Năm chiếc bánh bao tròn tròn như viên ngọc, trong đó có một cái đang ở trong miệng Ultraman.
Tiểu quái thú ở bên cạnh, đôi mắt chờ mong, trong lòng có chút ghen tỵ với cái bánh bao, có thể được Ultraman đối xử chân thành như thế.
Ultraman nhai rồi lại nhai, không để ý hỏi tiểu quái thú: “Cậu thật sự không ăn a?”
Tiểu quái thú lắc đầu, thật sự, ngoài Ultraman, tất cả mọi người đều ăn chán rồi.
“Không biết tại sao, bánh bao cậu mang đến luôn có một loại hương vị đặc biệt.” Nuốt ực một cái, Ultraman lại cầm một cái khác lên, “Mama cậu làm à?”
“Tôi làm.”
Ultraman nheo mắt nhìn.
“Thật mà,” Tiểu quái thú giơ móng vuốt còn dính thịt ra, “Tôi học đánh bột, nhào vỏ bánh, còn trộn nhân, rất nhiều loại nhân.”
“Cậu thật hiền lành.” Ultraman cười haha, “Sau này cửa hàng bánh bao tiểu quái thú khai trương, tôi đi cắt băng, miễn phí.”
Tiểu quái thú há hốc mồm, trong lòng vẫn còn một câu chưa nói ra: “Tôi chỉ muốn hấp bánh bao cho một mình anh thôi.”
_____