Vẫn Mãi Yêu Người

Chương 7

HeeChul sau khi nghe tin thì chạy như như bay đến bệnh viện , vào tới khu cấp cứu thì gặp KangIn đang ngồi chờ trước phòng cấp cứu .

“ JaeJoong đâu ? Thằng bé làm sao có bị gì không ? “

“Hyung bình tĩnh đi . JaeJoong đang được cấp cứu , nó không sao đâu hyung đừng lo . Hyung ngồi nghỉ đi “ – KangIn trấn an

Vừa nhác thấy bóng hắn HeeChul lẫn KangIn không khỏi kìm nén được cơn giận . HeeChul đấm một đấm vào mặt hắn hét lớn

“ Cút , cút khỏi nơi này . Nơi này không chào đón mày ,mày hài lòng rồi chứ,  em tao vì mày ra như thế đấy không biết tính mạng như thế , mày còn muốn gì nữa , nó có mệnh hệ gì thì tao thề tao giết mày với con ả đó “ – vừa nói HeeChul vừa tung những cú đấm vào mặt hắn .

Thấy HeeChul đánh hắn mặt mày sưng vù lên thì lo ngại kéo hyung mình ra mặc cho HeeChul vùng vẫy muốn lao đến đánh hắn. Đứng yên cho HeeChul đánh hắn biết tội lỗi hắn gây ra cho cậu không cách nào chuộc lỗi lại được  hết . Chỉ biết cầu nguyện cho cậu qua cơn nguy hiểm .

Cửa phòng cấp cứu tắt đèn , cậu được đẩy ra , bác sĩ đi ra . HeeChul chạy vội đến bên ông mà hỏi

“ Bác sĩ em tôi thế nào ? Nó có bị gì không ?”

“ Cậu cả Kim xin bình tĩnh cậu út không sao chỉ xây xát nhẹ thôi nhưng cơ thể cậu ấy bị suy nhược  xin gia đình hãy lưu ý dùm . Hiện tại cậu út không bị gì đâu chỉ là do trấn động não nên không tỉnh dậy liền được đâu . Cậu út cần nằm lại theo dõi  . Tôi sẽ chuyển cậu út vào phòng Vip , để tiện cho việc chăm sóc . Tôi xin phép đi trước . “

Cậu được đẩy đi hắn chỉ biết đứng xa xa nhìn vì hắn biết HeeChul sẽ không cho hắn đến gần cậu nói chi đến chăm sóc . Hắn đợi cho đến khi HeeChul lẫn Kang In về rồi mới dám vô thăm cậu . Ngồi xuống bên giường nhìn cậu , lòng hắn cảm thấy xót xa qua . Lần đầu hắn gặp cậu là tại buổi lễ thành hôn lúc đó cậu mập mạp trắng trẻo xinh xắn thế ,giờ đây chỉ mới có hơn 2 tuần làm vợ hắn , cậu tiều tụy thế này . Má hết bầu bĩnh rồi chỉ còn lại nước da trắng và đôi môi anh đào đó thôi . Nắm lấy tay cậu áp vào má mình hắn thì thầm

“ Anh xin lỗi JaeJoong . Xin em hãy tha thứ cho anh JaeJoong “

“ Xin lỗi em ! “

Trong giấc ngủ cậu mỉm cười hạnh phúc , không biết có phải có hắn ở bên cạnh cậu không , cậu cười rất tươi trong giấc mơ cậu mơ thấy hắn nói yêu mình và hắn hôn cậu . Giật mình tỉnh dậy cậu không thấy ai hết , ngơ ngác chưa biết mình ở đâu thì cô y tá bước vào

“ Chào buổi sáng cậu út Kim , cảm thấy thế nào ? Có nhức đầu hay chóng mặt gì không “

Lắc đầu cậu trả lời

“ Tôi không sao chỉ thấy hơi choáng thôi . Mà tại sao tôi lại ở đây ?” – nhìn cậu mỉm cười cô y tá nói

“ cậu bị tai nạn nên được Kim cục trưởng đưa vào “

“ KangIn hyung hả? Hyung ấy đâu tôi muốn gặp hyung ấy “ – cậu bật dậy định bước xuống giường thì cô y tá ngăn lại

“ cậu út , cậu chưa rời giường được đâu . Kim cục trưởng và cậu cả lát nữa sẽ tới cậu đừng lo , còn bây giờ cậu ngoan ngoãn cho tôi chích thuốc nhé “

Gật đầu như đồng ý , cậu nằm lại xuống giường sau khi chích , cậu suy nghĩ về những lời nói của hắn ngày hôm qua , đau lòng cậu bật khóc , cậu muốn li  hôn nhưng  đám cưới có 2 tuần thôi mà li hôn thì mọi người sẽ chê cười cậu , hơn nữa sẽ xấu mặt gia đình 2 bên , cậu không muốn .

Xuất viện cậu được HeeChul đưa về nhà nhưng ông bà Jung không chịu thế vì cậu là dâu của Jung gia  , sống là người của Jung gia , chết là ma của Jung gia . Biết hyung mình khó chịu như cậu không muốn cha mẹ chồng buồn phiền nên đã nói

“ Chul Hyung em không sao đâu . Em tự chăm sóc cho mình được mà , hyung không cần lo lắng đến thế đâu . Pama biết lại mắng hyung đó “

“ Yaaa. Thằng nhóc này lớn rồi , đủ lông đủ cánh rồi không thèm hyung mày nữa chứ gì. “ – xoa xoa đầu cậu HeeChul mắng yêu cậu chỉ biết cười

Hắn từ ngày được HeeChul chỉ rõ con người của ả thì lòng căm hận lắm . Hắn điên tiết lái xe tìm ả sau khi từ bệnh viện về . Đến nhà ả , hắn còn thấy một sự thật đau lòng hơn , ả đang vô cùng điên loạn trong dục vọng với một kẻ khác , mặc kệ sự hiện diện của hắn , ả vẫn rên lên khi gã tình nhân thúc mạnh vào người ả. Hắn nhìn thấy cảnh đó chỉ muốn bắn chết hai kẻ trên giường như hắn đã kìm lại và nghĩ rằng giết hai kẻ đó sẽ làm bẩn tay hắn .

Ra xe chạy đến một quán bar , uống hết chai này đến chai cho đến khi YooChun bạn hắn , đến kéo hắn về nhà mới thôi . Sáng hôm sau hắn lại chìm mình trong những chai rượu  mẹ hắn chỉ biết khóc cha hắn chỉ biết lắc đầu nhìn hắn , vừa uống hắn vừa suy nghĩ tình cảm hắn đặt vào ả quá nhiều nhưng nhận lại được gì hay chỉ nhận lại được những yêu cầu đòi hỏi của ả .

Trong khi đó tình cảm của hắn đối với cậu như là nước lã vậy mà cậu vẫn quan tâm chăm sóc , lo lắng cho hắn , những lúc hắn nói xiên nói xéo cậu , cậu vẫn im lặng nhịn hắn , một người vợ như thế hắn còn muốn gì nữa chứ.

Cả tháng nay hắn không đi ra ngoài phần vì buồn chán khi biết sự thật phần vì bà Jung dạo này không khỏe nên hắn ở nhà lo cho bà.

Cậu từ ngày về hắn không đếm xỉa gì tới cậu, đôi lúc cậu  thấy buồn thật nhưng như vậy cũng tốt không phải đụng chạm gì đến nhau . Nói chung cha mẹ chồng đối xử với cậu rất tốt không khác gì là pama của cậu , cả em chồng cũng vậy nữa nhóc thương cậu lắm duy chỉ có hắn vẫn thờ ơ lạnh nhạt . Chỉ có những lúc bên bàn ăn gia đình cậu mới nghe được hắn nói vài câu với cậu , những lúc trong phòng của hai vợ chồng thì hắn im lìm không nói gì hết .

Đáng lẽ hắn không ở chung phòng với cậu đâu hắn ở phòng dành cho khách kìa nhưng ông bà Jung bắt hắn phải ở chung với cậu nên hắn đành nghe theo . Hắn ở chung với cậu đối xử cậu không khác người xa lạ , cậu nằm trên giường hắn nằm dưới đất , nhiều lúc cậu muốn nói hắn một vài lời nhưng lại thôi  khi đến cái nhìn hắn nhìn cậu là cậu thấy sợ rồi.

Mà cậu thấy tủi thân lắm , ai đời có chồng mà vẫn như không giống cậu đâu , không yêu nhưng vẫn phải lấy , thế thì coi nhau như hai người bạn cũng được vậy . Cớ  sao lại đối xử nhau lạnh nhạt đến thế . Hôm trước cậu lỡ tay bỏ cái áo trắng ả mua cho hắn vào sọt đồ màu ,đến khi giặt nó bị lem màu , có thế thôi mà hắn đã nói nặng nói nhẹ cậu

“ Cậu làm gì vậy ? Cậu có biết phân biệt được màu không ? “

“Em……xin ………lỗi ….chỉ tại ………em lỡ ……tay “ – cậu như mếu trước thái độ của hắn

“ Lúc cậu giặt cậu không để ý vậy bây giờ là nói lỡ tay là sao ? Cậu làm ơn đừng có đụng vào đồ của tôi dùm đi . Một thiếu gia quyền quý như cậu làm chuyện gì cũng không xong . Chỉ biết tối ngày ăn rồi học thật chẳng biết làm gì . Chẳng hiểu appa umma lại khen cậu này nọ kia chứ . Thật là đáng chán “ – nói xong hắn bỏ lên phòng để mặc cậu ngồi trong phòng giặt ủi tức tưởi khóc .

Chỉ có một  cái áo thôi hắn có cần phải nói với cậu những lời như thế không ? Cậu là con của một gia đình quyền quý ,giàu có là một cái tội sao ? Những việc như thế bày từ nhỏ cậu đã không làm rồi , pama cậu cưng cậu hơn cưng trứng , hứng hơn hứng hoa thế mà giờ đây hắn nhẫn tâm chà đạp cậu không thương tiếc . Đáng lẽ những việc như thế này cậu không phải làm , cả cha mẹ chồng cậu cũng không cho cậu làm nhưng cậu vẫn làm vì cậu không muốn trong mắt cậu là một kẻ chỉ biết ăn rồi chơi rồi học không biết làm việc gì . Thế mà giờ đây chỉ vì cái áo mà hắn mắng nhiếc  , nói nặng nhẹ cậu . Ngồi thụp xuống bên chiếc máy giặt cậu khóc nấc lên

“ Pama ơi Jae muốn về , Jae không muốn ở đây nữa đâu . Hic…hic…hic”

“ Chul hyung , Su hyung, Sung hyung , Jae không muốn ở đây với hắn nữa đâu , JaeJae muốn về với mọi người . hức …hức……hức “

Ngồi khóc đến khi trời tối , thêm ngâm nước lâu cậu thấy lạnh ,lau nước mắt cậu uể oải đứng lên định đi về phòng . Đi được mươi bước cậu thấy chóng mặt quá , khắp người nhức mỏi như có cả tấn vật đang đè lên người cậu . Vịn vào vách tường để đi lên phòng nhưng vừa leo lên được 10 bậc thì trời đất như tối sầm đầu cậu như quay cuồng , ngã xuống , cậu lăn từ trên xuống, lúc ấy cô hầu gái đi qua thấy vậy liền kêu lên

“ Thiếu phu nhân ! thiếu phu nhân ! người sao vậy ? Tỉnh lại đi thiếu phu nhân “ – cô hầu gái thật sự hoảng sợ .

“ Người đâu ! thiếu phu nhân té bất tỉnh rồi ! “ – nghe tiếng kêu cứu của cô hầu  gái ,mọi người chạy ra , thấy cậu nằm bất tỉnh như vậy hắn vội ẵm cậu chạy lên phòng miệng hét lên

“Gọi bác sĩ ngay , gọi ngay cho tôi ! “ – hắn đúng là lạnh nhạt với  cậu nhưng thấy cậu bị như vậy trong lòng thấy đau lắm khi nhìn thấy trán cậu chảy máu , mắt sưng húp . Hắn nghĩ chắc lúc trưa hắn có nói những lời hơi quá với cậu , nên cậu đã khóc đến giờ ăn tối cũng không thấy cậu đâu . Định bụng kêu người tìm cậu thì nghe tiếng hét của cô hầu gái chạy ra thì thấy cậu nằm bất tỉnh rồi !Vuốt lại mái tóc cho cậu vén nó qua một bên hắn nhìn vào khuôn mặt thanh tú xinh đẹp kia thở dài

———————YunHo’pov——————————————

Nếu tôi gặp em trước Tiff thì có lẽ tôi sẽ yêu em rồi .

Nhưng đáng tiếc tôi lại gặp em sau . Có lẽ suốt đời này tôi đành làm người có lỗi với em vậy . JaeJoong à em thật đẹp có bao giờ em biết tôi cũng suy nghĩ về em chưa . Mỗi lần suy nghĩ về em là tôi không thể nào thoát khỏi đôi mắt em . Nó nhưng muốn nhấn chìm tôi vậy  tôi sợ em sẽ thấy được cả tâm hồn tôi , mà tâm hồn tôi nó đen tối lắm nó dơ bẩn lắm JaeJoong à.

Vì sao em biết không ?

Vì tôi đã yêu một con *** và tin tưởng nó mà làm khổ em , mà nói những lời cay đắng với em.Tôi không muốn em vấy bẩn đâu bởi vì em trong trắng đáng yêu . Tôi không dám chạm vào em vì tôi sợ tôi vấy bẩn em , tôi không muốn to tiếng với em hay nhìn em lạnh lùng nhưng nếu không làm thế tôi sợ tôi phải dịu dàng với em , nhìn em đầy âu yếm . Em biết không có lẽ tôi yêu em rồi  nhưng tôi sẽ không nói ra đâu vì tôi sợ tôi sợ một lần nữa tôi lại bị phản bội , tôi sợ lắm em à. Một lần chơi dao bị đứt tay là cả ngàn lần sợ đau , tôi không muốn em đau vì tôi . JaeJoong à tôi yêu em , tôi yêu em  mất rồi .

————————————End YunHo’pov———————————-

Sau khi khám xong hắn lo lắng hỏi bác sĩ về sức khỏe của cậu

“ Ông Shim , vợ tôi như thế nào rồi ? cậu ấy bị làm sao thế ?”

“ Thiếu gia cậu bình tĩnh lại . Vợ cậu không sao hết chỉ là sốt do ngâm nước quá lâu thôi .Trời lạnh lại không giữ ấm nên sốt thôi không có gì đâu . “

Nghe bác sĩ Shim nói thế hắn yên tâm lắm . Cậu không sao hết . Kéo chăn đắp người cậu , hắn đi theo bác sĩ Shim lấy thuốc cho cậu .

Dạo gần đây hắn đôi lúc lạnh nhạt nhưng đôi lúc cũng tỏ ra ấm áp gần gũi với cậu , nói chung từ ngày xảy ra việc đó hắn dường như trở thành một con người khác ít nói hơn . Ban ngày hắn làm việc , tối đến thì ngồi uống  ở một quán bar nào đó cho đến ngất ngưởng mới chịu về . Sau sự việc ngày đó hắn quan tâm đến cậu nhiều hơn nhưng cậu nghĩ chắc là do hắn thấy hối hận.

Lúc gần đây  hắn ở nhà và hầu như là túc trực bên giường bà Jung vì sức khỏe của bà Jung có chiều hướng xấu đi , không biết bà sẽ đi lúc nào . Hôm trước bà có gọi hắn vào phòng nói chuyện riêng , không biết bà đã nói hắn cái gì khi trở ra hắn trầm ngâm ngồi bên quầy rượu một mình . Tối cậu khát nước xuống bếp thì hắn vẫn ngồi đó với ly rượu , cậu muốn đi lại an ủi nhưng cậu sợ ánh nhìn của hắn , nó như muốn thiêu đốt cậu .

Cũng như mọi ngày sau khi nấu thức ăn sáng cho cả nhà , cậu đem phần thức ăn sáng vào cho bà Jung . Đặt mâm đựng tô cháo xuống bàn , cậu ngồi xuống kêu nhỏ

“ Umma ! umma dậy đi ! con đem cháo cho umma này “ – cậu lay người bà Jung . Mệt mỏi bà Jung mở mắt nhìn cậu . Cố lấy hơi để nói chuyện bà nắm lấy bàn tay mềm của cậu rặng từng chữ

“Jae……Joong……”

“ Con đây umma . Umma con có nấu cháo , umma ăn rồi uống thuốc nhé ! “ – cậu mỉm cười nhìn bà

“ Ta …..không …….muốn…..ăn. Con……..để đó …….đi ………..hãy nghe………ta ………nói ……có ……lẽ …..không……..kịp…..nữa ………rồi….”

“ Umma ! con nghe đây . Umma đừng làm con sợ “ – cậu mếu

“ Jae…Joong …ta….xin ….con……hãy …hứa với….ta ….là ….tha…lỗi…cho…Yunnie…..hãy ở bên nó nha con…..hãy… yêu thương….nó ….đó là….. nguyện….. ước…. cuối…. cùng của ta . ……..Số ta đã…….. tận rồi …… đã đến……. lúc ……..ta….. phải về với Chúa ……. hãy yêu thương và chăm sóc nó dùm ta “ – bà trút hơi thở cuối cùng khi nói hết tâm nguyện của mình . Cậu hét lên

“ UMMAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Nghe tiếng hét của cậu , mọi người trong nhà chạy lên thì thấy bà đã đi rồi , hắn đứng bất động bên giường bà , ông Jung khuỵu xuống bên bà , Chang Min và cậu khóc nức lên . Sáng hôm đó bà Jung mất trong niềm thương tiếc của mọi người , đám tang của bà diễn ra rất long trọng khi bà còn sống bà là một người nhân hậu hay giúp đỡ mọi người khi bà mất người đi viếng rất nhiều với lại bà phu nhân của chủ tịch Jung.Corp và đại tỉ của ShinKi bang nên đám tang của bà rất đông .

Những ngày diễn ra đám tang của bà hắn như người mất hồn , vô thức lạy trả lễ thôi , ông Jung thì ngã bệnh từ hôm bà mất đến nay , chỉ có Chang Min và cậu lo trong lo ngoài . Thấy hắn đã mấy ngày không ăn không ngủ cậu thấy xót lắm nhưng cậu sợ hắn , đến ngày thứ 3 thì hắn gần như đuối sức rồi , cậu thấy thế thì xót xa lắm nên đánh bạo quì xuống bên hắn mà nói

“ Anh đi nghỉ đi , anh thức đã 3 ngày rồi lại không ăn gì hết , như vậy có hại cho sức khỏe lắm “

“ Anh không sao em mệt thì nghỉ đi “ – hắn nngoan cố trả lời

“ Anh à anh nghỉ đi mà umma mà thấy anh như vậy cũng không vui đâu . “ – cậu nhìn hắn xơ xác quá đâu còn là một CEO đầy quyền lực nữa . Nghe cậu nhắc đến bà Jung hắn gần như quị xuống , gục đầu bên vai cậu khóc thầm

“ …..JaeJoong à ….anh là người có lỗi , anh có lỗi với umma nhiều lắm . Anh không là một đứa con ngoan . Anh hối hận lắm Jae à”

Thấy hắn khóc cậu cũng muốn khóc theo như bây giờ cậu cần phải cứng rắn lên để an ủi hắn , vuốt mái tóc hắn cậu nghẹn giọng nói

“ Yun không có lỗi , umma sẽ tha thứ cho anh . Anh khóc như thế umma sẽ đau lòng lắm , umma ra đi sẽ không thanh thản đâu . “

Gục đầu vào vai cậu hắn khóc đến khi kiệt sức lăn ra  xỉu , gọi người đưa hắn vào phòng nằm nghỉ cậu thay hắn làm mọi việc . Ngày đưa bà đến nơi an nghỉ cuối cùng , cậu khóc như mưa , hắn ôm cậu nhưng không khóc vì hắn biết umma hắn không muốn thấy hắn như thế , ChangMin khóc như mưa bên KiBum , ông Jung hầu như liệt giường không đi được .Trời hôm đó mưa rất lớn , có lẽ ông trời cũng khóc thương cho cậu , hắn và cả nhà họ Jung .

Từng ngày bà Jung mất hắn đi làm nhưng về rất sớm , không la cà quán bar hay vũ trường gì hết ,  về nhà chăm sóc cho cậu , cử chỉ của hắn đối với cậu cũng có sự yêu thương , quan tâm hơn lo lắng hơn không còn lạnh nhạt với cậu nữa . Cậu hứa với bà là tha lỗi cho hắn nên dần cậu cũng chấp nhận những cử chỉ đó của hắn . Cậu cũng mở lòng hơn và hắn cũng thế . Hắn có lẽ đã yêu cậu rồi nhưng không nói ra vì hắn sợ cậu sẽ không đồng ý với hắn .

Thật ngốc khi hắn nghĩ như thế cậu cũng yêu hắn đấy chứ nhưng cậu không nói ra đâu cậu muốn hắn phải thổ lộ tình cảm của mình trước với cậu . Ông Jung sau ngày bà Jung mất cũng sống ẩn dật , rút lui khỏi thương trường cũng như bang hội . Ông trao chức chủ tịch tập đoàn Jung.Corp cho hắn , còn về bang hội ông giao cho Chang Min quản lí vì Chang Min nói nhóc không có hứng thú với công việc đó với lại nhóc theo chồng nên chỉ làm những việc nhỏ thôi để có thời gian cho gia đình của mình . Mà chồng nhóc không ai xa lạ hết đó là Kim KiBum đấy trợ lí của ông Jung khi còn là đại ca đấy .

Mới đó mà bà Jung mất nửa năm rồi , nửa năm với có nhiều thay đổi lắm , cậu  với hắn thực sự là vợ chồng nhưng cậu với hắn chỉ có vậy thôi không hơn không kém  , hắn chưa có làm chuyện gì gì đó với cậu ,  với lại hắn cũng chưa có nói yêu cậu nữa mặc dù cả hai đã quá hiểu nhau, đã biết được tình cảm đối phương dành cho mình nhưng bên nào cũng cứng đầu hết nhất quyết không nói ra . À cậu đã đi làm rồi nhé nhớ lại hồi cậu xin đi làm hắn nhất quyết không chịu với lí do hết sức ngớ ngẩn là hắn làm CEO  lại không nuôi nổi cậu sao . Ông Jung thì không có ý kiến gì hết thú vui của ông lúc này là cây kiểng và chim chóc thôi . Mặc cậu năn nỉ đến cỡ nào hắn cũng nhất quyết không cho chỉ đến khi cậu ra tối hậu thư một là cho cậu đi làm và hắn được ôm cậu ngủ , hai là hắn phải xuống giường nằm.

Tất nhiên hắn xanh mặt khi nghe cậu nói thế và dĩ nhiên cậu được đi làm nhưng với điều kiện là cậu vào  công ty làm với hắn . Cậu vui mừng khi được đi làm chấp nhận hết những điều hắn đặt ra . Tối hôm trước khi đi làm cậu hồi hộp đến không ngủ được cứ lăn qua lăn lại làm hắn không ngủ được phải bật dậy hét lên

“ Em còn không ngủ là ngày mai em khỏi đi làm đấy . “

Nghe hắn nói thế cậu hoảng hốt nhắm mắt lại nằm im thin thít không dám cục cựa gì hết . Hắn nhìn thấy thế thì phì cười trước sự trẻ con của cậu , kéo cậu vào lòng ôm cậu hắn thì thầm rồi hôn lên trán cậu

“ Ngủ đi không thì ngày mai làm sao em có sức mà làm việc . “

Dạo này hắn hay có cử chỉ thân mật lắm  , nào là hôn lén cậu khi cậu ngủ  , nào là đi làm mới có 5 , 10 phút là gọi về nhà xem cậu có bị gì không . Nói chung là cậu vui trước những cử chỉ đó của hắn và cậu bằng lòng với hạnh phúc hiện tại của mình .

……………..

Hôm nay hắn không đến công ty nên không thể đưa cậu về nhà , thêm trời hôm nay mưa dầm cả một buổi , cậu về tới nhà thì ướt sũng đúng lúc hắn về tới hối thúc gặp

“ Em đi tắm đi . Nếu mệt thì mai nghỉ đi đừng đi làm “

Nghe hắn nói thế cậu quay lại nhìn hắn nói

“ Không được đâu , ngày mai có trưởng phòng mới về em nghỉ sau này khó sống với ông ta lắm ! “

“ Aishhh…. Nếu như thế thì em nghỉ anh nuôi sợ gì chứ …với lại em là vợ anh ai dám bắt nạt em là chết với anh “ – hắn hỉnh mũi nói

“ Anh đó làm thế sau này em gặp mọi người như thế . Ghét quá đi !” – xỉa xỉa trán hắn cậu nhìn hắn yêu thương

“ Em đi tắm đây ! “ – cậu đứng dậy đi vào phòng tắm .

Ở ngoài này hắn nhìn theo mà lòng không khỏi suy nghĩ về những lời Chang Min nói ban sáng , đúng là hắn muốn có con lắm nhưng cậu cứ như vậy hoài làm sao hắn làm được chuyện đó bây giờ. Mỗi tối ôm cậu ngủ thôi là hắn phải kìm lắm không thì đã lao vào thịt cậu rồi nhưng hắn sợ nếu hắn ép cậu , cậu sẽ sợ . Như thế đâu có được chỉ cần đợi thời cơ thôi , quân tử khôn là người phải biết đợi chờ thời cơ chứ đúng không ? Đến lúc  hắn sẽ thịt cậu sạch sẽ đền bù tổn thất một năm qua hắn chịu chứ mà đến lúc đó hắn làm cậu sinh một lúc 3 đứa luôn cho biết . Hắn cần cậu lắm rồi như hắn phải ráng nén lại đấy .

Vợ hắn đẹp lắm , cậu đẹp từ bên trong lẫn bên ngoài vì thế khi cậu xin đi làm hắn đâu có cho , bất đắc dĩ cậu ra tối hậu thư hắn buộc phải cho cậu đi làm đó . Đâu phải hắn không biết nhân viên nam lẫn nữ trong công ty thích cậu đâu , hắn biết rõ là đằng khác như vì cậu không muốn mọi người biết cậu là vợ hắn nên trong công ty hắn và cậu đối xử nhau như cấp trên cấp dưới .

Nhiều lúc kiếm cớ đi ngang phòng cậu thấy anh nhân viên nào đó lợi dụng đứng sát bên cậu là hắn thấy nóng rồi muốn đập vào người ngay tức khắc như hắn phải nhịn không thì nghiệp lớn bất thành sao ? Mãi suy nghĩ hắn không hay cậu đã tắm xong , bàn tay mát lạnh của cậu đặt lên người hắn , hắn quay lại thì thấy cậu cười nhìn hắn

“ Yun đi tắm đi . Em pha nước cho anh rồi kìa . Đồ em để trong ấy luôn rồi đó . “ – ôm cậu vào lòng hắn nói

“ cảm ơn em vợ à ! “ – nói xong hắn đứng dậy đi vào phòng tắm bỏ cậu đứng một mình với hai trái cà chua trên mặt . Vội vã leo lên giường kéo chăn lên đến tận đầu , cậu che đi gương mặt đang đỏ như trái cà chua của mình, thầm nghĩ dạo này những cử chỉ âu yếm của hắn càng lúc càng nhiều làm trái tim phản chủ của cậu đập một cách mất kiểm soát . Hắn chồng cậu đấy đẹp một cách manly , cậu chả muốn hắn cười với một ai nhưng gặt nỗi hắn cứ cười với những cô ả vây quanh hắn  điều đó làm cậu ghen đến mất cả lí trí đấy .

Hắn tắm xong , đi ra thì thấy cậu ngủ lúc nào , hắn phì cười rồi cũng tắt đèn leo lên giường ôm cậu vào lòng thì thầm bên tai cậu

“ Vợ à ! anh yêu em lắm ! Ngủ ngon vợ yêu !” – chẳng biết cậu có nghe không , bất giác cậu mỉm cười , dụi dụi đầu vào ngực hắn , nó làm hắn nóng ran cả người , không kìm được hắn hôn lên  đôi môi anh đào và siết chặt cậu hơn . Hắn phải kiềm chế không thì hỏng đại sự hết , với tay tắt ngọn đèn ngủ, hắn hôn một cái nữa rồi mới nhắm mắt ngủ .
Bình Luận (0)
Comment