Sau một hồi vật lộn cùng giãy dụa trong tuyệt vọng, Jorz cũng được buông tha, nằm thở hồng hộc với vẻ mặt thả lỏng, trông đầy mãn nguyện.
Turan tò mò đưa mắt nhìn sang Kull nhưng cậu ta chỉ nhún vai, biểu thị chính mình cũng không rõ ràng.
Jorz giật mình tỉnh dậy, nhớ lại chuyện vừa xảy ra, lên tiếng:
– Các ngươi… Đây đúng là- sự sỉ nhục!
Turan lắc nhẹ đầu. Là một con mèo như Jorz, cứ làm như thể là bản thân chưa bao giờ bị sờ mó qua vậy. Muốn giả đò cho giống, tất nhiên cần phải bị sờ rồi.
– Ta- ta vốn muốn cho các ngươi một cơ duyên, thế mà… Thật không thể tin được!
Giọng Jorz càng lúc càng trở nên gấp gáp, là giận dữ thật sự. Thế nhưng lời cất ra từ một con mèo chỉ mới Thần cấp 3 thật chẳng có chút đe dọa nào.
Dường như chính mình cũng nhận ra điều đó, Jorz hằn hộc bảo:
– Đáng giận mà… Đúng thật là… Hây…
– Con mèo này nói chuyện được, liền nói thật nhiều lời. – Kull thốt.
– Quả thật là nhiều lời. – Turan đồng tình.
– Các ngươi-
Jorz im bặt. Kull vừa nhào tới, định làm thêm một đợt sờ mó nữa nhưng ngừng lại ngay khi thấy Turan ra hiệu.
– Chuyện làm người bảo hộ, ta nghĩ có thể hiểu được ý của ngươi. – Turan nói – Nhưng ta, cùng tổ đội của ta không hề có ý định nhận lấy vai trò đó.
– Đây không phải-
– Tuy nhiên. – Turan ngắt lời, nhấn giọng – Chúng ta có thể cùng đạt được lợi ích theo cách khác.
Jorz lộ vẻ tò mò, liền hỏi:
– Cách gì?
– Trở thành thành viên tổ đội của ta.
Jorz lưỡng lự. Trông bộ dáng hiện giờ của con mèo thì có vẻ đây không phải là lần đầu xảy ra tình huống này, hoặc ít nhất là đã từng nghĩ qua.
Trở thành người bảo hộ hay là đồng đội với nhau, trên thực tế đối với Jorz không có nhiều sự khác biệt. Tuy nhiên đối với Turan, đây là mấu chốt cho sự phát triển của tổ đội của nó.
Turan là vẫn chưa biết được cái cảnh giới Tật Thần mà Jorz nhắc đến có ý nghĩa gì, nhưng nó muốn dù cho sau này Jorz trở nên lớn mạnh, vẫn là một phần lực lượng của tổ đội mình.
Điều duy nhất mà Jorz cần cân nhắc, hẳn là thời điểm mình có thể hấp thu trở lại bản thể này. Con mèo suy cho cùng vẫn lấy mục đích khiến lực lượng bản thân lớn mạnh làm quan trọng nhất, không thể cứ bỏ mặc bản thể bên cạnh Turan mãi.
– Ngươi muốn lập giao kèo? – Jorz dò hỏi.
– Không. – Turan đáp ngay – Đối với thành viên tổ đội, ta có cách khác để đảm bảo sự gắn kết.
Jorz nhếch mép cười, không biết nghĩ cái chi, bảo:
– Rất không tệ. Ta tán thành ý nghĩ cùng đề nghị của ngươi. Ta cũng tò mò muốn xem xem ngươi sẽ làm gì để gìn giữ cái sự gắn kết đó khi thời điểm tới.
Turan mỉm cười. Nó biết Jorz đã đồng ý trở thành đồng đội của mình. Chuyện sau này, cứ để sau này thì tính. Ít nhất, Turan có thể nhìn ra được con số vạn năm mà Jorz đã bảo cần có để đạt đến Tật Thần, là không giả.
“Rốt cuộc thì đó là cái gì mà cần tốn nhiều thời gian như vậy?” Turan nghĩ. Là một du hành giả mới đạt Thần cấp 5 không lâu, tuổi đời cũng chỉ mới vừa có 19, nó tất nhiên khó mà hiểu được vạn năm có ý nghĩa như thế nào.
Đại Thánh Thế, cũng chỉ vừa mới giáng lâm chưa đầy 4 năm mà thôi.
– He! Thế bây giờ chúng ta là đồng đội?
Kull hô, chồm người tới tóm lấy Jorz nâng lên.
– Ngươi- ngươi mau buông ta ra! – Jorz hốt hoảng thốt – Tên biến thái này!
– Biến thái cái gì! – Kull gắt – Ngươi cũng là mèo đực. La hét như là con gái ấy.
– Ngươi…
Turan cười thầm, để cho hai người đùa một chút rồi bảo cả hai ra ngoài. Thế nhưng Jorz yêu cầu ở lại vì có chuyện cần bàn thêm.
– Đã xác định mối quan hệ giữa chúng ta rồi, vậy thì ta cũng phải ra sức trau dồi thêm kiến thức cho ngươi.
Jorz nói, sau đó chỉ chân trước của mình mà có thể xem như là tay vào bên vai Turan, bảo:
– Ta biết ngươi có thể nhìn thấy, Thenia.
Turan hơi giật mình. Nó không ngờ là Jorz biết về chủ nhân chim Len, càng không ngờ rằng con mèo này dám nói thẳng tên của thần Syrathr.
– Hừm. Không biết ngài Jorz dạo chơi tới thế giới này là muốn làm cái gì?
Là giọng của thần Syrathr, cất lên đầy uy lực ở bên vai Turan, không nghi ngờ gì chính là thông qua chim Len.
– Đừng lo. – Jorz nói – Ta không định diệt thế là được, phải không? Còn ngươi thì đừng hó hé gì về ta với bọn Chính thần khác là đã hợp ý ta rồi. Nhất là tên Syneir ấy.
– Không dám. – thần Syrathr đáp – Chỉ là, tên du hành giả nhỏ nhoi này, ta mong ngài đừng xem trọng hắn quá.
Cười khẩy một tiếng, Jorz bảo:
– Đó không phải là chuyện mà ngươi có thể quyết định. Để Len theo sát một tên du hành giả mới Thần cấp 5, có kẻ ngu nào lại không đoán ra được hắn ta không tầm thường chứ.
– Vậy là ngài muốn ra tay với người của tôi?
Giọng thần Syrathr chứa sự giận dữ cùng vẻ uy hiếp không chút kiềm nén. Thế nhưng Jorz vẫn chỉ là cười một tiếng, nói:
– Đây đến sau cùng là quyết định của hắn ta. Ngươi không có quyền gì cả.
– Tôi không cho là vậy. – thần Syrathr đáp ngay – Nếu ngài cưỡng ép, tôi sẵn sàng phát động chiến tranh.
– Hể? – Jorz thốt nhẹ – Ngươi dám làm như thế? Ta càng thêm hứng thú với hắn ta rồi.
– Chuyện cần nói tôi đã nói. – thần Syrathr bảo – Nếu đã có ngài ở đây, xem ra Len không còn cần thiết nữa.
Chim Len sau lời đó lập tức bay đi, xuyên thẳng nóc nhà nhanh như là một tia chớp, biến mất.
– Chỉ biết phá hoại.
Jorz lầm bầm rồi vung hai cái chân nhỏ nhắn vẽ vời gì đấy. Hình vẽ mà con mèo làm ra phát sáng le lói, từ từ bay về phía lỗ thủng trên nóc nhà, chạm đến, bất chợt tạo thành một lớp màn chắn che đậy ánh nhìn.
– Đây là…
Turan nói nhỏ, vẻ khó mà tin được.
– Là trận pháp. – Jorz cười nói – Có hứng thú không?
Turan là biết về trận pháp, nhưng đây là lần đầu tiên nó thấy một trận pháp có thể được vẽ trong không trung, lại còn có thể di chuyển đến vị trí chỉ định. Trước đây, nó cả nghe còn chưa nghe tới chứ nói gì được thấy.
Trông vẻ mặt nhăn nhó khó coi của Turan, Jorz rất hài lòng, bảo:
– Ta đã nói đây là cơ duyên của ngươi, là vượt xa khỏi sự tồn tại của thế giới này. Tầm nhìn của ngươi từ bây giờ không nên bị giới hạn bởi vài tên Chính thần nhỏ noi đó.
Turan tất nhiên nhìn thấy được sức ảnh hưởng của Jorz, nhất là sau cuộc nói chuyện của ông ta với thần Syrathr, và cả cảnh tượng chim Len phải rời đi nữa.
Nhưng nghĩ lại, bản thể ở đây của Jorz cũng chỉ mới Thần cấp 3 mà thôi, và ông ta rõ ràng cũng rất kiêng kỵ thần Syrathr cùng thần Nastorl. Dù sao thì đây cũng là địa bàn của người khác, Jorz không thể cứ muốn làm gì thì làm.
Hơn nữa, Jorz không chỉ có một bản thể. Turan có thể thành công gây sự hứng thú đối với ông ta, không có nghĩa là ông ta sẽ làm mọi thứ để giúp nó đối đầu với các Chính thần ở đây. Cái gì cũng là có giới hạn.
– Ừm. Giờ thì ta là đồng đội của ngươi, cứ theo đó mà làm việc thôi. – Jorz nói – Không cần làm đảo lộn hết mọi thứ lên. Thế đấy.
Turan gật đầu tán thành. Jorz xem ra là rất biết cách hành xử, không phải kiểu người vì có địa vị, quyền lực mà cứ muốn cưỡi lên đầu lên cổ người khác. Nếu ông ta là kẻ như thế, Turan sẽ không ngần ngại đuổi ông ta khỏi tổ đội.
– Trước mắt thì, ngươi có dự định gì? – Jorz hỏi.
Turan sắp xếp suy nghĩ của mình lại một lúc, bảo:
– Trước tiên, tôi cần thăng đến Thần cấp 15 trong vòng ba tháng tới. Ông có ý tưởng gì không?
– Ba tháng không khó. – Jorz đáp – Ngươi có sở hữu thế lực nào không? Hoặc là tiền tài đủ nhiều?
Thứ dựa vào hiện tại của Turan chỉ là khả năng kiếm tiền của kỹ năng ‘Thông hiểu’ cùng mối quan hệ với Wyndur.
– Tiền về cơ bản không thành vấn đề. – Turan nói – Tôi cũng có thể sắp xếp tham gia càn quét phó bản với sự hỗ trợ của tổ đội lớn mạnh.
– Vậy còn mạch nguyên khí tiên thiên thì sao? – Jorz hỏi – Ta có nghe rằng xuất hiện một cái khá lớn ở gần đây.
Turan cũng từng có ý định đi một chuyến đến mạch nguyên khí tiên thiên thử xem hiệu quả thế nào, nhưng nghĩ lại thôi.
Mạch nguyên khí tiên thiên là tài sản quan trọng của quốc gia cùng các thế lực, không chỉ riêng vương quốc Enria mà khắp nơi đều là như vậy. Turan muốn trải nghiệm là có thể, nhưng lợi dụng để nâng cao Thần cấp đến 15 là không khả thi. Hơn nữa, suy xét tình hình các du hành giả suốt từ khi Đại Thánh Thế giáng lâm đến giờ, Turan không cho là mạch nguyên khí tiên thiên mang lại lợi ích có thể lớn hơn so với việc càn quét hàng loạt các phó bản cao cấp.
– Tôi định tập trung vào các phó bản… – Turan đáp.
– Ngu ngốc. – Jorz gắt – Ngươi phải biết kết hợp cả hai. Mạch nguyên khí tiên thiên đồng thời cũng giúp du hành giả hồi phục cùng tăng cường chức năng. Hơn nữa, ngươi không muốn, nhưng ta muốn.
Turan nhếch mép. Nó đoán ra được điểm mấu chốt là Jorz muốn hưởng mạch nguyên khí tiên thiên.
“Nghĩ lại, Darmil với Kull hẳn cũng cần.” Turan nói thầm, lòng bắt đầu suy tính cách tiếp cận nguồn tài nguyên hấp dẫn này.
– Gượm đã. – Turan chợt thốt – Ông không định chiến đấu, phải không?
– A, sao lại nói thế. – Jorz bảo – Không cần chiến đấu mà vẫn thăng Thần cấp là tốt nhất, chẳng phải ư?
– Đồ lười biếng. – Turan mắng.
– Ừm, ta không phủ nhận. – Jorz cười nói – Tốt nhất là ngươi sắp xếp cho ta vị trí hậu cần trong tổ đội. Ta sẽ đảm bảo chế tạo các loại bùa chú, trận pháp cho.
– Ông nghĩ tôi đủ tiền nuôi ông nằm phè phỡn ở nhà hưởng thụ mạch nguyên khí tiên thiên ư? Lại nói, ông không du hành, làm sao thăng Thần cấp cho nhanh được?
Jorz chỉ tay vào Turan, bảo:
– Ta đã nói gì chứ? Người dẫn đường, bảo hộ. Ngươi lớn mạnh là đủ rồi, sau đó dẫn ta đi thăng Thần cấp. Tính toán của ta không hề có một kẽ hở nào.
“Con mẹ nó, ý ông là tôi phải còng lưng làm lụng nuôi ông, cho ông hưởng thụ suốt một vạn năm để rồi sau đó ông phủi đít bỏ đi?” Turan lầm bầm, lòng giận dữ không kiềm được. Rồi nó cất tiếng:
– Không được. Ông chắc chắn sẽ du hành cùng tổ đội của tôi. Nếu không, chúng ta cũng chẳng cần mối quan hệ này.
– Ơ? – Jorz thốt – Ngươi tên đầu đất này. Ngươi không thấy được lợi ích của mình có bao lớn sao? Kẻ khác được trở thành người bảo hộ cho ta, mừng rỡ, quỳ lạy còn không kịp. Đó là phúc phận cả họ-
Turan đưa tay ngắt lời, bảo:
– Tôi không cần biết. Ông bây giờ là thành viên tổ đội của tôi, thì làm cho ra dáng một người đồng đội. Thần Syrathr đối với tôi như thế nào, ông chắc cũng dò đoán được.
Jorz nghe lời cuối của Turan, mặt lộ vẻ lo lắng, bắt đầu tính toán thiệt hơn. Sau cùng, ông ta đành nói:
– Được rồi. Ta nghe ngươi là được chứ gì. Chết tiệt một tên quèn Thần cấp 5.
– Ông!
Turan thốt, nhào tới túm lấy Jorz.
– Tôi đem đưa ông cho Kull.
– Đừng. – Jorz hô lên – Gì cũng được, không phải là tên đó. Hắn ta là tên biến thái.
Nhưng mặc cho Jorz cầu xin hết lời, Turan vẫn không thay đổi ý định, bỏ ra khỏi phòng chạy đi tìm Kull