Ưng Đích Diện Cụ

Chương 7

Lâu Triển Nhung cảm thấy mình giống như đã làm một chuyện ngu xuẩn, tự tay mở cánh cửa thả dã thú ra, còn không biết sống chết mà khiêu khích nó.

Một con hổ đói bổ nhào về phía cừu con, cậu bị Lục Định Vũ áp lên giường, thân thể cường tráng ép tới nổi cậu không thể động đậy. Đầu gối nam nhân hạ xuống, bá đạo tách hai chân cậu ra, một tay xé áo tắm sột sột xoạt xoạt, đôi môi mỏng ép xuống.

Môi lưỡi nóng rực, cuồng dã, thô bạo mà chà đạp cậu, cường hãn mà không cho cự tuyệt, làm càn hấp thu hơi thở của cậu. Lâu Triển Nhung choáng váng, một nửa ngẩn ngơ một nửa kinh hách, vặn vẹo thân thể muốn thoát ra, lại bị gắt gao giam cầm trong lòng nam nhân, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Đầu lưỡi đưa ra gặm mút cánh môi sưng đỏ, tiến vào khoang miệng thăm dò xung quanh, quấy rối câu dẫn cậu, từ trong xoang mũi Lâu Triển Nhung dật ra “Ừ” tiếng hừ, cả người như nhũn ra, tay chân cũng vô lực đẩy đối phương ra.

Cậu càng giãy giụa, thì càng khiêu gợi dục hỏa nam nhân lên tận trời, nắm tay mềm nhũn không chỉ có không có lực sát thương, ngược lại mang theo hấp dẫn như tán tỉnh, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

Bị hôn đến không thở nổi, Lục Định Vũ rờ môi, Lâu Triển Nhung một quyền đánh vào trên mặt anh, khàn khàn mắng: “Cút! Ngươi tử đồng tính luyến ái này… Ngô!”

Lục Định Vũ lại hôn xuống, hai tay dày ở trên người cậu dao động chung quanh, vỗ về chơi đùa thân thể trắng nõn gầy của cậu, lửa nóng trong ngực nhịn không được mà cọ xát cậu, không chỉ không để cho cậu cảm thấy ghê tởm, ngược lại còn gợi lên một loại khát cầu nguyên thủy, nhũ thủ xinh xắn trước ngực đã đứng thẳng lên.

Môi lưỡi bị triền duyện đến tê ngứa, từ yết hầu nảy lên một cỗ khô nóng như bị bỏng, eo như nhũn ra, hai chân lại không còn khí lực, lúc Lục Định Vũ mơn trớn bên đùi lại run rẩy đưa lên.

Nơi bị anh vuốt ve qua như bị châm lửa, thân thể trong lúc ma sát như liệt hỏa liệu nguyên*. Lâu Triển Nhung bị khơi mào tình dục, dứt khoát nhắm mắt lại, thi triển ra công phu hôn cao siêu luyện ra từ các cuộc chơi hoa, cùng Lục Định Vũ triển khai quyết chiến.

_liệt hỏa liệu nguyên: lửa cháy lan ra cả cánh đồng → nóng.

Luôn luôn đều là cậu chủ đạo, lần đầu ở dưới, một chút bối rối mới lạ có khó có thể mở miệng, Lâu Triển Nhung lại bắt đầu giãy giụa, nhưng cánh tay cường kiện của nam nhân đã xây thành một tòa tù dục vọng, đem cậu giam vòng trong rồi, trước khi cả hai đều được thõa mãn thì cự tuyệt phóng thích con tin.

Lại một lần nữa bị ép hết không khí nơi phổi, Lâu Triển Nhung đọ sức thảm bại, lại chiếm càng nhiều trìu mến. Những nụ hôn của Lục Định Vũ đã trở nên ôn nhu rất nhiều, đầu lưỡi lười biếng liếm môi cậu, hơn nữa càng không ngừng xuyên vào giữa hai môi, phát ra tiếng nước rất nhỏ, dâm mỹ đến cực điểm, giống như tính giao, khiến Lâu Triển Nhung phá lệ ở trên giường đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ quẫn khốn cùng khôn xiết.

Loại ám chỉ giữ sức chờ phát động này, so với súng thật đạn thật càng kích thích, Lâu Triển Nhung bị đánh tơi bời, một bên bị động thừa nhận đối phương tán tỉnh, một bên say mê nghĩ: chẳng lẽ cậu phải thật sự như nữ nhân mà phục vụ một người nam nhân.

Đối với Lâu Triển Nhung tâm cao khí ngạo mà nói, để cậu bị một nam nhân áp còn không bằng chém cậu một dao, chính là… Bị người nam nhân này áp, hình như cũng không phải là chuyện hoàn toàn không thể chịu được.

Nguyên tắc giống như một vỏ trứng, một khi đã xuất hiện khe nứt liền gắn với ý nghĩ càng không thể vãn hồi, một lần thỏa hiệp là biểu thị từng bước rút lui. Hơn nữa nhìn bộ dáng dục hỏa đốt người của đối phương, cho dù cậu thối lui đến trong cống, nam nhân này vẫn sẽ thừa thắng xông lên, thẳng đến đánh hạ tiểu cúc của cậu mới thôi.

Tuy rằng trong não lên tiếng nổ cảnh báo, chính là giờ phút này dục vọng theo bản năng sớm đem lý trí đánh chạy, thân thể càng ngày càng nóng cùng trong đầu đã loạn thành một đống nhất định khiến cậu trong màn tình dục giao phong này thất bại thảm hại, khí thủ thành trì*.

_khí thủ thành trì: bại trận mất thành

Trong khi hôn, cậu không biết đã nuốt bao nhiêu nước miếng của đối phương, giống nọc độc, đem tim của cậu cùng lí trí ăn mòn đến vỡ nát, nơi nơi đều là lỗ hổng.

Đại ca bang phái ngày xưa oai hùng một cõi giờ phút này giống như tiểu bạch dương lui ở dưới thân nam nhân, lạnh run, sợ đến răng nanh đều bắt đầu run lên. Lục Định Vũ trợt xuống đến gặm hôn cổ của cậu, một bên lấy tay cởi y phục trên người, cùng cậu lõa thể.

TBD: hỗn đãn! Dám đem nghĩa mụ ngươi so sánh lúc này.

Dục vọng nơi khố hạ sớm dâng trào, phẫn nộ khoe sự cực đại của mình, làm cho Lâu Triển Nhung vốn đã nhuyễn như bùng thoáng chốc thanh tỉnh chút, nỗ lực vùng vẫy giãy giụa: “Hỗn đản… Không được… Mau thả ta ra…”

So với điểu nho nhỏ của cậu, cái kia của nam nhân thật sự là hùng vĩ đến làm cho người ta run như cầy sấy, huyết mạch sôi sục giơ thẳng lên trên. Lâu Triển Nhung cúi đầu nhìn tiểu huynh đệ yếu thế của mình cũng đồng dạng nâng đầu, tự nhiên sinh ra tự ti, xấu hổ, theo bản năng lấy tay chắn lại.

Nếu đổi lại thân thể trước kia của cậu, nói không chừng còn có thể cùng người này so sánh… Ai, hảo hán không đề cập tới chuyện xưa.

Lục Định Vũ thấp giọng nở nụ cười, môi lướt ngực cậu, giống tiểu hài tử liếm kẹo mà liếm duyện một bên núm, cảm giác tê dại thấp nóng làm cho lòng Lâu Triển Nhung ngứa ngáy, nhịn không được “Ai nha” một tiếng khẽ gọi, thân thể cong lên.

Nam cái cứng rắn nóng rực để nơi bắp đùi của cậu, uy hiếp cảm mười phần, Lâu Triển Nhung giống bị hâm nóng mà nhấc chân ra, hai chân lại càng mở rộng, như là chủ động cầu hoan, bày ra tư thế mê người.

Lục Định Vũ cũng không chút khách khí, một tay từ lưng trợt xuống đến, tham nhập vào trong mông, kèm nén dục vọng muốn xông vào huyệt khẩu, tay kia thì vươn đến phía trước, bao bọc phân thân đã đứng thẳng của Lâu Triển Nhung mà cao thấp cử động, làm cậu thở dốc liên tục, trong mắt mang theo hơi nước mê ly, ướt sũng nhìn hắn, toát ra thần sắc bất lực vừa thẹn đỏ mặt.

Thật sự là đáng yêu đến làm cho người ta sắp chịu không nổi, Lục Định Vũ hít sâu, nhịn xuống xúc động muốn lập tức công thành chiếm đất, vì không muốn làm cậu bị thương, công tác chuẩn bị nhất định phải làm.

Anh cúi đầu, ngậm dục vọng đứng thẳng Lâu Triển Nhung, lấy môi lưỡi chậm rãi châm ngòi. Hô hấp của Lâu Triển Nhung cũng bắt đầu hỗn loạn, một bàn tay co rút giữ lấy đầu của anh, thân thể theo bản năng mà đĩnh động, đem cái của mình đưa sâu địa đưa vào khoang miệng anh.

Ấm áp ướt át, làm cho Lâu Triển Nhung sinh ra khoái cảm như đưa thân vào thiên đường, đầu lưỡi linh hoạt mỗi một lần lướt qua đỉnh, đều sinh ra điện lưu kỳ lạ, đục lỗ thân thể cho đến tâm linh cậu. Lâu Triển Nhung rất nhanh liền đắm chìm trong đỉnh khoái cảm, bị chăm sóc đến phiêu phiêu dục tiên.

Dục vọng càng ngày càng căng cứng, giống tăng tới cảnh giới tuyến hồng thủy, nhanh chóng muốn tới khoảng cách bùng nổ, ngay lúc cậu gần đạt tới cao trào, Lục Định Vũ đột nhiên ngừng động tác, đem phân thân cậu nhổ ra, nâng hai chân cậu lên, ngược lại cắn lên da thịt nơi đùi.

Lâu Triển Nhung bất mãn lẩm bẩm, dùng ánh mắt dục cầu bất mãn trừng anh, Lục Định Vũ ngẩng đầu nhìn thẳng cậu, ngón tay đâm đâm tiểu hoa cúc của cậu, thấp giọng nói: “Đừng nóng vội, anh sẽ sáp đến khi em bắn ra.”

Lâu Triển Nhung sợ run cả người, mau bị ánh mắt đốt người của đối phương cháy sạch thương tích đầy mình, cậu theo bản năng khép hai chân lại, giãy giụa muốn từ trên giường đứng lên, lại bị Lục Định Vũ một tay đè lại, tầm mắt nóng bỏng đang ở nơi riêng tư của cậu lưu luyến, không kiêng nể gì thưởng thức nơi chính cậu cũng chưa từng xem qua.

Mặt Lâu Triển Nhung đỏ như con cua mới sinh, nóng hầm hập bốc khói, cậu đẩy đầu Lục Định Vũ, thanh âm khàn khàn mang theo run rẩy, không hề uy lực ra lệnh cho anh: “Cổn, cút ngay… Ta cảnh cáo ngươi… Họ Lục… A!?”

Còn chưa nói hết câu, đã kêu lên một tiếng sợ hãi, Lục Định Vũ để cái gối nơi eo cậu, sau đó cúi đầu, môi lưỡi thấp nóng từ hai chân lướt qua, một đường liếm đến huyệt động nơi mông, sau đó không chút do dự liếm huyệt khẩu chặt chẽ của cậu, lấy đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt nếp uốn xung quanh, hơn nữa xác định mục tiêu đâm vào giữa huyệt khẩu.

Lâu Triển Nhung bị sợ đến choáng váng, tuy rằng lúc trước hắn chơi gái cũng được khoản đãi qua ngoạn pháp độc long*, nhưng cậu hoàn toàn không nghĩ tới Lục Định Vũ sẽ làm đến nước này!

_độc long: khẩu giao chăng?? *đò mặt* ta nói hai ngươi làm lẹ a.. ta sắp hết máu.

Cho dù vừa rồi hắn đã đem toàn thân tắm sạch sẽ thơm ngào ngạt, nhưng đột nhiên nơi kia bị liếm, khiến Lâu Triển Nhung sinh ra cảm giác không khỏe mãnh liệt, cậu giống như đại cô nương xuống kiệu hoa, xấu hổ đến ngay cả ánh mắt cũng không dám mở ra.

Cảm giác thấp nóng xông lên, làm cho cột sống cậu cũng bắt đầu mềm nhũn, cái động phía dưới, dưới cái liếm không ngừng của nam nhân, không còn chặt, đầu lưỡi thử thăm dò nơi huyệt khẩu bịn rịn một lát sau liền tiến quân thần tốc, chen vào trong dũng dạo nhỏ hẹp.

Lâu Triển Nhung lại thất thanh kêu sợ hãi, hai tay lung tung cào sàn đan, ngay cả ngón chân đều co lại, làn da toàn thân phiếm thượng một tầng hồng nhạt, xấu hổ đến muốn nghĩ đem mình vùi vào trong chăn.

Quá sung sướng! Đầu lưỡi tiến tiến xuất xuất, càng quật càng sâu, chính là vẫn không thể tới tận cùng bên trong. Lâu Triển Nhung cắn chặt răng, áp chế một tiếng rên rỉ mất mặt, cảm thấy mông cậu như ngồi trên lò lửa, mà đám ngọn lửa kia còn đang khiêu khích công tiến trong cơ thể, tuy rằng chỉ ở ột đoạn ngắn ngủn huyệt khẩu mđịa thiêu đốt, nhưng nhiệt ý bức người kia đã lan tràn tới ngũ tạng lục phủ, nướng cả người cậu khô nóng, hạ phúc run rẩy, dục vọng trước người phun ra chất lỏng trong suốt, nhu cầu trong cơ thể lại càng thêm mãnh liệt, ngay cả huyệt khẩu cũng co rút lại.

Nơi bị trêu chọc càng sâu càng hừng hực dục hỏa. Lâu Triển Nhung cũng không biết nơi đó là làm sao, chính là cảm giác được nơi chưa bị đầu lưỡi đối phương dính tới càng khát khao khó nhịn, hư không không thôi, hận không thể có cái gì đến hung hăng nhồi vào cậu, xâm phạm đến nơi chính cậu cũng không thể chạm đến!

Thỏa mãn hắn, mau tới thỏa mãn hắn! Trong cơ thể đã muốn cháy sạch cậu thật không biết làm sao, Lâu Triển Nhung ở trong dục hỏa giãy giụa, chịu không được loại chăm sóc như có như không này nữa, bản năng theo đuổi vui thích dập nát tia lý trí cuối cùng, cậu đem lòng tự trọng quăn đến lên chín từng mây, kéo lấy tóc Lục Định Vũ, mị nhãn như tơ ách thanh mệnh lệnh: “Anh bệnh liêt dương sao? Phải làm cũng sắp làm! Đừng cọ cọ nữa!”

Thân hình cao lớn chụp lên cậu, Lục Định Vũ đem dục vọng cứng rắn nóng rực để trên huyệt khẩu trơn bóng, ẩn nhẫn lâu ngày, lúc này một giây đồng hồ cũng không muốn chờ đợi, anh động thân một cái hung hăng đi vào.

“A!” Bị chiếm lĩnh trong nháy mắt khiến Lâu Triển Nhungthất thần, cậu phát ra một tiếng hoảng sợ ngắn ngủi, cả người phát run, mặt ửng hồng, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, dồn dập mà thở hổn hển, nơi tối mềm mại cùng ẩn mật bị nam cái cực đại mở rộng, nhiệt ý nóng bỏng, niêm mạc mẩn cảm cảm giác rõ từng nhịp đâm cùng huyết quản trên mặt thứ kia, bá đạo nhắn nhủ sự chiếm lĩnh của kẻ oai hùng. Trong mê muội, Lâu Triển Nhung sinh ra một loại lỗi giác ngay cả tâm phế đều bị đỉnh lệch vị trí, có chút sợ hãi, nhưng nhiều nhất vẫn là khát vọng, cậu giống một mảnh ruộng lâu hạn, miệng khô lưỡi khô, bức thiết mà khát cầu nam nhân lập tức đánh xuống cơn mưa giữa trời hạn, dập tắt dục hỏa trong cơ thể cậu.

Tràng vách tường mềm mại rất nhanh thích ứng xâm nhập dị vật, lại đang run rẩy muốn càng hung ác ma sát, lửa nhiệt yên lặng ở trong cơ thể bất động làm cho tâm thần cậu nhộn nhạo, huyệt khẩu bị khuếch trương đến cực hạng gắt gao ôm lấy gia khỏa của nam nhân, Lâu Triển Nhung cảm thấy bụng mình nhảy dựng, có chút cảm giác bủn rủn xụi lơ, từ cổ đến trong cơ thể như có kiến bò qua, vừa nóng vừa ngứa, cơ hồ đem cậu bức điên, Lâu Triển Nhung liếm liếm môi khô sáp, suyễn nói: “Còn thất thần làm gì? Nhanh lên cho ta… Động…”

Nam nhân loan hạ thắt lưng, khẽ hôn mặt của hắn, thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo hấp dẫn làm cho lòng run rẩy hỏi: “Ngươi muốn ta làm như thế nào?”

Lâu Triển Nhung bị dục hỏa cháy sạch đến choáng não, co rút lại cái mông dùng sức kẹp phân thân anh một cái, mắng: “Dùng sức, dùng sức cắm! Mau… Tận lực sâu vào, con mẹ nó… Bị ngươi làm chết ta cũng chịu!”

Lục Định Vũ không phụ kỳ vọng của cậu, đem một chân cậu gác lên vai, trước sau đong đưa phần eo, khi bắt đầu sợ làm bị thương cậu, tốc độ còn không dám phóng nhanh, chính là một chút một chút va chạm huyệt động thấp nóng của cậu, mỗi một lần đều đưa đến chỗ sâu nhất đi, cảm giác tiểu huyệt cháy nhiệt nhanh trất đem mình chặt chẽ bao lấy thật khoái cảm đến mất hồn.

“Ân… Ngô… Mau nữa điểm… Họ Lục… Ngươi cho ta… A…” Thân thể thích ứng mau đến kinh người, hành vi của Lục Định Vũ này chậm quá không khác biện pháp không triệt để, làm cho Lâu Triển Nhung bất mãn lẩm bẩm, một chân khác chủ động nâng lên vòng trên eo của nam nhân. Hậu huyệt hé ra co lại phun ra nuốt vào cự vật của anh, thủy dịch trong suốt chảy ra từ huyệt khẩu, dọc theo mông chảy xuống, dính ướt sàng đan, nước mắt nơi khóe mắt Lâu Triển Nhung xuống vì tình cảm mãnh liệt, vội vàng lắc lắc eo nhỏ, thúc giục nói: “Nhanh lên, mau nữa điểm…”

Thái dương Lục Định Vũ nổi gân xanh, bắp thịt cả người phìng lên, đem tất cả của anh gắn vào dưới thân, nâng thắt lưng cậu bắt đầu nhanh chóng va chạm.

Nam căn thô cứng rắn nóng giống gỗ không lưu tình chút nào đánh tiến thân thể cậu, vừa mau vừa mạnh, mỗi một lần đều cơ hồ rút ra toàn bộ, rồi nguyên cái tiến vào, đụng vào chỗ sâu nhất, thẳng để hoa tâm, giữ lấy cùng công kích không để lối thoát. Khoái cảm giống đại thủy tràn qua bờ cát, thân thể khô cạn thoải mái hết sức, Lâu Triển Nhung ở dưới thân nam nhân liên tục ngâm kêu, ngón tay gào tấm lưng rắn chắc của đối phương, thích đến ngay cả mình họ gì cũng quên.

Lúc hạ thân Lục Định Vũ đong đưa, tay cũng không nhàn rỗi, nóng bỏng mà mơn trớn mỗi một tấc da thịt cậu, vuốt ve an ủi chơi đùa, cấp đắm chìm trong dục vọng mãnh liệt trên thân thể đốt dầu. Nhưng không biết cố ý hay là vô tình, thủy chung không có chiếu cố tiểu huynh đệ đã đứng lên thẳng tắp nơi khố hạ của Lâu Triển Nhung.

Dục vọng của nam nhân chôn sâu trong cơ thể, phân thân mình lại không người an ùi, tịch mịch phun dịch run rẩy, Lâu Triển Nhung rên rỉ, đưa tay muốn tự mình sờ vài cái, kết quả còn chưa đụng tới, đã bị Lục Định Vũ bắt lấy hai tay cố định trên đỉnh đầu, đồng thời cúi người dùng sức đỉnh đầu, tà cười nói: “Anh muốn sáp đến khi em bắn ra.”

“A… Ngô…” Lâu Triển Nhung phát tiếng kêu trêu người, cầu xin nhìn hắn.

Không nghĩ tới nam nhân này bình thường là trung khuyển, lên giường lại bá đạo như thế, kiên trì không cho chính cậu động thủ, hơn nữa xấu xa mà phát động thề tấn công nửa người dưới, thả chậm tốc độ, nhưng vẫn để ở chỗ sâu nhất bên trong cậu, chuyển động cọ xát, làm cho tay chân Lâu Triển Nhung co rúm, lại lớn tiếng rên rỉ lên.

Buông ra cổ tay của cậu, hai tay được tư do tự giác quoàng lên cổ anh, người dưới thân phun ra hơi thở nóng rực, trong lúc thở dốc mà thúc giục nhỏ vụn: “Hảo hảo làm…”

Lục Định Vũ vừa lòng nở nụ cười, thưởng cho cậu một cái hôn nồng nhiệt, ăn luôn vài tiếng rên rỉ, phía dưới càng thêm ra sức mà xâm phạm mật huyệt mềm mại thấp nóng của cậu, va chạm cánh mông tuyệt trắng chật hẹp, phát ra thanh âm”Ba ba ba”,dịch cùng mồ hôi hòa lẫn làm dính ướt mông, khiến cho thanh âm va chạm thân thể tăng thêm vài phần dính ngấy.

Mà cậuu trong lúc ra sức trừu sáp lại phát ra tiếng nước hết sức dâm mỹ lại trêu người động tình, cái giường lớn cũng sắp không chịu nổi sự điên cuồng của họ, bốn cột trụ càng không ngừng đung đưa, trong phòng quanh quẩn tiếng thở dốc rên rỉ quyện cùng một chỗ, cùng với âm thanh sắc tình khi thân thể kịch liệt giao hợp.

“A… Ân… Hảo thích… Họ Lục… Ân… Ngươi…”

Lâu Triển Nhung cho tới bây giờ không nghĩ tới mình sẽ có một ngày như thế, giống như một dâm phụ phong tao chủ động mở ra thắt lưng cùng mông nghênh hợp tiến công của nam nhân, còn vặn vẹo ưỡn người cọ xát với lòng ngực nam nhân, cánh tay lại giống dây leo bám vào Lục Định Vũ không chịu buông.

Trừ bỏ không ngừng nhồi mình, cực vật hỏa nhiệt thỏa mãn mình, Lâu Triển Nhung đồng dạng say mê đối với cái ôm ấp cường kiện của nam nhân, cậu mê luyến vuốt ve cơ ngực rắn chắn của Lục Định Vũ, mồ hôi ẩm ướt bao lấy làn da bóng loáng rắn chắc, cơ thể kiên cứng rắn như sắt thép, hơn nữa nhiệt độ tản ra làm cho thể xác và tinh thần người ta sôi trào, mồ hôi vị pha lẫn mùi vị man tình lại như liều thuốc thúc tình loại mạnh, câu dẫn người xuân tình nhộn nhạo, không biết cảm thấy thẹn hướng anh đòi nhiều hơn.

Ánh mắt Lâu Triển Nhung đã muốn bắt đầu tan rả, thân thể run rẩy càng thêm kịch liệt, bị khoái cảm phao trên tận trời, càng ngày càng tới gần cực hạn. Cậu thở hồng hộc ôm lấy cổ Lục Định Vũ, ngưỡng mặt lên hướng anh đòi hôn, run giọng nói: “Kêu, kêu tên của tôi… Nhanh lên…”

“Triển Nhung… Triển Nhung…” Lục Định Vũ ôm chặt lấy cậu, đôi môi hỗn độn dừng ở trên mặt cậu, ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ: “Lâu… Lâu Triển Nhung… Ta yêu ngươi…”

Cuối cùng ba chữ làm cho cả người cậu chấn động mãnh liệt như điện giật, một tiếng khẽ gọi, phân thân bắn ra một mảnh bạch trọc, lây dính trong ngực Lục Định Vũ.

Sau lúc cao trào trong đầu cậu trống rỗng, hư nhuyễn vô lực tê liệt ở trên giường thở, Lục Định Vũ đừng một lát, phân thân chưa được thỏa mãn lại bắt đầu ở trong cơ thể cậu chinh phạt.

“Ân… Ngươi người này…” Thân thể mệt mỏi mới vừa phát tiết qua lại dị thường mẫn cảm, giống món đồ chơi bị nam nhân ôm không buông tay, hơn nữa theo cái co rúm mà phát ra các loại thanh âm mất mặt, Lâu Triển Nhung bắt về vài phần lý trí, đối với sức bền của Lục Định Vũ không nói gì mà chống đỡ —— người này hoàn toàn có thể đi thay mặt nói về tính điện.

“Ngươi… Không sai biệt lắm đi? Ta… Ta không được…” Lâu Triển Nhung cố gắng bảo trì thanh tỉnh, không cho khoái cảm lần thứ hai thổi đến làm cậu thần hồn điên đảo, tuy rằng hai chân lại bò lên thắt lưng nam nhân, bất quá miệng đã muốn bắt đầu xin tha: “Ngươi có phải hay không… Nghĩ … Muốn làm chết ta? Chậm một chút… A… Ân…”

Ma sát quá độ, mông đã có chút đau đớn, Lâu Triển Nhung mệt đến liên tục nói đều hữu khí vô lực, nhưng làm một động vật trung thực với nửa người dưới, nam nhân nhiệt tình chăm sóc cùng giữ lấy, cậu đáng xấu hổ mà vặn vẹo rên rỉ lên.

Rốt cục ở lúc cậu chỉ còn lại một hơi, Lục Định Vũ đã đạt tới cao trào, gầm nhẹ một tiếng, ở trong cơ thể cậu bắn ra.

Lâu Triển Nhung run run, trước mắt một mảnh mây đen bao phủ, thở hổn hển lâu mới tán qua đi. Cậu nhắm mắt lại nằm ở trong lòng Lục Định Vũ, cảm thấy mình đã chết một hồi, hiện tại chính tê liệt ở trên giường chậm rãi hoàn hồn.

Thể lực Lục Định Vũ tốt đến làm cho người đố kỵ, rất nhanh bình phục thở dốc, nằm nghiêng đem cậu ôm vào trong ngực, vuốt ve mái tóc dài đầy mồ hôi của cậu, trong ánh mắt lộ vẻ ái mộ cùng không muốn xa rời.

Tóc đen hỗn loạn dán tại trên mặt, trên khuôn mặt tuấn tú có một loại thỏa mãn cùng biếng nhác sau khi được yêu thương đầy đủ, thật sự mê người.

Lâu Triển Nhung híp mắt, môi sưng đỏ hơi hơi mở ra, đem tóc trên mặt vén lên, lầm bầm lầu bầu: “Phiền muốn chết, ngày mai đi cắt.”

“Đừng cắt.” Lục Định Vũ cuống quít giật tay cậu ra, đem đầu tóc rối kia chỉnh lại, lại giống cẩu ở cổ sau cọ cọ, thấp giọng nói: “Rất xinh đẹp a, cắt thật đáng tiếc.”

Đặc biệt khi kích tình, một mái tóc đen dài rơi trên gối, thêm một thân xinh đẹp, phong tình vạn chủng.

Lâu Triển Nhung đưa mặt đến, cố ý làm trái lại: “Xinh đẹp cái đầu của anh, chỉ có ẻo lả mới để tóc dài.”

Lục Định Vũ trở mình ngăn chặn cậu, môi để trán của cậu, dọc theo mép tóc một đường hôn xuống sau tai, hống nói: “Anh thích, không cần cắt được không?”

Tim Lâu Triển Nhung đập nhanh hơn, hô hấp có chút không xong, thân thể to lớn của nam nhân giống như lấy lòng mà ở trên người hắn cọ đến cọ đi, cọ đến cậu loạn tình mê, làm cho Lâu Triển Nhung không thể cố so đo chuyện tóc dài, cậu nuốt nước miếng một cái, khàn giọng vừa nói: “Ngươi thích không phải là tiểu bạch kiểm này sao? Đợi lâu như vậy cuối cùng cũng có được, mất trắng nhiều tâm tư như vậy.”

Người này thật sự là giang sơn dễ đổi, mới thuận quá khí đến mà bắt đầu châm chọc khiêu khích, Lục Định Vũ nhíu mày, một tay xoa mặt của cậu, nói: “Em như thế nào chỉ lấy ác ý phỏng đoán người khác? Anh chiếu cố em không phải vì lên giường với em… Còn có, nếu không em nói, anh cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện lấy chồng trên giường.”

Giaỉ thích giống như khẩu lệnh này làm cho Lâu Triển Nhung cười nhạt, hừ lạnh nói: “Tôi nói, anh ngay từ đầu căn bản là hiểu sai ý! Tôi nói muốn thân thể của anh, không là muốn cho anh thượng tôi… Mẹ nó, càng tô càng hắc!”

Nhìn đôi mắt tinh quang lóng lánh của Lục Định Vũ, cậu từ bỏ việc giải thích, cam chịu mà quay mặt đi, không nhìn tới khối thân thể cường tráng làm cho cậu đỏ mắt này.

Nếu cậu có thể chiếm cứ thân thể như vậy thì tốt rồi, chỉ là nếu như cậu chiếm lấy thân thể cường tráng này như đã nói, kia quả thực là… trường hợp dưới thân tráng nam củi khô lửa bốc, thích đến thất thanh lãng kêu, cậu tuyệt không muốn nhớ lại.

“Ngươi đừng để tâm vào chuyện vụn vặt.” Thân thể Lục Định Vũ nóng hừng hực ngăn chặn cậu, ép cậu thành tiểu bánh kem, môi dày ấm áp trên cổ cậu hôn tới nói: “Anh thích chính là em, Lâu Triển Nhung, tuy rằng tánh khí táo bạo, tính cách lại thối nát, cả ngày đối với anh hô to gọi nhỏ, nhưng là anh không thể tự kềm chế được mà yêu em, muốn hôn em sờ em, muốn ôm em, ngay cả bộ dáng em mắng chửi người đều làm cho anh mê muội.”

TBD: ta nói ngươi là M mà, = =!!!

Nếu chỉ là vì phát tiết dục vọng nửa người dưới, vậy trực tiếp làm là được, anh mới không kìm nén vừa hôn vừa liếm, một chút một chút chờ thân thể cậu thích ứng cũng nở rộ, sợ người trong lòng bị thương.

Làm cho người yêu ở dưới thân mình thỏa mãn, đối với một người nam nhân mà nói đều là hạnh phúc lớn lao, Lục Định Vũ cũng không ngoại lệ, cho nên mới xuất ra công phu cả người, làm cho Lâu Triển Nhung ở trong lòngcủa hắn rên rỉ vặn vẹo, dục tiên dục tử.

Bất quá… Lục Định Vũ nhớ tới thân phận trước kia của cậu, một ác điểu kiêu ngạo cuồng dã đã đánh mất thân thể, bất đắc dĩ dựa vào trên người một cái nhỏ bồ câu, lại bị nam nhân đặt ở dưới thân, sẽ có oán khí cũng là chuyện đương nhiên, chỉ cần không lay được nền tảng lập quốc, Lâu Triển Nhung như thế nào cho hả giận anh đều nhất định bao dung.

Lâu Triển Nhung có điểm mặt đỏ, không được tự nhiên đẩy anh ra, giả vờ bình tĩnh nói: “Quên đi, dù sao làm cũng đã làm, coi như miễn phí chiêu ngưu lang, dù sao ta cũng không có gì… Tổn thất.”

Chết vì chết mạnh miệng, kỳ thật trong lòng vẫn không được tự nhiên muốn chết, đặc biệt cậu vừa động thân thể liền có thể cảm giác được thứ nam nhân bắn trong tiểu huyệt đang tràn ra, đùi ướt một mảnh, kiến tâm tình cậu một trận phiền táo lại bắt đầu đẩy Lục Định Vũ.

Nam nhân này giống khối nham thạch đè cậu bất động, nghiêm trang địa nói: “Đây không phải là chuyện một đêm, Triển Nhung, anh sẽ đối với em phụ trách.”

Lâu Triển Nhung bị tức đến nở nụ cười, rất muốn vung nắm tay đánh người, nhưng trên người không còn khí lực, đành phải phát uy ngoài miệng: “Tôi cũng không mang thai, lại không tính toán hồi hương kết hôn, ngươi phụ trách cái rắm.”

Loại cảm giác trở nên yếu đuối được nâng trong lòng bàn tay khiến cậu có chút khó chịu, trong khó chịu lại có ẩn ẩn mừng thầm, vì thế càng thêm khó chịu, Lâu Triển Nhung âm thầm phỉ nhổ loại tâm lý đàn bà không không chịu thua kém, trừng mắt, nói: “Tránh ra, ta muốn đi tắm rửa.”

Thể lực cạn kiệt, cậu vô tâm chuyện bồi tử nam nhân lề mề này, thầm nghĩ tẩy một thân mồ hôi cùng dịch, nằm xuống ngủ sau, về phần chuyện về sau, về sau nói sau.

“Anh…Anh…” Lục Định Vũ lại bắt đầu cọ cậu, sắc mặt đỏ sậm, trong mắt dục hỏa trọng nhiên, ấp úng nói: “Anh còn muốn làm…”

Vật kia một lần nữa ngẩng đầu đứng thẳng, cứng rắn để trên bụng cậu. Lâu Triển Nhung sợ hãi, một cái tát lên trên mặt anh, mắng: “Anh tên cầm thú này! Không cần nhanh như vậy liền động dục.”

“Cầu em … Làm cho anh làm đi…” Lục Định Vũ thở hổn hển, hai tay ở trên người cậu sờ loạn, tiền hậu giáp kích, trêu chọc Lâu Triển Nhung cũng theo suyễn lên, không chỉ có phía trước ngẩng đầu cùng đối phương hô ứng, mặt sau cũng bắt đầu nóng nóng mà ngứa, cậu thầm mắng mình dâm tiện, oai ầu muốn tách khỏi ma âm thủng não của nam nhân…

“Làm xong chúng ta cùng đi tắm rửa, anh cam đoan lần này từ từ sẽ đến… Nhất định sẽ hầu hạ cho em thư thư phục phục… Triển Nhung… Làm cho anh làm đ…”

Lời ngon tiếng ngọt tràn hương vị ngập dụ hống hơn giữa hai chân cậu cũng đã rụt rịt như hỏa đạn lên pháo, rất nhanh phá tan phòng thủ của Lâu Triển Nhung, cậu lại không tiền đồ mềm nhũn xuống dưới, có chút phá bình phá suất nghĩ: dù sao đã bị khai bao, làm một lần cùng làm hai lần đều như nhau, dù sao xuất lực cũng không phải cậu, cậu chỉ cần nằm thích là đến nơi.

Động vật nửa người dưới chính là đáng buồn như vậy thật, thoải mái qua ngày dài, Lâu Triển Nhung không rối rắm vài giây đồng hồ liền tước vũ khí đầu hàng, cánh tay câu lên cổ Lục Định Vũ, nhe răng nói: “Lần này nhẹ một chút cho ta, đừng giống ăn thuốc kích thích liều mạng làm!”

“Tuân mệnh.” Lục Định Vũ được cho phép, giống đại cẩu một đầu kề cận chủ nhân không tha, càng thêm ra sức vỗ về chơi đùa thân thể cậu.

Lâu Triển Nhung nhắm nửa con mắt, thấp suyễn liên tục, cảm giác được hai chân bị nâng lên, ngạnh vật từng cùng cậu thân thiệt lại chậm rãi chen vào hậuhuyệt, có chất dịch bôi trơn thực dễ dàng cắm xuống, mang đến khoái cảm mê muội, Lâu Triển Nhung phát ra một tiếng rên rỉ khàn khàn, nâng lên thắt lưng cùng mông, cùng nam nhân trên giường quay cuồng.

TBD: ta thề! Lần sau làm hiện đại văn tuyệt đối dùng ”hắn – ngươi” dùng kiểu xưng hô VN này thật nhức đầu, thấy cứng ngắt. Lỡ rồi, coi tư bộ này thí nghiệm.
Bình Luận (0)
Comment