Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 62

Trong phòng, Trần Mộc ngồi khoanh chân lại, đôi mắt hơi nhăm, đến cả từng hơi thở lẫn trạng thái tinh thần đều được hản điều chỉnh một cách vô cùng thần bí

Ngay lập tức, những thay đổi dần dần có thể nhìn thấy trên lòng bàn tay của hản, theo sự chuyển động trong tâm trí, ngay khi Cửu Long Diệt Thần Quyết được kích hoạt bên trong cơ thể, toàn bộ năng lượng linh thiêng dâng trào giữa trời và đất. Nó giống như một cơn thủy triều cưồn cuộn, tất cá đều không ngừng hướng về phía hẳn. Trong phút chốc, cả khuôn mặt của Trần Mộc trở thành một màu vàng óng.

Trong khoảng thời gian hấp thụ những linh lực này, những tia sáng vàng bao quanh cơ thể đần được ngưng tụ lại, bao. phủ lấy toàn bộ cơ thể của hắn, tạo thành một bộ giáp vàng.

Trên bộ giáp màu vàng kim, có ánh sáng chói rọi tỏa ra, vô cùng chói mắt, nó dường như trở thành một bộ giáp chắc chắn và đáng sợ nhất mà không có bất cứ điều gì có thể phá vỡ được.

Nhưng bất chấp những điều này như thế nào, đây vẫn không phải là trạng thái của bộ giáp mà Trần Mộc mong muốn

Hai lòng bàn tay của Trần Mộc bắt đầu năm chặt lại, dưới sự điều khiển và chỉ phối bởi ý thức, một tia kim sc linh lực quấn chặt, ngưng tụ giữa lòng bàn tay của hắn, những tia linh lực màu vàng này tựa như những làn sóng nước, khiến cho bộ. giáp nhanh chóng vặn vẹo đến biến dạng, và rồi cuối cùng kết thành hình dạng của những chiếc vảy.

Nhìn loại váy này mà nói, nó giống như những chiếc vảy rồng trên mình rồng, ánh sáng tràn ngập xung quanh, tỏa ra một cách vô cùng mãnh liệt.

Từ thời xa xưa, long tộc luôn là một chủng tộc mạnh mế. nhất, ưu điểm lớn nhất của long tộc chính là cơ thể được bao. phủ bởi muôn vàn chiếc vảy cứng rản đến mức đáng sợ, vảy rồng được coi là loại giáp phòng thủ mạnh nhất từ xưa cho. đến giờ, ngay cả đến những nhân vật cấp đế vô song cũng không thể phá vỡ được bộ giáp vảy rồng ấy

Mà bước quan trọng nhất trong bộ tâm pháp Cửu Long Diệt Thần Quyết này chính là ngưng tụ loại vảy rồng này!


Tuy nhiên, muốn ngưng tụ được loại vảy rồng này không phải là điều dê dàng, nếu không có sự hỗ trợ của thiên tài và địa bảo, chỉ dựa vào sự ngưng tụ linh lực, việc hình thành vảy rồng sẽ không thể tồn tại quá lâu.

Dự đoán của Trần Mộc không hề sai, sau khi vảy rồng ngưng tụ được khoảng ba giây, hắn còn chưa kịp kiểm tra thì vảy rồng đã tự động nổ tung.

Bùm! Một âm thanh to lớn vang lên, vảy rồng nố tung trong chớp mắt, biến thành những mảnh vụn màu vàng, sau đó phân tán ra khắp nơi

Trần Mộc mở mắt ra, nhướng mày sau đó thở dài, hản âm trầm nói: “Thất bại rồi à

Lần thất bại đầu tiên này hoàn toàn nằm trong dự tính của Trần Mộc, nếu như vảy rồng có thể dễ dàng ngưng tụ thành công như vậy thì hắn đối với bộ tâm pháp Long Diệt Thần Quyết» này sẽ không có quá nhiều sự hứng thú,

Chính những khó khăn ấy đã tạo nên thứ thách.

Trần Mộc hít sâu một hơi, ngồi xuống sau đó tiếp tục ngưng tụ vảy rồng.

Bùm! Thất bại! Bùm!

Lại thất bại!

Thời gian đần đần trôi, trong nháy mắt, hai canh giờ đã trôi qua, vảy rồng được ngưng tụ trên cơ thể của Trần Mộc liên tục nổ tung, quay đi quay lại thì hẳn là không dưới một trăm lần.

Có điều, với việc nỗ lực không ngừng nghỉ này, tốc độ kết vảy bằng tay của hắn lại càng trở lên nhanh hơn, quá trình ngưng tụ vảy rồng dần trở lên thành thạo hơn sau một quá trình ban đầu không mấy kinh nghiệm. Thời gian duy trì vảy rồng cũng được kéo dài hơn rất nhiều so với lần đầu tiên.

Chỉ có thể nhìn thấy đôi bàn tay thon dài và trắng trẻo của. Trần Mộc, nó tựa như đang đánh với một tinh linh, trên cánh tay của hẳn, lĩnh lực màu vàng kim ngày càng trở lên chói mắt hơn. Trong toàn bộ quá trình ngưng tụ ấy, vảy rồng dần dần trở lên rõ ràng, xuất hiện một làn sóng vô cùng hung hãn.

“Ngưng tụ cho ta!”

Trần Mộc nghiến răng nghiến lợi, toàn bộ linh lực cường đại trong cơ thế đều được giải phóng.

Trong trạng thái tập trung cao độ, vảy rồng trên hai cánh tay đần đần ngưng tụ, bao phủ lấy cả hai cánh tay của Trần Mộc, chúng phát ra những ánh sáng vô cùng chói lóa xen qua khắp mọi ngóc ngách.


Lần này, những chiếc vảy rồng không hề nổ tung như lúc trước mà được cố định giữa hai cánh tay của hẳn và phát ra những ánh sáng chói lóa.

“Thành rồi?”

Trần Mộc đưa mắt nhìn xuống những vảy rồng dưới hai cánh tay mình, trên mặt nở ra một nụ cười đầc ý,

Hắn năm chặt hai tay, hai cánh tay này giờ đây đã trở lên dày dặn và cứng cáp hơn rất nhiều, trong lòng Trần Mộc bảt đầu dâng lên một h@m muốn chiến đấu mạnh mẽ.

Có điều, Trần Mộc biết rằng, vảy rồng vẫn chưa đạt đ một mức độ hoàn hảo mà không một ai có thể phá vỡ được.

Dưới một lưỡng sức mạnh mạnh mẽ nào đó, vảy rồng của hắn chắc chản bị phá vỡ.

Một điều cuối cùng đó là hẳn vẫn còn thiếu một chút sức mạnh nữa để có thể luyện thành được vảy rồng hoàn hảo nhất.

“Xem ra, Linh Lung Huyền Hoàng Trì là điều không thể tránh khỏi!"

Trần Mộc trong lòng nhủ thầm.

Chỉ còn cách hấp thụ linh lực häc hoàng tại Hoàng Trì là cách duy nhất mới có thể luyện ra một vảy rồng hoàn hảo. Cho đến khi đó sẽ không có bất cứ ai có thế khiến cho hẳn bị thương.

Đêm xuống, vâng trăng tròn tỏa ra những tia sáng bạc, chiếu sáng khắp nơi


Ban ngày bận rộn đến khuya như vậy, phần lớn người trong Khương phủ đều đã đi nghỉ ngơi hết.

Xung quanh dường như không phát ra bất cứ tiếng động nào.

Mà trong sân của Khương phủ, đèn vẫn sáng chưng.

Trong đại sảnh, không khí trang nghiêm và dường như vô cùng nghiêm trọng đang bao trùm khắp nơi, mỗi một hàng ghế đều có một nhân vật chủ chốt của Khương gia ngồi yên vị tại đó.

Mà tại chính phía trước, một vị tiểu thư với dung mạo ưu tú và vô cùng khí chất đang an tọa tại vị trí Đạo Sư, nàng ấy. kiêu ngạo gật nhẹ đầu, nàng liếc nhìn xuống người vừa đi tới, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường,

Người này là trưởng phu nhân của Khương Phủ, trong những ngày Khương Động Đình vắng mặt, về mặt thân phận thì bà ta chính là người có tiếng nói nhất trong Khương Phủ.

“Khương m, ta nghe nói, ngươi từ bên ngoài mang về một tên nam nhân quèn?” Trưởng phu nhân toát ra khí thế uy nghiêm, tựa như đang dấy binh tra hỏi.

“Nam nhân quèn?” Khương m cười lạnh, nàng đứng giữa đại sảnh nở ra một nụ cười lạnh, trên mạt mang theo chút lạnh, nói: “Phu nhân, lẽ nào ta không thế có bạn bè hay sao?”

“Cô là đại tiểu thư của nhà họ Khương, đương nhiên có thể quen biết bãng hữu, có điều, cô cũng đừng quên thân phận khác của cô như thế nào, cô là vợ chưa cưới của tiểu công tử. Thượng Thư Gia, không thể cùng ba, bốn nam nhân khác mờ mờ ám ám!" Trưởng phu nhân lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment