Vãn Hồi

Chương 53

.

Sau khi Lục Diễn nói xong, suy nghĩ của hắn lại rơi vào chuyện cũ, mọi thứ bên người hết thảy giống như đều trở nên xa xăm, thẳng đến khi đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói có chút lo lắng, “Lục Diễn, Lục Diễn, anh còn đó không?”

Lục Diễn phục hồi lại tinh thần, thấp giọng lên tiếng, “Ừ, anh đây.”

“Lục Diễn, cảm xúc của anh không đúng,” Bên kia thanh âm nghiêm túc hẳn lên, Lục Diễn giống như có thể nhìn đến đầu mày xinh đẹp của người nọ hơi hơi nhăn lại, “Em lập tức quay lại, anh chờ em, em lập tức tới.”

Lời cự tuyệt còn chưa nói ra, đối phương đã cúp điện thoại, Lục Diễn đăm đăm nhìn di động, muốn gọi lại nói cho đối phương không cần đến, hắn không có việc gì, lại thủy chung không ấn dãy số kia. Thật ra, lúc này hắn quả thật khát vọng người kia có thể ở bên cạnh.

Lục Diễn sau khi vào cửa chưa kịp bật đèn, hiện tại cũng không muốn bật, hắn đem di động tùy tay qua một bên, ngã ngồi trên ghế sa lông, hai tay mở ra, đầu tựa vào lưng ghế, cả đầu trống rỗng, một loại cảm xúc đen tối bao phủ hắn, làm cho hắn cái gì cũng không muốn nghĩ.

Không biết qua bao lâu, mơ hồ nghe được có thanh âm mở cửa, sau đó một bóng dáng quen thuộc ngồi xuống bên cạnh, không có bật đèn, cũng không nói gì, một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên đầu của hắn, ôn nhu mà vuốt ve.

Lục Diễn thuận thế đem đầu tựa vào trên vai đối phương, sau đó chậm rãi trượt xuống, gối lên trên đùi đối phương, hai tay ôm thắt lưng của anh.

Lẳng lặng nằm trong chốc lát, Lục Diễn mở miệng hỏi, “Mấy giờ rồi?”

Tô Mạc lấy điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua, màn hình lộ ra ánh sáng chiếu rọi mái tóc nhu thuận của Lục Diễn, rất nhanh lại tối sầm trở lại, “Ba giờ.”

“Nhanh như vậy!” Lục Diễn nhăn mày, “Em chạy xe nhanh vậy sao.”

Tô Mạc đi công tác ở thành phố khác lái xe trở về nhanh nhất cũng mất ba giờ, anh lại không đến hai giờ liền tới nơi.

“Ừm, hiện tại lúc này, đường cao tốc đã không còn người.”

Lục Diễn nắm chặt tay anh, “Về sau đừng như vậy, anh sẽ lo lắng.”

“Không sao,” Tô Mạc khẽ cười một tiếng, “Kỹ thuật lái xe của em rất tốt.”

“Đáp ứng anh!” Lục Diễn lại không để ý tới, dùng sức siết chặt tay anh, cường điệu giọng nói.

“Được.” Tô Mạc thận trọng đáp ứng.

Trong bóng đêm, Lục Diễn hơi hơi nghiêng thân, mặt hướng lên trên, đầu như trước gối lên đùi đối phương, hương vị quen thuộc bên cạnh khiến hắn cảm thấy an tâm, hắn nắm một bàn tay của anh, chậm rãi mười ngón cùng giao triền.

“Anh đã từng nói với em, về chuyện của cha anh chưa?” Thanh âm Lục Diễn có chút mỏi mệt.

Tô Mạc một tay khác vẫn vuốt ve mái tóc hắn, ôn nhu mà an ủi, “Anh hiện tại nói đi, em đang nghe.”

Lục Diễn trầm mặc một hồi, tựa hồ đang chỉnh lý phương thức tự thuật, một lát sau, mới chậm rãi lên tiếng, “Mẹ anh cùng ông ta quen nhau khi còn học đại học, ông ta là đàn anh trên hai khóa của mẹ, bọn họ từ lúc quen biết đến yêu nhau, là một quá trình thực lãng mạn. Mẹ anh ngẫu nhiên nhắc tới chuyện cũ, nói ông ta là một người rất ôn nhu. Ôn nhu?! Ha ha….” Lục Diễn cười nhạo một tiếng, lại tiếp tục kể.

“Mẹ anh cũng là một người cực kỳ mạnh mẽ, rất mạnh mẽ, cho nên mặc dù bà xinh đẹp tài hoa, người dám theo đuổi bà lại không nhiều lắm. Kỳ thật bọn họ cũng không biết, mẹ anh là một người cực độ khát vọng yêu thương. Người kia liền dùng ôn nhu bắt giữ trái tim mẹ, mẹ anh tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, đâm đầu vào tình yêu say đắm cả đời này. Với mẹ khi đó, là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong đời bà.”

Lục Diễn tạm dừng trong chốc lát, tiếp tục nói, “Sau lại, đó là một câu chuyện cực kỳ theo khuôn sáo cũ. Người kia, là người thừa kế của gia tộc, là con trai độc nhất trong nhà, gia đình như vậy, sẽ không thừa nhận người phụ nữ giống như mẹ anh. Khi đó, tình yêu u mê đầu óc của ông, ông ta thề với mẹ anh mãi mãi bên nhau, vì thế họ bỏ trốn. Rất nhanh, bọn họ liền có anh. Nhưng mà ngày vui chóng tàn, công tử sống an nhàn sung sướng sao có thể chịu nổi cơm canh đạm bạc nghèo khó qua ngày, hơn nữa khi đó, mẹ của ông ta giả bộ bệnh, dùng mẫu tử thân tình khẩn cầu ông trở về, ông liền ngoan ngoãn thỏa hiệp. Mới đầu mẹ thông cảm cho khổ tâm của ông mà còn yên lặng chờ đợi, thẳng đến khi truyền ra tin tức ông đính hôn với một vị thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối…”

“Mẹ cực kỳ phẫn nộ, cả đời này của bà, thứ không thể chấp nhận được nhất, chính là vứt bỏ cùng phản bội. Cho nên, trước khi đối phương tìm đến, bà ký giấy ly hôn gửi qua, đồng thời cự tuyệt chuyện đối phương muốn bồi thường một khoản tiền lớn cho bà. Sau đó người kia tìm lại tới, khẩn cầu mẹ tha thứ cho ông, ông ta nói ông không có biện pháp nhìn mẹ của mình bởi vì mình mà bệnh chết trên giường, ông còn nói về sau ông có thể chu cấp cho mẹ con anh có cuộc sống an nhàn. Nhưng mẹ làm sao có thể tha thứ ông ta, làm sao có thể tiếp thu bố thí của ông ta, ngay cả một xu cũng không nhận. Mẹ mang theo anh còn nhỏ tuổi rời đi, người kia lại tìm tới mấy lần, đều bị mẹ đuổi ra ngoài, sau lại dọn nhà mấy lần nữa, thẳng đến khi người kia sinh con trai, thì không còn tìm đến.”

Nghe đến đó, Tô Mạc đã hiểu đại khái. Anh tra được gần đây Tống Cảnh liên hệ với ba người, Dịch Thuần, Tả Bân cùng Kha Dư Chước, đều là con cháu gia tộc giàu có, cậy vào bối cảnh gia đình, công tử giàu có trong giới giải trí đều có lực ảnh hưởng nhất định. Tô Quyết cũng đã từng là nhân vật số một số hai trong cái vòng kia, sau lại tiếp nhận Tinh Không, cũng dần dần phai nhạt. Hiện giờ trong gia tộc Tô thị, cũng vẫn có người ở trong đó. Tô Mạc tuy rằng chưa bao giờ gia nhập nơi này, nhưng anh vẫn luôn là đối tượng siêu việt mà những nhị thế tổ trong đó sùng bái nhất cùng khát vọng nhất.

“Ông ta họ gì?” Tô Mạc thấp giọng hỏi.

“Họ Kha.”

Tô Mạc hiểu rõ, “Cho nên, kỳ thật Kha Dư Chước là em cùng cha khác mẹ của anh?”

Lục Diễn “A” một tiếng, “Người em này, anh cũng không dám nhận.”

Nói tới đây, Lục Diễn đột nhiên nghĩ đến, đời trước hắn thất bại như vậy, có phải cũng có công lao của Kha Dư Chước hay không? Dù sao, chỉ với lực lượng một Từ Vĩnh Chu cáo mượn oai hùm làm sao có thể chèn ép hắn triệt để như vậy.

Đó cũng là một câu chuyện không khó tưởng tượng, đại khái là Kha Dư Chước không biết từ chỗ nào biết được cha ở bên ngoài còn có một đứa con trai, đại để trong mắt thế gia công tử bọn họ, đây là một loại sỉ nhục không lời nào nói hết, huống chi, người kia còn không ngừng mà càng ngày càng nổi danh, càng ngày càng xuất sắc, cho nên liền muốn dùng biện pháp ác độc bóp chết hắn.

Đáng tiếc, hiện giờ Lục Diễn đã không còn là tiểu nhân vật vô danh có thể tùy tiện định đoạt ở kiếp trước, cho nên kết cục cũng đã định trước sẽ khác biệt.

Tô Mạc quay lại câu chuyện lúc nãy, “Vậy sau đó anh cùng mẹ thế nào?”

“Sau đó, mẹ chỉ có một thân một mình nuôi anh. Đoạn tình cảm kia khiến mẹ bị thương quá sâu, bà là một người quá mức chấp nhất, vừa không thể quên, lại không thể tha thứ, hơn nữa áp lực cuộc sống, dần dần ép cho tinh thần bà xuất hiện vấn đề. Trước khi bà qua đời vài năm, thời điểm bà thanh tỉnh càng ngày càng ít, nhưng bà là một người kiêu ngạo như vậy, sao có thể dễ dàng tha thứ chính mình biến thành một kẻ điên. Cho nên anh có chút hoài nghi, màn tai nạn dẫn đến cái chết của bà, kỳ thật cũng không hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn. Bất luận như thế nào, cuối cùng bà cũng đã giải thoát rồi.” Lục Diễn nói xong lời cuối cùng, thanh âm tựa hồ cũng có chút nghẹn ngào, hắn nâng lên một bàn tay che kín ánh mắt.

Tô Mạc trong lòng cũng nặng trĩu, nhất thời không biết nói cái gì cho phải, thật lâu sau mới lên tiếng, “Như vậy, nhà ông bà ngoại của anh đâu? Đều mặc kệ hai người sao?”

Lục Diễn tay vẫn như cũ che kín ánh mắt, khóe miệng khẽ tạo ra một tia cười khổ, “Mẹ anh là cô nhi. Hơn nữa, là bị người ta vứt bỏ tại cửa cô nhi viện, cho nên, bà mới thống hận sự vứt bỏ như vậy, cũng thế cho nên, tại thời điểm gian nan nhất, bà tuyệt đối cũng không vứt bỏ anh.”

Tô Mạc nhất thời trong lòng đau đến nói không ra lời, anh nhớ rõ mẹ Lục Diễn vào lúc hắn mới vừa lên trung học thì qua đời, nhiều năm như vậy, hắn một thân một mình là như thế nào sống sót? Anh thật hận không thể đảo ngược thời gian để cho anh có thể sớm một chút gặp được thiếu niên cô độc kia.

“Em có một đôi cha mẹ thực tốt, anh thật sự rất hâm mộ.” Lục Diễn đột nhiên nói như vậy.

Tô Mạc cúi đầu, trong bóng đêm tìm kiếm ánh mắt của hắn, nghiêm túc nói, “Anh không cần hâm mộ, bởi vì hiện tại, bọn họ cũng là cha mẹ của anh, tuy rằng bọn họ đã không còn. Hơn nữa, anh có một người mẹ thực vĩ đại, bà đã giáo dục anh rất tốt. Em cảm tạ bà đã sinh hạ anh, giáo dưỡng anh, để em có thể gặp gỡ anh.”

Lục Diễn đem tay Tô Mạc kéo xuống, đặt ở bên môi khẽ hôn, mỉm cười nói, “Em nói không sai, có thể gặp gỡ em, anh đã thực may mắn, anh hẳn là nên cảm tạ. Cảm tạ cha mẹ em, mang em đến với thế giới này, đưa em đến bên cạnh anh. Cho nên, vào tết thanh minh, chúng ta cùng đi gặp họ nhé. Mẹ anh, còn có cha mẹ em nữa.”

“Vâng.” Tô Mạc cúi người, dùng đôi môi ướt át, tại bên môi hắn đặt xuống một nụ hôn ấm áp.

Chờ tới khi Tô Mạc nghi hoặc Lục Diễn đã lâu không lên tiếng, mới phát hiện hắn đã ngủ say, giữa chân mày của hắn không còn nhíu lại, khóe miệng cũng còn treo một tia mỉm cười.

Tô Mạc thấp thấp khẽ gọi, “Lục Diễn, lên giường ngủ đi, nếu không ngày mai anh sẽ khó chịu.”

Lục Diễn vẫn như cũ ngủ say sưa, Tô Mạc bất đắc dĩ mà cười cười, đành phải đứng dậy đem người nửa ôm nửa dìu tới trên giường trong phòng, cởi quần áo cùng giày, để cho hắn ngủ được thoải mái. Về phần tắm rửa gì đó, ngày mai rồi nói sau.

Lục Diễn ngày hôm sau khi tỉnh lại, đã là mười một giờ sáng, tối hôm qua tuy rằng ngủ rất trễ, nhưng lại ngủ thật ngon, bên người vẫn luôn có một loại cảm giác có thể làm cho hắn an tâm.

Lục Diễn duỗi thắt lưng lười biếng, đứng lên đến phòng tắm tắm rửa, thay đổi một thân quần áo ở nhà, mang dép lê đi ra ngoài.

Vừa ra cửa phòng đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, ngủ một buổi sáng chưa ăn chút gì, bụng sớm đói đến mức thầm thì réo gọi. Lục Diễn theo mùi thơm tới phòng bếp, liền nhìn thấy Tô Mạc một tay cầm di động một tay thêm gia vị vào trong nồi.

Lục Diễn đi qua thực tự nhiên mà ôm thắt lưng đối phương, vừa nhìn vào trong nồi, là thịt bò xào ớt, “Không phải em không biết làm đồ ăn Trung Quốc sao?”

“Không biết có thể học nha, mà cũng không phải thực khó.” Trùm học tập Tô Mạc bình tĩnh mà trả lời.

Lục Diễn lấy điện thoại trên tay đối phương qua nhìn, mặt trên quả nhiên là trang web dạy nấu ăn, “Ồ, đầu bếp ở trong này, còn xem hướng dẫn làm gì, để anh dạy em.”

Nói xong đem di động để qua một bên, liền giữ tư thế vây quanh, một bên nắm chặt tay của đối phương cầm lấy xái xẻng nấu ăn, một bên điều chỉnh độ lớn nhỏ của lửa, đợi một chút lại chỉ huy đối phương thêm các loại gia vị.

Đồ ăn nấu xong, Lục Diễn cũng không buông người ra, tùy tay rút một đôi đũa trên giá gắp một khối thịt bò, bỏ vào miệng cắn một miếng, nhai nhai nuốt nuốt, gật đầu khen, “Ừm, không tồi, em cũng nếm thử xem.” Nói xong đem nửa miếng dư lại đưa đến bên miệng đối phương.

Tô Mạc quay đầu liền cắn vào miệng, nghiêm túc nhấm nháp một chút, “Quả thật cũng không tệ lắm. Thầy dạy rất tốt.”

Lục Diễn tại khóe miệng dính nước sốt của anh hôn một cái, cười nói, “Phải là do học sinh đủ thông minh, ướp thịt rất vừa ăn.”

Sau hai người cứ như vậy nấu thêm hai món, rồi canh hầm cùng cơm cũng chín.

Lục Diễn đem mỗi món ăn nhất là món canh kia nghiêm túc mà nhấm nháp, cơm cũng rất vừa, không có chuyện nửa sống nửa chín, cũng không quá nhão, “Không tồi không tồi, em thật sự là lần đầu tiên nấu cơm sao?”

Được khích lệ tâm tình thực tốt, Tô Mạc cười nói, “Ừm, chứng tỏ em rất có thiên phú.”

“Ha ha, lần sau anh sẽ nấu cho em ăn, cho em xem tay nghề thầy giáo.”

“Được a.”

Ăn cơm xong, hai người cùng thu thập phòng bếp.

Tô Mạc từ trong tủ lạnh lôi ra một đống hoa quả, chậm rãi gọt sạch.

Lục Diễn theo dõi ngón tay xinh đẹp của anh, động tác linh hoạt, dần dần có chút miệng khô lưỡi khô, hai người đã một thời gian không gặp mặt, ngày hôm qua lại là thuần khiết nói chuyện phiếm cả đêm, cái gì cũng không làm, hiện tại ăn uống no đủ thật là có điểm no bụng sinh tư ***, cảm giác khát cầu đối phương.

Vì để dời đi lực chú ý, Lục Diễn hỏi, “Lần này em họp không phải mất mấy ngày sao, hôm nay không có sắp xếp gì hả?”

“Có,” Tô Mạc vừa gọt trái cây vừa nói, “Bất quá không phải đặc biệt quan trọng, em bảo Lô Vũ thay em tham gia. Ngày mai thì tương đối cần thiết, em buổi tối trở về, còn có một ít tư liệu phải xem trước.”

“Ừm, em như vậy có tính là, yêu mỹ nhân không yêu giang sơn không nhỉ?” Lục Diễn trêu đùa.

“Không…” Tô Mạc nâng mắt, khóe mắt khẽ câu, bên môi xuất hiện một tia quyến rũ, chậm rãi nói, “Em rất tham lam. Giang sơn, mỹ nhân, em đều muốn.”

Lục Diễn nhất thời cảm thấy một cỗ tà hỏa thật vất vả áp chế được giờ lại nôn nóng bốc lên, ánh mắt tối sầm lại, thanh âm cũng có chút khàn khàn, “Tô đổng đây không phải là, đang quyến rũ tôi đấy chứ?”

Tô Mạc khẽ nhếch môi mỉm cười, buông xuống hoa quả cùng dao trong tay, đứng dậy cúi đầu nhìn hắn, hai tay để lên đầu vai hắn, thanh âm rất thấp, như phảng phất bên tai, “Như vậy, Lục tiên sinh có bị hấp dẫn hay không?”

Khi bọn họ mới vừa gặp mặt không lâu, đó là xưng hô vốn có, sau lại bắt đầu gọi thẳng tên đối phương, bất quá ngẫu nhiên vẫn sẽ xưng hô như vậy. Chẳng qua trước kia là khách sáo, hiện giờ, lại là tình thú.

Lục Diễn ôm eo anh, dùng sức kéo xuống, để anh ngồi vào chân của mình, đè nặng cổ họng ý có điều ám chỉ, “Em nói thử xem?”

Tô Mạc rõ ràng cảm giác được dưới mông có một thứ cứng ngạnh, hai tay ôm cổ đối phương, tại một bên vành tai hắn nhẹ nhàng gặm cắn, mơ hồ nói, “Vậy còn chờ gì nữa.”

Những lời này giống như cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, Lục Diễn mãnh liệt ôm siết hai má đối phương, nhắm thẳng đôi môi đạm sắc tràn ngập hấp dẫn kia, hung hăng rày xéo, rất nhanh, màu sắc của nó liền trở nên tiên diễm. Môi cùng môi cọ xát lẫn nhau, thẳng đến một chút vị máu tươi tràn ngập khoang miệng, Lục Diễn mới dùng lưỡi tách răng đối phương, mạnh bạo xông vào.

Đầu lưỡi tại khoang miệng ẩm ướt kịch liệt dây dưa, phần lớn nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống.

Hai người không ngừng trao đổi góc độ hôn môi, Tô Mạc ngồi trên người Lục Diễn, hơi hơi nhắm hai mắt, hai tay ôm lấy đầu của hắn, không ngừng mà áp về phía trước.

Lục Diễn hai tay một đường mò xuống phía dưới, thực nhanh tới trước dây lưng đối phương, thuần thục mà cởi bỏ, quần lập tức liền buông lỏng ra.

Một bàn tay Lục Diễn nhẹ nhàng nâng lên cánh mông đối phương, Tô Mạc liền thuận thế đứng lên, cánh môi dính sát vào nhau cũng tạm thời tách ra, hai người đều có chút thở gấp.

Quần bị cởi ra thuận theo tư thế đứng lên của Tô Mạc mà rớt xuống, Lục Diễn đồng thời kéo quần lót màu trắng của đối phương xuống, rất nhanh, đôi chân thon dài thẳng tắp cùng tính khí đã hơi hơi ngẩng đầu liền lộ ra, tại không gian rõ như ban ngày, phong cảnh trước mắt quả thật quá mức kích thích.

Cũng may cửa sổ đều đã đóng, bức màn cũng đều thả xuống, ngược lại không cần lo lắng không cẩn thận bị người nhìn trộm.

Tô Mạc phối hợp mà nhấc chân đạp rớt quần dài cùng quần lót đã chảy xuống đến mắt cá chân, trên chân anh vốn cũng không mang tất, vì thế toàn bộ hạ thân đều quang lỏa, áo sơ-mi trên thân lại còn mặc chỉnh tề, đối lập hết sức mãnh liệt thế này tạo nên một loại hương vị *** mỹ.

Thấy quần áotrên người Lục Diễn còn nghiêm chỉnh, Tô Mạc nâng lên một chân câu câu quần của hắn, vốn hạ thân anh trần trụi, động tác này càng làm cảnh xuân hiển lộ. Lục Diễn ánh mắt càng thêm sâu, một phen nắm chặt mắt cá chân của anh, nhẹ nhàng kéo một cái, Tô Mạc đứng không vững lại lần nữa ngã vào trong lòng ngực của hắn.

Lục Diễn liền giữ tư thế ôm người trong ngực, thoáng nhấc thắt lưng, đem quần của mình cũng kéo xuống.

Hạ thân trần trụi của hai người lập tức chạm vào nhau, hai cây tính khí lửa nóng cũng vì tư thế này mà dính sát, chưa từng nếm qua kích thích như vậy, hai người đều thở gấp có chút không bình thường, trong không khí nóng bỏng giống như hết sức căng thẳng.

Lục Diễn hai tay nắm tại cái mông đối phương, hơi hơi lắc lư, hai cây tính khí cọ cùng một chỗ liền chậm rãi ma sát, rất nhanh càng cứng nóng hơn.

Cánh mông Tô Mạc rất tròn rất vểnh, thịt mềm mềm rất có độ co dãn, Lục Diễn bóp nhẹ chốc lát càng thêm tâm viên ý mã, ngón trỏ tay phải liền hướng về huyệt khẩu tiêu hồn kia tìm kiếm. Nơi không được bôi trơn rốt cuộc là có chút khô khốc, Lục Diễn chỉ tham tiến vào một đầu ngón tay đã thấy không thể tiến vào được nữa, Tô Mạc cũng đã có chút khó chịu mà nhăn mày.

Lục Diễn bất đắc dĩ chỉ đành phải lui ra, lúc này tự nhiên là không có khả năng tạm dừng đi tìm đồ bôi trơn, đành phải vươn tay thấm ướt bằng chén nước trên bàn trà, đáng tiếc chút độ ẩm này cũng không có cách nào hỗ trợ ngón tay tiến vào sâu, ngược lại bởi vì đặc tính của nước mà mà gia tăng độ rít.

Lục Diễn trong lòng càng nôn nóng, dứt khoát nắm mông đối phương kéo ra bên ngoài một chút, cúi đầu chuẩn bị ngậm vào.

Tô Mạc lắp bắp kinh hãi, bọn họ trước chưa bao giờ làm qua như vậy, vội vàng giữ đầu của hắn, “Lục Diễn, đừng… không cần như vậy…”

Lục Diễn nhẹ nhàng kéo tay anh ra, “Không sao, giao cho anh.”

Tính khí Tô Mạc màu sắc cùng hình dạng đều rất xinh đẹp, cũng không có hương vị gì quá nặng, nhàn nhạt. Lục Diễn cơ hồ không chuẩn bị tâm lý gì liền ngậm vào, trước chỉ ngậm một nửa bên trên, đầu lưỡi tại linh khẩu nhẹ nhàng liếm, quét một vòng quanh đỉnh đầu đỉnh, sau đó chậm rãi nuốt sâu vào, vừa ngậm sâu vào vừa nhẹ nhàng quét đầu lưỡi dọc thân.

Tính khí của Tô Mạc vừa tiến vào khoang miệng ấm áp liền kinh suyễn một tiếng, quá mức kích thích khiến anh thiếu chút nữa nhịn không được trực tiếp bắn ra, sau đó bị liếm càng là dày vò ngọt ngào. Anh chưa bao giờ nghĩ qua Lục Diễn sẽ vì anh làm được một bước này, khoái cảm tâm lý còn vượt xa cả sinh lý.

Anh vốn là cũng đã sắp đến lúc bùng nổ, một chiêu này của Lục Diễn, khoái cảm tâm lý cùng sinh lý song song, rất nhanh liền đầu hàng, tiết ra.

Trước khi bắn Tô Mạc dùng sức đẩy đầu Lục Diễn, Lục Diễn lại bất vi sở động, ngược lại dùng sức hút một cái, liền bùng nổ trong miệng hắn.

Trong đầu Tô Mạc bạch quang chợt lóe, một trận thất thần.

Khi lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy Lục Diễn đem dịch dính dính nhả ra tay, giương mắt hướng anh mỉm cười, “Mặn.”

Tô Mạc nhất thời cảm thấy toàn bộ thân thể đều nóng rực lên.

Lục Diễn duỗi tay tìm tới phía sau của anh, hỗn hợp nước bọt cùng dịch thể mặc dù không phải thứ bôi trơn tốt nhất nhưng cũng trợ giúp rất tốt, rất nhanh, một ngón tay tiến vào toàn bộ.

Vừa mới trải qua cao trào, thân thể Tô Mạc hết sức mẫn cảm, có thể rõ ràng cảm nhận được động tác ngón tay trong cơ thể, điều này làm cho anh vừa khó nhịn lại có chút xấu hổ.

Rất nhanh, trong cơ thể liền tham nhập ba ngón tay, Tô Mạc ghé vào bên tai Lục Diễn, thấp giọng nói, “Có thể, tiến vào.”

Lục Diễn liền rút ngón tay khỏi nơi tiêu hồn đó, đỡ thắt lưng Tô Mạc, hạ thân đã trướng đến có chút phát đau nhắm ngay lối vào, một chút một chút chậm rãi tiến vào.

Lần đầu tiên dùng tư thế như vậy, hai người đều có chút không thích ứng, nhưng kích thích này so với bình thường càng bành trướng hơn.

Tô Mạc hai tay chống trên vai Lục Diễn, toàn bộ nửa người trên cùng hắn dán chặt vào nhau, cong thắt lưng, cảm thụ cảm giác trong cơ thể từng chút một nuốt vào dị vật.

Chờ đến khi cánh mông rốt cục chạm vào túi nang, hai người đều ra một thân mồ hôi, vừa là khẩn trương, cũng là kích thích.

Tô Mạc thật sâu mà thở hổn hển vài cái, huyệt khẩu tùy theo mãnh lực mà co rút lại, Lục Diễn bị kích thích đến thiếu chút nữa trực tiếp tước vũ khí, hắn cố gắng bình ổn hô hấp, làm cho sóng triều muốn phun trào một lần nữa lui trở về, hắn ngậm vành tai Tô Mạc liếm liếm, dụ dỗ nói, “Tự mình động thử xem.”

Hai chân Tô Mạc quỳ hai bên thân thể của hắn, nghe được hắn nói, thuận theo mà gật đầu, tay chống lên vai sửa lại thành ôm, chân dùng sức đem thân thể chậm rãi nâng lên, cũng không có nâng lên được bao nhiêu, cảm giác ma sát của tính khí chôn trong cơ thể khiến chân anh như nhũn ra, rất nhanh liền chống đỡ không nổi một lần nữa ngồi xuống, lần này ngồi xuống có chút mạnh, điểm mẫn cảm trong cơ thể bị sát qua thật mạnh, Tô Mạc gắt gao cắn răng mới nhịn xuống một tiếng thét chói tai, thân thể nhuyễn đến không còn có khí lực động lần thứ hai.

Lục Diễn hôn hôn thái dương ướt mồ hôi của anh, hai tay nắm chặt thắt lưng anh, đỡ anh nâng lên trên một chút, sau đó lại thật mạnh nhấn xuống, lần này tiến vào càng sâu, Tô Mạc thở gấp một tiếng, kêu cũng kêu không được, hai chân cũng theo thắt lưng, một trận run rẩy.

Lục Diễn một lần một lần lặp lại động tác vừa rồi, tốc độ không nhanh nhưng vô cùng hữu lực, mà mỗi một lần áp xuống, thắt lưng hắn cũng dùng sức đỉnh lên trên. Tô Mạc bị giày vò đến cả người ngưỡng về phía sau, đôi môi khẽ nhếch, trừ bỏ tiếng thở, ngay cả khí lực lên tiếng cùng rên rỉ đều phát không ra, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, nếu không phải hai tay còn ôm thật chặt cổ Lục Diễn, chỉ sợ cả người đều ngã nhào.

Quá kích thích! Trong đầu Tô Mạc trống rỗng, trừ bỏ khoái cảm vì điểm mẫn cảm bị ma sát, cái gì cũng nghĩ không nổi, trong sự kích thích này, tính khí mới phát tiết không lâu lại chậm rãi ngẩng đầu, gắt gao dán vào bụng của Lục Diễn, càng ngày càng tỏ rõ cảm giác tồn tại.

Như thế duy trì động tác đâm rút hồi lâu, bởi vì sô pha mềm mại rất khó mượn lực, Lục Diễn dần dần không thỏa mãn, đột nhiên nâng thắt lưng Tô Mạc đem người bế đứng lên, quay người lại một lần nữa áp xuống ghế sa lông, trong quá trình, thân thể hai người thủy chung kết hợp cùng một chỗ.

Lúc này đây đổi thành Tô Mạc nằm ngửa trên ghế, Lục Diễn đứng ở giữa hai chân anh, đem hai chân anh kéo rộng sang hai bên, hướng về phía trước nâng lên, điều chỉnh một chút tư thế, một lần nữa đâm mạnh vào.

Tô Mạc thở gấp, chậm rãi phục hồi lại tinh thần, cũng rất nhanh lại lần nữa lâm vào trận cuồng phong bạo vũ, bất quá lúc này đây thật không có hoàn toàn thất thần, anh cố gắng nâng lên nửa người trên, hai tay ôm lấy bả vai Lục Diễn, truy tìm đôi môi của hắn.

Lục Diễn lập tức cúi người, tiến lên nghênh đón.

Hai đôi môi đụng vào nhau, khoang miệng tràn ngập một loại hương vị nồng mặn.

Thắt lưng Lục Diễn tiếp tục dùng sức, đĩnh động một lần so với một lần càng mãnh liệt, rất nhanh đã đến bờ vực bùng nổ. Lúc này đây, hắn không tận lực nhịn xuống, mà là đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu giai đoạn nước rút, thẳng đến tính khí mãnh liệt run lên, một cỗ nhiệt dịch phun vào nội bích mẫn cảm.

Trong cơ thể Tô Mạc bị cỗ nhiệt dịch này tưới ướt, cũng run rẩy bắn ra.



Hoàn chương 53

☆,
Bình Luận (0)
Comment