Trong lịch sử của Hắc Bạch thần thành cũng chưa từng có ai điên cuồng như Tịch Thiên Dạ cả.
Cũng như Tịch Thiên Dạ đã nói, hắn không thể nào có khả năng đào tẩu khỏi Hắc Bạch thần thành, một khi hẳn thất bại vậy thì không cách nào giữ được Nguyên Lực thần châu nữa, Hắc Bạch thần thành có cả vạn biện pháp để lấy được Nguyên Lực thần châu từ trong tay hắn.
Hằng Dương đế tử nhắm mắt lại, giận đến run cả ngươi, hẳn nào ngờ Tịch Thiên Dạ lại làm ra một việc ngu xuẩn đần độn, cưỡng vọng mù quáng đến thế cơ chứ.........
Tên điên kia lại dám vay mượn khoản tài phú đáng giá hai trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu để đi đánh bạc.......mà còn là cược hắn sẽ đoạt được đệ nhất trong Thôi Xán Chỉ Tính.
Hắn không biết mình định nói gì bây giờ, không có bất cứ từ ngữ nào có thể miêu tả tâm tình của hẳn lúc này cả.
Hắn biết, Nguyên Lực thần châu đã gần như chắc chắn tuột khỏi tay hắn rồi..........
Dù Tịch Thiên Dạ không trực tiếp giao ra Nguyên Lực thần châu, nhưng một khi thất bại thì trên đạo lý mà nói cũng đã không còn tư cách giữ nữa, Hắc Bạch thần thành có thể cứ thế lấy đi.
Ở đây ngoại trừ Hằng Dương đế tử đang tuyệt vọng cùng cực còn có Cố Vân và Cố Khinh Yên cũng đang hít sâu một hơi, Tịch Thiên Dạ chơi thật lớn a, hắn thật sự tin tưởng bản thân có thể đoạt được hạng nhất nhất sao?
Dù là các nàng vẫn luôn có lòng tin rất lớn đối với Tịch Thiên Dạ cũng không khỏi tràn đầy nghỉ vấn vào hiện tại.
Thải Thận Nhi chớp chớp đôi mắt to, không hiểu nhìn chủ nhân của nàng.
Nếu chủ nhân để cho nàng tham gia Thôi Xán Chỉ Tỉnh, đồng thời cược nàng đoạt được hạng nhất thì khẳng định sẽ kiếm bộn.
Đặt cược món tiền lớn như vậy, vì sao chủ nhân lại muốn đặt bản thân vào nguy hiểm chứ?
Nàng tự nhiên có thể nhìn ra mặc dù chủ nhân rất cường đại, nhưng tu vi cũng không cao, nếu nói hẳn có thể đoạt được đệ nhất Thôi Xán Chi Tinh cũng không phải chuyện mười phần đã chắc chín.
Hay là chủ nhân không tin vào khả năng của nàng?
Thải Thận Nhi bĩu môi thở dài trong lòng.
Tịch Thiên Dạ vỗ vỗ bả vai của Thải Thận Nhi, cười với nàng sau đó quay người rời khỏi sòng bạc, mục đích hẳn tới đây chỉ là để cược cho mình thẳng.
Thải Thận Nhĩ nhìn vào bóng lưng của chủ nhân, ngẩn cả người ra. Qua nụ cười kia, nàng có thể thấy được thiện ý và tự tin của chủ nhân.
Vì sao.....chủ nhân lại tự tin thế chứ?
Cố Vân và Cố Khinh Yên nhìn nhau, Tịch Thiên Dạ đã quyết định rồi thì các nàng sẽ không nói gì nữa, yên lặng rời đi theo Tịch Thiên Dạ.
Toàn bộ sòng bạc ầm ầm lên như vỡ tổ trong nháy mắt.
Tin tức Tịch Thiên Dạ đặt cược cho chính mình sẽ đoạt được hạng nhất, mà còn là cược hai trăm vạn Bạch Ly Châu vay mượn từ sòng bạc nhanh chóng được truyền ra khắp nơi trong Hắc Bạch thần thành, dù là những quý tộc kia cũng đều trợn mắt há mồm.
Đã ai thấy qua người điên nào đặt cược ác như thế, lớn đến vậy chưa?
Mà xác suất thắng còn thấp như vậy cơ chứ.
Hai trăm vạn Bạch Ly Châu chính là một món tài phú không thể tưởng tượng nổi, chiếm đến gần nửa toàn bộ số Bạch Ly Châu và Mặc Tâm Châu của cả tòa Hắc Bạch thần thành này rồi.
"Ta cược Tịch Thiên Dạ sẽ thua, ta không tin hắn sẽ thắng.”
"Đúng vậy, Tịch Thiên Dạ chỉ là một tu sĩ của đại lục Nam Man mà dám lớn lối trong Hảo Bạch thần thành như thế, hẳn có thể đoạt được hạng nhất mới là chuyện viễn vông, thiên tài cường giả của Hắc Bạch thần thành chúng ta đã bao giờ e ngại đám dế nhũi của đại lục Nam Man chứ.”
"Ha ha, hai trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu từ thiện, đây chính là từ thiện qua vỏ bọc đánh cược a! Không cần nhiều, chỉ cần cho ta một tí thôi cũng đủ ta tiêu xài cả đời rồi."
Toàn bộ Hắc Bạch thần thành đều chấn động, sòng bạc của Đấu Chiến Cung náo nhiệt vô cùng, chưa từng có nhiều người đến vậy.
Mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn, thậm chí là ức vạn sinh linh không ngừng tiến tới đây để đánh cược.
Thậm chí một chút cao tầng của Hắc Bạch thần thành, đại nhân vật của vài Thần tộc và các đại tộc đều nhao nhao tham dự vào.
Mà đều không ngoại lệ, cơ hồ tất cả đều cược là Tịch Thiên Dạ sẽ thua, rất rất ít người dám cược cho Tịch Thiên Dạ thắng.
Bởi vậy nên tỉ lệ cược Tịch Thiên Dạ thua cực kỳ cao, có hai trăm vạn Bạch Ly Châu làm cơ sở, tủy tiện cược một chút cũng là một lời bốn.
Ngươi chỉ căn cược một khối hoang thạch thượng. cổ, sau khi thẳng liền có thể kiếm đến hơn trăm vạn khỏa hoang thạch thượng cổ.
Lợi ích lớn như thế, tỷ lệ đặt cược cao như vậy, ngươi có động lòng hay không?
Vớ vẩn, không cần hỏi cũng biết là có rồi.
Lượng người đến đây đặt cược càng ngày càng nhiều, thậm chí một chút bách tính phổ thông của Hắc Bạch thần thành cũng đến đây tham gia náo nhiệt
Đừng nhìn vào lượng tài phú của bách tính phổ thông ít mà chê cười, tính về lượng người mà nói thì bọn họ chiếm cứ đến chín phần của Hắc Bạch thần thành đấy.
Mà sinh linh của Hắc Bạch thần thành đều coi đây chính là phúc lợi đánh cược, chắc chắn không thể nào thua được.
Bởi làm gì có ai không biết Tịch Thiên Dạ xuất thân từ đại lục Nam Man, muốn đoạt được dạng nhất trong Thôi Xán Chỉ Tinh quá quá khó khăn, thậm chí còn là không có khả năng
Hắc Bạch thần thành bọn hẳn có Linh Thiên Dụ, Linh Thiên Hùng, Long Phù Sơn, Lãnh Nhược U..... Trước những tuyệt thế thiên tài này thì Tịch Thiên Dạ lấy gì để có thể chiến thắng?
Nhất là Linh Thiên Dụ đã thức tỉnh toàn bộ huyết mạch tổ thần, sức chiến đấu có thể so với đại năng Thánh Hoàng.
Đừng nói là trong thế hệ trẻ tuổi, dù là xét trong toàn bộ Hắc Bạch thần thành và Thâm Uyên Ma Giới cũng thuộc về tồn tại tuyệt thế hàng đầu.
Tỷ lệ đặt cược cao, tỷ lệ thẳng cao, vốn đầu tư nhỏ.
Ngươi nói xem, phúc lợi đánh cược dễ dàng như thế, ai không cược chính là đồ ngốc.
Kết quả là tin tức này càng ngày càng được truyền ra xa, số người đến đây đánh cược càng ngày càng nhiều, số tiền cược càng ngày càng lớn.
Một trận đặt cược cơ hồ lại khiến cho tất cả mọi người trong Hắc Bạch thần thành chú ý.
Nhưng mà số tiền thắng được lại không cố định, tùy theo số tiền cược rót vào mà phát sinh biến hóa.
Tất cả sinh linh trong Hắc Bạch thần thành hiển nhiên không ngờ rằng số người có suy nghĩ như bọn họ nhiều lầm, mà còn vượt xa xa so với tưởng tượng của họ.
Trong một trận các cược, một người có lẽ rất ít.
Nhưng một vạn, một ngàn vạn, thậm chí là ức vạn thì sao?
Nhiều người như vậy, dù chỉ cược một số tiền rất bé thì cũng là tích tiểu thành đại, từ từ góp lại như một quả cầu tuyết không ngừng được đắp lên, cuối cùng sẽ lớn như nào?
Theo lượng người cược Tịch Thiên Dạ thua càng ngày càng nhiều, tỷ lệ đặt cược cao mê người kia không ngừng hạ xuống.
Nguyên bản tỉ lệ cược Tịch Thiên Dạ thua có thế một ăn mấy ngàn vạn, từ từ giảm còn một ăn một vạn, một ăn một ngàn, một ăn một trăm, một ăn mười, một ăn một..... theo thời gian.
Còn chưa đến một canh giờ từ khi Tịch Thiên Dạ rời khỏi sòng bạc, vậy mà tỉ lệ đặt cược đã không ngừng hạ xuống còn như thế này, thậm chí còn đang tiếp tục không ngừng đi xuống. Nói cách khác, tổng lượng tiền cược cho Tịch Thiên Dạ thua đã vượt qua giá trị của hai trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu rồi
Tịch Thiên Dạ nhìn vào tỉ lệ đánh cược không ngừng biến hóa kia mỉm cười, kế hoạch của hắn đã hoành thành, chỉ căn đoạt được hạng nhất của Thôi Xán Chỉ Tinh thì có thể cuỗm đi tất cả tài phú rồi. Mà tay không bắt sói, kiếm được ức vạn lợi nhuận mới là cái thực sự mê người.
Về phần những sinh linh của Hắc Bạch thần thành kia theo sự biến hóa không ngừng của tỉ lệ bàn cược mà rốt cuộc cũng tỉnh táo, bình thường trở lại.