Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 195

Một đêm trôi qua. Cơ thể của Kull đã hồi phục hoàn toàn, thậm chí còn có chút tốt hơn cả trước khi bị thương. Hiệu quả của bình thuốc hồi phục khí huyết cao cấp quả thật là không thể xem nhẹ được.

Kull ngồi trong phòng, đang cẩn thận xem xét lại những tính toán của mình cho thử thách sắp tới thì phát hiện có tiếng động phát ra từ cửa. Cậu biết là đã đến giờ rồi.

Người đến là phân hội trưởng, đi cùng với ông Vangr. Tên che mặt lần này lại không có tới.

– Sẵn sàng rồi?

Ông Vangr cất tiếng hỏi là vậy, nhưng không nghi ngờ gì là không quan tâm tới câu trả lời của Kull. Dù cho cậu có yêu cầu đợi một chút thì ông ta cũng sẽ lôi cậu tới chỗ thử thách khai trừ cho bằng được.

Vậy nên thay vì đáp lời, Kull hỏi ngược lại:

– Thử thách diễn ra ở đâu?

– Đấu trường số bốn. – ông Vangr đáp ngay – Tin chắc là ngươi sẽ rất ưa thích.

Kull biết nơi này, và cậu cũng đã đoán là thử thách sẽ diễn ra ở đấy. Dù sao thì bao lần thử thách trước cũng đều diễn ra ở chỗ đó, ngoài ra còn có cả rất nhiều trận đấu sinh tử khác.

Điều đặc biệt của đấu trường số bốn là, không một trận đấu nào kết thúc với cả hai bên đối thủ đều còn sống cả; chỉ có một sống một chết, hoặc là cả hai cùng tử vong mà thôi. Đối với những trận đấu kéo dài, phía người giám sát thậm chí có thể ném vào trong sân đấu những món vũ khí hoặc vật phẩm hỗ trợ để thúc đẩy trận đấu sớm đi tới kết thúc.

Có một lần làm nhiệm vụ ở đấu trường, Kull còn trông thấy sân đấu bị phủ lên màn sương độc, bắt ép hai đối thủ phải nhanh giết được đối phương để có thể thoát ra ngoài.

Nói chung là, khắc nghiệt.

Nhưng cũng không phải là vượt khỏi dự đoán của Kull. Cậu ngay từ đầu, lúc quyết định tham gia thử thách khai trừ thì đã biết bản thân phải trải qua cảnh như thế rồi.

– Đi thôi.

Ông Vangr nói gọn, quay người định rời đi thì thấy phân hội trưởng chần chừ nán lại, liền ngừng bước mà chờ.

– Ngươi bây giờ vẫn còn cơ hội quay đầu. – phân hội trưởng lên tiếng – Một khi thử thách bắt đầu, cuộc sống sau này của ngươi sẽ không còn như trước.

– Tôi biết.

Kull đáp, ngừng một lát, bảo:

– Nhắc tới, không phải tôi rời khỏi hội càng sẽ hợp ý các người ư?

Phân hội trưởng không có đáp ngay mà nhìn Kull một chút, sau lại quay người đi, mới nói:

– Ngươi ở lại hội hay không quả thực không quan trọng. Nhưng hai người các ngươi, một ngày còn không có từ bỏ, liền là cần giáo huấn. Hơn nữa, ngươi cho rằng thoát khỏi hội, ngươi sẽ được sống yên ổn?

Kull không có bất ngờ trước câu hỏi của phân hội trưởng. Cậu trên thực tế đã nghĩ đến chuyện đó rồi, nhưng quả là đã xem nhẹ mối quan tâm của hội dành cho mình.

– Trước đây…

Kull định nhắc đến việc lúc trước bản thân sống có khó khăn, nhưng không tới nỗi nào, lại thấy không phù hợp lắm, đổi thành:

– Hội đang có âm mưu gì?

Một có một sự thay đổi nhỏ trong bầu không khí, chỉ một chút nhưng Kull liền có thể nhận ra được câu hỏi vừa rồi chính là đã đánh vào trọng tâm mọi chuyện.

– Thắc mắc ít một chút, hội còn có thể xem lại trường hợp của người.

Kull nhịn một tiếng cười khẩy khinh thường, cũng không có hỏi tiếp. Cậu biết giờ đã là điểm giới hạn của phân hội trưởng rồi, còn ép nữa thì ông ta sẽ cho cậu nếm thêm vài đòn như lần trước, và hậu quả sẽ là thử thách khai trừ bị thất bại.

Sau đấy, Kull được ông Vangr dẫn tới đấu trường số bốn, còn phân hội trưởng thì nửa chừng rời đi mất.

Khu phố dưới lòng đất luôn có phần tối tăm hơn so với bên trên, và khu vực ở xung quanh đấu trường số bốn lại càng tối hơn nữa. Phần lớn nguyên nhân là vì gần đấu trường không có nhiều hàng quán hoạt động, theo đó cũng không có nhiều ánh đèn chiếu sáng.

Đấu trường số bốn có ba sân đấu, gồm một lớn và hai nhỏ. Sân đấu diễn ra thử thách khai trừ ngày hôm nay chính là sân đấu chính nằm ở trung tâm đấu trường, cũng là lớn nhất trong ba sân.

Kull bấy giờ đang ở phòng chờ, ngồi đợi tới thời điểm bắt đầu thử thách. Hiện tại là còn sớm nửa tiếng, không nhiều nhặn gì, nhưng đủ để cậu sắp xếp lại vài thiếu sót trong những phương án đánh giết lão Tamad.

Lão Tamad kì thực không phải là kiểu người cẩn thận, nhưng lại rất xảo quyệt. Lão ta một khi đã muốn giết ai đó, là sẽ không từ thủ đoạn nào. Tình hình hiện tại, khi mà Kull vẫn còn mạng đến được đấu trường mà tham gia thử thách khai trừ, hẳn là vì lão ta bị phân hội trưởng áp chế, không cho phá luật.

Gì thì gì, cho tới giờ, lão Tamad đã có không chỉ một cơ hội để giết Kull rồi, và trong số đó là lần ở chỗ đập đá, cũng là lúc cậu đâm chết tên tóc màu hạt dẻ.

Nếu như Kull không bị lừa thì vũ khí chính của lão Tamad hẳn là kim châm. Đây là một loại ám khí, nếu như không phải tình huống đặc thù thì sẽ rất khó phòng bị, kể cả khi biết rõ đối phương sẽ tấn công.

Kull không có nhiều kinh nghiệm đối phó với vũ khí của lão Tamad, nếu không muốn nói là hoàn toàn không biết gì. Kiến thức về ám khí của cậu là không ít, nhưng nếu ngu muội áp dụng đống kiến thức khô khan đó cho thực chiến thì chắc chắn là một sai lầm không thể tai hại hơn.

Vậy nên, phương án chiến đấu mà Kull thấy phù hợp nhất với cậu trong trường hợp này chính là lẩn trốn, tránh chính diện đối mặt. Sân đấu chính là rất rộng, cũng có không ít chướng ngại vật, ngay khi bắt đầu liền trốn đi hẳn là không có gì khó khăn.

Cũng may, lão Tamad không chuyên dùng các đòn tấn công, kỹ năng mang tính công phá, nếu không thì Kull sẽ không có chỗ mà trốn. Mặt khác, cậu mong là lão ta không rành về bẫy, vì nếu đổi thành lão ta trốn còn cậu phải tìm giết thì sẽ vô cùng bất lợi. Dù sao thì để thành công vượt qua thử thách, cậu là cần phải đánh giết được lão ta trước khi hết ngày.

Chợt có tiếng gõ cửa. Kull hơi nhăn mày thắc mắc, cất tiếng:

– Vào đi.

Cánh cửa liền được mở ra, để một dáng người cao lớn tiến vào.

Là tên che mặt. Kull không biết hắn ta tới tìm mình làm gì, cũng không định hỏi về chuyện đó mà bảo:

– Chiếc hộp hôm qua, là của ngươi?

Tên che mặt không thèm đáp lời của Kull mà bước lại gần, nhìn cậu chằm chằm. Hồi lâu, hắn ta đột nhiên đưa tay, đặt lên trên bàn bên cạnh một cuộn giấy da. Xong, như bao lần trước, tên che mặt quay người rời đi, chẳng buồn giải thích gì.

Kull với tay lấy cuộn giấy da, đắn đo vài giây rồi cũng mở ra xem.

Là một bức thư, người gửi được đề là quản lý cấp cao của hội, số hiệu là 5. Nội dung cụ thể như sau:

“Nhóc. Ngươi đến cùng là có được hay không. Hein dù một mực kiên trì, bảo rằng ngươi không tầm thường, nhưng sự kiên nhẫn của ta là có giới hạn. Nếu không phải vì con bé yêu cầu ta thay mặt bảo vệ ngươi thì giờ ngươi không biết đã phải chết bao nhiêu lần.

Thử thách khai trừ là một lựa chọn không tồi, cũng rất hợp ý ta. Nếu ngươi có thể vượt qua được, ta sẽ tạo điều kiện để hai người các ngươi gặp mặt một lần. Tuy nhiên, ngươi cũng phải xác định được tình huống của bản thân, sớm mà từ bỏ.

Đấy, là giới hạn cuối cùng của ta.”

Đọc xong thư, một cỗ cảm giác nôn nao liền dấy lên trong lòng Kull. Nếu chiến thắng được lão Tamad, cậu sẽ có thể gặp được Hein. Đây không nghi ngờ gì là phần thưởng lớn nhất đối với cậu.

Nhưng cũng rất nhanh, Kull liền nhận ra điểm mấu chốt trong thư, cảm giác vui mừng vừa nổi lên kia theo đó cũng bị dìm biến mất.

Người quản lý cấp cao kia đã nói rõ ràng, sẽ không vì Hein mà bảo vệ Kull nữa, ngược lại có khi còn tự mình ra tay, giải quyết cục phiền phức chính là cậu.

– Vậy ra từ trước tới giờ là nhờ có cô ấy…

Kull nói nhỏ, trong lòng tự nhiên trở nên ấm áp hẳn như được một dòng nước nóng xối lên người. Nhiều lúc vì xa cách, cậu tưởng rằng Hein đã không còn quan tâm nhiều đến mình nữa, nhưng rõ ràng là cậu đã hiểu nhầm cô ấy.

Hein kì thực vẫn luôn tìm cách bảo bọc cho một Nihr yếu đuối như Kull. Cô ấy nắm biết tình cảnh tiến thoái lưỡng nan của cậu, đưa ra phương thức phù hợp nhất.

Nhưng giờ đã không còn như trước nữa, tình thế là đã thay đổi, Không rõ cụ thể là gì, nhưng hội Zalt đang gấp rút tập trung mọi nguồn lực có thể, chuẩn bị cho một sự kiện lớn. Do vậy, sự cố gắng của Hein đối với Kull trong mắt cấp cao của hội trở thành một cái gai cần phải loại bỏ, và ngay cả địa vị của cô ấy bây giờ cũng không còn chống đỡ được nữa rồi.

Kull xem xét lại một lượt bức thư trên tay, hơi thắc mắc vì sao chính mình chỉ vừa cất yêu cầu tham gia thử thách khai trừ hai ngày trước thì bây giờ đã nhận được thư từ cấp cao của hội rồi. Cậu đoán đây là thư được tạo ra từ giấy hoặc bút tương thông, có khả năng đồng bộ tác động với phần còn lại, từ một nơi viết xuống có thể tạo ra được cùng bức thư đó ở chỗ khác. Tên che mặt kia hẳn là đầu mối trong chuyện này.

– Người viết thư lại là ai?

Kull thắc mắc. Cậu đoán được đây là người mà phân hội trưởng đã nhắc tới, rằng có thể quyết định tương lai của Hein, và không nghi ngờ gì là của cả chính cậu. Nhưng nói là có nhận biết, Kull là không hề. Thế giới mà Hein đang sống, những người mà cô ấy gặp gỡ, từ lâu đã không là thứ mà Kull có thể nhòm ngó tới.

Trong lòng Kull, quyết tâm đột phá Nihr càng lúc càng dâng cao thêm. Cậu hiểu rõ rằng tất cả những chuyện này xảy ra, chỉ vì bản thân cậu quá yếu đuối.

– Turan, cậu nhất định phải hoàn thành được giao kèo cho tôi. Nếu không…

Kull cất tiếng, giọng mang theo chút gấp gáp cùng nóng giận. Nếu Turan không thể khiến cậu đột phá Nihr, thì trước cả Đại Thánh Tôn, cậu sẽ là kẻ trừng phạt cậu ta, khiến cậu ta sống không bằng chết, bất chấp thủ đoạn gì.
Bình Luận (0)
Comment