Ăn sáng xong, Tiffia có định đến tìm Turan hỏi một số chuyện, nhưng sau cùng thì quyết định không làm phiền cậu ta. Hơn hết, trước khi cô có thể hoàn thành được thử thách Thần thánh thì rõ ràng không có quyền gì để chất vấn quyết định của cậu ta cả.
Tiffia cất một tiếng thở dài, thả người trên chiếc giường êm ái, nhắm nghiền mắt lại cố giữ lòng mình thanh thản. Tuy nhiên, dù cô có cố thế nào thì cảm giác không thoải mái cùng những lo lắng vẫn bám lấy mình.
“Thử thách Thần thánh… có thể được sao?” Tiffia lẩm bẩm. Cô hơn ai hết biết rõ việc đó khó thực hiện như thế nào, nhưng thứ khiến bản thân do dự không quyết định được tới giờ không phải là độ khó đó, mà là hậu quả phải gánh chịu khi thất bại cơ.
Thử thách Thần thánh không phải là một trò chơi, hay thứ mà có thể dùng tính mạng để thử sức. Nó vô cùng thiêng liêng và vượt qua mọi luật lệ của tộc yêu tinh, nên phần thưởng và sự trừng phạt luôn là không thể tưởng tượng được, cũng không dám tưởng tượng đến.
– Huống hồ chi, chưa từng có ai thành công cả.
Tiffia nói nhỏ, giọng khản đặc. Cô biết mình sắp không kiềm giữ được cảm xúc nữa, sắp khóc mất rồi. Cô rõ ràng không thể chịu đựng được khi nghĩ tới thử thách Thần thánh, khi lần nữa nhớ lại hình ảnh của người thân nhất với mình biến đổi thành thứ không phải người cũng chẳng phải ma.
Và giờ, rất có thể sẽ là chính cô.
– Turan chết tiệt… Turan khốn nạn!
Tiffia cất tiếng chửi, liên tục mấy câu, cố dùng cơn giận lấn át đi cảm xúc bất lực trong người mình.
– Phải. Turan là tên đầu têu. Cậu đi chết đi!
Có tiếng gõ cửa bất chợt làm Tiffia giật bắn mình, vội vội vàng vàng lau đi mấy giọt nước mặn chát trên khuôn mặt.
– Ai đó? – Tiffia lên tiếng.
– Tôi, Turan đây. Nên đến tòa nhà thi đấu rồi. Tập trung dưới sảnh nhé.
Giọng phát ra từ phía bên kia cánh cửa xác nhận rõ kẻ đang nói không ai khác chính là người mà Tiffia vừa liên tục mắng chửi. Cố giữ giọng mình không hốt hoảng, cô đáp:
– Biết rồi. Tôi xuống ngay.
Từng tiếng bước chân đều đều dần cách xa làm lòng Tiffia bình tĩnh lại. Cô thật không ngờ bản thân lại không phát hiện ra có người đến gần như vậy, rõ là quá bất cẩn rồi.
Turan bảo là đến tòa nhà thi đấu, nhưng lúc cả nhóm bốn người tới nơi thì lại không tìm đến hội trường quan sát mà là phòng nghỉ riêng, cũng là chỗ tên sát thủ đang bị giam giữ.
Sau khi Tiffia theo lời Turan kích hoạt bùa chống nghe lén lên căn phòng, cậu ta cất tiếng:
– Hôm qua ngủ ngon chứ?
Tên sát thủ ngồi dậy trên giường, không có vẻ gì là bị trói hay khống chế mà ngược lại còn trông vô cùng thoải mái.
– Khỏe như vâm.
Tên sát thủ cười ha ha đáp, vẻ hưng phấn không chút giấu giếm.
Tiffia càng trông thì càng thấy khó hiểu, quay sang nhìn Darmil xem cậu ta có biết gì không nhưng rõ ràng là cô đã đặt hi vọng nhầm chỗ rồi.
Tiffia tặc lưỡi, bước tới gần Turan định cất lời hỏi thì Turan đã quay lại, lên tiếng dõng dạc:
– Mọi người, xin giới thiệu đây là thành viên tổ đội tương lai của chúng ta.
Tiffia nhăn mặt, vẻ ngạc nhiên thấy rõ. Cô có nghĩ thế nào cũng không nghĩ được rằng Turan lại có thể thốt ra một lời như vậy.
– Ha ha! – Darmil cười lớn, bảo – Tôi biết ngay là cậu sẽ cho tôi một bất ngờ mà.
Phản ứng của Darmil hoàn toàn trái ngược với Tiffia làm cô quả thật khó xử, không biết nên thể hiện bộ mặt nào cho phù hợp. Việc một tên sát thủ định giết đội trưởng của mình đột nhiên lại trở thành đồng đội, có thần Hwamas mới hình dung được chuyện gì đã xảy ra dẫn đến tình huống này.
Trong lúc Tiffia vẫn còn chưa chấp nhận được sự thật thì tên sát thủ đã bước tới tay bắt mặt mừng cùng Darmil rồi. Hai người họ trông như thể từ lâu đã là bạn của nhau vậy, khiến cho Tiffia giờ lại trở nên lúng túng, bắt đầu nghĩ xem nên chào đón thành viên tổ đội mới như thế nào.
– Giờ thì chỉ là thành viên tương lai mà thôi. – Turan cất tiếng – Nhưng tôi đảm bảo cậu ta không lâu nữa sẽ trở thành đồng đội chính thức của chúng ta.
Vẻ quả quyết trên gương mặt của Turan làm Tiffia càng thêm lúng túng. Cậu ta hẳn đã sắp xếp, lên kế hoạch xong hết rồi, mà cô thì vẫn chưa nắm biết được chút gì cả.
– Cô chắc là Tiffia, thật xinh đẹp.
Tên sát thủ cất tiếng. Hắn ta cuối cùng cũng tìm đến bắt chuyện với Tiffia.
– Rốt cuộc thì… Turan, cậu phải cho tôi một lời giải thích!
Tiffia quay sang Turan hô lớn. Cô quả thật không biết nên trưng thái độ gì ra trước người đồng đội tương lai này.
Turan nghe gọi thì bước tới gần, nhìn Tiffia cùng tên sát thủ một chút rồi mới bảo:
– Cậu ta là Kull, tạm thời là Nihr, nhưng chắc chắn sẽ đột phá thành Thần cấp 1 sớm thôi.
– Đó không phải là vấn đề. – Tiffia gắt – Hắn ta không phải là… kẻ đã tấn công chúng ta sao?
– Đó mới không phải là vấn đề, Tiffia. – Turan gằn giọng – Kull có tiềm lực rất lớn, và cậu ta chắc chắn sẽ phát huy được tiềm lực đó của mình.
Tiffia định nói thêm nhưng trông thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Turan thì lại thôi. Cô sực nhớ rằng bản thân vẫn là một Nihr, vẫn chưa làm được điều vốn nên làm từ lâu rồi đó. Và theo lời Turan thì có vẻ như, Kull sẽ là người đột phá Nihr còn sớm hơn cả Tiffia.
“Chết tiệt…” Tiffia chửi thầm. Cô thật sự giận, và uất ức. Cũng bất lực nữa. Trước đó là Camilier, giờ là Kull, Tiffia ngày càng cảm thấy áp lực thực hiện thử thách Thần thánh lên mình trở nên nặng thật nặng.
– Và bây giờ chúng ta cần giúp Kull cất bước đầu tiên để làm được điều đó.
Turan cất tiếng, quay ra với mọi người. Khi thấy đã có đủ sự tập trung, cậu ta nói tiếp:
– Kull đến từ hội Zalt, và chúng ta cần giúp Kull rời khỏi hội.
Tiffia đã biết chuyện Kull là sát thủ từ hội Zalt rồi, nhưng cô lại không ngờ rằng chuyện cần làm là đưa hắn ta ra khỏi đó.
– Trước khi làm chuyện đấy thì có một chuyện cần thông báo với mọi người, rằng yêu cầu sát thủ hội Zalt với mục tiêu là tôi với Camilier đã bị gỡ bỏ, nên giờ không cần phải lo lắng về chuyện bị tấn công nữa.
– Sao? Thật sự?
Giọng ngạc nhiên vô cùng vang lên trước hết từ Kull, sau đó mới tới Darmil với vẻ ngưỡng mộ trên mặt. Tiffia cũng không giấu được sự bất ngờ của mình. Cô không có quá nhiều thông tin, nhưng vẫn hiểu rõ rằng đối với một giao kèo giết chóc, rút về luôn là khó khăn hơn đưa ra rất nhiều, và thường thì phải tốn một cái giá không hề nhỏ.
– Là sự thật. – Turan xác nhận – Nên là từ giờ cứ yên tâm tập trung vào những chuyện quan trọng hơn.
– Quả đúng là Turan mà. Ha ha! – Darmil cười bảo.
Turan cười khì đáp lại. Cậu ta trông không được vui vẻ lắm về chuyện này, nhưng cũng không phải là không hài lòng.
– Được rồi. – Turan lên tiếng – Tạm thời chúng ta với hội Zalt có thể coi là không can hệ gì tới nhau nữa. Nhưng để giúp Kull rời khỏi đó thì chắc chắn là phải đối đầu với họ.
– Như… như thế ổn chứ? Chúng ta đã thoát khỏi chúng rồi mà?
Tiffia cất giọng lo lắng. Cô không thể bỏ mặc không nói gì về chuyện này được. Đối đầu với hội Zalt không phải là điều mà tổ đội mới thành lập này có thể đảm đương nổi.
– Sẽ rất khó khăn. – Turan đáp – Nhưng không phải là không thể. Cái giá bỏ ra hoàn toàn có thể chấp nhận được, và phải chấp nhận.
Tiffia im lặng, không định nói thêm gì. Trông dáng vẻ của Turan thì rõ ràng là không chịu lùi bước rồi. Giờ có là Kull, bản thân người sẽ đối mặt với việc rời khỏi hội Zalt có lên tiếng phản đối thì cũng sẽ bị Turan mạnh tay đè ép xuống mà thôi.
– Mặt khác thì hội Zalt cũng không phải là không thể chịu được việc thành viên của mình rời hội. – Turan nói tiếp – Họ có những nguyên tắc riêng của mình, chỉ cần Kull vượt qua được thì sẽ không có vấn đề gì cả. Giờ thì Kull, cậu nói rõ điều kiện rời hội đi.
– E hèm. – Kull lên tiếng – Điều kiện để tôi rời hội quả thực không đơn giản, là phải hoàn thành thử thách khai trừ, cụ thể là giết chết người đã đưa tôi vào hội, lão Tamad.
– Khả năng làm được chuyện này, cậu nghĩ thế nào? – Turan hỏi.
– Ha ha! Không thể nào đâu. – Kull cười bảo – Ông ta là Thần cấp 5 đấy. Tôi chỉ là một Nihr thôi.
Tiffia rít nhẹ một tiếng. Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần đón nhận một sự thật rằng thử thách khai trừ sẽ vô cùng khó khăn rồi, nhưng vẫn không nghĩ được rằng một Nihr phải đấu với du hành giả Thần cấp 5. Với chênh lệch đó thì rõ ràng là lão Tamad chỉ cần dùng Thần uy là đã khiến kẻ còn lại răm rắp nghe theo, và kết cục tất nhiên là dễ dàng đánh bại.
– Giết chết… Cậu nói rõ hơn xem, có giới hạn hay điều kiện gì bên cạnh việc đó không? – Turan thắc mắc.
– Cái đó thì, lúc tiếp nhận thử thách sẽ có một ngày chuẩn bị, sau đó cả hai sẽ bị đưa vào đấu trường, đánh giết nhau trong vòng một ngày hoặc cho tới khi có người chết. Ừm, chỉ có thế thôi.
Turan nghe xong thì ra vẻ nghĩ ngợi hồi lâu. Rồi cậu ta bảo:
– Đã thế, cần phải nâng cao năng lực của cậu lên. Ít nhất cậu phải đủ khả năng ngăn ông ta sử dụng Thần uy lên mình. Chuyện sau đó, tôi có thể giúp được.
– Giúp? Như thế nào? – Kull hỏi.
– Cái này tới lúc đó sẽ biết.
Turan đáp, đưa tay ra ý rằng đừng hỏi thêm. Cậu ta sau đó quay sang Tiffia cùng Darmil, bảo:
– Hai người đến hội trường quan sát gặp tổ đội Pongru đi. Tôi còn vài chuyện cần trao đổi với Kull nên sẽ tới sau.
Darmil nghe xong, ậm ừ mấy câu rồi cũng quay người rời đi. Tiffia đứng lại, nhìn Kull một hồi rồi lại nhìn sang Turan, do dự không biết có nên làm rõ thắc mắc cùng lo lắng của mình hay không.
Thế rồi Tiffia cũng quay người, giấu một tiếng than thở mà rời khỏi phòng. Quyết định cùng suy tính của Turan vẫn là rất đáng tin cậy, cô không nên nghi ngờ điều này. Hơn tất cả, đây chính là thứ đã khiến cô tìm tới cậu ta, cả về chuyện thăng cấp lẫn chuyện tổ đội. Khi đến lúc, hoặc khi Tiffia đủ mạnh mẽ, mối quan hệ giữa cô và Turan hẳn sẽ trở nên tốt đẹp hơn mà thôi.
Tặng đậu