Ủng Bão (Cái Ôm)

Chương 10.2

Kinh ngạc xong, Diêm Cung Thiên chấp tay đan đầu gối quỳ trước mặt cậu, thâm tình chăm chú nhìn cậu.

“Tuy rằng chính là cái hình thức, nhưng là em có nguyện ý theo tôi cử hành hôn lễ hay không?”

Trong đầu ầm ầm chợt vang, Quý Ngữ Phàm hoàn toàn ngây dại.

“Hôn lễ?”Tim đập nhanh, mau đến mức khiến cho cậu cơ hồ muốn vựng huyễn.

“Đúng  a.”Chuyện này hắn đã sớm an bài ra, cho nên mới gạt toàn bộ mọi chuyện dùng mọi thủ đoạn quải Ngữ Phàm đến Anh quốc, chính là vì một ngày này.

“Ngốc tử, hai nam nhân đâu có thể nào chân chính kết hôn?”Kinh ngạc lấy lại tinh thần, trong mắt Quý Ngữ Phàm nhanh chóng ngưng kết hơi nước, “Không ai sẽ thừa nhận.”

” chúng ta thừa nhận thì tốt rồi?”Diêm Cung Thiên nở nụ cười, “Nói sau, cử hành hôn lễ xong ngươi liền chạy không thoát. Tôi nghĩ muốn vĩnh viễn đích trói chặt em, mị lực của em lớn như vậy, tôi sợ có ngày em sẽ bị người quải chạy.”

Hắn nói lời này tuyệt không khuyếch đại, một năm này Tình Địch của hắn chỗ sáng chỗ tối chỉ hơn không kém, tuy rằng Ngữ Phàm đối trừ hắn ra cảnh giác với mọi người, nhưng vẫn là sẽ có người tiến đến.

“Ngươi còn không phải giống nhau.”Bên miệng xuất hiện ý cười nhợt nhạt, Quý Ngữ Phàm phiếm trứ đôi mắt đầy hơi nước nhìn hắn một cái sau đó bất mãn lẩm bẩm trứ: “Anh  đừng quên, một năm này chính là có không ít người tới tìm tôi thị uy ác!”nam nữ đều có đâu!

“Tôi đây cũng cho em một cái cơ hội buộc tôi.”Diêm Cung Thiên nháy mắt mấy cái, hai tay ôm thắt lưng ái nhân, ghé vào lỗ tai cậu cọ xát thổi khí, thẳng đến khi Quý Ngữ Phàm cảm thấy ngứa đến cười khanh khách.

“Hảo ngứa.” Cậu cười né tránh, “Tôi lại chưa nói đồng ý.”

“Theo tôi kết hôn em sẽ không chịu khổ? em đang xem thường tôi à.”Diêm Cung Thiên ghé vào lỗ tai cậu nói, hôn cần cổ trắng của cậu, “Tuổi trẻ anh tuấn, nhiều hiện kim lại độc thân, hơn nữa chỉ yêu mình ngươi, đối tượng tốt như vậy ngươi không cần?”

“Ngô…” cổ bị cắn, Quý Ngữ Phàm co rúm lại, ngoài miệng lại như trước không chịu thua: “Ngươi tại tự biên tự diễn a?”

“Cho em dùng thử lâu như vậy mà không hài lòng?”Diêm Cung Thiên ra vẻ khiếp sợ trừng lớn mắt, “Xem ra tôi phải nhiều hơn cố gắng la!”

Tà tà cười, Diêm Cung Thiên phút chốc ôm lấy cậu, khi Quý Ngữ Phàm kinh hô trung ném  cậu trên giường, dùng miệng ngăn cậu kháng cự.

Đầu lưỡi linh hoạt tham nhập bờ môi đầy hương thơm, gắt gao hút mềm mại dây dưa  người muốn trốn tránh lùi bước; tay lại bứt lên áo sơmi, thẳng hướng hai điểm mẫn cảm mà đi, dùng đầu ngón tay tại đỉnh phấn hồng gảy.

“Ân…”Quý Ngữ Phàm trong miệng vài chữ dật xuất giãy dụa lại biến thành thở dốc tràn ngập tình sắc ý vị. Ý loạn tình mê, bất tri bất giác đích, cánh tay đã khoác bả vai Diêm Cung Thiên, nghênh hợp cái hôn nồng nhiệt.

Ngay khi Diêm Cung Thiên đưa tay cở quần cậu, Quý Ngữ Phàm lại đột nhiên hoàn hồn  ngăn lại.

“chờ,  chờ một chút! Thiên, dừng lại.”

Diêm Cung Thiên giật mình, vẫn theo lời ngừng tay, nghi hoặc nhìn tình nhân khinh suyễn.

“Tôi…”Quý Ngữ Phàm có chút chần chờ nhìn hắn, rũ xuống mắt tiệp thật dài, nói: “Anh  thật sự muốn kết hôn với tôi?”

“Đương nhiên là thật sự!”Diêm Cung Thiên không chút do dự trả lời hậu lại hỏi: “Chẳng lẽ ngươi không tin?”

“Không phải, chính là…” cậu nhẹ nói, cắn cắn môi, ” Anh thật sự sẽ không hậu hối?”

“Vì cái gì hỏi như vậy?” thần sắc Diêm Cung Thiên ngưng trọng ngồi dậy, nhìn tình nhân hãy còn cúi đầu.

Chẳng lẽ hắn làm cái gì khiến Ngữ Phàm đối hắn chần? hay là Ngữ Phàm còn khúc mắc lúc trước?

“Bởi vì tôi trước kia từng bị… Anh có biết… Tôi…” Cậu  thấp đầu, mấy chữ kia không có biện pháp nói ra khẩu. Cho dù có người yêu tình thâm như vậy, sự kiện kia vẫn ở chỗ sâu trong trong lòng cậu, cho dù nhạt dần lại vẫn tồn tại như cũ.

“Ngữ Phàm…”Diêm Cung Thiên thật không hiểu nên sinh khí, hay là đau lòng, “Tôi không phải đã nói rồi sao? Em vì cái gì vẫn là…”

“Tôi biết!”Quý Ngữ Phàmdồn dập đánh gãy hắn, “Anh nói tôi cũng biết. Nhưng là thật sự có thể chứ? Anh sẽ không hậu hối? Anh có biết tôi không tốt như vậy…”

“Nói bậy!”Hắn tức giận gầm nhẹ: “Ai nói em không tốt? Tôi có nói quá sao?”

“Ngươi không có, chính là…”Mặc dù có vài lời dọa cậu sợ, Quý Ngữ Phàm lẩm bẩm như trước.

chính là? Diêm Cung Thiên trừng mắt nhìn cậu.Cậu như thế nào luôn thích một mình miên man suy nghĩ? Bất đắc dĩ thở dài, hắn nhẹ nhàng đem ái nhân ủng tiến trong lòng.

“em có biết trước khi gặp em  tôi cùng kết giao không ít người, cũng ngoạn rất lợi hại.”

Quý Ngữ Phàm cương hạ, khinh tư một tiếng.

“Chỉ cần thuận mắt ăn nhịp với nhau, dài nhất cũng bất quá kết giao ba, bốn tháng, có người thậm chí chính là một đêm tình mà thôi,  nhớ lại,tự mình cũng không nhớ mặt bao nhiêu người.”

“Tôi không thích nghe tình sử của anh »người trong lòng rầu rĩ nói, có điểm tức giận, vừa nghe đã biết là  ghen tị.

“Tôi chỉ là muốn nói cho em, tôi mới là ngươi lo em sẽ hối hận.”Diêm Cung Thiên không khỏi bật cười.

Mới vừa rồi còn miên man suy nghĩ, hiện tại nhất nghe hắn nói chuyện dĩ vãng liền ăn dấm chua đến.” cảm tình của em tinh thuần chuyên chú như vậy, so sánh với bất cứ điều gì cũng trân quý hơn.”

“Ngươi lại lời ngon tiếng ngọt.”Đẩy hắn ra, Quý Ngữ Phàm sinh oán trừng trứ.

Thực quái, rõ ràng cậu mới là người làm biên kịch sáng tác? Như thế nào cái tên Thiên này, lại nhiều lời ngon tiếng ngọt  hơn so ra cậu kém hắn. Đây là căn cứ chính xác minh Thiên là một Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) sao?

“Tuyệt đối là chân tâm.”Nghiêm túc thề, Diêm Cung Thiên lập tức bày ra tư thái đáng thương hề hề, nửa thân trần bắt đầu không an phận rất đúng trình tự giở trò, ai oán nói: “Chẳng lẽ em không tin tôi? Tôi là yêu em như thế …”

“Phốc.”Quý Ngữ Phàm bị hắn chọc cho nhịn không được cười  ra, vội vàng muốn đẩy cái tay trên người mình ra, “Ngươi không cần nháo, nói lại còn chưa nói xong … A!”

Vành tai bị cắn, lưỡi thấp nóng còn tại vành tai mẫn cảm phía dưới liếm hôn qua lại, làm cho  cậu một trận tê dại.

“em không thương tôi?”Diêm Cung Thiên trầm thấp  mở miệng, bên ghé vào lỗ tai cậu chế cắn cho ngứa  bên hấp dẫn hỏi.

“Yêu…”Quý Ngữ Phàm vừa cười lại thôi, ngứa muốn cười, rồi lại nhịn không được tê dại khinh suyễn trứ, “Ngươi trước tiên dừng lại, ân…”

“Không được.”Hắn quả quyết cự tuyệt cười tà, tay đi xuống cọ xát bụng cậu, “em  thích miên man suy nghĩ, tôi chỉ có thể dùng thân thể tôi tự tin đến hấp dẫn em, sẽ đem em quải thượng giáo đường…”

Thanh âm của hắn dần dần mơ hồ, bắt đầu dùng môi cắn hai điểm trên ngực cậu, bàn tay lại cởi bỏ lưng quần người dưới thân, một tay vuốt ve  vật nhỏ của cậu.

“Ân… Ngươi hảo tự đại.”Quý Ngữ Phàm phát ra rên rỉ quát nhẹ, chống đẩy nhưng cũng dần dần vô lực, “Thiên, ân…”

“Kết hôn được không?”

Nguyên bản quyến luyến hôn trước ngực đột nhiên khẽ cắn điểm đỏ, Quý Ngữ Phàm kinh kêu một tiếng, sinh giận trừng hắn.

Cảm thấy ngón ác ý tay nhẹ nhàng quát to, khiến cho cậu một trận run rẩy mãnh liệt.”Thật hèn hạ… A!” cậu nắm chặt ga giường: “Nào, nào có ai dùng loại phương pháp, phương pháp. cầu hôn này.. A!”

“Tôi yêu em, Ngữ Phàm.”Diêm Cung Thiên dùng thanh âm bao hàm tình dục hấp dẫn, “Đáp ứng tôi được không?”

“Ngươi xác định không hậu hối?”Mở ra đôi mắt đầy sương mù, trong mắt Quý Ngữ Phàm dạng trứ ý cười cùng tình dục nhìn hắn, “Tôi rất khó theo đuổi đó.”

“Cầu còn không được.”Lần thứ hai hướng lên trên hôn đôi môi đó thật sâu,  đôi mắt hắn nhìn cậu, “Ta nghĩ — chúng ta cả đời đô cùng một chỗ, cả đời không xa rời nhau.”

“Hảo.” hai đôi môi nhẹ tách, Quý Ngữ Phàm phiếm xuất nụ cười mĩ lên, mang khinh suyễn nói: “Cả đời cũng không cùng ngươi tách ra…”

Diêm Cung Thiên lần thứ hai khuynh thân chiếm lấy môi cậu, bởi vì thời gian kế tiếp, bọn họ không cần nói nhiều.

Buông bức màn che khuất cả phòng xuân tình nhộn nhạo, ngọt ngào,rên rỉ thở dốc quanh quẩn trong phòng, hai người ôm chặt nhau trên giường, đã quên hết thảy, cũng đã quên thời gian.

Đương nhiên, cũng đã quên trong giáo đường, có một ít người tiến đến chúc mừng, lại đợi không được tân nhân chậm chạp không thấy xuất hiện…

Hoàn
Bình Luận (0)
Comment