Vai Ác Vạn Nhân Mê Hôm Nay Lại Ooc Sao?

Chương 59

Khoảnh khắc Phó Trăn Hồng mở mắt, giọng nam trầm ấm và cuồng dại vốn vẫn vang vọng trong đầu anh bỗng biến mất không còn dấu vết.

Cả căn phòng trở nên đặc biệt yên tĩnh, lặng như tờ, không một cơn gió, chỉ còn ánh trăng trắng nhợt trải ra quang cảnh về đêm.

Phó Trăn Hồng khẽ nâng mí mắt, nhìn trần giường bằng gỗ được khắc hoa văn màu đen, khóe môi khẽ cong lên một đường rất nhỏ.

Cũng có chút thú vị...

Thật ra là đang cố ý dùng giọng nói để mê hoặc anh.

Kẻ tội phạm không an phận nhất bị giam cầm ở vực sâu Tartarus ———— vương của quái vật Typhon.

Cũng đúng, chuyến đi Minh giới này của anh, về tình về lý cũng nên đi thăm vị 'bằng hữu cũ' này.

Nhưng tối nay thì miễn, Phó Trăn Hồng chỉ muốn đơn thuần ngủ một giấc thật ngon.

Che chắn ý thức, mặc kệ giọng nói kia có mê hoặc thế nào, Phó Trăn Hồng cũng không bị ảnh hưởng một chút nào.

Ngày thứ hai, vị thần ngủ Hypnos đầy hứng khởi vội vàng đến cung điện nơi Phó Trăn Hồng ở.

"Eris, Eris, người anh trai thân mến của ta Eris," Hypnos có chút hưng phấn, sắc mặt cậu ửng hồng, trên khuôn mặt tuấn tú treo nụ cười vui vẻ và sung sướng, "Anh đã đến Minh giới, mà ta lại mới biết."

Phó Trăn Hồng đi đến trước mặt Hypnos.

Đối diện với sự đến gần của Phó Trăn Hồng, Hypnos đột nhiên cảm thấy một chút căng thẳng, vốn là một người hoạt ngôn ăn nói tốt nhưng sau khi đối diện với đôi mắt của Phó Trăn Hồng, cậu lại không biết nên mở miệng như thế nào để tìm đề tài.

"Hypnos." Phó Trăn Hồng gọi tên của vị thần giấc mơ này.

Rõ ràng không mang theo bất kỳ sắc thái tình cảm nào, nhưng cố tình giọng nói của anh lại lạnh lùng và dễ nghe như vậy, truyền vào màng nhĩ của Hypnos, như ngọc châu rơi trên mâm ngọc, cái tên đơn giản dường như đều mang theo dư vị thanh lãnh, như tơ lượn lờ trong tim của Hypnos.

"Ta ở đây." Hypnos theo bản năng ưỡn thẳng người, làm mình trông đoan chính và ngay thẳng hơn.

Phó Trăn Hồng chậm rãi nói: "Ta cần ngươi giúp ta một việc."

Ánh mắt Hypnos sáng lên, kiên định trả lời: "Chỉ cần Eris huynh trưởng cần ta, ta nhất định sẽ dốc hết sức lực."

"Còn nhớ vì sao ngươi lại đi thành Cyprus không?"

Lời nói của Phó Trăn Hồng làm tai của Hypnos đỏ bừng ngay lập tức, ánh mắt cũng bắt đầu lảng tránh, cậu không hiểu vì sao huynh trưởng của mình lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Ta... đã nhìn trộm được giấc mơ của vị vương tử loài người kia."

Phó Trăn Hồng gật đầu: "Ta biết ngươi có thể nhìn trộm giấc mơ của người đang ngủ, ta cần ngươi giúp ta xem nhiều hơn giấc mơ của Cypress."

"Cypress?" Hypnos hồi ức một chút: "Huynh trưởng nói là nam tử có cánh tay quấn rắn độc kia sao?"

"Ừm."

Phó Trăn Hồng có chút nghi ngờ về thân phận của Cypress, người đàn ông kia không chỉ đơn giản là vị tư tế tối cao tiền nhiệm của thành Cyprus.

Hypnos đảm bảo: "Eris, mấy ngày nay ta sẽ chú ý đến Cypress này."

Lời của Hypnos vừa dứt, phía sau cậu liền có một người đi vào, có ngũ quan tương tự với Hypnos, nhưng so với sự nhiệt tình và tươi sáng của Hypnos, sắc mặt người này lại trầm ổn và nội liễm hơn.

Hypnos vừa nhìn thấy người đến, lập tức bày ra một vẻ mặt 'ta đã biết', hơi mang vẻ trêu chọc chào hỏi: "Chào, người em trai thân mến Thanatos, em cũng đến tìm huynh trưởng sao?"

Thanatos nghe vậy, mím đôi môi mỏng, liếc nhìn Phó Trăn Hồng một cái, sau đó mới không nóng không lạnh nói với Hypnos: "Minh Vương bệ hạ, bảo anh qua Điện Thần một chuyến."

Hypnos sa sầm mặt xuống, lẩm bẩm: "Ta còn muốn nói chuyện thêm với huynh trưởng mà..."

Mặc dù miệng than vãn, nhưng Hypnos cuối cùng vẫn lưu luyến không rời cáo biệt Phó Trăn Hồng, cùng Thanatos đi đến Điện Thần Minh Vương.

Minh giới là một vương quốc ngầm khổng lồ, hôm qua Hades đã dẫn Phó Trăn Hồng làm quen với hoàn cảnh, nhưng vì thời gian có hạn, trên thực tế ngay cả 1% của Minh giới cũng chưa đi hết.

Phó Trăn Hồng rảnh rỗi nhàm chán, liền trực tiếp ra khỏi cung điện.

So với những kiến trúc hoa lệ huy hoàng ở thế giới bên ngoài, Minh giới ngoại trừ cung điện của các vị thần, cũng chỉ có phúc địa Elysium và lao ngục Tartarus, còn lại cơ bản tất cả đều được tạo thành từ các loại sông và đồng bằng tro đen.

Các vị thần Minh giới không giống như các vị thần Olympus thích sự sung sướng và chơi bời, những vị thần này giống với vị chủ nhân của họ Hades, có sự kính sợ và ý thức trách nhiệm bản năng đối với thần chức.

Mặc dù họ rất tò mò về Phó Trăn Hồng, nhưng cũng không tự tiện rời khỏi vị trí để đến quấy rầy, nhiều nhất cũng chỉ là âm thầm phỏng đoán mục đích của con trai cả của nữ thần màn đêm Nyx khi đột nhiên đến Minh giới.

Có lẽ không nên nói là 'đến', mà nên dùng từ 'về' mới thích hợp hơn một chút.

Eris, vốn nên thuộc về Minh giới.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả các vị thần Minh giới đều tuân thủ bổn phận như vậy, nhịn được sự tò mò, dù sao mọi việc luôn có một hai trường hợp ngoại lệ.

Khi Phó Trăn Hồng đi dạo đến sông Lệ Đặc, con sông của sự lãng quên, một nữ tử có vẻ ngoài lộng lẫy và kiều diễm đã đi đến phía sau anh.

"Ngươi chính là Eris?"

Giọng nói thanh thoát, uyển chuyển của thiếu nữ như chim dạ oanh truyền đến tai Phó Trăn Hồng, trong giọng nói mang theo một chút ngạo khí và kiêu ngạo.

Phó Trăn Hồng xoay người lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt của thiếu nữ đang đánh giá anh.

Nhìn thấy khuôn mặt của Phó Trăn Hồng, đôi mắt thiếu nữ bỗng dưng mở to, con ngươi xanh lục như ngọc phỉ thúy sáng lấp lánh lập tức hiện ra một vẻ kinh ngạc, lời nói hung hăng vốn đã chuẩn bị nói ra đột nhiên tắc nghẹn trong cổ họng.

"Ngươi..."

Môi của Mintha khẽ mấp máy, vẻ kiêu ngạo ban nãy lập tức tiêu tan.

Hóa ra đây là Eris...

Mintha đột nhiên cảm thấy có chút luống cuống, bị ánh mắt lạnh lẽo như tinh hàn của đối phương nhìn chằm chằm, làm Mintha nhớ đến sương hoa bay tán loạn trong tuyết trắng trên núi cao, trong làn mây mù xa xôi, toát ra một vẻ thanh lãnh và tôn quý bẩm sinh.

Một Eris như vậy sao có thể giống như lời tên Charon kia miêu tả, là người đến để dụ dỗ Minh Vương bệ hạ.

Là con gái được sông Cocytus sinh ra, Mintha từ khi sinh ra đã luôn ở Minh giới, nàng từ nhỏ đã ngưỡng mộ chủ nhân của Minh giới Hades, và cũng luôn tin tưởng vững chắc mình sẽ trở thành sự tồn tại được Minh Vương thiết diện vô tư sủng ái nhất.

Nàng biết Minh Vương bệ hạ tự kiềm chế, cao quý, cũng không phải một vị thần sẽ tham sắc đẹp, nhưng những năm trước đây cũng không tránh khỏi có một vài vong linh xinh đẹp mang lòng dạ xấu xa muốn câu dẫn Minh Vương bệ hạ, cuối cùng đều bị Mintha đánh đuổi toàn bộ.

Nàng giống như một đấu sĩ có sức chiến đấu cực mạnh, che chở không cho phép bất kỳ ai có lòng riêng đối với Minh Vương Hades đến gần vị bệ hạ mà nàng ngưỡng mộ.

Cho dù Hades không có bất kỳ tình ý nào với nàng, nàng cũng vui vẻ đảm nhận nhân vật của một kẻ xua đuổi.

Hades thật sự rất mệt mỏi với việc đáp lại những kẻ ái mộ đến gần mình, có Mintha chống đỡ, anh cũng sẽ không bị làm phiền, vì vậy dần dần, Hades cũng mặc nhận hành vi của Mintha.

Mintha cảm thấy rất vui vẻ, mặc dù không có tình yêu của Hades, nàng cũng là sự tồn tại cực kỳ đặc biệt trong toàn bộ Minh giới.

Nhưng sự đột ngột đến thăm của Eris, làm Mintha sinh ra một loại nguy cơ mạnh mẽ chưa từng có.

Nàng vốn kinh ngạc vì Minh Vương bệ hạ lại bỏ những công vụ rườm rà nặng nề kia, đích thân đi tiếp ứng Eris, sau đó lại nghe được Charon nói rằng Eris đến Minh giới nói không chừng là đang có ý đồ dụ hoặc vương của Minh giới.

Mintha liền không thể ngồi yên nữa, cáo biệt Charon vội vàng đi đến để xem Eris thần bí và quỷ dị trong lời đồn này.

Kết quả bây giờ vừa nhìn thấy Eris bản thân, Mintha mới biết mình đã bị tên Charon kia chơi một vố.

Làm sao nàng lại tin vào những chuyện ma quỷ và lời nói đùa của cái tên không đứng đắn Charon kia chứ?

Dung nhan và khí chất như Eris, căn bản không cần cố ý câu dẫn.

Một vị thần thanh lãnh hờ hững như vậy, e rằng chỉ cần hơi ôn hòa mỉm cười một chút, cũng có thể làm người ta từ đáy lòng nở ra một đóa hoa.

"Ta tên là Mintha."

Mintha chủ động nói ra tên của mình, dừng một chút, nàng lại cố ý thêm một câu: "Ta sẽ là sự tồn tại thân cận nhất bên cạnh Minh Vương bệ hạ."

Trong thần thoại Hy Lạp, Mintha là tình nhân của Hades, Phó Trăn Hồng không cảm thấy bất ngờ khi thiếu nữ nói ra câu nói mang tính tuyên thệ chủ quyền này.

Mintha thấy Phó Trăn Hồng không nói lời nào, nàng mím đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng, chậm rãi đi đến bên cạnh Phó Trăn Hồng, tự mình hỏi một câu: "Eris, ngươi có thích Minh Vương bệ hạ không?"

"Thích hay không thích, có gì khác nhau?" Phó Trăn Hồng nhàn nhạt hỏi.

Đây là lần đầu tiên Mintha nghe được giọng nói của Eris, thanh u lạnh lẽo, như dòng suối chậm rãi chảy trong núi.

Dễ nghe một cách kỳ lạ...

Mintha nói: "Nếu ngươi không thích Minh Vương bệ hạ, ta sẽ dẫn ngươi đi chơi những nơi thú vị nhất Minh giới, nếu ngươi thích Minh Vương bệ hạ..." Mintha ngừng lại.

"Ngươi sẽ thế nào?"

Trong lòng Mintha lập tức dâng lên một luồng ghen tị chua chát, nàng nâng mắt lên nhìn thẳng vào Phó Trăn Hồng, kiên định và nghiêm túc: "Nếu ngươi thích Minh Vương bệ hạ, ta sẽ không chút nương tay mà đánh đuổi ngươi!"

"Đánh đuổi ta?" Phó Trăn Hồng có chút buồn cười, tính cách thẳng thắn của Mintha làm anh có vài phần hứng thú, anh hơi cúi người xuống, đưa mặt đến gần mặt Mintha, ánh mắt đối diện thẳng với ánh mắt của Mintha, "Ngươi định đánh đuổi như thế nào?"

Khi nói chuyện, hơi thở của anh ẩn ẩn phả vào mặt Mintha, Mintha nghe thấy mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ người Phó Trăn Hồng, khoảng cách đột nhiên gần lại làm Mintha trở nên căng thẳng, nhịp tim cũng bắt đầu đập thình thịch nhanh hơn.

Không thể bị mê hoặc!

Vị thần này là tình địch của nàng!

Hỏi làm thế nào để đánh đuổi? Rõ ràng chính là đang khiêu khích!

Mintha dùng tay mạnh mẽ nhéo một cái vào đùi mình, cơn đau làm nàng lập tức hoàn hồn khỏi những suy nghĩ hỗn loạn, nàng chớp mắt, đột nhiên nắm lấy tay Phó Trăn Hồng, với tốc độ cực nhanh kéo anh đột nhiên nhảy xuống sông Lệ Đặc.

Phó Trăn Hồng vốn có thể dễ dàng hất ra Mintha, nhưng nghĩ đến con sông Lệ Đặc này là một trong năm con sông ở Minh giới - sông Lãng Quên, anh liền dứt khoát cố ý theo lực đạo của Mintha mà bị kéo xuống.

Nước sông Lãng Quên có thể làm vong linh đã chết quên đi tất cả ký ức khi còn sống, đối với các vị thần mà nói, tuy không đủ để làm ký ức của thần bị lãng quên, nhưng cũng sẽ gây ra sự tắc nghẽn hoặc phân tách ý thức trong một thời gian ngắn.

............

Phó Trăn Hồng ướt sũng lên bờ, nhìn Mintha cũng ướt sũng đã chạy xa, khóe môi tràn ra một nụ cười nhàn nhạt.

[Biến tình địch thành thần trợ công, không hổ là Tiểu Hồng.]

Hệ thống yếu ớt mặc dù ngu, nhưng theo Phó Trăn Hồng qua vô số thế giới, cũng coi như là miễn cưỡng thăm dò được kế hoạch tiếp theo mà Phó Trăn Hồng định làm.

Rơi xuống sông, cả người ướt sũng, đương nhiên là nên đi tắm rửa.

Và là chủ nhân của Minh giới, Hades khi biết được chuyện đã xảy ra, đương nhiên cũng sẽ rất nhanh đến nơi.

Bình Luận (0)
Comment