*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bán Đế Cảnh so với Sinh Tử Cảnh chênh lệch nhau một trời một vực, cho dù thiếu niên kia có lợi hại đến đâu, cũng không thể địch lại các trưởng lão đâu nhỉ.
Bởi vì là truyền âm, cho nên dù các trưởng lão Bất Tử Cốc này tìm hiểu hết ngọn nguồn và quá trình của sự việc thì cũng chỉ tốn chút ít thời gian mà thôi.
Trên lôi đài.
Lâm Tiêu nghe thấy mấy lời của vị trưởng lão kia, trong đáy mắt cũng khẽ lóe lên tia sáng.
Cuối cùng cũng tới rồi!
Đối với mấy đệ tử bình thường của Bất Tử Cốc kia, hắn cũng chẳng có chút hứng thú nào.
Trưởng lão thì còn được đi.
(Ngươi đã thắng bốn trận liên tiếp, có muốn tiếp tục đoạt lôi đài không?)
Lời nhắc nhở của lôi đài đã xuất hiện.
Người của Bất Tử Cốc và người của các thế lực khác vội vàng nhìn lên.
Dưới sự uy hiếp của nhiều cường giả Bán Đế Cảnh như vậy, thiếu niên trên lôi đài kia liệu có tiếp tục chiến đấu nữa không?
Nếu đổi lại là bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rơi vào thế lưỡng nan.
Đối diện với nhiều cường giả Bán Đế Cảnh như vậy, cho dù sau khi chiến thắng liên tiếp có thể thu hoạch được phần thưởng phong phú đi chăng nữa.
Thế thì cũng không thể lấy ít địch nhiều, một mình chiến đấu.
Đợi đến lúc ra khỏi lôi đài, nhất định sẽ bị các trưởng lão này hợp lực bắt giữ.
Tới lúc đó, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
“Tiếp tục!”
Thiếu niên trên lôi đài trả lời.
Là…tiếp tục sao!
Người của các thế lực khác đều cảm thấy kinh ngạc, khiếp sợ hô lên.
Người như vậy cũng quá là hăng máu, quá là đáng sợ rồi.
Hắn như này là muốn quyết chiến tới cùng với Bất Tử Cốc rồi.
Những đệ tử đứng vây xem và trưởng lão của Bất Tử Cốc đều lộ sắc mặt vô cùng khó coi.
Thân là thế lực đứng đầu của Thiên Vực Nam Cương, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải kẻ không nể mặt, cố ý đối đầu như thế này.
Mà thiếu niên trên lôi đài còn chưa nói xong.
“Các trưởng lão của Bất Tử Cốc phải không, vậy thì kẻ tiếp theo lên lôi đài sẽ chọn trong số mấy người các ngươi nhé.” Lâm Tiêu nhìn mấy trưởng lão Bất Tử Cốc, lộ ra nụ cười lạnh giá.
Những người của thế lực khác nghe được những lời này thì trợn trừng mắt.
Tới rồi, tới rồi.
Thiếu niên này và lôi đài lại bắt đầu tương tác một cách kỳ quái rồi.
Tại sao những người khác đưa ra yêu cầu thì tương tác chẳng có tí phản ứng nào.
Duy chỉ có thiếu niên kia là có thể?
Rốt cuộc là hắn ta đã phát hiện ra bí mật hay quy luật gì rồi vậy.
Quả nhiên, sau khi thiếu niên vừa dứt lời, ánh sáng lựa chọn người lại xuất hiện.
Vút!!!
Ánh sáng này trực tiếp chiếu lên người vị trưởng lão Bất Tử Cốc vừa mới mở miệng uy hiếp.
Tiếp đó, trưởng lão Bán Đế Cảnh của Bất Tử Cốc trực tiếp bị truyền tống lên trên lôi đài Sinh Tử.
Người của thế lực khác vẫn bị cảnh này làm cho kinh hãi.
Thật sự chọn trúng một trưởng lão Bất Tử Cốc sao?