Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 28

Từ suối nước nống trở về đã qua hơn ba tháng, trong lúc Tô Minh cũng sắp xếp cha mẹ và Giang Xuyên gặp mặt, như vậy giống như là cục dân chính đóng con dấu cho hai người chính thức ở bên nhau.

Sau khi hai người chuyển từ quen biết đến yêu nhau cùng thuê phòng, Giang Xuyên thân kiêm nghề nghiệp đua xe và tổ chức đua xe dưới lòng đất những năm gần đây cũng có tích trữ không nhỏ sau khi mua được căn nhà nhỏ ổn định hai người đều cảm thấy rất yên tâm và gắn bó với nhau hơn.

Hôm nay Tô Minh còn đang trong giấc mộng, Giang Xuyên so với cậu thức sớm hơn, nhìn người trong lòng ngực mình đang ngủ vẻ mặt điềm tĩnh bình yên. Nhớ đến trước đó mấy giờ khuôn mặt ướt nước mắt bị phủ kín tình dục, làm tính khí càng ngày càng cứng rắn nên anh nghiêng người tách hai chân Tô Minh ra ngón tay luồn vào hoa huy*t đêm hôm qua điên cuồng ra vào đào móc mấy lần, Tô Minh thể chất nhạy cảm lại tiết ra dâm dịch đem âm đ*o làm trơn. Giang Xuyên rút tay ra đổi vào là dương v*t như cự phá mà đâm vào, cảm thụ được bên trong vách thịt ấm áp thật chặt bao lấy dương v*t mình, mà Tô Minh chỉ ở trong mộng nhíu nhíu mày, không tỉnh lại.

Ôm lấy eo Tô Minh chậm rãi đong đưa, hoa huy*t thịt mềm chặt chẽ hấp thụ côn th*t, thoải mái như đòi mạng, động tác eo không tự chủ càng nhanh hơn một chút, nhìn trước ngực Tô Minh trước hai bầu ngực theo động tác nhảy lên, rất chọc người yêu thích.

Một cây côn th*t bổng xuyên ở trong người đâm vào rút ra Tô Minh coi như ngủ mê cũng bị làm tỉnh, mở mắt ra đối với phát sinh trước mắt tất cả không rõ vì sao nhưng thân thể đã phản ứng thành thật nhất.

Trong cơ thể phân lượng dương v*t không thể lơ là, hai vú bị người ôm vào trong tay, bên trái đầu v* còn bị liếm đến nhổng lên thật cao. Tô Minh ưỡn ưỡn eo, đem đầu v* càng thêm hướng vào trong miệng Giang Xuyên đồng thời cũng kẹp chặt hoa huy*t bên trong hút côn th*t như ngàn vạn cái miệng nhỏ hôn ở bên trong

“A… ông xã.. Chào buổi sáng…” Tô Minh Xoa Xoa mắt, trong thanh âm còn mang theo buồn ngủ chưa tiêu tán còn có lưu luyến không muốn xa rời, Giang Xuyên phun ra đầu v* trong miệng nơi đó đã bị liếm mà trương nở như hoa anh đào mang theo một vệt nước. Anh cười giả tạo ôm Tô Minh trên người nói: “chào buổi sáng, bảo bối.”

Tô Minh nghiêng đầu, đôi môi bị ngăn chặn, Giang Xuyên hút đầu v* cậu trong miệng còn có hương sữa. Cánh tay cậu vuốt ve lưng eo của Giang Xuyên, người kia thì tiếp tục nhào nặn thưởng thức trong tay cặp ngực khả kia.

“Sao lại cứng rồi.. A… Cương lớn rồi… Sướng quá… A a…” Tô Minh phản ứng thực tại đáng yêu, Giang Xuyên trước bận tâm cậu còn đang ngủ động tác vẫn luôn rất ẩn nhẫn, lúc này đã bắt đầu thẳng thắn thoải mái mà đánh Xuyên thật sâu vào hoa huy*t có thể đâm đến hoa tâm của Tô Minh.

Buổi sáng tính dục tăng vọt, Tô Minh ôm chặt ở trên người Giang Xuyên đem hai chân càng mở lớn hoa huy*t mở ra đến cực hạn chứa đựng một cự pháo ở bên trong. côn th*t to dài đem âm đ*o lấp kín, lúc rút ra có thể nhìn thấy từ bên trong mang ra thịt mềm, âm thần đầy đặn sưng lên mà thời gian dài bị thao thân thể từ lâu thích ứng. Cho dù Giang Xuyên một đêm trước đã lần lượt làm mấy lần thì hoa huy*t dâm đãng kia sáng sớm bị côn th*t quen thuộc tiến vào cũng bị làm đến rất thoải mái.

“Cô thu cô thu” tiếng nước hòa lẫn thanh âm “ba ba” cùng từng tiếng thở dốc dâm mỹ mê hoặc rên rỉ, đem sáng sớm trong phòng ngủ nhiễm phải một mảnh xuân sắc. Một người lay động eo hạ thể như đóng cọc thâm nhập vào làm hoa huy*t, một người vặn vẹo mông cho hoa huy*t đón hùa, thật muốn phải đem hoa huy*t làm hỏng mới bằng lòng bỏ qua.

Khí trời càng ngày càng nóng Tô Minh bắt đầu thay đổi khẩu vị ăn uống thức ăn thanh đạm có thể ăn nhiều gấp đôi, bình thường hắn cậu rất thích ăn thịt vào lúc này ăn mấy miếng sẽ cảm thấy buồn nôn, thậm chí nôn khan.

Tô Minh đem tất cả những thay thay đổi này đổ tội cho thời tiết. Hết mùa xuân khí hậu ấm hơn rất nhiều cũng làm cho người càng buồn ngủ thế là cậu nhào vào giường mềm mại không tới hai giây liền có thể ngủ.

Có thể trái lại Giang Xuyên hoàn toàn không bị bất luận ảnh hưởng gì, vẫn như cũ nên ăn thì ăn nên uống thì uống, sáng sớm rời giường không làm tình ở trong phòng làm chút vận động, cũng không chịu ra ngoài chạy bộ. Tô Minh gần đây cả người ủ rũ anh phải ở bên cạnh chăm sóc cậu.

Lúc khí trời tốt, Giang Xuyên muốn Tô Minh ra ngoài đi chơi không muốn cậu cả ngày làm ổ ở trên giường, cửa lớn không ra, cổng trong không bước. Tô Minh cũng là bị dỗ hồi lâu mới nguyện ý đi ra ngoài. Vào lúc này khí sắc Tô Minh trở nên khá hơn một chút, ít nhất người thoạt nhìn có tinh thần, có thể mấy lần sau đi ra ngoài nhiều hơn cũng dần dần khỏe hơn. Đi không bao lâu cậu cảm thấy mệt, có lúc rõ ràng cảm thấy rất muốn ăn nhưng thân thể phản ứng chứ như là không đói bụng.

Giang Xuyên cảm thấy cậu cần phải đi gặp bác sĩ, Tô Minh chỉ nói nghỉ ngơi nhiều là tốt rồi. Giang Xuyên vuốt ve mặt của cậu cảm giác trước kia no đủ hiện tại như là gầy gò một chút, ngữ khí cũng không tự chủ nhẹ nhàng hơn nói chung chính là không nỡ đối với cậu sinh khí. Tô Minh ỷ vào điểm này đối với anh hay làm nũng, thời gian sau này cũng chậm chạp không muốn động thân.

Tuy rằng Tô Minh không phải rất lưu ý nhưng Giang Xuyên dựa theo bệnh trạng của cậu tìm một người bạn là bác sĩ hỏi thăm. Người bạn này cùng anh giao tình không sâu đậm như các thành viên trong đoàn Xe, nghe Giang Xuyên miêu tả chỉ nói rằng: ” Người yêu của anh có thể là mang thai rồi, ngày nào đó đến bệnh viện làm kiểm tra đi, nếu là thật, chúc mừng anh a.”

Giang Xuyên nghe điện thoại trong nháy mắt đầu óc trống không rồi rất nhanh bình tĩnh lại. Tuy rằng trong lòng cường liệt rung động cũng thành công áp chế lại, âm thanh có chút run rẩy mà nói cám ơn. Cúp điện thoại anh ở trên ban công hút mấy điếu thuốc cho tĩnh táo một chút.

Đi vào trong phòng ngủ, Tô Minh đang nằm trên ghế sô pha chơi game. Một mảng nhỏ ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt cậu, lông mi từng chiếc rõ ràng mà cong vểnh, cắn một bên môi dưới không uyển chuyển mà đầy ý cười.

“Hai tháng nay rốt cục quá mệt mỏi!” Nhìn thấy Giang Xuyên tiến vào, Tô Minh cao hứng nói với anh rồi đem điện thoại di động để qua một bên, nhìn Giang Xuyên giang hai cánh tay ra. Giang Xuyên đi tới trước khom người ôm ôm cậu nói rằng: “Bảo bối, anh có chuyện muốn nói với em.”

Tô Minh gật gật đầu: “Dạ.”

Giang Xuyên ngồi ở trên ghế salông, để Tô Minh khóa ngồi ở trên chân mình, đem nội dung vừa hỏi bác sĩ nói cho cậu biết. Tô Minh ngay từ đầu nghi hoặc đến lúc sau khiếp sỢ thời gian so với vài giây của Giang Xuyên dài hơn nhiều sau đó mới dựa vào nét mặt của anh đọc ra một ít nội dung, phần nhiều là khó có thể tin.

“Sao… Sao lại như vậy…”Tô Minh rốt cục phục hồi tinh thần lại, lẩm bẩm nói: “cái này không thể nào… em không có… em không phải…” Giang Xuyên đem cậu ôm vào trong ngực, động viên nói: “Đừng sợ, có cũng không liên quan, lại nói đây cũng chỉ là suy đoán, không nhất định.”

Anh cúi đầu hôn một cái trên trán Tô Minh, Tô Minh trong lồng ngực của anh chậm rãi đem tâm tình ổn định lại, cậu nói: “Tuy rằng lúc trước em vẫn luôn nói muốn sinh đứa nhỏ, thế nhưng… em còn sợ.”

Lúc bình thường muốn để Giang Xuyên xuất tinh vào bên trong sẽ nói ra muốn sinh cho anh đứa nhỏ, trên thực tế cũng không phải không nghĩ tới.

Nhưng cậu rốt cuộc là con trai tuy rằng thân thể rất quái dị, đồng thời có bộ phận sinh dục nữ cậu không biết mình có thể thật sự trong bụng có thai nghén một sinh mệnh nhỏ không? cậu sợ sệt càng nhiều hơn là mong đợi.

“Ngày mai dẫn em đi bệnh viện đi, nhưng không được tiếp tục trốn tránh.” Giang Xuyên nói ra Tô Minh trầm mặc vài giây, vẫn gật đầu một cái, đáp ứng.

Vào một ngày lượng thông tin thực sự lớn đến mức muốn đem đầu óc nổ tung vì thế Tô Minh lên mạng tra xét rất nhiều tư liệu, phát hiện người có thể chất giống như cậu cũng có phần nhỏ. Thế nhưng đối với chuyện mang thai này cũng không có mấy người cho nên cũng không có tra ra thực chất nội dung.

Trước khi đi ngủ Tô Minh một bên tưởng tượng thật sự có baby sinh hoạt sẽ là như thế nào, muốn ngày mai đi bệnh viện biết được câu trả lời là khẳng định vậy chuyện này nhất định phải cho cha mẹ biết bọn họ sẽ rất vui vẻ. Giang Xuyên thật giống cũng muốn chuyện này, hai người đều không nói gì, cũng không có làm tình, trong phòng yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở, cuối cùng ôm nhau ngủ.

Buổi sáng ngày hôm sau.

Tích lũy dũng khí một buổi tối, đột nhiên như quả cầu da xì hơi tất cả cũng không còn. Giang Xuyên trước một đêm làm các công tác chuẩn bị tư tưởng nhưng Tô Minh lại đột nhiên thay đổi, chỉ muốn cho anh ở nhà chờ, còn mình đi ra ngoài mua que thử thai trước tiên bước đầu chính mình xác nhận.

Giang Xuyên suy nghĩ một chút, cái này là trước mắt biện pháp tốt nhất, cũng không cự tuyệt nữa, tâm lý rất là thấp thỏm chờ.

Hai người đàn ông lần đầu gặp phải chuyện như vậy đều luống cuống tay chân, từng bước một đều dựa theo trong sách hướng dẫn chỉ thị thao tác, cuối cùng nhìn trên que thử thai hiện lên hai vạch hồng, hai người nhìn nhau không nói gì rồi lại vượt qua thiên ngôn vạn ngữ.

Mấy ngày nay tất cả uể oải uể oải suy sụp bởi vì cái tin này mà giải thích được hết cũng đồng thời tiêu tan hết. Tô Minh bị Giang Xuyên ôm thật chặt vào trong lồng ngực, sức mạnh cánh tay giống như là muốn đem cả người cậu đều hòa tan cùng mình hòa làm một thể. Tô Minh tuy rằng bị đau lại cũng không có lý do gì đẩy ra, hai người đột nhiên cảm thấy trên vai trách nhiệm nhiều hơn sự tồn tại của đối phương càng quan trỌng hon.

Giang Xuyên ý muốn là Tô Minh phải đi bệnh viện, mà Tô Minh đã đem tin tức nói cho mẹ biết. Cha mẹ cậu đang theo đoàn du lịch hai ngày nữa sẽ trở về. Trong điện thoại ông bà vui vẻ đến không chịu được, nghĩ là hai thằng đàn ông thì làm sao mà xử lý chuyện này, dù sao cứ để cho mẹ đứng ra sắp xếp là tốt nhất cũng coi như xong nên cứ việc ở nhà chờ.

Sau lần đó, Giang Xuyên đối Tô Minh luôn chăm sóc chu toàn càng tăng lên một đẳng cấp. Nửa đêm Tô Minh xoay người, cũng có thể làm cho Giang Xuyên lập tức tỉnh lại, xem cậu có yêu cần hoặc là khó chịu chỗ nào, nếu như muốn đi nhà vệ sinh thì càng quá đáng Giang Xuyên hận không thể toàn bộ hành trình ôm cậu như một đứa bé mà xi tiểu.

Tô Minh vẫn như thường ngày, cao hứng liền nhảy nhảy nhót nhót thường xuyên làm Giang Xuyên kinh sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người lúc này sẽ bị Tô Minh cười nhạo nửa ngày.

Không biết là ảo giác hay là rất chân thật Tô Minh cảm thấy bụng của mình lúc trước bằng phẳng hiện tại quả thật có nhô lên, hai vú cũng so với thường ngày càng đầy đặn, sữa thường thường liền bị Giang Xuyên hút rất nhanh lại căng đầy, các dấu hiệu cũng làm cho Tô Minh cảm thấy được trong thân thể của mình còn có một sinh mạng bé bé nhỏ tồn tại.

Trong lúc mẹ Tô Minh cho cậu rất nhiều thông tin liên quan với thời gian mang thai cần thiết phải chú ý, trong đó cũng có cho cậu đi bệnh viện xác nhận thời gian mang thai nếu như muốn tiến hành sinh hoạt tình dục tốt nhất phải đợi thai nhi ổn định ít nhất là bốn tháng sau, điều này làm cho Tô Minh mặt đỏ đến không chịu được, Giang Xuyên ngược lại nghe rất nghiêm túc.

Ngày thứ hai liền mang Tô Minh đi tới bệnh viện, lúc ở cửa bệnh viện Tô Minh vẫn sinh ra ý nghĩ lùi bước. Giang Xuyên nắm chặt tay cậu không tiếng động an ủi, cậu từ trong đáy lòng lấy dũng khí, Giang Xuyên chuẩn bị kỹ càng công tác dẫn dắt cậu hoàn thành các bước kiểm tra.

Lúc chờ đợi kết quả thông báo Tô Minh đang không ngừng nói muốn cho baby lấy tên gì. Giang Xuyên ở một bên nghe, vÔ luận Tô Minh nói cái gì đều trả lời: “Được tất cả nghe theo em.” Tô Minh cười nói: “Em đặt tên cho con giống tên họ vương sát vách cũng đều nghe em sao?” Giang Xuyên nhéo nhẹ trên lỗ mũi cậu một chút nói: “Đừng nghịch.”
Bình Luận (0)
Comment