Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 349

Rầm.

Gió gầm thét khắp bầu trời, bóng kiếm Thất Tinh toả ra luồng khí hắc ám, hệt như được ban cho sự sống, trừng hai mắt giữa khung cảnh hỗn loạn.

Linh khí trời đất náo loạn, một năng lượng xám đen hùng vĩ không ngừng hoà nhập vào bóng kiếm, ngay lập tức dưới làn sóng cuồng bạo, bóng kiếm sượt ra, lao thẳng về phía Trần Mộc.

Bóng kiếm này hệt như chém xuyên không gian, để lại một vệt nứt kinh hoàng.

"Trần Mộc!", ở phí Linh Điện, Trình Vũ Hiên không kìm được mà lên tiếng, nàng ta khẽ chau mày, đôi mắt lộ rõ vẻ lo lắng nhìn về phía Trần Mộc.

Nàng ta có thể cảm nhận được sức mạnh kh ủng bố ẩn giấu trong bóng kiếm này, cho dù cùng là kẻ mạnh của tầng thứ hai cảnh giới Thần Tàng thì đều khó mà chống đỡ nổi.

“Chết đi!”, vẻ mặt Chu Khoan vô cùng dữ tợn.

Đôi mắt đen nháy của Trần Mộc ngước nhìn lên bầu trời đang có một bóng kiếm đen dài mười thước đang lao tới, mặt hắn vẫn không hề biến sắc mà bình tĩnh vung kiếm.

Rầm.


Cả không gian rung chuyển, vạn kiếm sắc bén lơ lửng trong không gian hệt như chịu kiểm soát của Kiếm Ý, ngay lập tức ùn ùn lao xuống như vũ bão.

Mỗi một thanh kiếm sắc bén đều như được gắn thêm một sức mạnh của Cửu U, ngọn lửa linh hồn bùng cháy đầu ngọn kiếm, rồi chém xoẹt trong không gian để lại vệt kiếm lửa đỏ, những làn sóng dao động đó khiến tất cả mọi người ở quảng trường đều cảm thấy tê dại.

Lúc này, ai nấy đều trợn tròn mắt, nuốt nước bọt, kinh ngạc nhìn hai đòn tấn công kinh động này.

Bùm.

Cuối cùng, bóng kiếm vút qua bầu trời, va đập thẳng vào với vạn kiếm kia, tiếng nổ vang lên ngay lập tức lan rộng ra bốn phía.

Cảnh tượng hoành tráng này khiến tất cả mọi người đều tròn mắt kinh ngạc.

Leng keng leng keng.

Ngọn lửa linh hồn được giải phóng, vạn kiếm sắc bén điên cuồng xuyên qua bóng kiếm, những tia lửa bùng lên, cơn cuồng phong dữ dội bao trùm lên khắp không gian.


Chỉ chưa đầy ba giây, dưới sự tấn công của vạn kiếm, bóng kiếm dài mười thước đó đột nhiên xuất hiện những vết nứt đáng sợ, dần lan rộng và rồi nổ tung ngay trước những cặp mắt kinh ngạc của mọi người.

Phịch.

Bóng kiếm nổ tung, cơn kình phong còn sót lại cũng góp thành gió bão, cuồn cuộn về phía Chu Khoan, cơ thể hắn lập tức bị thổi bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, vẻ mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.

"Sao lại thế được!"

"Không thể nào!"

Vẻ mặt Chu Khoan hệt như điên dại.

Kiếm Ý này là sao đây?

Hơn nữa, chỉ là một tên nhóc cấp thứ hai của cảnh giới Thông Thiên thì sao có thể vượt qua một cảnh giới rộng lớn đến g iết chết hắn là một kẻ mạnh ở tầng thứ hai của cảnh giới

Thần Tàng được chứ?

Còn ở trên bầu trời, vạn kiếm sắc bén đó vẫn không ngừng đâm thẳng về phía Chu Khoan.

Mỗi thanh kiếm đều chất chứa đầy sát khí, hệt như có thể giết thân chém tiên vậy!

Bình Luận (0)
Comment