Chương 461
Vẻ mặt của tên nhân loài biểu hiện ra sự chán ghét, hắn giơ tay khẽ xua một cái, ngọn yêu hoả tan biến không còn chút gì.
Đây…….
Mắt người thằn lằn trợn trắng lên rồi tắt thở. Sau khi biến thành một cỗ thi thể, từ trong người nó bay ra một luồng ánh sáng.
Trên không trung số điểm tích phân của Lâm Tiêu liền thay đổi.
64.000 Chân Long tích phân biến thành 65.000 Chân Long tích phân.
“Người thằn lằn Toàn Đan cảnh hậu kỳ vậy mà chỉ được 1000 điểm?” Lâm Tiêu kinh ngạc.
Cách tính điểm này cũng quá keo kiệt rồi, hắn thể hiện việc chán ghét 1000 điểm này.
Thế nếu hắn tìm được nguyên một ổ thằn lằn thì có phải tăng được hẳn 10.000 điểm đúng không?
Nghĩ tới vậy hắn liền từ bỏ ý định ôm cây đợi thỏ. Hắn dùng linh thức bắt đầu tìm kiếm hang ổ thằn lằn gần đó.
Mấy người thân gia bảng Chân Long cùng hắn không biết trốn ở đâu mất rồi, có tìm được tên nào thì cùng lắm cũng chỉ thêm được có mấy nghìn điểm.
Hơn nữa trên người mấy tên này thể nào chả có bảo vật hộ thân, muốn giết bọn chúng chắc không dễ. Thôi thì cứ theo tính toán, bỏ chút công sức còn hơn.
…….
Ở phía ngoài tháp Thiên Mệnh Chân Long, mọi người đều theo dõi người thi từ tầng 1 lên tầng 7. Lâm Tiêu vẫn là người có thành tích cao nhất, đúng là quá chói mắt, vượt trội hơn tất cả thiên kiêu còn lại.
Chuyện này làm cho mấy trưởng lão của các môn phái khác bắt đầu đen mặt, có cần biến thái tới mức vậy không.
Nhìn là biết vị trí thứ nhất bảng Chân Long thuộc về hắn rồi.
Sau khi xuất hiện quy tắc của tầng 8, mấy người ở ngoài càng sững sờ. Không chết mà chỉ bị loại? giết người khác cướp tích phân?
“Đúng là trời giúp bọn ta, thiên kiêu nhà ta sức mạnh không được, ngộ tính không xong, nhưng không có nghĩa là yếu.”
“Đúng vậy, nhưng mà dùng cách này có chút đê hèn, không thể làm một mình được. Phải làm việc theo nhóm, lấy nhiều đánh ít, lấy mạnh hiếp yếu.”
“Người khác thì ta không biết có làm việc theo nhóm hay không, các ngươi nhìn Lâm Tiêu định tự lấy mình làm mồi nhử kìa, hình như phát hiện ra một cái hang.”
“Lâm Tiêu là loại to gan lớn mật, không sợ lật thuyền trong mương à……hả? gặp yêu thú à, không, hình như không phải yêu thú.”
“Đây chắc là quái vật chứ, nhìn có vẻ mạnh, hả? …….chết rồi hả? coi như ta chưa nói gì, cũng vô dụng quá rồi.”
“Không phải con quái vật yếu, mà là Lâm Tiêu mạnh quá.”
“Đợi chút, Lâm Tiêu là Thể Tu à? tại sao lại thuận tay chém kiếm khí như vậy?”
Thời gian cứ từng chút trôi đi, bởi vì tầng 8 này quá rộng cho nên sau khi mọi người tiến vào, đều tự động bị truyền tống tới những nơi khác nhau, muốn chạm mặt nhau chắc cần có vận may.
Đây cũng coi như cơ chế bảo vệ mà tầng 8 thiết lập, nếu để những thiên kiêu này chung một chỗ với nhau, sợ rằng còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc rồi.
Tròn một ngày trôi qua, các trưởng lão vẫn tập trung theo dõi. Những thiên kiêu cũng đã bắt đầu tụ tập lại để tạo nhóm với nhau.