Quái thú mama bị cảm nặng, tiểu quái thú sắc thuốc cho mama từ sáng sớm, thành ra đi làm muộn.
Quái thú mama vô cùng tự trách mình, lo lắng suốt một ngày.
Mãi mới đợi được tiểu quái thú tan tầm về nhà, bà chưa kịp hỏi gì, tiểu quái thú đã vui vẻ nhào vào lòng nàng, còn hô to một tiếng “Mama”, đồng thời đem thứ vừa giấu ở sau lưng ra cho bà xem.
Một bó hoa hồng đỏ như lửa.
Quái thú mama bị dọa.
Mắt tiểu quái thú long lanh long lanh, “Ultraman biết mẹ bị bệnh, chẳng những không cho đạo diễn trừ lương của con, còn cầm hoa bảo con đem về biếu mẹ.”
Quía thú mama im lặng nhận hoa hồng, nhẹ nhàng xoa xoa, không cẩn thận bị gai đâm vào tay.
Tiểu quái thú cũng chẳng phát hiện ra, nó vẫn còn đang đắm chìm trong hạnh phúc: “Mama, đây là lần đầu tiên anh ấy nói với con nhiều câu như thế.”