Nhìn thấy Trần Mộc nhanh chóng ngăn chặn được linh lực của mình, trên mặtQuý Chung lộ ra vẻ vui sướng.
"Ha ha, tốt lắm, không tồi! Đúng là từ xưa đến nay anh hùng đều xuất phát từ nơi nhỏ bé, máu của ta đang sôi lên rồi đây!"
Hản ta có thể cảm giác được, Trần Mộc chỉ là Thần Tàng Cảnh tầng chín, nhưng lại có thể ngăn cản được đòn tấn công của một cường giả Bất Diệt Cảnh, quả là một con quái vật như lời đồn.
“Ta xuất chiêu đây!” Quý Chung gầm lên. Nói xong, Quý Chung hơi nghiêng người về phía trước, rút kiếm ra.
Thanh kiếm này gần như chiếu sáng cả một vùng bóng tối.
Phương Thanh Điệp và ông già áo xám đều bị ánh sáng mà thanh kiếm này phóng ra làm cho chói mắt.
Sau đó, chỉ thấy một kiếm quang lóe lên, quét ra như lưỡi hái tử thần vĩnh cửu.
Một ý cảnh kiếm đạo hình thành một sự cộng hưởng tinh tế với đất trời, một không gian màu đỏ rực đột nhiên mở rộng trong khoảng không.
"Kiếm vực? Tên này cũng là Kiếm Hoàng sao?" Phương Thanh Điệp trợn to hai mắt, không thể tin được.
Kiếm hoàng ở cảnh giới Bất Diệt, hơn nữa lại còn trẻ như vậy.
Đối mặt với ánh kiếm cắt đôi trời đất,mang theo sức mạnh khủng khiếp tối cao, đôi mắt đen của Trần Mộc hiện lên vẻ thích thú. So với kiếp trước, dường như những thiên tài sinh ra sau ngàn năm này thậm chí còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Hiếm lắm mới có chuyện khiến hắn trở nên phấn khích như vậy.
Vút!
Trần Mộc tiến lên một bước, linh lực của hắn bạo phát đến cực điểm.
Ngay lập tức, một thanh kiếm khác đã được rút ra. Thanh kiếm này cũng mở ra một miền không gian.
Những ý cảnh kiếm đạo không lời dần lan ra, cộng hưởng với đất trời, khiến bầu trời dường như sắp sụp đổ.
Lập tức, một kiếm vực vô hình nhanh chóng bành trướng, điên cuồng va chạm với kiếm vực của Quý Chung.
"Bùm, bùm, bùm!" Cuộc va chạm giữa hai kiếm vực giống như hai thiên thạch khổng lồ va vào nhau, tiếng kêu đinh tai nhức óc vang lên, sấm sét điên cuồng phun ra từ trung tâm va chạm.
Sau đó, hai kiếm quang va chạm kịch liệt với tốc độ nhanh như chớp, mang theo một sức mạnh nặng nề như núi cao vạn trượng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
3. 1000 Năm Tương Phùng
4. Ở Trọ Cùng Nhà
=====================================
Keng!
Âm thanh của kim loại làm rung chuyển không gian xung quanh hai người, những vết nứt có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang lan rộng một cách điên cuồng.
Không có bất kỳ chiêu thức hoa mỹ nào.
Thay vào đó là một cuộc đọ kiếm tàn khốc.
Bùm bùm.
Mặt đất không ngừng sụp đổ, hàng loạt dư chấn quét ra từ nơi hai thanh kiếm va chạm, khiến xung quanh vang lên những tiếng nổ vang dội.
Trong rừng sâu, tiếng gầm rú của dã thú không ngừng vang lên. Như thể ý thức được trận chiến kinh thiên động địa này, tất cả đều kêu lên sợ hãi.
Nếu không phải Phương Thanh Điệp và ông già áo xám đã dựng lên kết giới chiến đấu từ trước thì khu rừng cổ xưa này đã bị san bằng từ lâu rồi.
Bùm!
Cuối cùng, khi vụ va chạm này đạt đến trạng thái vượt quá giới hạn, một tiếng nổ kinh hoàng vang lên từ giữa trung tâm hai người.
Trần Mộc và Quý Chung đồng thời bị đánh bật ra.
Tuy nhiên, Trần Mộc chỉ lùi lại mười lăm bước.
Còn Quý Chung đã lùi lại hai mươi bước.
Trong trận chiến này, Quý Chung đã bại trận!
Sắc mặt của cả hai cùng lúc trở nên tái nhợt, thi nhau thở hổn hển. Chỉ với một đòn kiếm, cả hai đã phát huy hết sức. mạnh kiếm đạo của mình đến mức giới hạn.
Chiêu này tuy ngắn ngủi nhưng lại vô cùng thú vị.
"Tuyệt vời, đây là lần đầu tiên ta thấy có người mạnh như vậy. Ta từng nghe các trưởng bối trong tộc khoe khoang về việc năm đó Bäc Huyền Kiếm Đế lợi hại đến mức nào, nhưng †a chưa từng tận mắt nhìn thấy!"
"Hôm nay ta mới nhận ra mình đã đánh giá thấp anh hùng trong thiên hạ. Không ngờ ở một nơi nhỏ bé như Nam Châu lại có một người có thể tạo ra kiếm pháp kinh người như vậy! Ta thua rồi, hahahal"
Quý Chung cười vang.
Tuy rằng đã thất bại trong trận đấu này, nhưng trên mặt
hẳn ta không hề có dấu vết suy sụp hay thất vọng mà hơn cả là cảm giác thỏa mãn ngập tràn.