Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 179

Tên Thần cấp 9 thấy vậy thì lắc nhẹ đầu. Hắn ta không rõ Darmil lấy đâu ra sự tự tin này, nhưng nếu đã muốn đấu, thế thì hắn ta sẽ không ngần ngại tiếp đón. Dù sao thì vẫn còn tốt hơn so với đối phó một lúc hai người, hay rằng đuổi đánh một tên.

Rồi tên Thần cấp 9 lấy ra vũ khí của mình: một cặp liềm. Darmil như chỉ chờ có thế, liền khắc lao đến với cái chùy trong tay giơ lên cao.

Khoảng cách giữa hai người chẳng mấy chốc liền bị rút ngắn lại, và một cú nện chùy được xuất ra từ Darmil. Cú nện chùy diễn ra trong nháy mắt, nhưng chẳng hề đánh trúng mục tiêu mà chỉ làm vùng không gian trước mặt bị rung động.

Tên Thần cấp 9 rất nhanh lách người tránh né, thuận thế nghiêng người, vung liềm kéo ngang, một nhắm vào bụng, một nhắm vào bắp đùi của Darmil. Những tưởng đòn đánh của hắn ta không thể bị cản trở, lại bất ngờ trở nên chậm chạp khi tiến gần tới cơ thể của nó, cuối cùng chỉ có thể chạm nhẹ lên giáp một cái.

Darmil không có thời gian nghĩ xem chuyện gì đang diễn ra, tận dụng cơ hội xoay người, lấy ra cái chùy bạch ngân còn lại, vung về phía tên Thần cấp 9.

Tên Thần cấp 9 tấn công thất bại, liền khắc nhảy ngược về tránh né, thoát được tầm đánh của Darmil trong gang tấc.

– Bùa chú? Chẳng trách ngươi tự tin thách thức ta.

Tên Thần cấp 9 cất tiếng, đưa ánh mắt e ngại nhìn về phía ngực và bụng Darmil, ngay lúc này vẫn còn đang lan tỏa ra những đốm sáng nhạt màu vàng đất.

Darmil nhìn về cơ thể mình, không giấu được vẻ ngạc nhiên. Bản thân nó vốn định gánh chịu đòn tấn công của tên Thần cấp 9, sau đó bạo phát đánh trả, dùng sát thương đổi lấy sát thương. Nhưng không ngờ là đòn đánh của hắn ta không thành công, chạy mất.

“Đây là của Tiffia?” Darmil nghĩ thầm. Nó nhớ tới việc Tiffia đã chuẩn bị không ít bùa chú phòng ngự cho mình, tưởng rằng chỉ có khả năng chống đỡ đạn hoặc ám khí thôi, giờ lại có thể kháng cự đòn móc liềm luôn.

– Không có bùa chú, ta y nguyên có thể đánh bại ngươi. – Darmil tự tin nói.

Kì thực, cuộc thi không có bất kì quy định gì về việc dùng các loại vật phẩm như bùa chú hay thuốc phục hồi. Theo đó, bùa chú lúc này cũng chỉ được xem như một phần thực lực của Darmil. Lại nói, rất có thể ngay lúc này, cả ba tên đối thủ cũng đang chịu hiệu quả của bùa chú hoặc vật phẩm tương tự.

– Chỉ biết khoác lác.

Cất ra một câu vẻ xem thường xong, tên Thần cấp 9 liền lao đến. Khí thế của hắn ta bây giờ mạnh hơn trước nhiều, lộ rõ ý muốn khiến Darmil hối hận vì lời nói của mình.

Darmil nghe vậy thì cũng không có để ý, mà nhiều hơn là hưng phấn đối chiến với tên Thần cấp 9. Nó vung chùy, hắn ta tránh né. Nhưng lần này còn có cái chùy thứ hai được vung tới, khiến hắn ta không thể không chống đỡ.

Cú va chạm kèm theo xung chấn làm hai tay của tên Thần cấp 9 rung lên, cơn đau theo đó cũng truyền khắp người hắn ta. Khuôn mặt hắn ta hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng không có kéo dài quá lâu, liền làm ra quyết định: lại nhảy lùi về.

Nếu lần trước là vì tình huống bất ngờ, tạo khoảng cách để đánh giá lại tình hình, thì giờ tên Thần cấp 9 lùi về hoàn toàn theo phản xạ để phòng thủ.

Cú vung chùy của Darmil không bình thường, quá mạnh so với khả năng của một du hành giả Thần cấp 4. Tên Thần cấp 9 không nghi ngờ gì đã xem thường đối thủ của mình.

Nhưng lúc này, Darmil đã vào trạng thái chiến đấu rồi, khi thấy tên Thần cấp 9 lùi lại thì liền xông tới, đồng thời vung chùy lần nữa, khiến cho hắn ta thậm chí cả thời gian suy nghĩ cách ứng đối cũng không có.

Tên Thần cấp 9 trước thế công đó chỉ có thể giơ liềm lên đỡ. Cũng may là hắn ta chênh lệch Thần cấp với Darmil khá nhiều, cùng với đó là vũ khí trong tay phẩm chất không tệ, nếu không thì hẳn đã bị gãy vỡ mất.

Nhưng vấn đề hiện tại là tên Thần cấp 9 không tìm thấy khoảng trống để phản công lại Darmil, thậm chí cả tránh né bây giờ cũng là điều vô cùng xa xỉ. Hắn ta còn có cảm giác mơ hồ rằng đòn tấn công của Darmil đang ngày càng nhanh hơn.

Một chùy tiếp nối một chùy, những đòn đánh của Darmil không có thay đổi, càng không thể nói là vận dụng kỹ thuật hay chiêu thức nào, nhưng vẫn như cũ, tạo áp lực không hề nhỏ lên tên Thần cấp 9. Bấy giờ, hắn ta xác định tình hình lúc này không tốt: tay thì đã tê rần, trở nên thô cứng, mà đối thủ của mình thì lại càng đánh càng hăng.

Tên Thần cấp 9 bắt đầu hoang mang, không hiểu được chuyện gì xảy ra. Nhưng hắn ta cũng không có nghĩ nhiều, mà thay vào đó là canh thời điểm phù hợp liền bắt chéo hai cái liềm vào nhau, sau đó hơi nghiêng người tới trước mà chém ra hai bên.

Nhát chém đôi đột ngột đó là một kỹ năng, và không nghi ngờ gì là có uy lực rất lớn, khiến cho Darmil đang trong thế công không ngừng bị đẩy ngược về. Tận dùng cơ hội này, tên Thần cấp 9 nhảy lên cao, vung tay ném cái liềm về phía Darmil.

Cái liềm xoay vòng bay tới với tốc độ không quá nhanh nhưng rõ ràng là không thể coi nhẹ. Dù vậy, Darmil đối với đòn tấn công này chỉ thuận tay vung chùy đánh tới, khiến cái liềm văng đi mất.

Tên Thần cấp 9 không hề nao núng, trước khi rơi xuống ném nốt cái liềm còn lại vào Darmil. Tiếc là không có gì thay đổi, cái liềm bị đánh văng đi mất.

– Nếu chỉ dựa vào sức mạnh vượt trội mà muốn đánh bại người trên mình năm Thần cấp thì ngươi nghĩ quá đơn giản- không, là quá ngu xuẩn rồi. – tên Thần cấp 9 cất tiếng.

Darmil hơi nhếch mép, không đáp lời. Nó hiện tại đang chờ xem đối thủ của mình định làm gì với hai tay không còn vũ khí. Nếu hắn ta lấy ra vũ khí mới, nó sẽ không chần chừ gì lao tới đánh tiếp ngay.

Và như thể đáp ứng mong ước trong lòng của Darmil, tên Thần cấp 9 lấy ra một thanh mâu dài hơn hai mét với lưỡi mâu phân thành hai, một cong vặn hướng về trước và một có hình cái móc. Hắn ta sau đó dùng hai tay cầm mâu kéo đến trước ngực mình, mắt trừng mở, chốc thì khiến từ bàn tay lan ra những đốm sáng màu bạc rất nhanh phủ lấy cả thanh mâu.

Là kỹ năng cường hóa, hoặc bùa phép, Darmil không rõ. Nhưng nó biết rằng thanh mâu này sẽ không dễ dàng chống đỡ như những vũ khí trước, mà đó là còn chưa tình đến lực công kích của một du hành giả Thần cấp 9 bên trên.

Tuy nhiên, kì thực Darmil thấy cặp chùy trong tay của mình dùng vẫn là tốt hơn nhiều. Dù sao thì cặp chùy này có cấp độ là 10, so ra là cao hơn cả Thần cấp của tên kia.

Tên Thần cấp 9 chuẩn bị xong, cầm mâu chém ngang trên sàn đấu, dễ dàng vạch ra một vết dài và sâu rồi chỉ thẳng về phía Darmil, bảo:

– Giờ mới là chiến đấu thật sự.

– Chắc chắn?

Câu hỏi bất ngờ cùng vẻ tự tin của Darmil làm tên Thần cấp 9 nhíu mày. Hắn ta thật tò mò không biết Darmil đang nghĩ gì trong đầu mà bây giờ còn bình tĩnh được, chốc thì đoán rằng nó chỉ là nói nhảm, liền lắc nhẹ đầu, nói:

– Ta biết cặp vũ khí đó không bình thường. Nhưng ngươi quá ỷ lại vào chúng rồi.

– Ỷ lại? – Darmil thốt, vẻ ngạc nhiên – Quả thật ta rất ưa thích chúng…

Lời của Darmil chỉ được nửa chừng thì ngừng lại. Nó nhận thấy bản thân đang nói quá nhiều rồi. Trong chiến đấu, nào có cần lảm nhảm nhiều như vậy.

Vậy nên Darmil hơi thủ thế, nhìn lấy tên Thần cấp 9 một chút, thấy hắn ta đã chuẩn bị xong thì lập tức lao tới luôn.

Tên Thần cấp 9 đón lấy thế công của Darmil, hơi xoay người, sải bước di chuyển, sau đó liền hướng mâu đâm tới, nhắm ngay bên hông của nó.

Đòn đánh là rất nhanh, và dùng hết lực với ý định ép buộc Darmil phải chống đỡ, sau đó lợi dụng uy lực áp đảo đẩy lùi, thuận thế là một tràng các đòn tấn công chắc chắn trúng đích.

Darmil đối với cú đâm của tên Thần cấp 9, vung chùy ra hai bên, sau đó liền đập mạnh chúng vào nhau, nhắm thẳng vào đầu thanh mâu của hắn. Cú đập mạnh và dứt khoát gây ra xung chấn lan dần trên thanh mâu, đánh trúng chủ nhân của nó, khiến hắn ta run lên, cả người choáng váng, siểng niểng bước lùi về sau.

Sát thương cùng chấn động từ đòn tấn công là quá lớn, tên Thần cấp 9 vì thế mà tay không cầm nổi vũ khí nữa, buông bỏ. Thế nhưng thứ rơi xuống sàn cũng không phải là một thanh mâu, hay đúng hơn là từ một thanh mâu, giờ chỉ còn lại một khúc gậy gỗ.

Ánh mắt của tên Thần cấp 9 ngập tràn ngạc nhiên. Hắn ta không thể tin được, vì cái gì mà thanh mâu đã được cường hóa của mình, trước đòn tấn công của một tên du hành giả mới Thần cấp 4 lại bị phá nát.

Tên Thần cấp 9 lúc này không có bị thương nặng, nhưng ý chí chiến đấu của hắn ta đã không còn nữa rồi. Nghĩ đến bản thân Thần cấp vượt xa đối thủ của mình, vậy mà lại tìm không ra được thế mạnh thực tế của bản thân, không khỏi khiến hắn ta hoang mang, thậm chí suýt nữa thì hoảng loạn.

– Ngươi rốt cuộc… là cái gì?

Câu hỏi của tên Thần cấp 9 không hề rõ ràng, vì hắn ta cũng không biết nên đặt câu hỏi thế nào cho phù hợp. Hắn ta tự biết bản thân mình không yếu, kể cả khi chiến đấu với du hành giả Thần cấp 10, vẫn tự tin có thể chống đỡ, thậm chí thắng được. Nhưng Darmil rõ ràng không phải kẻ có thể dùng chênh lệch Thần cấp bình thường để hình dung.

– Nói nhảm. Đánh tiếp nào.

Darmil cất tiếng. Nó giờ cảm nhận được rất rõ luồng sức mạnh đang dâng trào bên trong mình, càng lúc càng khó có thể kiềm chế được. Nếu như không phải không muốn cứ thế đánh thắng một đối thủ tay không còn vũ khí thì giờ tên Thần cấp 9 đã tan thành đốm trắng rồi.

Nhưng tên Thần cấp 9 vậy mà không trở lại thủ thế, càng không đáp lời Darmil. Hắn ta chỉ cười, từng tiếng cười không lớn, vang lên như tiếng nấc, nghe vừa hả hê vừa đau khổ.

Darmil lắc nhẹ đầu. Luồng sức mạnh dâng trào trong cơ thể nó đã trở nên quá lớn rồi, kiểm soát là bất khả thi. Và theo đó, lực lượng liền bùng phát, nó lao tới, vung chùy, đánh ngang qua tên Thần cấp 9 giờ vẫn giữ nguyên một vẻ mặt không chút thay đổi, để lại phía sau những đốm sáng li ti bay đi.

Những tiếng hò reo liền khắc vang lên dồn dập. Tất cả những người quan sát trận đấu từ lâu đã chẳng thèm quan tâm tới tên cầm đoản đao với tên cầm giáo mà đều tập trung về tên Thần cấp 9 cùng Darmil. Họ đều không cho rằng Darmil có thể thắng, hoặc nếu có thì cũng không thể dễ dàng được.

Nhưng rõ ràng là sự thật cho thấy họ sai. Darmil quá mạnh, mạnh đến mức không thể là Thần cấp 4 được.

Trên thực tế thì Darmil giờ cũng không còn là Thần cấp 4 nữa. Chỉ mới vừa nãy, ngay khoảnh khắc tên Thần cấp 9 chết đi, một luồng cảm giác mát lạnh đã từ sống lưng xuất hiện chạy khắp người Darmil, nhưng vì bị lấn át bởi sức mạnh bùng nổ trong cơ thể lúc này mà nó không hề nhận ra.
Bình Luận (0)
Comment