Bên ngoài hạp cốc mấy trăm thước.
Ba người Đỗ Vân Trình sững sờ đứng tại chỗ, tất cả đều trợn tròn mắt.
Cấm kỵ Thụy Thú ở mấy thành thị gần đây lại bị La Thiên đánh thức, sau khi thức dậy, chẳng những không tức giận xuất thủ như trong truyền thuyết mà lại còn nhường đường cho La Thiên?
Cảnh này đã vượt ra khỏi phạm trù nhận thức của ba người.
- Đáng chết! Tại sao lại có thể như vậy chứ?
Vẻ mặt Đỗ Vân Trình xanh mét, nghiến răng nghiến lợi.
Con đường kia vốn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cuối cùng lại để cho La Thiên xông ra ngoài được.
- Thiếu gia, Thụy Thú kinh khủng tàn bạo, dù sao cũng chỉ là một ít tin đồn. Nếu không thì làm sao tiểu tử kia có thể đơn giản thông qua được chứ?
Trong ba người, tên đệ tử Đỗ gia có tu vi tam trọng đỉnh phong kia nói.
Đỗ Vân Trình suy nghĩ một chút, cảm thấy không phải là không có lý.
- Cũng đúng, Thụy Thú còn ngoan ngoãn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta.
Đỗ Vân Trình gật đầu nói.
Nếu là trước kia, hắn tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ như vậy, nhưng La Thiên đã nhẹ nhõm thông qua cho nên đã làm cho lực uy hiếp của Thụy Thú trong lòng bọn họ bị dao động.
Ba người Đỗ Vân Trình chậm rãi đến gần hạp cốc, tới gần Thụy Thú.
Trong lúc Thụy Thú ngủ say, nước miếng chảy ròng, không có động tĩnh.
- Hừ, quá đơn giản, cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết nha.
Đỗ Vân Trình thở dài một hơi.
Ngay khi ba người sinh lòng khinh thường.
Đầu Thụy Thú kia bỗng nhiên mở hai mắt lớn như đèn lồng ra, hai mắt đỏ tươi, vô cùng giận dữ.
Sưu sưu oanh oanh!
Thụy Thú há mồm thổi ra một hơi, tức thì cuồng phong gào thét, cây cối đổ hết, hình thành một cái vòi rồng cuồn cuộn.
- Không tốt, mau rút lui!
Đám người Đỗ Vân Trình tức thì biến sắc.
Sưu sưu sưu!
Ba người rút lui về phía sau, nhưng vẫn chậm.
Một cơn gió lốc mạnh mẽ gào thét kéo tới, cuốn bay ba người cao hơn mười thước, lại bay ra xa hơn mười thước.
Bịch!
Đỗ Thiên đi ở đằng trước, mặc dù có tu vi Khai Mạch cảnh ngũ trọng, thế nhưng lại đứng mũi chịu sào cho nên lúc này hắn như bị búa tạ đánh trúng, miệng nhổ ra một búng máu, ngã lên trên mặt đất, bị tổn thương nghiêm trọng.
Tên đệ tử Đỗ gia tu vi Khai Mạch tam trọng đỉnh phong kia trực tiếp ngã gãy một cánh tay, trở thành tàn phế.
Đỗ Vân Trình đi cuối cùng cũng bị thương nhẹ, sắc mặt tái nhợt.
Đây là bởi vì khoảng cách của bọn hắn khá xa, vả lại Thụy Thú chỉ thổi một hơi, không truy kích, nếu không thì ba người hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
- Thật là đáng sợ!
Ba người mặt không có chút máu, thanh âm cũng đang run run.
Chỉ dựa vào một hơi đã thổi bay được bọn hắn.
Thực lực chân chính của Thụy Thú này quả thực là kinh khủng khó lường!
- Đáng chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao mà La Thiên có thể thông qua được, chúng ta lại không được!
Đỗ Vân Trình đứng lên, hổn hển gào thét.
Thân là thiếu chủ Đỗ gia, từ trước đến nay hắn luôn được hưởng đặc quyền, chà đạp bình dân và người yếu.
Mà bây giờ, hắn lại được hưởng thụ đãi ngộ không công bằng này, trong lòng hắn tràn ngập sự phẫn hận và không cam lòng.
- Thiếu chủ, chúng ta trở về đi.
Đỗ Thiên lau khô vết máu, hắn có tu vi cao nhất thế nhưng cũng phải chịu nội thương rất nghiêm trọng.
Giờ phút này.
Ba người hoặc ít hoặc nhiều đều bị thương, không dám đến gần Thụy Thú, mà Hắc Yêu lĩnh cũng không an toàn, cùng với rất nhiều hung hiểm mà bọn họ không biết rõ.
- Không, ta sẽ không bỏ qua cho tiểu tử kia!
Trong lòng Đỗ Vân Trình oán hận gào rú, chợt nói:
- Chúng ta giả vờ đã rời khỏi nơi này, sau đó ẩn nấp ở gần đây, đợi tiểu tử kia ra ngoài, đánh cho hắn không kịp trở tay!
Đỗ Thiên không phản bác lời của Đỗ Vân Trình, ba người lui về phía sau một khoảng cách, ẩn núp ở trong bóng tối.
Đỗ Vân Trình lấy ra một hạt đan dược chữa thương rồi ăn vào, điều dưỡng thương thế.
...
Bên kia, La Thiên và Ninh Tuyết Dao thuận lợi thông qua cửa ra hạp cốc.
- Quá nhiều linh tài.
Hai mắt La Thiên tỏa sáng, ở phía sau Thụy Thú, linh khí thiên địa rất nồng đậm, làm cho rất nhiều Linh tài ra đời.
Quả thực là một bảo địa.
Nơi này có rất nhiều Linh tài, tuổi đều vượt qua gốc lúc trước La Thiên lấy được.
Trên thực tế.
Tuy rằng Thụy Thú thích ngủ, nhưng bình thường khi nó lựa chọn chỗ ngủ đều là bảo địa tràn ngập Linh khí.
Ngoại trừ Linh dược ra, ở đây có một chút thiên tài địa bảo có thể so sánh với Nguyên khí Linh quả, có thể xúc tiến tu vi Khai Mạch cảnh.
- Mười vạn cân huyết nhục cũng không dễ làm, nếu như thực lực của ta mạnh mẽ hơn một chút thì hiệu suất cũng sẽ càng nhanh, tin rằng Côn Già sẽ không quá keo kiệt.
La Thiên cười nói.
Nói xong, La Thiên lại đi vài bước, chuẩn bị hái một gốc Linh thảo.
- Tiểu Thiên, đây là địa bàn của Thụy Thú, chúng ta không nên lấy đồ đạc của nó.
Ninh Tuyết Dao có chút băn khoăn.
- Tuyết Dao yên tâm đi.
La Thiên không thèm quan tâm mà đi hái Linh tài.
Căn cứ vào tin tức mà Thiên Thư có được, Thụy Thú rất thích ăn thịt, vả lại Linh tài ở nơi này tuy rằng có tác dụng đối với Khai Mạch cảnh, nhưng còn không lọt vào được mắt của Thụy Thú.
Quả nhiên, sau khi La Thiên hái Linh thảo, Thụy Thú không có chút phản ứng nào, vẫn tiếp tục ngủ, còn truyền ra tiếng ngáy.
Về sau, La Thiên càng lớn mật hơn mà hái các loại dị quả Linh thảo.
- Không sai biệt lắm rồi.
La Thiên cũng không dám làm quá phận, hắn chỉ ngắt số lượng đủ để ngày sau tiến giai Khai Mạch tam trọng mà thôi.
Rất nhanh, La Thiên đã khoanh chân tu luyện.
hắn vốn định phục dụng Linh khí đan mà bản thân mua sắm ở Võ thị, sau đó là Linh thảo dị quả, hắn lựa chọn sử dụng thứ có chất lượng tương đối cao để phục dụng.
Xôn xao sưu sưu!
Một cỗ Linh khí mênh mông trào lên ở trong cơ thể của La Thiên, như là vạn mã cùng chạy.
- Đi!
Hắn dẫn dắt chân khí, dẫn động Linh khí, tràn vào đầu khí mạch thứ hai trong cơ thể của hắn.
Ban đầu đột phá Khai Mạch nhị trọng, nội tình của hắn đã rất thâm hậu, một hơi mở ra được hai phần năm.
Sau đó ở trên đấu võ trường, La Thiên trải qua một phen ma luyện, tu vi đã được củng cố tinh tiến, tiến triển cực nhanh.
Giờ phút này, chân khí ở bên trong đầu khí mạch thứ hai trải qua nhiều lần ngưng luyện áp súc, đang không ngừng trùng kích cản trở ở trong khí mạch.
Hai phần năm... Ba phần năm... Bốn phần năm.
Thời gian trôi qua, Linh khí đan cùng với dược lực của mấy thứ trân tài đã làm cho chân khí nhanh chóng lớn mạnh, xây dựng càng rộng lớn hơn nữa, không gian của khí mạch cũng dài rộng hơn.
Ồ?
Lúc tu luyện, La Thiên phát hiện ra sau khi đột phá tầng một của tạo hóa quyết, tốc độ dẫn dắt của mình đối với linh khí thiên địa đã tăng lên một gấp đôi.
Hiệu suất tu luyện và tiêu hóa dược lực cũng tăng lên.
Nửa ngày sau.
Oanh!
Đầu khí mạch thứ hai của La Thiên đã rộng rãi đến mức tận cùng, chất và lượng của chân khí đều nhảy lên tới một điểm cao mới.
Trong chốc lát.
Tu vi của La Thiên thuận thế bước vào Khai Mạch cảnh nhị trọng đỉnh phong!
Nhanh như vậy đã đột phá đến nhị trọng đỉnh phong, tuy rằng hắn cảm thấy vui mừng, nhưng cũng nằm trong dự liệu của hắn.
Dù sao hắn có được Thần mạch, tạo hóa quyết lại đột phá tầng một, tốc độ tu luyện tăng trưởng ngày càng rõ ràng.
Lần này tu luyện lại ở trong bảo địa của Thụy Thú, có Linh khí đan, một ít Linh tài có công hiệu phụ trợ.
Trừ những thứ này ra, ma luyện ở đấu võ trường cùng với nguy cơ đuổi giết cũng ép ra tiềm lực của hắn.
- Tiểu Thiên, ngươi đã đột phá rồi sao?
Hàm răng trắng tinh của Ninh Tuyết Dao hé mở, để lộ ra sự kinh ngạc và vui mừng.
Lúc La Thiên tu luyện, nàng cũng tu luyện, dù sao nơi này là bảo địa tu luyện có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng mà.
Tốc độ tu luyện của La Thiên quả thực quá là nhanh, sau khi mở ra võ mạch, quả thực như là hai người khác nhau vậy.
- Đột phá, nhưng còn chưa đủ...
Ánh mắt âm lãnh của La Thiên nhìn về phía một phương khác của hạp cốc, trong lòng đã có tính toán.
Sau khi tu vi tiến giai tới nhị trọng đỉnh phong, hắn cảm giác được có một cỗ gông cùm xiềng xích, trong thời gian ngắn sẽ khó mà đột phá được.
Nếu như dựa vào thiên tài địa bảo, cưỡng ép đột phá thì sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn.
Sau đó La Thiên bắt đầu tu luyện võ học Ngưng Tinh Kiếm chỉ.
Tu luyện võ học của bản thân cũng là một cách thuần thục và vận dụng đối với chân khí, có thể ôn dưỡng và xúc tiến tu vi.
Sưu!
La Thiên dẫn dắt chân khí trong cơ thể, ngón tay giữa ngưng luyện ra một đạo kiếm quang màu lam nhạt, phát ra tiếng gió rít sắc bén.
Theo diễn luyện, một mảnh kiếm quang sáng lạn như sao nở rộ liên miên không dứt.
Nương theo tu vi tăng lên, tạo hóa quyết đột phá tầng một, tu luyện Ngưng Tinh Kiếm chỉ ngày càng thông thuận.
Lại trải qua hơn nửa ngày.
Tầng thứ nhất của Ngưng Tinh Kiếm chỉ đã đạt đến tới viên mãn.
Đầu ngón tay của La Thiên ngưng tụ ra một đạo kiếm quang lạnh lẽo, càng ngưng thực hơn trước, để lộ ra khí lạnh khiếp người.
- Dùng thực lực của ta hôm nay, nếu như lại đối mặt với Tiếu Phong Tử thì có thể nhẹ nhõm nghiền ép, coi như là đối mặt với Khai Mạch tứ trọng thì cũng không cần phải sợ hãi!
La Thiên âm thầm tính toán.
Nhưng thực lực như vậy, đối mặt với đám người Đỗ Vân Trình vẫn còn chưa đủ, dù sao bọn hắn còn có Khai Mạch cảnh ngũ trọng.
Thực lực của hắn, tốt nhất có thể tăng tiến thêm một bước là tốt nhất.
Vì vậy, La Thiên tiếp tục khổ tu.
Một ngày sau.
La Thiên vẫn còn đang diễn luyện vũ kỹ.
SƯU...U...U!
Mỗi một khắc, kiếm quang được ngưng tụ ra từ ngón tay giữa của hắn kéo dài thêm một tấc, sắc bén rét lạnh thấu xương, như một mũi kiếm trong suốt.
- Ngưng Tinh Kiếm chỉ, tầng thứ hai!
La Thiên mừng rỡ.
Ngưng Tinh Kiếm chỉ đột phá tầng thứ hai, lực xuyên thấu của nó có thể so với Bảo Khí, vô cùng sắc bén, Khai mạch tứ, ngũ trọng cũng không dám đối cứng trực diện.
Sưu! Sưu!
La Thiên vung vẩy kiếm chỉ, đâm thủng gỗ, nham thạch bốn phía, không cần tốn nhiều sức.
Sau khi Ngưng Tinh Kiếm chỉ đột phá tầng hai.
Thực lực của La Thiên đã đạt tới một độ cao mới!
Dù sao dựa theo ghi chép trong sách cổ, theo lẽ thường nếu không có tu vi Khai Mạch cảnh ngũ lục trọng, rất khó có thể luyện thành tầng thứ hai được.