Vãn Hồi

Chương 13

Daisy nhanh chóng bưng một chén trà cùng một ly cà phê tiến vào.

Lục Diễn cũng không khách khí, nâng chén trà lên nhâm nhi một ngụm, khen ngợi, “Trà ngon.”

Tô Mạc gật gật đầu, giống như vốn nên như thế, “Lục tiên sinh là người biết thưởng thức.”

Lục Diễn nhợt nhạt cười, không nói tiếp, chậm rãi uống trà.

Lặng im trong chốc lát, Tô Mạc mở miệng, không nhanh không chậm, “Lần này mời Lục tiên sinh đến, đầu tiên muốn giải thích với Lục tiên sinh. Chuyện mấy ngày hôm trước khiến Lục tiên sinh chịu tổn thất, hy vọng anh đừng để trong lòng.”

Lục Diễn như trước cười cười không nói gì.

Tô Mạc đưa lên một phần văn kiện, “Cái này là tôi biểu đạt thành ý xin lỗi.”

Lục Diễn nghi hoặc, “Là cái gì?”

“Hợp đồng với Tinh Không.”

Lục Diễn hơi có chút chần chờ, Tô Mạc nói tiếp, “Lục tiên sinh đừng vội cự tuyệt, không ngại xem trước điều khoản một chút.”

Lục Diễn cũng không lưỡng lự, tiếp nhận hợp đồng nhìn kỹ.

Nhìn hết hợp đồng, Lục Diễn trong lòng âm thầm hút một hơi, không phải bởi vì điều khoản hà khắc, mà là bởi vì điều kiện thật sự thật quá tốt.

Kỳ hạn hợp đồng là ba năm, hợp đồng quy định, trong ba năm, Tinh Không hàng năm ít nhất phải vì Lục Diễn tiếp hai bộ phim, làm đại diện cho một nhãn hiệu, ba cái quảng cáo hoặc là công tác tương đương. Nếu Tinh Không có ý đóng băng hoặc là áp chế Lục Diễn, liền tính vi phạm hợp đồng, phải bồi thường rất nhiều tiền, mà Lục Diễn nếu đối với sắp xếp của công ty có bất mãn, tiền trả vi phạm cho công ty lại ít hơn rất nhiều. Mặt khác công ty bảo đảm cung cấp tối thiểu tuy rằng không nhiều lắm nhưng Lục Diễn có thể từ công tác đạt được thành tựu so với nghệ sĩ thông thường khác thì hơn rất nhiều, thậm chí có thể bắt kịp nghệ sĩ đang nổi tiếng. Có thể nói, bản hợp đồng này hoàn toàn đứng về phía lợi ích của Lục Diễn mà định ra, quả thực chính là miếng bánh có nhân trên trời rớt xuống.

Lục Diễn không thể nói rõ nên có biểu tình như thế nào, “Phần hợp đồng này, khiến người ta không có bất luận chỗ trống nào để cự tuyệt. Chính là tôi không rõ, tại sao phải cho tôi điều kiện hậu đãi như vậy.”

Tô Mạc là khi làm việc luôn luôn nghiêm túc, “Đầu tiên, là vì tôi mới nói muốn thể hiện thành ý. Sau đó là bởi vì, anh đáng giá. Tôi là thương nhân, chỉ bàn lợi nhuận, tôi có thể cho anh điều kiện tốt như vậy, chính là tin tưởng anh có thể mang đến càng nhiều ích lợi cho công ty. Chẳng lẽ Lục tiên sinh đối với mình không có lòng tin sao?”

Lục Diễn nhướng mày cười nói, “Tôi nếu nói không có tin tưởng, chẳng phải là rất cô phụ ánh mắt của anh sao. Chẳng qua, Tô tiên sinh sẽ không sợ tôi bội ước sao?”

Tô Mạc bất vi sở động, thản nhiên nói, “Tôi tin tưởng anh sẽ tìm không thấy một công ty khác chấp nhận cho anh hậu đãi như vậy.”

Cùng người thông minh nói chuyện quả thực rất thú vị, “Tôi có thể hỏi một chút người đại diện của tôi là ai?”

“Tần Phong. Có hài lòng không?” Tô Mạc hỏi.

Tần Phong là người đại diện số một của Tinh Không, nghệ sĩ qua tay hắn, không có một ai không nổi tiếng.

“Rất vừa lòng.” Lục Diễn gật gật đầu, thực lòng mà nở nụ cười, “Tôi thật sự nghĩ không ra còn có lý do gì để không tiếp nhận.”

“Như vậy Lục tiên sinh có thể đem hợp đồng mang về cẩn thận xem xét, có thể ký hợp đồng liền liên hệ trợ lý Lô Vũ của tôi, ngày hôm qua hai người đã nói chuyện điện thoại.”

“Không cần, “Lục Diễn vừa nói vừa cầm lấy cây bút trên bàn xoát xoát ký tên của mình trên hợp đồng, “Tô đổng vui vẻ thẳng thắn, tôi cũng không phải kẻ lề mề.”

Hợp đồng gồm hai bản, sau khi Lục Diễn ký xong, một bản cho Tô Mạc, một bản khác do hắn tự mình cất kỹ.

“Như vậy, hoan nghênh gia nhập Tinh Không, hợp tác vui vẻ!” Tô Mạc vươn tay.

Lục Diễn nhẹ nhàng nắm một chút, “Hợp tác vui vẻ!”

Lục Diễn đứng lên, “Tô đổng sự vụ bận rộn, tôi không quấy rầy nữa.”

Tô Mạc nhìn hắn muốn đi, không biết làm sao, đột nhiên thốt lên, “Sắp đến giờ cơm trưa, muốn hay không cùng ăn một bữa cơm.”

“Cái này, cũng không cần đi.” Lục Diễn có chút khó xử mà cự tuyệt.

Tô Mạc nhìn bộ dáng của hắn, rốt cục nhịn không được nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, trêu chọc, “Tôi nghĩ anh ít nhất sẽ tìm lý do gì đó, ví như hẹn lúc khác.”

Lục Diễn nhún vai, “Tôi nghĩ anh sẽ càng muốn nghe lời nói thật.”

Tô Mạc gật gật đầu, lại nghiêm túc mà nói một câu, “Nếu tôi nói, chuyện trước kia, đều không phải là chủ ý của tôi, anh có tin không?”

Lục Diễn khẳng định nói, “Tôi tin.”

“A, vì sao? Anh chẳng lẽ không cho rằng đây là tôi tiên ức hậu dương (trước ức hiếp sau nâng đỡ) sao?” Tô Mạc hiếu kỳ nói.

Lục Diễn cười cười, thấp giọng nói, “Nếu Tô đổng cũng chỉ có thủ đoạn cùng khí lượng như vậy, tôi đây thật nên vì tiền đồ của mình lo lắng một chút.”

Tô Mạc lẳng lặng nhìn cánh cửa mở ra lại bị nhẹ nhàng đóng lại khi Lục Diễn rời đi, như có điều suy nghĩ.

Anh không phủ nhận Lục Diễn là một người có chút đặc biệt, lần đầu tiên tại phim trường nhìn thấy hắn, đã bị bình tĩnh cùng cảm xúc nội liễm không hợp tuổi của hắn khiến cho xúc động, người trẻ tuổi thích ra vẻ lão luyện Tô Mạc không phải chưa từng thấy qua, nhưng Lục Diễn bất đồng, ổn trọng của hắn giống như thật sự từng trải qua nhiều năm tháng mà lắng đọng lại, rõ ràng hắn còn trẻ như vậy. Mà sau đó, nhìn hắn trong vai diễn tự do biến chuyển, đối với cảm xúc nắm chắc, ánh mắt sinh động phảng phất như có thể lột tả tang thương trong chốn hồng trần vô tận, đặc biệt ánh mắt diễn tả cảnh lâm vào cái chết, cả trái tim Tô Mạc đều siết lại, ẩn ẩn phát đau.

Gần ba mươi năm chưa bao giờ có xúc động, Tô Mạc không khỏi thừa nhận, anh có chút động tâm.

Tô Mạc chưa bao giờ nói qua chuyện yêu đương, cũng chưa cùng bất luận kẻ nào kết giao. Thứ nhất bởi vì công tác thật sự bận rộn, thứ hai bởi vì cảm thấy không thú vị. Thân ở tại vị trí này, chưa bao giờ thiếu tuấn nam mỹ nữ yêu thương nhung nhớ anh nhưng anh hoàn toàn không có hứng thú, thậm chí ngay cả hứng thú thử một lần cũng không có, anh không thích tùy tiện cùng người khác tiếp xúc thân thể, nói dễ nghe thì gọi là khiết phích, nói thật ra có lẽ là lãnh cảm.

Tại thương trường chém giết nhiều năm, Tô Mạc cho tới bây giờ không phải một người không quả quyết, đã có cảm giác, liền thay đổi hành động, anh nghĩ cho dù chỉ là một lần hiếm thấy lay động, chỉ cần Lục Diễn đồng ý, anh sẽ cho hắn mọi thứ tốt nhất. Không ngờ Lục Diễn lại cự tuyệt, trực tiếp mà rõ ràng.

Tô Mạc giống như không phải quá ngoài ý muốn, thậm chí ẩn ẩn có một loại cảm giác nhẹ nhàng thở ra, nói thật, qua nhiều năm như vậy đã quen khống chế hết thảy, anh không quá thích ứng loại cảm xúc không thể nắm bắt này, anh không sợ hãi, nhưng cũng không muốn tràn ra. Cho nên anh bảo với Tô Quyết quên đi, đó là thật sự quên đi, ước chừng về sau cũng sẽ không lại xuất hiện. Ai biết Tô Quyết náo loạn như vậy, thời điểm Tô Mạc vừa nghe đến, trong lòng hiện qua một tia không đành lòng, lý do nói với Tô Quyết là sự thật nhưng cũng không thể phủ nhận có nhân tố không nỡ trong đó, nếu không với thủ đoạn của Tô Mạc, sao có thể e ngại khiêu chiến gì đó chứ.

Đem Lục Diễn kéo vào Tinh Không cũng là quyết định tự mình sắp xếp, với Tô Mạc mà nói không phải không có khiêu chiến, khiêu chiến với khả năng khống chế tình cảm của mình. Dường như khởi đầu liền có điểm bất lợi, Tô Mạc cười khổ nghĩ, ảnh hưởng của Lục Diễn đối với mình so với chính mình nghĩ còn muốn lớn hơn, tỷ như mới vừa rồi lời mời cùng lời giải thích cuối cùng kia, không phải phong cách của anh.

Lục Diễn tâm tình vô cùng tốt, thời điểm đi ra thang máy liền nở nụ cười với cô nàng sau quầy tiếp tân chỉ dẫn cho hắn, đặc biệt xán lạn, nghe được phía sau truyền đến vài tiếng thét gào thấp thấp, tâm tình càng tốt.

Tinh Không làm việc hiệu suất thật sự rất cao, sau khi trở về không lâu liền nhận được điện thoại của Tần Phong, hẹn hắn ngày hôm sau đến công ty gặp mặt.

Lần thứ hai đứng trong đại sảnh cao ốc Tinh Không, tâm tình cùng ngày hôm qua hoàn toàn khác biệt.

Lần này Lục Diễn không chờ bảo an đến hỏi, trực tiếp đi đến trước quầy tiếp tân, “Xin hỏi văn phòng của Tần Phong Tần tiên sinh ở tầng mấy?”

Cô nàng trước quầy vẫn là người ngày hôm qua, hiển nhiên là nhận ra hắn, lộ ra tươi cười nhiệt tình, “Là anh ạ, văn phòng Tần tiên sinh tại tầng mười lăm, anh có thể từ thang máy bên kia đi lên.”

Lục Diễn gật gật đầu, nói tiếng cảm ơn.

Đang chuẩn bị rời đi, Lucy kêu một tiếng, “Có thể xin hỏi quý tính của anh không?”

Lục Diễn quay đầu lại mỉm cười, “Họ Lục, Lục Diễn.”

Lục Diễn mới vừa đi không lâu, tiểu Mỹ cùng Tư Giai lại tụ tập, “Là người tuổi trẻ ngày hôm qua nha, anh ấy cười thật mê người, tui sắp bị điên đảo rồi.” Tiểu Mỹ khoa trương mà kêu lên.

Tư Giai cũng nhiều chuyện hỏi han, “Hôm nay anh ta lại tới tìm ai nha? Hôm nay Tô đổng cũng không đến.”

Lucy thần bí mà mỉm cười, vươn tay chọt đầu tiểu Mỹ đầu một chút, “Như nàng mong muốn nha, anh ta tìm chính là Tần Phong.”

“Oa, người đại diện kim bài của chúng ta nha~~. Sao mờ hung tàn vậy nè, vừa mới vào công ty liền cùng Tần Phong, tuyệt đối có ẩn tình.”

“Hehe, đừng quên ngày hôm qua anh ta tìm ai, chính là Tô đổng a.”

“Nàng là nói.…”

Bị nhẹ nhàng đụng một cái, cho ánh mắt ngầm hiểu trong lòng.

Ba cô nàng trẻ tuổi không biết bọn họ nhiều chuyện đoán bừa kỳ thật đã sắp tiếp cận chân tướng.

Vừa ra khỏi thang máy, liền đụng tới người quen.

Ngạn Thiếu Huy thấy người tới cũng hết sức kinh ngạc, “Lục Diễn? Anh sao lại đến nơi này?”

Còn không chờ Lục Diễn trả lời, ngữ điệu cậu ta có chút bừng tỉnh đại ngộ, “A, thì ra anh ký hợp đồng với Tinh Không. Không tồi nha, không hổ là người Lý đạo đều khen không dứt miệng, có tiền đồ.”

Lục Diễn cười cười, giống như không nghe ra ý châm chọc khiêu khích của cậu.

Ngạn Thiếu Huy cho rằng Lục Diễn không đáp lời, càng dũng cảm, “Anh tới tầng này là tìm người đại diện đi? Thế nào? Sắp xếp người đại diện nào mang anh? Nói cho anh biết anh là ma mới, người đại diện phù hợp chẳng khác nào thành công một nửa. Anh nếu đối với sắp xếp của công ty không hài lòng, muốn hay không em thay anh đi nói một câu, đổi người có kinh nghiệm.”

Lục Diễn định lên tiếng, cậu ta lại giành nói trước, “Chút lòng thành không cần cảm ơn em, chúng ta dù sao từng làm chung một bộ phim, ít nhiều cũng có giao tình.”

Lục Diễn nhìn thấy người đàn ông đeo kính mắt từ phía sau Ngạn Thiếu Huy đi tới đứng lại sau cậu, nhẹ nhàng khụ khụ, “Người đại diện của Lục Diễn hiện tại là tôi, nếu hắn có cái gì không hài lòng, tôi tự nhiên sẽ nói cùng công ty, không phiền đến cậu.”

Lục Diễn tinh tường nhìn ra thời điểm Ngạn Thiếu Huy nghe thấy thanh âm này sắc mặt đều thay đổi, lúc trắng lúc xanh, xác thực phấn khích, thời điểm xoay người còn tươi cười khó coi, “Phong ca, em đang cùng Lục Diễn nói giỡn mà, anh chớ để trong lòng. Em còn có việc không quấy rầy các anh nữa.”

Chỉ còn lại hai người, Tần Phong vươn tay, có chút thờ ơ, “Tần Phong.”

Lục Diễn không kiêu ngạo không siểm nịnh bắt tay lại, đồng dạng ngắn gọn mà giới thiệu, “Lục Diễn.”



Hoàn chương 13

☆,

Bình Luận (0)
Comment