Đương nhiên những thứ đó không có quan hệ gì với Tịch Thiên Dạ, cùng lắm thì thỉnh thoảng hắn chú ý tới Cố Khinh Yên với Cố Vân một chút.
Phần lớn thời gian rắnh rỗi hắn dạy cho Thải Thận Nhĩ một chút kỹ xảo liên quan đến tu luyện tỉnh thần lực.
Thải Thận Nhi có huyết thống Hoàng tộc của Cửu Huyễn Thải Điệp tộc, tao nghệ trên việc tu luyện tinh thần lực đương nhiên sẽ thâm ảo vô cùng, lại có truyền thừa vô cùng lâu đời, trong Thái Hoang thế giới này căn bản không có bao nhiêu người có thể đảm nhiệm làm lão sư của nàng.
Nhưng Tịch Thiên Dạ làngười thế nào, chỉ cần tùy tiện chỉ điểm Thải Thận Nhi một chút là làm nàng tỉnh ngộ ra, có bước tiến dài.
Tịch Thiên Dạ không có dạy bảo bí pháp huyễn thuật gì mà chỉ dạy một chút kỹ xảo khi tu luyện huyễn thuật cùng tỉnh thần lực thôi, với niên ký của Thải Thận Nhi bây giờ thì truyền thừa từ chủng tộc của nàng còn chưa tiến hóa, nếu dạy nàng thêm bí thuật nào khác thì sẽ ảnh hưởng đến bước tiến của nàng.
Cuộc thi xếp hạng của Thôi Xán Chỉ Tinh được cử hành nhanh chóng, từng đám người bị đào thải, cùng theo đó là có người tấn cấp.
Thành tích của Cố Vân cùng Cố Khinh Yên cũng không kém, sau khi kết thúc thì Cố Khinh Yên xếp thứ một trăm tám mươi bảy còn Cố Vân xếp hạng một trăm ba mươi hai, hai người không chỉ được vào trước một ngàn mà còn được xếp hạng trước hai trăm.
Nếu không phải nội tình của các nàng quá thấp, cùng với thời gian tu luyện quá ngắn thì sợ rằng các. nàng còn có thể xếp vào một trăm người đứng đầu của Hắc Bạch thần thành.
Dù là như thế cũng đã rung động toàn bộ Hắc Bạch thần thành.
Trong lịch sử, gần như không có người nào của Nam Man đại lục có được thứ hạng trước năm trăm trong cuộc thi của Häc Bạch thần thành.
Người được xếp hạng cao nhất của Nam Man đại lục cũng chỉ vẻn vẹn đứng trước sáu trăm mà thôi.
Không nói đến Tịch Thiên Dạ mà hai người kia cũng đã phá vỡ kỷ lục từng ghỉ chép về Nam Man đại lục, được xếp trước thứ hạng hai trăm.
Mà hai người đấy lại đều là nữ nhân.
Không chỉ sinh linh của Hắc Bạch thần thành rung động mà những tu sĩ của Nam Man đại lục cũng, hoan hô như sấm động.
Trong Thiên Lan di tích có hơn một trăm thượng cổ dị tộc, từng tộc đều có thiên phú huyết mạch cùng năng lực đặc thù, tu sĩ Nam Man đại lục bọn hẳn có thế xếp trước hai trăm đã chứng minh họ cực kỳ cường thế.
Huống chỉ bọn hẳn còn có Tịch Thiên Dạ.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ không có tham gia cuộc thi xếp hạng nhưng dự theo quy tắc đấu của Thôi Xán Chỉ Tính, dù cho về sau Tịch Thiên Dạ có thất bại hoàn toàn cũng có thể xếp ở vị trí ba mươi.
Hãng Dương Đế Tử nhìn sang đám người đang reo hò phấn khích, mặt không biểu tình nhưng trong lòng có cảm giác hậm hực khó tả.
Hắn là một trăm tam đại đế tử của Lôi Thị Đế Tộc, là cường giả trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm nhất trên Nam Man đại lục, khi vào cuộc thi xếp hạng của Thôi Xán Chỉ Tinh cũng chỉ xếp hạng chín trầm tám mươi bốn mà thôi, miễn cưỡng mới vào được trước một ngàn.
Trên thực tế hắn cũng chỉ mong như vậy là được bởi vì trong lịch sử của Nam Man đại lục có rất ít tu sĩ có thể được xếp hạng trước một ngàn, hắn có thể vào trước một ngàn đã là rất thỏa mãn rồi. Nhưng đó là không bao gồm thành tích của Tịch Thiên Dạ cùng với hai nữ Thiên Tôn kia.
Bởi vì có Tịch Thiên Dạ cùng với hai nữ Thiên Tôn kia nên đã cướp đoạt hết tiếng vỗ tay hoan hô của hản, chỉ giống như một viên minh châu bị bụi bặm phủ lên, hoàn toàn không đáng chú ý.
Là Đế tử của Lôi Thị Đế Tộc, trước kia hẳn dù đi đến đâu cũng là ngôi sao chói mắt nhất, cảm giác này hẳn căn bản chưa từng tồn tại qua.
"Ghê tởm!"
Hằng Dương Đế Tử nắm chặt nắm đấm, trong lòng hẳn tràn ngập không cam lòng, chẳng lẽ thiên phú của mình lại không bằng bọn hẳn sao?
Ngày thứ mười bốn, ba mươi hai vị trí đầu của Thôi Xán Chỉ Tinh cũng đã được xác định.
Trong ba mươi hai vị trí đầu này trừ Tịch Thiên Dạ ra còn lại đều là sinh linh của Hắc Bạch thần thành.
Mà trong số đó có đến tám vị trí của thần mạch nhân tộc, những dị tộc khác trong Thiên Lan di tích không có mấy cường giả trẻtuối được liệt vào ba mươi hai vị trí đầu. Bởi vậy có thể nhìn ra rắng trong Thiên Lan di tích thần mạch nhân tộc chiếm cứ địa vị tuyệt đối.
Bởi vì bọn hẳn sở hữu người mạnh nhất trong tương lai.
Phương thức thi đấu của top ba mươi hai thì đơn giản hơn rất nhiều, bốc thăm chọn ra hai người đấu với nhau, người thẳng trận cuối cùng sẽ là người mạnh nhất.
Sòng bạc trong Đấu Chiến cung cũng đã sớm mở cửa cùng định ra tỉ lệ đặt cược xem ai là người đi đến cuối cùng.
Tịch Thiên Dạ tự nhiên cũng trong danh sách đặt được, mà bàn khẩu liên quan đến hẳn cũng không phải là ít bởi vì hắn chính là tu sĩ trên Nam Man đại lục, là người duy nhất trong top ba mươi hai không thuộc về Hắc Bạch thần thành, cho nên hắn hội tụ nhiều sự chú ý cùng tranh luận nhất.
Càng trang luận nhiều thì càng dễ thu hút dân cờ bạc đặt cược.
"Chủ nhân.” Thải Thận Nhi nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.
Nguyên bản nàng định tham gia Thôi Xán Chỉ Tinh, nàng có một thiên phú tuyệt luân nên sẽ là một con hắc mã lớn nhất trong cuộc thi nếu đặt cược cho nàng sẽ kiếm được nhiều lợi ích nhất.
Nhưng bây giờ nàng không có tham gia, tình huống không có rõ ràng nên đặt cược chưa chắc đã có thể thắng.
"Đil Có cơ hội kiếm tiền sao lại không đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, dẫn đám người hùng hùng hổ hổ tới sòng bạc.
Có thể mở sòng bạc ở Đấu Chiến cung thì không phải là một thế lực bình thường, thậm chí không có bất kỳ chủng tộc nào có thể làm được.
Những lợi ích hàng năm mà sòng bạc Đấu Chiến cung đều thuộc về Hắc Bạch thần thành.
Tịch Thiên Dạ đi vào sòng bạc, liếc mắt thấy những thông tin của mình cùng với tỉ lệ đặt cược, sau khi xem xét tỉ mi thì hắn khẽ cau mày.
Có màn cược hắn xếp thứ bao nhiêu, có cược hắn có thể thắng được bao nhiêu đối thủ, nhưng căn bản không có màn cược hẳn đạt được giải quán quân.
"Tại sao không có màn cược Tịch Thiên Dạ đạt quán quân?"
Cố Khinh Yên cau mày hỏi. Hiển nhiên, nàng đã nhìn ra ý nghĩ của Tịch Thiên Dạ.
Nhân viên sòng bạc nghe thấy vậy hơi sững sờ, nửa ngày sau mới lắc đầu nói:
"Bởi vì Tịch Thiên Dạ không có khả năng đạt giải quán quân, tỉ lệ cá cược quá thấp cho nên không có mở bàn khẩu hẳn đạt giải quán quân... Đương nhiên, nếu như Tịch Thiên Dạ có thể đi đến tám vị trí đứng đầu, thậm chí là vào được trận chung kết thì lúc đó sòng bạc tự nhiên sẽ mở bàn khẩu hẳn đoạt giải quán quân."
Nhân viên công tác của sòng bạc nói được nửa câu bỗng nhiên nhìn thấy Tịch Thiên Dạ nên lập tức sửa lời tiếp theo.
Từ thần thái của hẳn là có thể nhìn ra hẳn trả lời cũng có chút qua loa, bởi vì hắn căn bản không tin rằng Tịch Thiên Dạ có khả năng đoạt được giải quán quân.
Hiện tại ai cũng biết rằng những người có khả năng đạt quán quân nhất trong Thôi Xán Chỉ Tinh nhất là mấy người Linh Thiên Dụ, Long Phù Sơn cùng với Lãnh Nhược U,...
Bọn hẳn mới thực sự là ứng cử viên đoạt giải quán quân, Tịch Thiên Dạ chỉ là một tu sĩ của Nam Man đại lục, có thể đi vào ba mươi hai người đứng đầu đã là một kỳ tích rồi.
Đoạt giải quán quân?
Nằm mơ đi!
Mấy người Cố Khinh Yên cùng Cố Vân hai mặt nhìn nhau, không ngờ rằng nhân viên sòng bạc lại trả lời như thế.
Bất quá, kỷ thật các nàng cũng không có niềm tin quá lớn rằng Tịch Thiên Dạ có tế đoạt được quán quân.
Chí có thế tùy duyên...