry đi tới, đẩy 2 thiếu niên bên cạnh ra, chen đến trước mặt em gái của mình, “Hey, Bella, các em đang thảo luận cái gì vậy?”

Bella nhất thời giống như thấy Kẻ Được Chọn vậy, đối với 2 thiếu niên vừa rồi còn đang tranh cãi cười 1 cái, khoác cánh tay Harry nói: “A, Harry. Em nói, em muốn xem vịnh, đáng tiếc nhóm của Taylor không thể đi.”

“Đúng vậy, Taylor ở lại đây với chúng tôi.” Lorene từ phía sau đi tới, bộ dạng rất hiển nhiên.

“Tiếc quá.” Bella bày ra biểu tình có chút tiếc nuối.

Harry hiểu rõ em gái của mình, lúc nhỏ cùng Charles tới nơi này thì Bella đã đặc biệt thích phong cảnh của vịnh. Nhưng lần này có lẽ là vì nhóm Taylor muốn ở lại bãi biển, cô mới quyết định đi tới vịnh, né tránh bọn họ đeo bám.

“Anh cũng không đi, Bella. Còn nhớ Billy không? Billy Black —— bạn của Charles, anh muốn tới nhà ông ấy, làng của bọn họ ở gần đây.” Harry nói với Bella.

“Em cũng...”

“À, không cần đâu, em gái, cứ làm chuyện em muốn làm. Không cần phải đi cùng anh, lúc xế chiều trước khi kết thúc dã ngoại anh sẽ trở về.” Harry cắt ngang lời Bella nói.

“Được rồi, Harry.” Bella nói với anh trai, sau đó gia nhập đội đi bộ đường xa.

Harry sau khi nhìn em gái của mình đi rồi, mới chào các bạn trên bờ biển, hướng về 1 nơi khác trong rừng đi đến.

Nơi đó có đường tới làng của người da đỏ...

========================================

Khách mời thứ 2 sắp lên sàng diễn đây các nàng
Bình Luận (0)
Comment