Vạn Giới Pháp Thần

Chương 274

Tuy đã kha khá lần đi qua cái đường hầm không gian kiểu này, nhưng Ambrose vẫn không khỏi cảm thấy bồn chồm, dạ dày của cậu nhọn nhạo hẳn lên. Biết thế, Ambrose phải giữ mình tỉnh táo, chỉ cần một sơ xuất nhỏ thôi là cậu bị truyền tống tới bất kì đâu trên thế giới.

Có thể là ngọn núi lửa Kilauea ở quần đảo Hawaii chẳng hạn, Ambrose sẽ thành thịt nướng ngày tức khắc, hoặc đen hơn đủi hơn, cậu rời xuống đáy biển, chỉ cần sâu hơn nghìn mét thôi, là Ambrose đã bị bóp chết bởi áp suất nước biển rồi. Hay ở...

Càng nghĩ, Ambrose càng cảm thấy thế giới đầy nguy hiểm, và cậu quá dễ chết…

“Ambrose, tập chung. Ta sắp tới rồi.” Thấy cậu bạn ngơ ngơ, Fayola quát lên.

“Ồ, mình biết.”

“Các khanh chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhiệm vụ của các khanh là bọn lính áo đen, và Helios thì xử lý tên chủ nhân, hắn đang trong một cái xác béo úng ính.” Fayola nói.

“Vâng nữ hoàng.” Helios cùng mười ma pháp sư nói.

“Tốt. Nắm chặt.”

Uỳnh ùng…

Cả không gian liên tiếp phát ra mấy tiếng nổ đinh tai nhức óc, cả đám người bị ảnh hưởng lắc lư giữ dội, đây là báo hiệu Ambrose bọn họ đã tới thế giới thực.

Theo một ánh chớp chói lòa lóe lên.

Ambrose cảm thấy chân mình chạm phải đất, cậu không tự chủ hơi khụy gối xuống, nhưng ngay lập tức nhảy lùi về phía sau. Cậu biết, tên chủ nhân đang lao tới định tóm Ambrose và Fayola hai người.

Đến khi thân hình ổn định lại, Ambrose mới nhìn quanh, con tàu Hogwarts Express đổ nghiêng vẫn nằm ở đó, lửa và khói đen vẫn bùng lên nghi ngút.

Tiếng la ó, sợ hãi, đau đớn của bọn học sinh vừa quen thuộc lại vừa hơi lạ lạ. Cậu nhìn lên phía trước, chỗ mà cậu và Fayola vừa nhảy ra.

Ở đó có hai bóng người đang đứng đối diện giằng co nhau, là Helios Đại hiền giả và tên chủ nhân của giáo sư Paines.

Helios đang triệu hồi một màn chắn pháp thuật vô hình, nhưng cái màng chắn lại đang nổi sóng dữ dội, hiển nhiên là do tên chủ nhân gây ra.

Đứng xung quanh Ambrose và Fayola hai người là mười vị ma pháp sư tuyển chọn từ Hoàng gia Ma pháp đoàn, bọn họ đang lập vòng vây bảo vệ hai người.

Ambrose cũng nhìn thấy hơn hai mười cái bóng đen đang cấp tấp tiến tới, chúng là phù thủy do tên thô kệch ba người bồi dưỡng. Hầu hết chúng để là ma pháp sư cấp ba hậu kì, một vài lại là cấp 3 tột cùng.

“Vèo.” “Vèo.” “Vèo.” “Vèo.”

Sáu người trong mười nhanh chóng lao tới đánh lộn với bọn áo đen, còn bốn người còn lại cảnh giới xung quanh Ambrose và Fayola hai người.

“Giết sạch bọn chúng.” Ambrose lạnh giọng nói.

“Vâng.” x10.

Nói xong, Ambrose nhìn về phía bên kia.

Tên chủ nhân lúc này khuôn mặt rất khó coi, có đến chết hắn không ngờ lại xuất hiện một vị phù thủy mạnh tới vậy. Rõ ràng thằng ranh nhà Karling và con nhỏ bạn của nó vừa biến mất, chưa tới một giây sau chúng đã trở lại.

Kể cả thằng nô lệ Raychick của hắn cũng không thấy đâu, đã vậy hai đứa kia lại mang theo viện trợ đến, mà toàn là cao thủ.

Trong nháy mắt tiếp theo, hắn không thể không thừa nhận hành động lần này của hắn đã thất bại. Tuy nhiên, tên chủ nhân vẫn thử nói:

“Vị phù thủy mạnh mẽ này, ngài có thể không nhúng tay vào chuyện này, tôi có thể trả gấp đôi, không gấp mười lần giá mà thằng nhóc Karling trả cho ngài.”

Trong tư duy của tên chủ nhân, gia tộc Karling không thể nào ẩn chứa nguồn sức mạnh như vậy, hắn đã theo dõi gia tộc này một ngàn năm nay, sao lại không biết.

Chỉ có thể là do trả giá mời, nếu vậy thì hắn tin mình đả động được vị phù thủy trước mặt kia…

Trái lại hoàn toàn, Helios không những không thỏa hiệp mà lại càng tức giận, ông ta gầm lên:

“Quân náo toét, mi dám gọi đức vua là thằng nhãi hả. Mi còn dám mưu sát người, hừ, lần này mi phải chết.”

Không chờ nói xong, ông Đại hiền giả tay phải xoay tròn một ma pháp trận nho nhỏ, rồi một cột sáng bắn vọt ra đâm thẳng tới trước ngực tên chủ nhân.

Khiến hắn ta phải loạng choạng lùi lại, cả người hắn bốc cháy tạo thành một ngọn đuốc sống, có điều tên chủ nhân không chết hay bị đốt cháy hay gì cả, đây là hình thức chiến đấu của hắn. Tên này xoa ngực gầm lên:

“Khốn nạn.”

Hắn nhìn chằm chằm Đại hiền giả rồi khua tay biến ra một sợi roi dài hơn hai mươi mét trong không khí, ngọn roi bay tới đâu là ở đó nhiệt độ tăng lên vô cùng.

Từ xa quan chiến, Ambrose và Fayola cũng bị sức nóng ảnh hưởng, buộc hai người phải vận dụng màn chắn phép thuật.

Đây không phải vấn đề do tu vi ma pháp, là về chất lượng của phép thuật, ngay từ đầu Ambrose và Fayola biết tên chủ nhân mượn xác tên béo Ronald không phải là đối thủ của Helios, nhưng, hắn lại là người dạy cho tê thô kệch loại phép thuật thần kì kia, hiển nhiên hắn không phải dễ dàng bị đánh bại được.

Helios thấy vậy, ánh mặt nghiêm túc hơn, ông ta vừa quan sát vừa thầm vận chuyển ma lực tới hai lòng bàn tay.

Ông nghĩ sau này muốn bảo vệ nhà vua và nữ hoàng tốt hơn, thì cần phải hiểu rõ kẻ thù của bọn họ, đây là dịp để ông thu thập thông tin, chuẩn bị cho trận chiến lần sau, với chính chân thân của tên chủ nhân.

“Nhận lấy.”

Tên chủ nhân hét lên, chân phải dẫm thật mạnh xuống mặt đất, ngay lập tức, lớp đất đá phía dưới tan chảy tạo thành một dòng dung nham sáng rực.

Dung nham không ngừng mở rộng, cho đến khi khu vực xung quanh năm mươi mét của hắn biến thành miệng núi lửa.

Helios cũng ở trong khu vực này, dưới chân ông liền xuất hiện một tấm chắn bằng ánh sáng cách li ông với lớp đất đá nóng chảy phía dưới. Ông khinh thường nói:

“Trò mèo.” Dứt lời, Helios rút ra thanh kiếm lao tới định chém bay đầu tên chủ nhân. Nhưng khi đi tới giữa đường, lớp dung nham bên dưới bắt đầu rung lên, sôi sục, rồi nó như một ngọn núi lửa thật sự phun trào nuốt chửng lấy ông Đại hiền giả phía trên.

Tên chủ nhân biết mình ở thế yếu nên tự cải tạo địa hình quanh hắn, tạo thế sân nhà, nhưng hắn nào biết, Helios Đại hiền giả mạnh nhất không phải ở mặt tấn công, mà ở phòng thủ.

Trước khi trở thành Đại hiền giả, ông ta đã có một danh hào vô cùng nổi tiếng trên toàn bộ Thất đại đảo quốc, Great Light Shield (Tạm dịch: Tấm khiên ánh sáng vĩ đại).

Riêng cái tên thôi đủ thấy ông ta giỏi phòng thủ thế nào, cộng với kiếm thuật siêu quần, khả năng cận chiến thuộc loại xuất sắc nhất, Không một phù thủy hay pháp sư nào thắng được ông khi bị ông tiếp cận.

Kể cả Coriakin Thống đốc, ông này nắm giữ sức mạnh ma pháp giỏi hơn Helios khá nhiều, nhưng cũng rất khó phá hủy tấm lá chắn của Helios, mà đến khi Helios tiếp cận thì ông Thống đốc ‘xác định’.

Đúng như vậy, Trong một giây tiếp theo, một tia sáng lấp lé xuất hiện, nó phá tan đống dung nham lao ra, trong tích tắc sau đó, tên chủ nhân đã bị một thanh kiếm đâm thấu ngực.

“Răng… rắc.”

Trong người tên chủ nhân không ngừng phát ra mất tiếng vỡ vụn, hiển nhiên là cái thân thể này sắp tới giới hạn.

“Ngươi… giỏi lắm. Ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng đừng nghĩ mình vô địch.”

Tên chủ nhân giọng nói khàn khàn cảnh cáo Helios Đại hiền giả, rồi hắn nhìn tới Ambrose đang quan chiến từ xa:

“Còn ngươi nữa, thằng nhãi ranh..., chúng ta sẽ sớm gặp lại. Đến lúc đó không phải một mình ta…”

“Câm mồm.” Helios dùng ma lực bắn ra một quả pháo ánh sáng đánh tan một nửa người tên chủ nhân, ông nói rõ từng chữ vào mặt hắn:

“Ta đã bảo mi phải tôn trọng nhà vua rồi… và mi không phải đe dọa ai ở đây cả, lần sau gặp lại chính ta sẽ giết chết ngươi, hừ, dù mi có bao nhiêu người đi nữa.”

“Ngươi… ngươi…” Tên chủ nhân trợn lòi hai mắt, hắn tức giận muốn nói gì nhưng không thể nói được, cuối cùng cái xác tên béo không chịu nổi, nó sụp đổ tan thành tro bụi… Theo tên này biến mất, mặt đất cũng trở lại bình thường.

….

Ở bên khác, sáu vị Hoàng gia ma pháp sư rất nhanh chóng chém giết hai mươi đối thủ, phải nói là họ chém người như chém gà, đủ thấy cấp bốn và cấp ba chênh lệch như thế nào.

Ngay khi sáu người này trở lại quanh Ambrose và Fayola hai người, thì quanh còn tàu đồng loạt lóe lên mấy trận vặn xẹo không khí.

Đó là dấu hiệu của phép độn thổ… Người của Bộ pháp thuật bây giờ mới tới.

“Phèo phèo phèo.”

Ambrose mấy người đang đứng thì bỗng nhiên bị bao vây lại, đã thế từ trong không khí bỗng bắn ra mấy tia sáng đỏ chéo cùng hàng chục lời nói.

“Stupefy.” (ND - Bùa choáng)

“Stupefy.”

“Stupefy.”

“Tất cả hạ vũ khí xuống… nhân danh Thần sáng, Bộ pháp thuật.” Cùng một giọng nói đầy uy nghiêm hét lên.

Cũng đúng vào lúc đó, Helios Đại hiền giả trở lại, ông vung cánh tay một cái, một sóng ma lực cực mạnh hất cả đám Thần sáng ngã ngửa ra sau.

Tên cầm đầu bọn Thần sáng không ngoại lệ, Helios ánh mắt lạnh bằng nhìn hắn nói:

“Người muốn chết, ngươi biết ngươi đang chĩa vũ khí vào ai không!!!”
Bình Luận (0)
Comment